Chương 1077: Nơi ẩn náu
Editor: Thùy trang Nguyễn
Thời gian còn có năm phút đồng hồ, đã gần đến giữa buổi chiều.
Sóng biển vỗ mạnh mẽ, những bọt sóng nổi lên bốn phía! !
Lãnh Mặc Hàn đứng một mình trên bờ biển, nhìn mặt biển mênh mông ngoài khơi, bởi vì mưa phùn nên tóc anh ướt sũng thế nhưng anh vẫn như cũ đứng bất động ở chỗ này, hai tròng mắt kịch liệt lóe ra, rất lâu, rất lâu.
Ngày càng có nhiều sự việc, tìm kiếm hai mươi tư tiếng đồng hồc đã dần dần rõ ràng.
“Lão đại! ! Anh đã đứng ở chỗ này ba giờ rồi !” Mỹ Linh thực sự nhịn không được đến gần anh nghi ngờ hỏi: “Anh ở chỗ này chờ cái gì... Hay là...”
Hai tròng mắt Lãnh Mặc Hàn vẫn như cũ kịch liệt lóe ra, dường như đang chờ đợi cái gì đó, không lên tiếng! !
Thanh Bình thực sự không hiểu đứng phía sau anh hỏi: “Lão đại! ! Anh rốt cuộc... Có kế hoạch gì nói cho chúng tôi một chút? Hai ngày nay chúng tôi bị nghẹn chết rồi!”
Hai tròng mắt Lãnh Mặc Hàn lóe ra, thấy vẫn còn thời gian liền trầm mặc xoay người, nhanh chóng đi vào trong căn phòng nhỏ nơi Tiểu Nhu bị bắt cóc, vừa đi vừa trầm mặt nói; “Nếu như muốn biết người kia ở chỗ nào ! Không có phương hướng thì cũng vẫn sẽ không ngừng ngốc nghếch đứng ở nơi cô ấy biến mất, lặp đi lặp lại! ! Dù sao vẫn có thể tìm được câu trả lời, quanh quẩn mãi một chỗ có thể tìm được một chút dấu vết! Một lần không được, vậy thì lần thứ hai, lần thứ hai không được sẽ có lần thứ... Ba lần không được thì vẫn sẽ lặp đi lặp lại như vậy! Niềm tin của con người không phải là muốn tìm ra bằng chứng mà là tìm được người kia! Thậm chí trong quá trình này, căn cứ vào những chuyện đã phát sinh, chúng ta có thể biết được rõ ràng chân tướng!”
“Nhưng... Anh đã tìm kiếm trong căn phòng này đến lần thứ ba, đã có kết luận gì chưa?” Mỹ Linh kỳ quái hỏi.
Lãnh Mặc Hàn không nói lời nào, người cũng đã đi tới phía trước gác xép trống trơn, hai mắt anh nhíu lại nhìn bên trong là một gác xép tối om, lại không có chút sợ hãi nào cất bước đi vào trong. Mỹ Linh cùng Thanh Bình cũng theo theo sát đi vào, hai người đi qua phòng khách trống trơn, sau đó hướng về nơi tối tăm kia đi đến. Thân thể Lãnh Mặc Hàn tỏa ra hắc ám như người dạ hành, chỉ có hai tròng mắt thâm thúy tinh nhuệ sắc bén, dường như có thể nhìn thấyhoom qua mấy người dạ hành khiêng Tiểu Nhu nhanh chóng đi xuống tầng hầm.
Hai tròng mắt anh kịch liệt lóe ra, cuối cùng môi mỏng hơi mở, nói từng chữ: “Lúc bọn họ khiêng Tiểu Nhu xuống tầng hầm, vốn là muốn lợi dụn cô ấy để uy hiếp Khả Hinh không thể tham gia thi đấu! Như vậy trong quá trình này, cô ấy nhất định hôn mê, những người này sẽ từ từ chờ cô ấy tỉnh lại. Trong quá trình đó lại chuẩn bị dao, máy khoan điện, chờ một chút! Bởi vì tấm hình kia đã làm lộ ra suy nghĩ của người dạ hành! Tốt, bởi vì chúng ta đột kích nên bọn họ tạm thời không có cách nào làm như vậy! Thế nhưng nên đi liền đi, nên lấy đi cũng phải lấy đi! Các ngươi xem một chút, lúc đó trong quá trình giao đấu, chúng ta phát hiện trên mặt đất có rơi một mũi khoan bị hỏng, như vậy có phải sẽ chứng minh được, bọn họ ở trong mật thất sử dụng máy khoan điện hay không?”
