Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1060: Chương 1060: Đòi lại




Chương 1059: Đòi lại

Editor: Chi Misaki

Đêm dần buông xuống, một chiếc máy khoan điện đang hoạt động hết công suất, khiến cho bầu không khí xung quanh có chút thần bí quỷ dị ! !

Trong bóng đêm, một người đàn ông lạnh lùng trong tay cầm máy khoan điện, sắc mặt ngưng trọng, nghe âm thanh máy khoan sắc bén vọng lại, ánh mắt tựa hồ càng thêm tàn nhẫn, đôi con ngươi mở trừng trừng nhìn về phía thân ảnh đang hôn mê nằm co quắp trên mặt đất, cứ như thể là trong đêm tối cũng có thể nhìn thấy đôi chân trắng nõn của cô đối lập hoàn toàn với nền đất bẩn thỉu, lạnh lẽo! !Có vẻ như anh ta đang tưởng tượng xem, sau khi đầu mũi khoan này chui vao mắt cô, kia một cảnh tượng huyết nhục mơ hồ, thật khiến cho con người ta mới cảm thấy kích thích làm sao! !

Chậm rãi, chậm rãi...

Trong bóng tối anh ta giơ máy khoan điện lên, sắc mặt âm lạnh, từng bước từng bước một đi về phía thân thể kia...

Trong đêm đen, đôi mắt sắc lạnh của con chim cú mèo lóe sáng nhìn chằm chằm vào cảnh tượng phía dưới, trong đôi mắt ấy cũng có chút thần bí, quỷ dị cùng khát máu, nó dường như đứng đó từ sớm chỉ để chờ mong vào điều này, nó đang chờ cho đến lúc huyết nhục mơ hồ, nó sẽ vỗ cánh bay đến bên cạnh miếng thịt kia để nhấm nháp! ! Ánh mắt của nó càng trừng lớn, lớn đến nỗi có thể chứa đựng cả cái thế giới hắc ám này... . . .

*

Trong một không gian khác, khoảng không yên tĩnh đến nỗi có thể nghe thấy rõ ràng thanh âm ngón tay gõ bàn phím máy tính! !

Mỹ Linh cùng Thanh Bình đồng thời ngồi ở trước máy vi tính trong phòng quản chế, các ngón tay không ngừng nhảy múa, sắc mặt nghiêm trọng, ánh mắt không rời khỏi màn hình máy tính, thỉnh thoảng nhưng thấy thần sắc các cô có chút quái dị, nhíu mày nhìn qua mắt cú mèo, thấy được một thân ảnh nằm co quắp trong bóng đêm, Mỹ Linh thậm chí cảm thấy có chút gian nan, vỗ vỗ cái ót nói: “Tôi thế nào lại cũng cảm thấy thân ảnh màu đen này, có chút quen thuộc?”

Thanh Bình quay mặt sang, nhìn về phía Mỹ Linh, cũng hơi khó hiểu nói; “Cô cảm thấy thân ảnh mà đối phương sắp khoan có chút quen thuộc sao? Ai a? Gần đây cũng không có nghe thấy người của chúng ta có ai bị bắt, hay bị uy hiếp a? Đường tiểu thư cũng hảo hảo mà sống trong phủ thủ tướng mà!”Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com

Mỹ Linh nhíu chặt mi tâm, không hiểu sao lại nhìn về phía thân ảnh trên mặt đất kia, bất đắc dĩ là nhìn qua mắt cú mèo, lại không có tia tử ngoại, cho nên thật không có nhìn thấy rõ lắm! !

Một thân ảnh màu tím bỗng xuất hiện ngay sau lưng họ, khiến hai người giật nảy mình, Thanh Bình xoay người lại, nhìn về phía Điệp Y, tay vỗ vỗ ngực, thở hắt một hơi, la hoảng lên: “Cô thật biết cách dọa bọn tôi đấy! Mỗi lần xuất hiện, cũng không hừ lấy một tiếng!Cô hù chết tôi rồi!”

