Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 2238: Chương 2238: Chị Tiêu






Chủ quán đang tập trung nướng đồ ăn sợ đến mức cả người run lên, ông ta năm mơ cũng không ngờ là người đàn ông nhìn có vẻ dịu dàng như vậy lại dám ra tay với bọn lưu manh.

“Ông chủ, không cần lo lắng, tôi sẽ đền tiền." Trần Bình móc ra ba triệu rưỡi đưa cho ông chủ, sau đó tiếp tục xoay người đi về phía bàn.

Ba tên khác lập tức kịp phản ứng, nhặt bình thủy tinh lên đánh về phía đầu Trần Bình: “Con mẹ nó mày muốn chết à!”

Ba tên lưu manh này nở nụ cười ngông cuồng, bọn họ chắc chắn là người này không thể tránh được sự vây đánh của cả ba người.

Vẻ mặt Trần Bình vẫn vô cùng bình tĩnh, có vẻ cũng không xem đám người này ra gì.

Anh là một người tu hành cơ mà, sao lại có thể e ngại những đám người bình thường không có gì đặc biệt này? Trần Bình thuận tay nắm băng ghế dài bên cạnh lên xoay một cái trực tiếp đánh bay ba tên lưu manh kia.

Rầm.

Ba tên lưu manh kia trực tiếp bị người ta đánh trúng, nháy mắt máu chảy đầu rơi, thậm chí có người trực tiếp ngã xuống đất ngất đi không thể nhúc nhích.

Trần Bình thực hiện động tác vô cùng mượt, cứ như là đã thử tưởng tượng vô số lần, mấy giây đã xử lý xong ba tên đầu đường xó chợ kia.

Á " Chủ quán xiên que cũng ngẩn ra, hoàn toàn không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.

Sau khi xử lý xong ba tên phế vật này, Trần Bình trực tiếp đặt ghế dài sang một bên, túm lấy một tên chưa ngất xỉu nói: “Anh Ngưu gì đó mà mày nói, là ai?”

Tên đàn ông bị Trần Bình nắm tóc không nhịn được chửi ầm lên: “Con mẹ nó mày là ai chứ?”

“Biết đánh tao thì mày sẽ có kết cục thể nào không?”

Trần Bình mạnh mẽ nện đầu của tên đó xuống mặt đất.

Nếu như gã ta đã không nói thì cứ đánh là được.

“Trả lời câu hỏi của tôi.”

Sau khi bị Trần Bình đập đầu xong, gã ta làm sao còn dám phách lối chứ, run rẩy khóc kể: “Đừng đánh tôi nữa.”

“Tôi chỉ là một kẻ tâm thường trong xã hội, làm sao quen biết với một nhân vật như vậy được chứ?”


















Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.