Thấy Thi Phán Phong đến tìm Trần Bình, Giang Uyển rất hiểu chuyện dẫn Mễ Lạp về phòng, để lại phòng sách cho hai người.
Thi Phán Phong theo Trần Bình vào phòng, nở nụ cười có hơi bỉ ổi.
“Sư phụ.
”
Thấy nụ cười bỉ ổi của đối phương, Trần Bình không kiềm chế được căng thẳng.
Anh nhíu mày, phất tay: “Tôi là người có vợ có con rồi.
" Thấy điệu bộ này của Trần Bình, Thi Phán Phong biết chắc chắn sư phụ đã hiểu lâm chính mình! “Sư phụ, người đừng hiểu nhầm, con biết người không có điện thoại nên đã cố tình đi mua một cái mới cho người, còn đăng ký số điện thoại cho người nữa!”
Thi Phán Phong lấy một chiếc điện thoại mới tỉnh từ sau lưng ra, ngoài ra còn có một sim điện thoại nữa.
Nhìn số điện thoại mà Trần Bình chỉ biết líu lưỡi.
Dù anh không có yêu cầu gì nhiều với số điện thoại nhưng dù gì anh cũng là một cậu chủ nhà giàu, anh biết rất rõ bán số này đi sẽ được bao nhiêu tiền! “Số này không tệ.
”