Điệp Y không lên tiếng, một thân váy dài, đai lưng màu đen, đôi mắt màu tím nháy nháy, lạnh lung nhìn về phía thân ảnh ở giữa màn hình máy tính, nhớ tới ngày đó ở bệnh viện, nghe theo Trang Hạo Nhiên phân phó, theo dõi con cú mèo kia cho đến khi nó bay lên nóc nhà, trong lúc cố ý thả ra tin tức về hành tung của mình mà đem camera mini ghép vào trong mắt con cú mèo, để theo dõi hướng đi của người dạ hành, con cú mèo này phảng phất như có linh tính, người dạ hành đi đến chỗ nào nó cũng theo đến, đậu ở một nơi thật kín đáo! !

Thanh Bình ngẩng đầu, nghi ngờ nhìn khuôn mặt băng lãnh của Điệp Y, đôi mắt sinh động cũng có lúc ngưng lại, lúc nhìn không chớp mắt về phía màn hình, còn nmang theo chút gì đó miệt mài theo đuổi, liền kỳ quái hỏi: “Cô có phải cũng thấy bóng dáng này có chút quen thuộc, đúng không?”

Mỹ Linh nghe thấy lời này, ánh mắt liền trở lên sáng ngời, nhìn về phía Điệp Y khẩn trương nói: “Phải không! ! ? Cô cũng cảm thấy như thế sao?”

Trong đối mắt Điệp Y lóe ra tia sáng nhạy bén, thật sâu nhìn vào thân ảnh trong bóng tối kia , nhìn thấy người đàn ông cầm máy khoan điện đang tiến lại gần, mũi khoan đỏ hồng, khiến cô không khỏi nhíu mày, thật muốn mượn đôi mắt tinh tường của mình để nhìn cho rõ thế nhưng đành bất đắc dĩ vì không gian thực sự quá mức hắc ám… Đột nhiên toàn thân cô phát run, hơi thở gấp gáp, trong nháy mắt vươn tay, chụp xuống cái nút đỏ chói mắt kia! !

“Cô làm cái gì vậy?” Thanh Bình khiếp sợ kinh hô lên, nhìn màn hình máy tính , cô vừa tức vừa vội kêu lên: “Vất vả lắm mới kiếm được con cú mèo này để lắp camera vào! ! ? Tại sao cô lại chặt đứt nguồn cung cấp thông tin chứ?”

*

“Quác ——” con cú mèo lập tức đau đến kêu cha gọi mẹ một hồi, vỗ cánh như điên, bắt đầu bay loạn, tiếng kêu quỷ dị rợn cả tóc gáy, thậm chí nó điên cuồng bay về phía người đàn ông cầm máy khoan, dùng cánh không ngừng đập vào mặt hắn, hắn a lên một tiếng, máy khoan trong tay phịch một cái rơi xuống mặt đất, bắn ra những đốm lửa nhỏ, đầu mũi khoan bị vỡ ra khiến cho xung quanh toàn mùi cháy khét lẹt!

Mọi người đều kỳ quái quay đầu, nhìn về phía con cú mèo! !

Con cú mèo lại giống như nổi điên, bay loạn xạ, hết đụng cái nọ lại đụng cái kia, khiến cho một đám người trong phòng nghi hoặc lui về phía sau, chợt cảm thấy thật kỳ quái tại sao nó lại phát điên thế chứ. Trong bóng tối, có hai người thân thể nhanh nhẹn lao như tên bắn về phía nó, vươn tay bắt nó lại, bất đắc dĩ con cú mèo này cũng thật mẫn cảm lùi lại phía sau, nhận ra điều gì đó liền bay vút ra ngoài, hoàn toàn không theo sự chỉ huy nào cả! !

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Cô đứng trong bóng đêm, nhìn về phía con chim cú mèo kia, kỳ quái giận nói.

Mọi người cũng đều không rõ, hai chuyên viên phục trách huấn luyện cú mèo nhanh chóng đuổi theo, kiểm tra có phải thân thể nó xảy ra vấn đề gì hay không! !

“Cô định xử lý như thế nào?”Lại một người nữa đi từ trong bóng tối ra, đi về phía cô ta, nhanh chóng hỏi.

