Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1050: Chương 1050: Bluelover




Chương 1049: Bluelover

Editor: Ngày Đẹp Tươi

“A ————” Một trận tiếng kêu thê lương thảm thiết, từ phòng VIP vẫn điên cuồng truyền đến tận phòng khách hậu trường! !

Tất cả người mẫu cùng nhân viên làm việc hậu trường, đều kinh ngạc xoay người, không tiếng động nhìn sang, lại tức khắc nhìn thấy một vật lạ màu đen, từ phòng VIP bay ra ngoài, cuối cùng nện mạnh vào giữa đạo cụ cảnh tuyết bỏ hoang, thân thể cao to này là một người mẫu mang hai dòng máu Trung Hàn, hệt như con gián chết, nằm giữa đống bọt biển trắng tuyết, đau đến mức thét to a a! !

Nhiều người sợ hãi kêu lên, người mẫu cùng diễn viên có chút quen thuộc với Trang Ngải Lâm, thì cười chế nhạo nhìn về phía nam người mẫu kia, biết anh ta mới tới, cho nên không biết tính tình Trang Ngải Lâm, giữa năm không biết có bao nhiêu người mẫu nam, bởi vì không cẩn thận ăn đậu hủ của Trang Ngải Lâm, bị đánh cho tàn phế phải đưa vào bệnh viện? Anh ta còn không biết sống chết! Mọi người đều cười thầm!

Cửa, lại phịch một tiếng mở ra! !

Trang Ngải Lâm lại cầm đuôi váy dài gợi cảm, trên mặt lộ vẻ chưa hả giận, không nói hai lời, khí thế tràn đầy đi ra khỏi phòng VIP, đôi giày cao gót mười hai cm màu trắng “Hận trời cao”, đạp trên sàn nhà vang lên tiếng lộp cộp, toàn thân cô bộc phát sự phẫn nộ mà toàn thế giới không dám trêu chọc, không nói hai lời, liền ở trước mắt bao người, nhanh chóng đi tới trước mặt nam người mẫu kia, tay nhấc đuôi váy dài gợi cảm, nhấc đôi chân dài tiêu hồn lên, hướng về phía cằm người đàn ông kia hung ác đạp mạnh ————

“A ————” Thân thể người mẫu nam kia đập mạnh về bên kia, trong miệng không tự chủ thở ra một hơi, mặt nhăn như trái khổ qua, vô cùng sợ hãi! !

“Nam người mẫu tuần trước đụng vào ta, bây giờ còn đang nằm bệnh viện ! ! ? Ngươi còn dám đụng vào ta sao?” Trang Ngải Lâm không nói hai lời, liền cúi xuống trước mặt bao người, túm lấy cổ áo người mấu nam này lên, trong từng đợt tiếng cầu xin tha thứ của anh ta, má trái một cái tát, má phải một cái tát, liên tiếp từng đợt hành hung, còn thiếu không đưa mặt anh ta đánh thành đầu heo, lại từng quyền đập mạnh vào lồng ngực anh ta, phải đem lúc phủ ngũ tạng của anh ta đánh vớ nát !

“A a a! !” Nam người mẫu từng đợt đau cầu xin tha thứ: “Tôi không dám! Tôi không dám! Cô bỏ qua cho tôi đi! Thật xin lỗi!”

Trang Ngải Lâm vẫn chưa hả giận, lại đưa nắm đấm, cuối cùng quyền kia lại rơi vào má trái anh ta, đánh cho thân thể anh ta nằm bò, bổ nhào vào đống bọt tuyết kia thổ huyết, cô thấy không sai biệt lắm, mới ngửa mặt, thở dốc, cảm giác mình được nới lỏng gân cốt, mới thoải mái mà đứng lên, vừa nhận lấy khăn tay tinh dầu mà trợ lý đưa cho mình, nghiễm nhiên hệt như nữ hoàng, vừa xoa tay, vừa lạnh như băng căn dặn: “Chuẩn bị một mặt nạ người dơi màu đen cho anh ta, đem cái mặt buồn nôn này che khuất đi , lại ra biểu diễn! Đỡ để một lát nữa lúc tôi ở phía trước sân khấu, lại không nhịn được lửa giận, đem anh ta thu thập một trận!”

“Vâng!” Trợ lý vội vàng gật đầu!

Toàn bộ hội trường một mảnh tĩnh lặng, vừa rồi có vài người mẫu không nghe lời, y phục vẫn còn chưa mặc vào, lúc đang muốn nổi giận, liền nhìn thấy người mẫu kia bị đánh đến gần chết, bây giờ còn phun máu, trái tim bỗng rét lạnh, không dám lên tiếng, vội vã hoảng sợ cúi người xuống, nghe lời đem váy dài gợi cảm kia mặc vào.

