Lúc đổi phương bán ra vũ khí, Trác Thiên Ủy cũng đã từng phái người đi xem qua.
Quả nhiên những vũ khí đó giống như Trần Bình đã nói, cũng không tốt như thứ cung cấp cho ông ta.
Lần này Trác Thiên Uy cũng yên lòng.
Hiện tại Trần Bình càng phát triển tốt thì tâm trạng của ông ta lại càng thoải mái hơn.
Tin tưởng đối phương dựa vào Tàng Bảo Lâu thì có thể không cần tốn quá nhiều công sức là đè sập được Hối Bảo Lâu.
Đến lúc đó Hối Bảo Lâu chỉ có thể xám xịt chạy khỏi thành Nhật Nguyệt.
Tuy là thiếu đi một nơi có thể mua sắm những mặt hàng xa xỉ, nhưng theo đó thì thành Nhật Nguyệt cũng có thể khôi phục lại bình tĩnh.
Có loại cửa hàng cao cấp như Tàng Bảo Lâu, ông ta cần gì phải để ý một cửa hàng như Hối Bảo Lâu chứ? Lúc này đây cách buổi đấu giá chỉ còn hai tiếng nữa.
Cổ Tiêu Thi có chút nóng nảy đứng ở bên trong ngó nhìn ra bên ngoài, sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua, cả người cô ta đều có chút lo lắng.
Cổ Tiêu Thi nằm mơ cũng không nghĩ đến chính mình thế mà lại mất đi ý thức.
Rõ ràng bản thân mình đã nắm giữ quyền chủ động, còn muốn nhân lúc đối phương sau khi tỉnh lại gài hàng một chút, nhưng cổ tình mình lại ngất xỉu, chuyện này chẳng phải khiến cho cô ta mất đi cơ hội chiếm cứ quyền chủ động.
Bây giờ đối phương phủi mông rời đi, cho dù tới tìm người thì cũng không có bằng chứng gì.
Cổ Tiêu Thi cảm thấy mình xem như mất cả chì lẫn chài.
Càng khiến cho người ta càng thêm tức giận hơn chính là, buổi sáng hôm nay trước giờ mỡ cửa của bọn họ, thế nhưng chẳng có bất kỳ bóng dáng một khách hàng nào đến nơi đây.
Cho dù Lâm Phi Vũ thế mà cũng không tới xem.
Vốn dĩ trong lòng Cổ Tiêu Thi có rất nhiều tâm sự, trong nháy mắt cô ta cũng có chút suy SỤp.
“Các người nhanh đi điều tra cho tôi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ đám người này chết hết rồi à?”
Trên mặt Cổ Tiêu Thi mang theo vẻ giận dữ, cả gương mặt của cô ta đều tr nên vặn vẹo.
Vì buổi đấu giá hôm nay, Cổ Tiêu Thi cố ý chuẩn bị một viên đan dược khôi phục nguyên khí.
Đây là một trong những phần thường mà Hối Bảo Lâu cho bọn họ.
Có được viên đan dược khôi phục nguyên khí này, Cổ Tiêu Thi có thể tiếp tục không ngừng sử dụng mị thuật.
Đến lúc đó đám người này đều sẽ quỳ xuống gấu váy của cô ta, nhao nhao bỏ tiền ra mua.
Bởi vì Cổ Tiêu Thi muốn kiếm một số tiền, cho nên giá cả của mấy món đồ trong cửa hàng này có chút cao.
Ngày thường không có quá nhiều người mua, Cổ Tiêu Thi sử dụng mị thuật luôn có thể