Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 1149: Chương 1149: Mất khống chế






Nghe thấy thế, ông cụ bất lực lắc đầu, lên tiếng than thở: “Thế con thử một chút xem.”

Nói xong, ông cụ vẫn đứng yên tại chỗ, hai tay vẫn chắp lại ở sau lưng, tựa như giếng cổ không chút gợn sóng, trêи người ông cụ cũng không toát ra bất kì năng lượng uy hϊế͙p͙ nào.

Ánh mắt Trần Khắc Sinh đông cứng lại, ông ta biết ông cụ không phải người đơn giản.

Mặc dù cho tới tận bây giờ, ông ta vẫn chưa thấy ông cụ ra tay bao giờ.

Thế nhưng ông ta biết rõ, người có thể làm cho kì tích sống lại từ nơi đó một lần nữa, thì chắc chắn không phải là nhân vật đơn giản.

“Khắc Sinh vô lễ rồi!”

Trần Khắc Sinh giận dữ quát lên một tiếng, sau đó ông ta giơ tay lên chạm vào bầu trời, đột nhiên kéo thật xuống thật mạnh! Âm ầm! Trêи bầu trời bắt đầu xuất hiện một tâng mây màu đen vô cùng to lớn.

Bởi vì Trân Khắc Sinh kéo quá mạnh nên đã trực tiếp tạo thành một đám mây lốc xoáy, sau đó lại hóa thành một mũi tên xuyên trời.

Mũi tên này có kϊƈɦ thước khoảng một trăm mét, kéo theo đó là những trận sấm sét màu trắng xanh trông vô cùng quái dị.

Ngay sau đó lại có một âm thanh chói tai làm rung động trời đất phát ra, bắn thẳng về phía ông cụ! Ông cụ nhướng mày, nhìn mũi tên to lớn trêи trời, lạnh lùng giơ tay lên.

Trong lúc mũi tên mây kia đang gào thét, xuyên qua trời đất, đầu mũi tên mang theo sức mạnh của sấm sét trêи bầu trời, ngừng lại cách ông cụ khoảng một mét Trêи bầu trời cũng có thể mấy mũi tên mây dài hàng trăm mét, trông như hình pháp của bâu trời vậy Sự cưỡng chế khủng khϊế͙p͙ và sức mạnh sấm sét đang hoành hành đó đã phá hủy hoàn toàn tất cả các tòa nhà gần đó! Thế nhưng chỉ có duy nhất nhà thờ tổ tiên là được một nguôn năng lượng ôn hòa màu trắng của ông cụ che chở, được bảo vệ vô cùng chặt chết ——————-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.