Cô ta lạnh lùng quay mặt sang, nhìn về phía người còn đang bất tỉnh trên mặt đất, thật lâu, thật lâu sau, rốt cuộc đôi moi mỏng cũng mấp máy, nói: “Chờ thêm chút thời gian nữa đã! !Rồi mới thu thập cô ta một trận! !Ý của chủ nhân là muốn làm cho đối phương nếm trải cảm giác huyết nhục mơ hồ này đã, chỉ có như vậy mới có thể dễ dàng khiến cho đối phương phẫn nộ! Chúng ta nhất định phải làm cho bọn họ trở nên mất kiên nhẫn như vậy, có như thế chúng ta ở trong bóng tối mới có thể tìm cơ hội tốt để hạ thủ!”

Mọi người coi như cũng đã sáng tỏ!

“Chuyện này ở trận thi đấu chúng ta sẽ tiếp tục đối phó! ! Tuyệt đối không thể để cho Đường Khả Hinh có thể đúng hạn tiến hành thi đấu!” Cô ta nói xong, thân thể cũng đã đi tới cửa, còn lại chỉ là thân thể mơ hồ nằm trên mặt đất, đêm vẫn sâu thẳm như thế...

**

Cửa phòng bệnh chợt bị đẩy mạnh ra! !

Điệp Y khuôn mặt lạnh tanh nhanh chóng đi ra khỏi phòng bệnh, cả người cứ như vừa bước ra từ hầm băng, hiếm khi thấy cô khẩn trương như vậy, thân thể lướt qua hai người vệ sĩ, khiến họ lập tức sởn gai ốc, rùng mình xoay người kỳ quái nhìn Điệp Y, Điệp Y lạnh lùng không nói lời nào, mắt thấy phòng bệnh Lãnh Mặc Hàn ở phía trước, cước bộ cô lại càng nhanh hơn! !

Lãnh Mặc Hàn yên lặng nằm ở trên giường bệnh, đôi mắt đột nhiên mở to, cả người ngồi hẳn dậy, nhìn chằm chằm và cánh cửa kia!

Quả nhiên! Phanh một tiếng, cửa phòng bị mở ra, Điệp Y nhanh chóng đi tới, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn nói thẳng: “Tiểu Nhu đã xảy ra chuyện!”

Lãnh Mặc Hàn nháy mắt, không thể tin được, nói: “Cô nói cái gì?”

Thanh âm Điệp Y đều đều như robot nói “Tiểu Nhu đã xảy ra chuyện! !Cô ấy bị đối phưng bắt được, sau đó bị nhốt ở trong căn phòng nhỏ, vừa nãy xuýt nữa thì hai mắt cô ấy bị mũi khoan điện xuyên mù, người nọ định lấy ảnh này để kích thích Đường tiểu thư trong trận thi đấu! Tôi đã nhanh chóng phá hỏng camera chúng ta cài vào trong mắt cú mèo rồi, acid sulfuric sẽ phá hủy mũi khoan sau mười hai giây, hắn hẳn sẽ cho là tại con cú mèo phát bênh, bất quá thời gian có thể kéo dài không lâu! ! Rất có khả năng hiện giờ cô ấy đã xảy ra chuyện!”

Phẫn nộ đè nén trong lồng ngực Lãnh Mặc Hàn, như một cỗ hồng thủy mãnh thú xông thẳng lên não, khiến lúc anh ngẩng đầu nhìn Điệp y, trong đôi mắt chỉ còn lại sự bạo liệt, khát máu. Dường như anh bất cứ lúc nào cũng có thể hủy diệt toàn bộ sinh linh trên thế giới này, hàm răng cắn chặt lại, khuôn mặt dữ tợn, tay nắm thành quyền, giãy dụa trên ga giường tuyết trắng, tiếng bàn tay nắm chặt răng rắc vang lên, ánh mắt anh nhìn về phía đêm sâu thăm thẳm bên ngoài của sổ, một cỗ thù hận nhanh chóng lan tỏa trong không gian! ! !Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com

Anh nhanh chóng nhấc chăn lên, xuống giường, gương mặt lạnh lẽo đi về phía trước! !

Mỹ Linh cùng Thanh Bình cũng đúng lúc này xuất hiện, có chút khẩn thiết nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn! !