Trang Ngải Lâm coi như không thấy toàn bộ không khí khẩn trương trong hội trường, lạnh lùng dùng khăn tay lau xong, tiêu sái ném về phía người mẫu nam đáng chết kia, lúc này mới tâm tình khoan khoái xoay người, lại muốn đi vào phòng VIP , lại nhìn thấy Bác Dịch tối nay mặc âu phục màu đen, bên trong sơ mi đen đeo thêm chiếc nơ cùng màu, tay ôm bó hoa bluelover, đứng ở cạnh cửa, thói quen nhàn nhạt lạnh lùng nhìn mình, chỉ là ánh mắt có chút bất đắc dĩ.

Cô cau mày, đột nhiên cảm thấy có chút mới mẻ nhìn bó hoa bluelover tươi đẹp trong tay anh, mang theo vài phần nghi hoặc, nhưng vẫn tiêu hồn cất bước tiến lên, gợi cảm mà khí thế ôm vai đi về phía trước, thậm chí như không nhìn thấy sự tồn tại của anh muốn đi vào phòng làm việc...

Bác Dịch cũng đang cầm hoa, đứng ở cạnh cửa, hơi ngừng thở chờ đợi lúc cô bước qua cạnh mình, mới nói: “Em mặc thành như vậy, anh ta không phạm tội mới là lạ.”

“Vậy không tốt sao? Đỡ phải tốn công tìm người luyện tay một chút!” Trang Ngải Lâm tiêu sái đi vào phòng làm việc, Bác Dịch bất đắc dĩ, chỉ trầm mặc đi vào theo, nhìn về phía bóng lưng Trang Ngải Lâm tiêu hồn khêu gợi, nhất là cái eo nhỏ nhắn cùng cặp mông đầy đặn kia, lúc cất bước đi về phía trước, xoay qua xoay lại thập phần mê người...

Trang Ngải Lâm trầm mặc đứng trước phòng làm việc, lạnh lùng xoay người, đối mặt với Bác Dịch! !

Bác Dịch cũng hơi ngửa mặt, nhìn cô.

Hai người cứ như vậy nhìn đối phương! !

Lập tức, toàn bộ hội trường vang lên vũ khúc sống động, ánh đèn diễm lệ kỳ ảo phía trước, chiết đến tận hậu trường, từng đợt âm u không chân thực mà kích động lòng người, nhân viên làm việc hậu trường cùng người mẫu tất cả đều khẩn trương cùng kịch liệt tất bật đứng dậy, các tổ một hai ba phụ trách các kiểu trang phục của nhà thiết kế Trang Ngải Lâm, nhao nhao kêu người mẫu tụ họp cùng nhau, một lần cuối cùng kiểm tra phục sức...

Toàn thế giới đều biết, Trang Ngải Lâm sau khi kiểm tra người mẫu trước khi trình diễn, liền sẽ theo thói quen nghỉ ngơi, cho đến lúc chào cảm ơn, đều không nên quấy nhiễu! !

Bác Dịch thật sâu nhìn cô một lúc, mới nhớ tới bó hoa bluelover trong tay mình, anh trầm mặc cúi xuống, lúng túng nhìn bó hoa tươi đẹp này, lúc vừa qua đây, mới biết hôm nay là ngày vô cùng quan trọng với Trang Ngải Lâm, nhớ tới tuy cùng cô quen biết, lại chưa từng chu đáo cho cô cái gì, hay tặng thứ gì, anh có chút xin lỗi, cầm bó hoa trong tay đưa tới trước mặt cô, mới hơi thẹn thùng nói: “Xin lỗi, anh không biết hôm nay là ngày quan trọng của em, trong khoảng thời gian này bận quá. Hoa này là Hạo Nhiên... Nhờ anh đưa cho em... Cậu ấy nói không có thể tự mình qua đây ăn mừng, hướng em xin lỗi... . . .”

Trang Ngải Lâm nghe lời này, mí mắt hơi hạ xuống, liếc mắt nhìn bó hoa bluelover chói mắt kia, dừng lại một chút, lúc này mới vươn hai tay nhận lấy bó hoa, lạnh lùng hỏi: “Nó còn chưa chết sao?”

Toàn bộ khách sạn Á Châu, đều biết tổng giám đốc Trang vừa ngất đi...

Bác Dịch nghe lời này, đành phải nói: “Không, rất tốt!”

Trang Ngải Lâm không nói thêm gì nữa, mà chỉ trầm mặc ôm bó bluelover kia xoay người, đứng trước phòng làm việc, đem giấy gói xinh đẹp kia gỡ xuống, cắm trong bình hoa bên cạnh máy vi tính cùng những bản vẽ lộn xộn, chỉ có em trai tặng hoa, mới có thể nhận được cái nheo mắt của cô ————

Bác Dịch đứng bên cạnh, nhìn về phía bóng lưng tiêu hồn của cô, thập phần duyên dáng, nhất là lúc ánh đèn màu lam rơi xuống, ánh lên hông cùng cặp mông gợi cảm của cô thập phần mê người...

Trang Ngải Lâm không ngừng loay hoay với bó bluelover kia, hai tròng mắt hơi lóe ra một chút gợi cảm...

