Chương 1051: Ánh hào quang
Editor:Thanh Thủy
Âm nhạc bùng lên mạnh mẽ trên sàn catwalk, khiến cho hội trường trở nên khuấy động và vang dội, rất nhiều người mẫu, cả người lộng lẫy, mặc trang phục khêu gợi, vô cùng chuyên nghiệp, mà Tuyết Phong đứng ở giữa, nhộn nhịp đi tới đi lui, mặc dù khuôn mặt lạnh lùng, nhưng vẫn rất quyến rũ và lôi cuốn!!
Phía sau hậu trường vô cùng căng thẳng, nhân viên hậu cần cùng người mẫu đi qua đi lạị, âm nhạc mạnh mẽ vang lên gần như đem màng nhĩ của tất cả mọi người phía sau hậu trường phá vỡ!!
Trong phòng thay đồ cao cấp!!
Thanh âm cơ thể đập vào kính!
Bác Dịch ôm chặt Trang Ngải Lâm đặt ở trước kính thủy tinh, đầu cúi xuống không ngừng mút lấy môi đỏ mọng thơm mùi hoa hồng Liệt Diễm của cô, cảm giác được đầu lưỡi của cô vẫn còn ngậm một miếng nhân sâm ngọt ngào, anh liền thở dốc một trận, hai tay không kìm được cách một lớp quần áo vỗ về vòng eo gợi cảm của cô, bàn tay lướt qua vải tơ tằm, mang đến một cảm giác ngứa ngáy, Bác Dịch lại hướng tới cái mông tròn trịa của Trang Ngải Lâm bóp một cái!!
“Ưm...” Trang Ngải Lâm không nén nổi tình cảm đón nhận lấy nụ hôn kịch liệt của người đàn ông trước mặt, nhẹ nhàng thở dốc, cô cảm giác được bàn tay mạnh mẽ của anh đang nắm lấy mông của cô, lực đạo rất mạnh, tiết lộ một loại khát vọng nguyên thủy. Trang Ngải Lâm hé đôi môi đỏ mọng, vươn đầu lưỡi ra, để mặc anh có thể mút lấy, bản thân cô thở thật sâu hưởng thụ!
Bác Dịch ôm chặt Trang Ngải Lâm, cúi mặt hưởng thụ cảm giác hôn đôi môi đỏ mọng của người phụ nữ dưới thân, nhưng đột nhiên dừng lại, hai tay bưng lấy mặt cô, điểm nhẹ lên trán của Trang Ngải Lâm, đôi mắt nóng rực nhìn về phía người phụ nữ, bá đạo hỏi: “Nếu anh tiếp tục từ bỏ, như vậy em có thể không đánh bại anh giống như những người đàn ông khác hay không?”
Cơ thể Trang Ngải Lâm dựa vào chính giữa vách ngăn thủy tinh, ngửa mặt lên, có phần quyến rũ và gợi cảm, nhìn người đàn ông lạnh nhạt mà kiên trì trước mặt, đột nhiên cười nói: “Anh cho rằng là…!”
Hai tròng mắt Bác Dịch nóng lên, nghe tiếng nhạc vang lên chấn động ngoài kia, nhưng vẫn thâm trầm hỏi: “Anh muốn em nói cho anh biết, có phải anh khác biệt so với những người đàn ông khác hay không?”
Khuôn mặt Trang Ngải Lâm biểu lộ nụ cười khó nắm bắt, ngửa mặt nhìn anh, không trả lời!!
“Người phụ nữ hư hỏng!” Bác Dịch không biết được đáp án, nhưng trong lòng lại có chút mất mát, đột nhiên cúi đầu xuống, mạnh mẽ muốn hôn lên môi đỏ mọng của cô...
Trang Ngải Lâm đặt một ngón tay lên môi mỏng của anh, cặp mắt lóe ra tia quang mang, tuy nhiên lại không cho anh cơ hội, ngược lại hỏi: “Em nói cho anh! Lúc anh uống Hồ Điệp đỏ anh có nghĩ đến bóng dáng một người phụ nữ hay không?”
Ánh mắt Bác Dịch ánh lên nét cười, mặc dù muốn trêu cợt, song nhìn Trang Ngải Lâm gợi cảm và lạnh nhạt như vậy, nhưng lại hiện ra nét cười đáng yêu, hai tay anh lướt qua xương quai xanh của cô, giọng nói khàn khàn vang lên: “Không có!”
“Vậy thì yêu là như thế nào?” Trang Ngải Lâm trực tiếp hỏi.