Lãnh Mặc Hàn không nói lời nào,trong đôi mắt anh chỉ còn lại là thù hận, tiếp tục đi về phía trước, vòng qua bác sĩ, trước ánh mắt kinh ngạc của vệ sĩ, bước đến trước phòng bệnh của Uyển Thanh nhìn vào bên trong cửa kính, lúc này ánh mắt anh có chút dịu lại, nhìn về em gái hôm nay mới tỉnh lại một chút, lúc này cũng đã nặng nề chìm vào giấc ngủ, trên mặt còn đeo bình oxi, giống như lại hôn mê vậy...

Anh tha thiết nhìn em gái, nhớ tới khuôn mặt nhỏ nhắn hàm hậu thiện lương của Tiểu Nhu , anh không khỏi thở gấp, đôi mắt dừng lại thật lâu, rốt cuộc cũng cất giọng, thanh âm khàn khàn; “ Anh rốt cuộc phải làm như thế nào, mới có thể bỏ qua cho những linh hồn tội ác ấy đây! ! Anh không muốn làm kẻ sát nhân, bởi vì món nợ này, có thể khiến em bị liên lụy! ! Trên cái thế giới này, nợ gì cũng có thể còn, chỉ có nợ mạng...là không còn ! !”

Anh nói xong, trên mặt đột nhiên có chút thống khổ bị đè nén, ánh mắt xuyên qua bức tường thủy tinh trong suốt kia như có thể thấy được khuôn mặt tức giận của mình , hai tay dừng lại trên tấm thủy tinh, càng nắm càng chặt, đôi môi mỏng cuối cùng cũng hé mở: “Hách Dục Hải! !Món nợ ngày, ông nợ tôi! ! Tôi cũng muốn để ông xem một chút, nếu như tôi bước vào bóng tối, rốt cuộc thì ai mới là người nhìn thấu linh hồn đối phương trước!”

“Lão đại! Anh có gì cần phân phó? !” Thanh Bình cùng Mỹ Linh đồng thời gọi anh! !

Lãnh Mặc Hàn trong khoảnh khắc quay sang, đôi mắt lóe ra những tia sáng sắc lạnh, ép buộc chính mình phải tìm đúng vấn đề, nhanh chóng nói: “Lập tức truy tìm địa điểm cuối cùng mà con cú mèo dừng lại! ! Bọn họ nếu như kiểm tra thấy được tình huống con cú mèo kia có chút khác thường, khẳng định là cần một chút thời gian! !Khoảng thời gian này chính là khoảng thời gian tốt nhất để chúng ta cứu Tiểu Nhu! Động tác nhất định phải mau!”

Mỹ Linh tức khắc nói: “Chúng ta đã tra ra địa điểm, là một trong căn phòng nhỏ ở khu phía Tây!”

Lãnh Mặc Hàn tức khắc gật đầu, lại phân phó Điệp Y nói: “Cô lập tức dẫn người đến biệt thự trên đỉnh núi của Như Mạt! Mang càng nhiều người đi càng tốt! !”

“Vì sao?” Thanh Bình kỳ quái nhìn Lãnh Mặc Hàn, hỏi; “Vì sao lúc này lại đến biệt thự của Như Mạt?”

Lãnh Mặc Hàn thần sắc cứng ngắc, dừng lại một chút, mới nói tiếp: “ Từ kết quả hôm nay Ấn Thục Dao thẩm vấn Như Mạt! Tôi cơ hồ có thể khẳng định, tất cả bí mật Như Mạt, đều ở trong biệt thự đó! ! Mà Hách Dục Hải mặc kệ là có sốt ruột cho con gái ông ta yêu thương hay không, cũng đều giống ta suy nghĩ, ông ta nhất định sẽ trở lại biệt thự! Chỗ đó, hẳn là đã bị người ta quên lãng từ lâu! Đó là địa điểm tốt nhất để giấu lúc này. Chúng ta phân tán sự chú ý của bọn chúng đến đó! Việc này rất có lợi cho việc chúng ta giải cứu Tiểu Nhu!”Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com

“Vâng! !” Mỹ Linh cùng Thanh Bình đồng thời lên tiếng trả lời! !

Lãnh Mặc Hàn sắc mặt lạnh lẽo, trực tiếp nhìn về phía em gái còn đang hôn mê nằm trên giường bệnh, trong anh lại sục sôi ý chí báo thù, từng chữ từng chữ nói: “Hôm nay ta nhất định phải đem nợ này đòi lại! !”

*********************

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.