Tào Thiếu Khâm cười một tiếng, nói: “Trang chủ Long, chuyện thắng thua này chưa chắc đã nói trước được, theo như tôi được biết, Trân Bình đã tìm đến ba vị trợ thủ, cộng thêm bên phía Nam có Vương Dã và một người khác, bọn họ có thể nắm chắc được sáu phần thắng.”
Nghe thấy thế, Long Lôi sững sờ, sau đó cười nói: “Cậu Tào, cậu quá lo lắng rồi, cậu ta có thể tìm được người nào đến giúp chứ, tôi và trang chủ Hà đã tính toán rất rõ ràng, cho dù cậu ta có thể tìm được trợ thủ, cũng chỉ có tỷ lệ giành chiến thăng là bốn mươi phần trăm.
Nếu Trần Bình và Diệp Phàm đối mặt với cậu Tào và cậu Tang, bốn mươi phần trăm tỉ lệ thắng này cũng chỉ còn hai mươi phần trăm, không đáng lo ngại.”
Tào Thiếu Khâm lắc đầu nói: “Lúc anh ta rời đi, ông không chú ý đến hai người khác ở phía sau anh ta à?”
Câu nói này khiến Long Lôi run lên, ông ta cẩn thận nhớ lại tình cảnh vừa rồi.
Quả thực phía sau lưng Trần Bình có ba người, ngoại trừ Diệp Phàm thì hai người kia ông ta không nhận ra.
Chẳng lẽ hai người đó cũng là ứng cử viên cho cuộc thi này? Nhưng mà không đúng, từ trêи người của bọn họ, Long Lôi căn bản không phát hiện ra được bất kỳ hơi thở nào của Môn Đồ dị nhân.
“Cậu Tào, chắc hẳn hai người kia không phải là Môn Đồ, dạng trợ thủ này cần gì chúng ta phải lo lăng chứ?”
Long Lôi hỏi ngược lại.
Hà Khánh Phong cũng phụ họa theo: “Đúng thế cậu Tào, hai người kia nhìn rất bình thường.”
Tào Thiếu Khâm cười nói: “Đối với thế giới này, hai người hiểu rõ quá ít, ở trong mắt các người, có lẽ hai người kia chỉ là người bình thường, nhưng ở trong mắt tôi, bọn họ chính là chân chính cao thủ, thực lực sẽ không thấp hơn người của khu vực thứ năm Vương Quyền.
Trời ạ! Nghe thấy thế, Long Lôi và Hà Khánh Phong đều hít vào một hơi lạnh.
Sao có thể
——————-