Người Tình Đại Nhân, Ngừng Bắt Nạt!

Chương 109: Chương 109: Tôi mặc




Vào một ngày không nắng không mưa, Bạch Thi Tịnh nhìn chằm chằm vào Đức Hải, nhìn vào cái quả đầu bảy sắc cầu vồng của cậu ta.

“Cái gì đây?” Cậu nhìn bằng ánh mắt kì thị.

Chỉ thấy Đức Hải hào hứng trả lời.

“Tại mày bảo là sẽ đưa tao đến cái vũ trường Despasito gì gì đó, nên tao nghĩ mình nên chuẩn bị gì chút. Nhìn bảnh không?”

“Lịp pẹ mày. Là Dionusos và nếu ngay ngày hôm nay mà mày không nhuộm lại tóc là tao sẽ cạo trọc đầu mày đấy.” Bạch Thi Tịnh ghét bỏ tán cho Đức Hải một cái tỉnh ngộ, khiến cho cậu ta gào lên.

“Đau!”

Để yên như thế này thì không được yên tâm cho lắm nên Bạch Thi Tịnh trực tiếp lôi cậu ta vào tiệm nhuộm lại tóc luôn.

Chả là, tối nay Bạch Thi Tịnh sẽ xâm nhập vào Dionusos, nhớ đến Đức Hải chưa một lần nào được vào chốn xa xỉ kiểu này nên mới lôi cậu ta đi theo cho trải nghiệm sự đời.

Hàn Tán Cẩm từ xa cũng “đánh hơi” được cậu có thẻ VIP của vũ trường ấy, vốn đang chán nên lân la xin được đi theo.

Có được một người “giàu kinh nghiệm” về quá Bar và giải trí như tên này đi theo sẽ tăng tỉ lệ không bị quá lộ liễu.

Nhìn quanh cả tủ quần áo của Bạch Thi Tịnh và Đức Hải chẳng thấy có bộ nào trông đắt đỏ nên hắn ta đưa cả hai vào một khu hàng chỉ riêng đồ hàng hiệu.

Lựa được một lúc thì chọn cho Đức Hải một bộ vest xanh kẻ sọc trắng mặc ngoài một chiếc áo thun, một bộ giày da màu nâu bóng bẩy.

“... Hic!” Hàn Tán Cẩm không kìm được rớt nước mắt xúc động.

Lúc đầu khi vào đây để cho cậu ta tự chọn đồ, Hàn Tán Cẩm thực sự không nhìn nổi.

Chỗ nào trên người cũng là đồ hàng hiệu, nhưng khi cậu ta gộp vào lại chẳng khác mấy dân ăn mày.

Cuối cùng vẫn là phải để hắn ta vắt hết chất xám trong người lựa hộ, biến từ một kẻ ngu ngơ trở thành một chàng công tử lịch lãm.

Thực sự... rất mệt.

Hàn Tán Cẩm xoa nhẹ hai bên thái dương, lại không biết Bạch Thi Tịnh đã chọn được bộ nào hay chưa.

Quay đi quẩn lại lại phát hiện Bạch Thi Tịnh đang ở trong gian hàng dành cho nữ.

Trên tay cậu là một bộ váy hở lưng màu đỏ.

“Ố ồ! Đã đi đến tận đây mà còn mua đồ tặng mẹ sao? Nhưng mà bác gái mà mặc cái này thì hơi bị “bỏng” đó nha...”

Hàn Tán Cẩm cầm lấy bộ váy trên tay cậu soi xét. Lưng hở, vai hở, một bên chân hở. Chậc chậc chậc! Cậu định mua cái này chi Liễu Huệ Di mặc là để vào quán Bar đấy hả?

Tính muốn trêu chọc cậu chút nhưng Bạch Thi Tịnh đã nhìn hắn đáp lại.

“Không phải.”

“Thế thì là em cậu à? Vậy càng hỏng...”

“Là tôi mặc.”

“...”

Bạch Thi Tịnh giật lại cái váy từ tay Hàn Tán Cẩm, để mặc cho hắn ta ngờ nghệch, da mặt lạnh buốt như nghe phải cái gì đấy sốc lắm.

Không, có cả Đức Hải nữa, cậu ta còn hoảng đến nỗi làm rơi cả cái điện thoại trên tay.

Mà cái điện thoại trên tay Đức Hải lại đang gọi điện cho Mạn Châu Sa Hoàng, anh ta ở bên đầu dây kia còn từ trên ghế ngã ngửa ra đằng sau, làm bay hết cả đống văn kiện ở trên bàn.

Tính là gọi cho Đức Hải để thám thính Bạch Thi Tịnh đang ra sao, vì sợ cậu mắng là hỏi quá nhiều. Ai ngờ lại nghe được tin này, anh phải cho ngay một người thợ chụp ảnh đi theo chụp trộm cậu.1

Xem chừng tối nay sẽ rất náo nhiệt.

Buổi tối, đúng 20 giờ theo lịch hẹn của Bạch Thi Tịnh, một chiếc xe Limousine dài sang trọng dừng lại ở trước cửa vào Dionusos.

Người tài xế nhanh chóng chạy ra để mở cửa, đỡ tay của một tuyệt sắc giai nhân và hai người đàn ông phong độ lần lượt bước ra ngoài.

Cả ba bước đi trước những con mắt ngoái lại đầy ngỡ ngàng và thích thú của hàng bao người khác cũng đang tiến vào trong vũ trường.

Vì đây là một nơi vô cùng đặc biệt với phần lớn là con cái và những người giàu có thường xuyên tới lui, nên chắc chắn họ cũng không hề tầm thường chút nào.

Nhất là ở quý cô với bộ váy đỏ hở lưng cực nóng bỏng, mái tóc đen dài mềm mại thả xoã ở hai bên vai cũng với đôi mắt tròn to hai mí rảo hoạt, rất có sức quấn hút.

Cả hai anh chàng theo sau cũng là hàng “khủng” nữa, không những đẹp trai mà bộ đồ họ đang mặc còn là hàng hiệu của những hãng thời trang vô cùng cao cấp.

Bạch Thi Tịnh - tuyệt sắc mĩ nữ váy đỏ: “...” Đm! Ngứa lưng vãi!

Mới hôm nào vì lên trên báo với Mạn Châu Sa Hoàng nên sẽ có rất nhiều người nhận ra cậu, vậy nên cậu mới phải cải trang thành nữ như thế này.

Bộ tóc giả không những gây nóng gáy mà còn ngứa lưng.

Nhưng vì hình tượng nên phải nhịn!

Nhìn nhịn nhịn nhịn!!! Không được gãi! Không được tức quá mà giật tóc ra!

Lúc đi đến cửa nơi có hai tên vệ sĩ trông coi, một trong hai người đang định tiến đến gần để kiểm tra giấy tờ của họ thì đột ngột phát hiện chiếc khuy áo màu đen khác hình biểu tượng của Lại thị trước ngực của Bạch Thi Tịnh.

Hai tên ấy lập tức lùi ra sau, mở cửa mời cả ba bước vào mà không nói gì cả.

Bạch Thi Tịnh lướt qua hai bọn chúng, nắm tay không khỏi siết lại đắc thắng.

Thành công xâm nhập!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.