Bác Dịch thật sâu nhìn bóng lưng cô như vậy, kìm lòng không được nhớ tới đêm đó ở trong xe mây mưa thất thường, chậm rãi cất bước, đi tới bên cạnh cô, cùng cô ngắm nhìn bó hoa bluelover tươi đẹp kia, có chút xúc động nói: “Hạo Nhiên thực sự cẩn thận, chẳng trách cậu ấy có thể nhận được tình yêu hoàn mỹ như vậy! Anh dường như vĩnh viễn cũng không có cách nào nghĩ tới một chút như vậy được!”

Hai mắt Trang Ngải Lâm chợt lóe, hơi quay mặt sang nhìn về phía Bác Dịch, không khách khí nói: “Tôi không chờ mong hoa của anh! ! Càng không muốn biết, trong mắt của anh trừ vườn nho ra, còn có cái gì? Tất cả đều không liên quan tới tôi!”

Bác Dịch ngẩng đầu, hai tròng mắt thật sâu mà nóng cháy nhìn cô.

Trang Ngải Lâm lại lạnh lùng trợn mắt liếc anh một cái, liền xoay người, tiếp tục chỉnh sửa bluelover của mình...

Bác Dịch đứng ở một bên, dừng trên người cô thật lâu, rốt cuộc mới nặng nề thở dốc, đè nén cảm xúc, không quấy rầy nữa xoay người đi ra ngoài...

Trang Ngải Lâm hơi dừng động tác lại, nhìn về phía bó hoa bluelover này, không chú ý lúc vừa rồi chính mình nhìn thấy bó hoa này, trái tim giống như bị kim đâm, hai mắt cô nhanh chóng lóe ra, mới tiếp tục chỉnh sửa bó hoa...

Tiếng gõ cửa lại vào lúc này, khẩn trương vang lên.

Bác Dịch mới vừa đi tới cạnh cửa, liền kìm lòng không được mở cửa cho người ở phía ngoài, thấy một cô gái công tới, nhìn về phía Trang Ngải Lâm sốt ruột nói: “Không xong rồi! Ngải Lâm! Nam người mẫu vừa rồi bị ngài đánh đến mức gần chết, đã ngất đi rồi!”

Trang Ngải Lâm trong nháy mắt xoay người, cũng có chút kinh ngạc nhìn về phía cô!

Bác Dịch nghe lời này, lại kìm lòng không được thở dài một hơi, bật cười nói: “Em đem người đánh thành như vậy, không chết đã là vô cùng may mắn rồi ! Trước kia em đánh anh một trận, hiện tại ngực vẫn còn đang đau!”

Trang Ngải Lâm tức khắc lạnh như băng nhìn anh! !

Bác Dịch cũng không khỏi nhìn cô một cái, biết cô có việc phiền não, liền trầm mặc xoay người đi ra ngoài.

“Làm sao bây giờ? Ngải Lâm!” Nhà thiết kế nữ này, tên Tố Nhi, phụ trách bục sân khấu thứ ba, nhìn về phía Trang Ngải Lâm khẩn trương nói: “Anh ta hôm nay bất quá cũng chỉ là đi một lượt! Thế nhưng là cùng Ena trong trang phục hoàng cung! Rất quan trọng a! Tôi vừa rồi nhìn anh ta ngất đi, lập tức liên hệ với một công ty người mẫu khác, đều nói không có người có kinh nghiệm!”

Trang Ngải Lâm nghe lời này, hai mắt khẩn trương chợt lóe, nhanh chóng nghĩ nghĩ, đột nhiên theo bên này sảnh VIP, nhìn thấy bóng lưng Bác Dịch từ từ rời đi, thân thể hết sức cường tráng cùng mị lực, trên người anh có một luồng khí tức không nói nên lời, lộ ra thật nhiều cảm giác thần bí của một người đàn ông phương đông, cô tức khắc nhấc đuôi váy lên, bước nhanh ra khỏi phòng làm việc ————

Bác Dịch chậm rãi dọc theo con đường lúc Đông Anh dẫn mình đến, lại quay trở về, thỉnh thoảng bước qua bên cạnh một người mẫu gợi cảm nào đó, mặt anh lập tức tránh né, lại bộc lộ vẻ xấu hổ đi về phía trước! !

“Này——————” Phía sau có một thanh âm đang gọi anh! !

Vũ khúc hội trường quá mức ầm ĩ, lúc ánh đèn sáng lên giữa không gian tối tăm, làm lòng người mê loạn! !

Bác Dịch hơicất bước nhanh hơn, thoát ra khỏi hội trường, muốn đi ra chop núi chỗ sân khấu chứ T kia, cánh tay lại bị ai đó nắm chặt, anh hơi giật mình xoay người, nhìn về phía Trang Ngải Lâm! !

Trang Ngải Lâm cũng đứng giữa ánh đèn mê huyễn, hơi bộc lộ một điểm bất đắc dĩ nhìn về phía Bác Dịch, nói: “Giúp tôi một việc! !”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.