Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 1148: Chương 1148: Cổng sao bỉ ngạn






Trần Thiên Tu nhướng mày, vẻ mặt ông vẫn lạnh lùng giống như đã nhìn thấu mọi chuyện của hàng vạn năm, cười nhạt nói: “Chết rồi thì làm sao, bảo vệ ranh giới của tôi, bảo vệ Nhân tộc của tôi là trách nhiệm và sứ mệnh của Trần Thiên Tu này.

Yến Nguyên Long, khi nào ông mới có thể hiểu được loại trách nhiệm cao cả này đây?”

“Ha ha ha! Buồn cười!”

Yến Nguyên Long ngửa mặt lên trời cười to hai tiếng, nói: “Chúng chỉ là một đám giun dế, không hiểu gì về thế giới này mà thôi, tại sao tao lại phải đi bảo vệ chúng chứ?”

Vừa dứt lời, Yến Nguyên Long vung tay lên, một cột sóng ngưng tụ lại thành ánh sáng xuất hiện, dẫn tới khắp nơi trêи thế giới đều xuất hiện cột sóng biển.

“Mày nhìn kỹ đi, lũ động vật bò sát ngu muội ở dưới kia đáng giá để mày liệu mạng bảo vệ sao?”

Khuôn mặt của Yến Nguyên Long tỏ ra vô cùng dữ tợn, nói: “Chỉ cân mày đồng ý với tao, giúp tao đạt đến cảnh giới Bỉ Ngạn, mở ra cổng sao, làm cho thế giới văn minh dưới kia hòa vào thế giới này, như vậy thế giới mới có thể phát triển nhanh chóng theo đúng quỹ đạo của nó! Mày đừng quên, kỉ nguyên của con người cũng là một trong bốn nền văn minh cổ đại lớn, cũng có liên hệ mật thiết với cổng sao này! Chỉ riêng điều này đã đủ để chứng minh, nền văn minh cổng sao có thể sử dụng, vậy tại sao mày có thể cổ hủ như vậy!”

Trần Thiên Tu thở dài một hơi, sau đó hỏi: “Yến Nguyên Long, bốn nền văn minh cổ đại lớn mà ông nói bây giờ còn lại người nào không?”

“Chỉ còn lại tao mà thôi!”

“Ông có biết lý do tại sao chỉ còn mình ông thôi không?”

Đối mặt với câu hỏi của Trần Thiên Tu, Yến Nguyên Long nhíu mày, đồng thời ông ta không ngừng dùng quy tắc sức mạnh trong trời đất để khôi phục lại nội lực bên trong ông ta.

Ánh mắt của Trần Thiên Tu vô cùng thê lương, ông tự mình giải thích: “Tam Hoàng Ngũ Đế, Thủy Hoàng Hán Vũ trong lịch sử, mỗi một đời lại có một người ở đây bảo vệ cổng sao, không có bọn họ hi sinh, không có bọn họ bảo vệ ranh giới này, bảo vệ cổng sao thì chúng ta cũng đã sớm trở thành cậu chuyện xưa trong mắt người đời rồi.

Những điều này đều được khắc vào bên trêи cổng sao, ông đã ở đây bảo vệ cổng sao mười mấy năm, lẽ nào ông chưa bao giờ nhìn qua bản đồ được vẽ trêи cổng sao ư?”

Yến Nguyên Long nghe vậy thì sợ run, trong mắt loé ra ánh sáng tàn khốc, quát: “Bản đồ được vẽ trêи cổng sao thì liên quan gì đến tao? Trần Thiên Tu, mày niêm phong tao ở đây mười mấy năm, làm lãng phí nhiêu năm thời gian của tao như vậy, nếu không phải là bởi vì mày, bởi vì nhà họ Trần của mày thì tao đã đạt được cảnh giới Bỉ Ngạn từ lâu, đã làm cho ——————-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.