Thanh Bình cùng Mỹ Linh đứng trong bóng tối, lập tức ấn đèn laser trên cổ tay mình, chiếu lên không gian xung quanh, liền phát hiện có một số lưỡi dao cùng mấy viên đạn, ngoài ra còn có một đầu máy khoan điện, các cô liền ngẩng đầu nhìn Lãnh Mặc Hàn nói: “Đúng vậy! Tại thời điểm chúng ta theo dõi cũng thấy được!”
Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng xoay người nhìn về phía các cô, ánh mắt lóe ra hỏi: “Như vậy máy khoan điện cũng mang theo vào trong đó rồi hả?”
Thanh Bình cùng Mỹ Linh nghĩ ngợi, cũng kỳ quái nói: “Đúng vậy! Máy khoan điện đã mang đi? Tôi cảm thấy các cô ấy không cần lấy máy khoan điện đi?! !”
Vẻ mặt Lãnh Mặc Hàn hơi trầm xuống, sau một lúc tranh đấu liền đi vào con đường u ám dưới lòng đất, vừa đi vừa chậm rãi nói: “Không có máy khoan điện! Chứng minh bọn họ còn là muốn tiếp tục những hành vi như vậy! Thế nhưng có một chuyện rất kỳ quái! !”Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com
“Chuyện gì vậy?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình chậm rãi bước theo anh, đồng thời hỏi! !
Hai tròng mắt Lãnh Mặc Hàn ở trong bóng tối lóe ra, tiếp tục đi về hướng lúc đó đuổi theo người dạ hành đi về phía trước, vừa đi vừa nói tiếp: “Bằng tài lực hùng hậu của người dạ hành, nếu muốn tìm một máy khoan điện trên mặt đất không phải là chuyện dễ dàng sao? Tại sao lại muốn mang theo nó?”
Mỹ Linh chậm rãi đi theo anh tiến về phía trước, nghĩ ngợi nói; “Bởi vì nơi mà bọn họ đến, không có mấy thứ này ?”
Hai tròng mắt Lãnh Mặc Hàn chợt lóe, nói tiếp: “Không chỉ không có mấy thứ này! Hơn nữa nơi bọn họ đến, căn bản cũng không có người có thể tiếp ứng cùng cung cấp!”
“Vậy sẽ là nơi nào, bọn họ không đi được ? Bọn họ bay trên trời, chui xuống mặt đất đều đã tìm rôì!” Thanh Bình kỳ quái nói
Lãnh Mặc Hàn nhàn nhạt cười, tiếp tục dọc theo huyệt động dài đi về phía trước, hai tròng mắt lóe ra lại chậm rãi nói: “Nơi bọn họ đi đúng là người bình thường không đi được !”
Thanh Bình cùng Mỹ Linh không nghĩ ra...
“Đầu tiên chúng ta phải hiểu ý đồ của bọn họ!” Lãnh Mặc Hàn tiếp tục dọc theo huyệt động đi về phía trước, nói: “Bọn họ nghĩ bắt cóc Tiểu Nhu, sau đó ngăn cản Khả Hinh tham gia thi đấu! ! Bởi vì bọn họ có lẽ đã biết rượu đỏ có liên quan đến trận thi đấu phục vụ rượu cuối cùng này! Đây là điểm thứ nhất! ! Điểm thứ hai! Mượn cơ hội này này phá hỏng danh dự của Hoàn Cầu!! Điểm thứ ba! ! Tạo ra sự cố dẫn tới hỗn loạn, đem người tập trung đến nơi dự tính trước, bọn họ sẽ xuất hiện ở một nơi không tưởng! ! Điểm thứ tư ! Tìm được rượu đỏ! ! Mấu chốt là ở điểm thứ năm! !”
“Vì cái gì?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình nghe được liền sửng sốt .
Lãnh Mặc Hàn tiếp tục đi vào trong huyệt động, hai tròng mắt tinh nhuệ chợt lóe, lạnh lùng nói: “Điểm thứ năm! ! Tiến hành giao dịch! ! Mở ra bí mật! ! Chỗ này sẽ là nơi bí ẩn nhất trên thế giới! Bất luận kẻ nào cũng không đoán được! Bọn họ có thói quen giấu người ở một nơi! Cũng chính là nơi bắt Tiểu Nhu bị bắt cóc! ! Và! ! Chính là nơi cha của Như Mạt ẩn náu! !”
“Làm sao anh phán đoán chuẩn như vậy? Vì sao nhất định phải mạo hiểm đem Tiểu Nhu tới đó? Sẽ không sợ cô ấy biết được bí mật sao?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình kỳ quái nhìn về phía anh hỏi.