Ánh mắt Bác Dịch thâm sâu, nhìn về phía cô, cười nói: “Em muốn biết?”
Trang Ngải Lâm mỉm cười, đôi mắt cô phát ra tia ái muội nhìn anh.
Bác Dịch không nói lời nào, vừa nhìn cô nóng bỏng, vừa nắm tay cô đặt lên miệng mình, hôn thật nhẹ nhàng. Anh say mê hôn từng ngón tay cô, theo mu bàn tay tới cánh tay, lại hôn lên trước bờ ngực cô, cho đến vùng da dưới cánh tay, hít thật sâu da thịt non mềm của Ngải Lâm!!
Trang Ngải Lâm bật cười, bị anh đùa đến say đắm nhưng lại vô cùng vui vẻ, tại từng đợt kích tình khi đó cô cảm giác được Bác Dịch nhẹ nhàng hôn lên cơ thể chính mình, nụ hôn kia ướt át mà nóng bỏng, Ngải Lâm không kìm được hôn lên ánh mắt anh, hưởng thụ cảm giác anh đem đến...
Một lần nữa Bác Dịch ôm chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của Trang Ngải Lâm, cơ thể anh hơi lùi lại phía sau, lại chuẩn xác bắt lấy đôi môi đỏ mọng của cô, cứ như vậy vô cùng hưởng thụ mút đầu lưỡi cô, hai tay vuốt ve thắt lưng mê người của cô, dùng tay nhéo thật mạnh mông của cô, mà hạ thể của chính mình cũng nhanh chóng nổi lên, thật khát vọng đè cô ở trước gương, vuốt nhẹ giữa hai chân cô...
Vòng thứ ba chủ đề Trang phục xuất sắc cuối cùng cũng đến lúc kết thúc, nhất thời toàn thể khách quý đứng lên, nhìn về phía sân khấu chữ T đen tối, những bông tuyết bay lất phất, tiếp theo một trận rét lạnh bất ngờ ập đến, khiến tâm tình nhiều người không khỏi trầm xuống và chờ mong, theo vũ khúc lãng mạn dần dần bùng lên, rất nhiều người mẫu, một thân duy mỹ, quần áo và trang sức lộng lẫy, phân chia nhau đứng ở hai bên sân khấu chữ T, tư thế cố định, thời gian nhẹ nhàng trôi qua...
Toàn bộ một mảnh màu đen, khiến cho những người phía sau không có cảm giác bị nuốt chửng, trên đỉnh Tuyết Phong, lập tức một ngọn lửa nóng rực cháy lên!
Không bao lâu, trong quả cầu lửa, dần dần bay lên một quả cầu thủy tinh đỏ thẫm, trước mặt bao người, dần dần di chuyển lên trước Tuyết Phong, một lát sau, vũ khúc liên tục vang lên, quả cầu thủy tinh đột nhiên tách ra làm hai, trong nháy mắt xuất hiện một nam một nữ. Người đàn ông mặc bộ âu phục màu đen, bên trong mặc áo sơ mi cùng màu, trước cổ áo gắn trang sức hình con chim ưng, chỉ thấy người đàn ông ấy có một thân thể cường tráng, mạnh mẽ bộc lộ khí phách kiên cường nhưng cũng nguyên thủy mà hung ác hoang dã, lại mang theo cảm giác say mê Phương Tây thần bí, làm cho người đàn ông đứng ở giữa những bông tuyết trắng phiêu dạt trở nên sang chói rực rỡ!!
Mọi người ồ lên!!
Trang Ngải Lâm mặc áo ngực màu đen váy dài đuôi cá xinh đẹp, đôi mắt quấn ren, búi tóc lên thật sang trọng, tay vòng sang cánh tay cứng rắn của Bác Dịch, ở giữa những trận vỗ tay, bước đi thật quyến rũ, tiến về phía trước!
Hội trường nhất thời vang lên những tiếng vỗ tay nhiệt liệt, bởi vì đây chính là nhà thiết kế xuất sắc!!
Bác Dịch kéo Trang Ngải Lâm đi giữa những tiếng vỗ tay, tuyết trắng bay phấp phới, từng bước từng bước đi lên sân khấu chữ T thật dài, cuối cùng đi tới vị trí trên đỉnh, đứng ở nơi cao nhất dưới ánh đèn sang chói, cảm nhận tiếng vỗ tay và ánh nhìn của mọi người. Bọn họ đồng thời mỉm cười, từng người mang theo sự hâm mộ của mình, nhất thời tất cả nhìn về phía áng sáng rực rỡ!!