Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 2342: Chương 2342: Kẻ địch trời sinh






Nhìn thấy cảnh tượng này, Sư Chấn Thiên không nói hai lời đã trực tiếp nhặt một nắm đá to ở bên cạnh, rồi đáp về phía đối phương một cách dữ dội. Chỉ có điều, những viên đá đó hoàn toàn không có cách nào tiếp cận được con chim đáng ghét kia, vừa mới tiếp xúc với thôn trang, đã biến thành bụi phấn. Con chim dường như bị dọa sợ, nên trực tiếp quay người bay vào trong thôn xóm. Nhìn thấy con chim biến mất trước mắt mình, Sư Chấn Thiên chỉ cảm thấy vô cùng uất ức.

Anh ta chỉ hận không thể quay ngược thời gian lại, để tất cả trờ về một nghìn năm trước, như vậy anh ta vẫn còn cơ hội xử lý con chỉm tỉ tiện này một trận. Nhưng tất cả những chuyện này không thể nghi ngờ gì chính là người si nói mộng.

Hiện thực rất rõ ràng là anh ta không có cách nào đối phó được với con chim đó, mà anh ta còn bị đối phương sỉ nhục hết lần này đến lần khác. “Lão đại, cậu mau nghĩ ra một cách đi, chúng ta phải làm thế nào mới có thể tiến vào trong thôn xóm này được? Đến lúc đó tôi sẽ bắt nó lại, rồi mời cậu ăn một bữa thịt chim thịnh soạn! Nếu ăn thịt con chim này, thì thực lực của tôi tuyệt đối có thể tăng vọt lên, tin tôi đi!”

Sư Chấn Thiên mở miệng nói một cách vô cùng hung tợn, anh ta sớm đã hận con chim đó muốn chết. Nhìn thấy bộ dáng của đối phương, Trần Bình cũng không nhịn được mà nở nụ cười.

Anh nhất định phải tiến vào trong thôn trang này, chỉ là tạm thời chưa biết cách tiến vào mà thôi.

Anh cũng đang có chút mơ hồ đây. Trần Bình thử lại gần pháp trận này, lại phát hiện ra có một nguồn sức mạnh lớn mạnh đang hút anh vào bên trong pháp trận.

Anh tin rằng một khi mình không thể chống lại được lực hút của pháp trận này, vậy chắc chẳn sẽ bị hút vào trong, trỡ thành một phần của pháp trận.

Đối với việc này, anh cảm thấy vô cùng bất mãn, anh nhíu mày, rồi phân tích kỹ pháp trận này. Nhìn thấy trên gương mặt của anh mang theo vẻ buồn phiền, Sư Chấn Thiên cũng có chút khẩn trương. “Sao thế lão đại, cậu cũng không có cách tiến vào sao?”

Anh ta nhìn Trần Bình khẩn trương, bây giờ anh ta đã đặt hết toàn bộ hy vọng lên người Trần Bình rồi. Trần Bình thở đài, trong lòng anh cũng có chút bất đắc dĩ. “Dựa theo tình huống trước mắt để nói, thì tôi không có bất cứ cách nào hết.

Trừ khi chúng ta có thực lực mạnh mẽ có thể trực tiếp phá giải trận pháp này." Nghe được lời này, Sư Chấn Thiên cũng không nhịn được mà trực tiếp đảo trắng mắt, anh cảm thấy Trần Bình quả thực là người sỉ nói mộng. “Nếu chúng ta có thực lực mạnh mẽ đến vậy, thì cũng sẽ không bị một con chim thối bắt nạt thành ra như vậy!”

Anh ta cũng không nhịn được mà thở dài, biết thân mình chỉ đang báo thù trong vô vọng. Tuy rằng anh ta là một yêu tộc mạnh mẽ, nhưng người của yêu tộc lại hoàn toàn không




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.