Lãnh Mặc Hàn trong nháy mắt đã đi ra khỏi huyệt động, đón ánh mặt trời ban ngày, nhìn mặt trời vẫn như cũ ở ngoài khơi, sức gió vừa vặn giống với ngày hôm qua, trong lúc nhất thời có một luồng gió thổi từ hướng Tây Bắc! ! Trong nháy mắt anh nhanh chóng đi về phía bãi cát trên du thuyền, kịch liệt nói: “Bởi vì bọn họ không kịp xử lý Tiểu Nhu! Bởi vì chúng ta tới sớm! Bởi vì bọn họ chưa từng nghĩ con cú mèo sẽ nói cho chúng ta biết! Cho nên hành động tối qua của bọn họ là khẩn cấp ! ! !”Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com
“Vậy rốt cuộc bọn họ đã đi đâu ?” Thanh Bình đi theo Lãnh Mặc Hàn, nhanh chóng hỏi.
Lãnh Mặc Hàn đón sức gió mạnh mẽ, xoay người nhìn về phía Thanh Bình, hai tròng mắt lợi hại chợt lóe, nói: “Bọn họ ở dưới biển!”
“Ở dưới biển?” Thanh Bình cùng Mỹ Linh đồng thời kêu lên: “Điều này sao có thể? Cho dù bọn họ có nhiều dưỡng khí đi chăng nữa! Cũng không có khả năng ở dưới biển lâu như vậy? !”
Lãnh Mặc Hàn nhảy lên du thuyền, mới nhìn về phía các cô, hai tròng mắt lợi hại chợt lóe, mới nói tiếp: “Nếu như bên dưới biển có giấu một chiếc tàu ngầm? Có lẽ bên dưới bọn họ có căn cứ ?”
Thanh Bình cùng Mỹ Linh đồng thời mở to mắt, không thể tưởng tượng ra kêu lên: “Tàu ngầm, tàu ngầm?”
Phải có thế lực lớn lắm mới có thể! ! !
Lãnh Mặc Hàn không nói thêm gì nữa, mà một lần nữa lái ca nô chạy về hướng mười một giờ. Thanh Bình cùng Mỹ Linh đứng trên bãi biển, nhìn Lãnh Mặc Hàn chạy ca nô như mũi tên phi ra ngoài khơi, các cô cũng lập tức cùng tất cả người áo đen ở đây cùng nhau ngồi lên ca nô, một lần nữa phi ra ngoài biển. Mỹ Linh lúc chạy ca nô liền khởi động máy dò xét kim loại.
Từng đợt âm thanh lớn vang vọng trên mặt biển! ! Vô số ca nô rẽ song ra ngoài khơi, nước biển càng lúc càng cuộn trào mãnh liệt, bắn thẳng về hai phía. Lãnh Mặc Hàn dẫn đầu, hai tròng mắt lóe ra mãnh liệt, nắm chặt tay điều khiển ca nô vọt vào bên trong vùng biển. Hơn mười chiếc ca nô cũng như mũi tên lao theo, những bọt song trắng xóa nổi trên mặt biển. Những chiếc ca nô chạy về hướng mười một giờ, thượng đế dường như đột nhiên kích động tức giận, vung tay lên, tức khắc một cơn gió lốc thật lớn quét về phía mặt biển, một vòng xoáy thật lớn hình thành từ phía ngoài khơi, giống như một con quái vật khổng lồ bay lên, đem mấy chục chiếc ca nô hút vào giữa đại dương.
Lãnh Mặc Hàn đón dông tố, lập tức một trận rống giận, dẫn hơn hai mươi chiếc ca nô trước vòng xoáy đang thình thành phía ngoài khơi, mãnh mẽ xoay tay lái cùng nhau xoay vòng theo vòng xoáy trên mặt biển, lợi dụng sức đẩy của cơn lốc xoáy, mấy chục chiếc ca nô này chạy ba trăm sáu mươi độ xoay tròn, mạnh mẽ đánh tan vòng xoáy đang dần hình thành.
“Leng keng leng keng đinh... ...” Máy dò xét kim loại chỗ Mỹ Linh quả nhiên phát ra tín hiệu, cô lập tức kích động giơ cao máy dò xét kim loại nhìn nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn kêu to: “Lão đại! ! ! Tìm được rồi, quả nhiên máy dò xét kim loại có phản ứngg! ! Bọn họ ở ngay dưới này! !”
Lãnh Mặc Hàn chạy ca nô đặt mình giữa vòng xoáy lớn nhìn về phía Mỹ Linh, hai tròng mắt nóng lên!