“ Thế nào? Hoàn hảo từng góc độ, kỹ thuật cắt quá chuẩn, có phải rất hợp thời đại cổ ngày xưa không? Đợi tôi một chút, để tôi nhuộm thêm cho cô
màu bạc trắng, nhất định sẽ rất đẹp!” Người đàn ông hứng khởi giải thích về ý sáng tạo của mình.
Tô Niên Niên với biểu cảm đau khổ trên mặt, mẹ kiếp, cô còn lâu mới tin thợ cắt tóc!
Cắt tóc là một trận cá cược, cô chưa bao giờ thắng cả.
“ Không.....không cần đâu, trường tôi không cho nhuộm tóc.” Tô Niên Niên
run rẩy nói hết, người đàn ông thở dài tiếc nuối, “ Như thế thì không
còn cách nào toát lên được tác phẩm điêu luyện của tôi rồi, ôi.”
Cố Lí nhăn trán, cầm điện thoại gọi cho Phạm Tầm, “ Bây giờ, ngay lập tức, trong 10’, tôi muốn cậu xuất hiện trong cửa hàng của cậu.”
--- ---
Mười phút sau, Phạm Tầm vội vàng chạy vào hỏi: “ Chuyện gì thế? Tôi đang đi
tập gim, ồ, Cố Lí, tìm tôi gấp như thế có việc gì không?”
Cố Lí điềm tĩnh chỉ vào Tô Niên Niên đang giấu mặt trong góc, “ Tóc cô ấy còn có thể cứu được không?”
Phạm Tầm vừa nhìn, “ Tiểu Niên Niên, sao cô lại muốn cắt kiểu tóc cool thế à, không định làm thục nữ phong cách quý tộc nữa à?”
Tô Niên Niên trợn mắt nhìn anh ta, Phạm Tầm lập tức im bặt, vừa nãy người
đàn ông cắt tóc cho Tô Niên Niên còn đang quỳ bên cạnh cô lải nhải, mưu
đồ định thuyết phục cô nhuộm tóc.
“ Oh my god! Joke, cậu mau đi
bận việc khác đi, nha đầu này giao cho tôi là được rồi.” Phạm Tầm đau
đầu đẩy joke đi, cười nói với Tô Niên Niên, “ Xin lỗi nhé, cậu ta cắt
tóc người mẫu nhiều rồi, thích nhất là thử nghiệm thiết kế kiểu tóc
mới.”
Tô Niên Niên mếu máo: “ Đây không phải là trọng điểm có
được không! Trọng điểm là tại sao phải lấy đầu tôi ra làm thử nghiệm
chứ!”
Phạm Tầm thở dài, “ Không có cách nào, để tôi cứu cô một bàn nhé.”
Tô Niên Niên không can tâm tình nguyện ngồi lại ghế, Phạm Tầm cau mày nhìn vào tóc cô cả buổi, joke cắt cho cô quá ngắn tỉa quá nhiều, để dài thì
không được nữa, anh ta đành phải cắt cho Tô Niên Niên tóc ngắn thành
kiểu đầu học sinh.
Sau khi cắt xong, Tô Niên Niên mặt mày đau khổ, còn Cố Lí mắt lại sáng lên.
Không thể không nói, Tô Niên Niên thực ra hợp với kiểu tóc ngắn, không chỉ
khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của cô toát lên nét đáng yêu thanh tú, khiến
người ta phải trầm trồ vì đẹp.
Phạm Tầm cũng không ngờ kiểu tóc phổ thông như thế lại đẹp thế này, thở dài nói: “ Quả nhiên vẫn nên xem mặt........”
Tô Niên Niên mắt rơm rớm trừng với anh ta: “ Xấu quá! Anh khiến tôi tức phát khóc, đền tiền đi.”
Phạm Tầm đau đầu nhìn cô, Tô Niên Niên chống quai hàm, trong đôi mắt sáng long lanh nước mắt, nhìn có vẻ rất ấm ức.
Ma xui quỷ khiến, Phạm Tầm thật sự đem tiền lần trước mà Tô Niên Niên làm
loạn lên vụ thẻ Vip, trả lại cho cô, nhân tiện còn tặng cô thêm thẻ ưu
đãi VIP.
Tô Niên Niên cầm chiếc thẻ ưu đãi nghệt mặt đứng ở cửa.
--- ---
Ngày hôm sau, Diệp Thanh Nhã gọi điện cho Tô Niên Niên, nói bệnh tình của Cố Tử Thần đã ổn định lại, không cần phải lo lắng.
Tô Niên Niên một mặt vừa vui sướng, một mặt lại rầu rĩ, vui vì Cố Tử Thần
không có nguy hiểm gì, buồn là...........cô bây giờ xấu thế này, sao có
thể đi gặp Cố Tử Thần chứ?
Cô soạn tin nhắn gửi cho Cố Tử Thần, dặn anh chăm sóc tốt cho bản thân, chịu khó dưỡng thương, sau đó tắt máy giả chết.
Cố Tử Thần khi nhìn thấy tin nhắn đã là buổi trưa, muốn gọi điện cho Tô
Niên Niên nhưng biểu thị đã tắt máy, anh cau mày, nha đầu này rốt cuộc
làm sao thế, tại sao phải tránh anh?