Nhìn thấy dáng vẻ này của thiếu tông chủ, tất cả mọi người đều luống cuống.
Vốn dĩ bọn họ muốn tới đây để xem chuyện vui, không nghĩ đến thế mà lại thấy hai người kia quen biết nhau.
Hơn nữa rõ ràng là thiếu tông chủ của Luyện Khí Tông vội vàng đi đến trước mặt người kia.
Trần Bình vô thức tránh đi, tránh né đối phương, anh cũng sợ người này đột nhiên ôm bắp đùi của mình khóc nhè.
Vị thiếu tông chủ này, anh nhận ra.
Lúc trước ở trong bí cảnh, anh tiện tay cứu được một người, người đó chính là thiếu tông chủ này.
Anh càng thêm không nghĩ đến người phụ nữ này thế mà lại cảm ơn như vậy, trực tiếp dập đầu quỳ xuống ngay trước mặt mọi người.
Trần Bình cũng không muốn rước lấy phiền phức, cho nên liên tục tránh né, cũng không tính là tiếp nhận quỳ lạy này.
Nhưng hình như con nhóc này đã học quỳ thành tỉnh, nhất định phải quỳ lạy Trần Bình bằng được.
“Cô đứng lên cho tôi!”
Rơi vào đường cùng, Trần Bình chỉ có thể đi lên phía trước một bước, đỡ đối phương lên.
Anh sợ nhất chính là có phụ nữ quấn lấy mình.
“Rất cảm ơn khi đó anh đã cứu mạng tôi, chuyện này tôi đã nói cho cha mình biết, hành động này cũng là ý của ông ấy”
Trên mặt Úy Trì Văn Thanh mang theo nụ cười xán lạn, căn bản không có vẻ bất mãn gì.
Cha của Úy Trì Văn Thanh là một người rất hiểu chuyện, có thể làm cho Luyện Khí Tông phát triển đến mức độ này, chính vì ông ta là người biết trước biết sau.
Bởi vì ông ta biết đổi nhân xử thế, cho nên dù là người Càn Khôn cũng không thể làm gì ông ta.
Người luyện đan và người luyện khí là những kẻ không nên đắc tội đến, đây là tôn chỉ của Càn Khôn.
“Hai người?”
Cả người Lý Hiểu Ba đều sững sỡ.
Anh ta nằm mơ cũng không nghĩ đến Úy Trì Văn Thanh thế mà lại trực tiếp quỳ xuống với Trần Bình, hơn nữa nhìn qua dáng vẻ của hai người, hình như vô cùng quen thuộc.
Theo lý thuyết mà nói, người của Luyện Khí Tông vừa ra sân là lập tức xé nát Trần Bình thành mảnh nhỏ mới đúng, nhưng hành động của con nhóc này đúng là khó hiểu.
Lý Hiểu Ba đi lên nhắc nhờ Úy Trì Văn Thanh một câu, muốn để cho đối phương nhận rõ thân phận của mình.
Đường đường là thiếu tông chủ của Luyện Khí Tông, thế mà lại quỳ lạy một người đàn ông ngay trước mặt mọi người.
Nếu hành động này bị truyền ra sẽ vô cùng mất mặt.
Úy Trì Văn Thanh không nghĩ đến lúc chính mình và Trần Bình nói chuyện lại có người dám cắt ngang.
Trên mặt của cô ta mang theo tức giận, không nói hai lời lập tức đánh một chưởng về