Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1073: Chương 1073: Sẽ không tiến hành




Chương 1073: Sẽ không tiến hành

Editor: Ngày Đẹp Tươi

Ánh mặt trời giữa trưa, vô cùng gay gắt! !

Đông Anh nhận lệnh của Tưởng Thiên Lỗi, nhanh chóng cùng Tiêu Đồng chạy về phía hầm rượu...

Hầm rượu dưới lòng đất bên cạnh bờ biển của khách sạn Á Châu, đang tiếp đãi các khách mời đến từ khắp nơi trên toàn thế giới, nhưng vì trung tâm bộ phận rượu gọi điện thoại tới, yêu cầu tức khắc đóng cửa lớn hầm rượu, Nhã Tuệ liền vào lúc này, cùng hai vị trưởng bộ phận nhanh chóng mời khách rời khỏi, lúc xin chỉ thị mọi người rời đi, sắp xếp nhân viên bộ phận đứng thành hai hàng tại hầm rượu, hết sức có lỗi nói xin lỗi... Mặc dù có khách cảm thấy không vui, có khách kín đáo phê bình, nhưng vẫn từ từ cất bước đi ra khỏi hầm rượu...

Một trận gió quét tới, đong đưa chiếc lá bên rừng dừa vang lên âm thanh “Xào xạc”! !

Một bóng người màu trắng, né qua góc chết camera của khách sạn Á Châu, đứng bên cạnh gốc dừa nào đó, nhìn về phía hầm rượu bên kia đang bắt đầu khẩn cấp sơ tán đoàn người, thậm chí nhìn thấy Lưu Nhã Tuệ đang cùng trưởng bộ phận giao phó, nhất định phải trong vòng năm phút, đem toàn bộ khách mời bên trong hầm rượu sơ tán, thời gian chỉ còn lại mười phút, dọn dẹp hầm rượu, khôi phục lại nguyên trạng của nó, trưởng bộ phận gật gật đầu, tức khắc lại đi về phía hầm rượu ————

Đông Anh cùng Tiêu Đồng cũng vào lúc này, cầm bộ đàm, nhanh chóng đi tới, nhìn về phía Lưu Nhã Tuệ đang lo lắng sơ tán khách, các cô lập tức nghiêm mặt đi qua, khẩn trương hỏi: “Tại sao lâu như vậy, còn chưa rút người xong?”

Lưu Nhã Tuệ mệt đến mức không thở nổi, vừa vì thương tâm chuyện của Tiểu Nhu, lại vì chuyện của Khả Hinh mà lo lắng, lúc này cô lộ vẻ xin lỗi nhìn về phía hai người nói: “Xin lỗi, hôm nay khách trong hầm rượu thực sự rất nhiều ! Vốn dĩ chúng tôi chỉ là khu vực phía Tây, thế nhưng sáng sớm quản lý trung tâm bộ rượu lại hạ lệnh, vì khách quá nhiều, lại mở cửa khu phía đông nữa! Chuyện này Laurence vốn là không đồng ý! Thế nhưng bất đắc dĩ khách quá đông! Ước chừng hơn sáu trăm người ở bên trong, hiện tại đã thong thả dùng xong cơm trưa, sắp sửa rời khỏi...”

Tiêu Đồng biết chuyện này có chút khó khăn với Lưu Nhã Tuệ, nhưng vẫn nhìn về phía cô, khẩn cấp nói: “Nhã Tuệ! Chuyện này, thực sự quá gấp! Nhất định phải mau chóng sơ tán khách! Hơn nữa kể từ bây giờ tất cả bắt đầu, bất luận ai bất đắc dĩ với bất cứ lý do gì, cũng không thể tới gần hầm rượu! Hiểu chưa? Ngay cả nhân viên, cũng phải triệt để lục soát thân thể, ngay cả một giọt rượu cũng không được mang ra khỏi!”

“Được ! ! Cô yên tâm” Nhã Tuệ tức khắc gật đầu, nói: “Cô không nói, chúng tôi đều sẽ làm như vậy, bởi vì hầm rượu vốn là nơi quan trọng, người không liên quan cũng sẽ không tiến vào, ngay cả nhân viên ra vào, bình thường đều trải qua huấn luyện nghiêm khắc!”

Tiêu Đồng cùng Đông Anh gật gật đầu, lại một bước cũng không rời đi, mắt nhìn các khách mời lục tục đi ra khỏi hầm rượu, lại cùng chỉ huy các nhân viên nhanh chóng thu hồi thức ăn cùng bộ đồ ăn còn lại, sau đó lại đích thân dẫn người đi vào hầm rượu, cùng Lưu Nhã Tuệ, hai trưởng bộ phận, hơn mười vệ sĩ cùng nhau nhanh chóng đi vào, cuối cùng tuần tra tây khu cùng đông khu, sau khi xác định không có ai, mới từng bước đi ra khỏi hàm rượu, chậm rãi đóng lại hai cánh cửa lớn dày hơn 10cm theo phong cách châu Âu, lại ở bên ngoài hầm rượu được điêu khắc, kéo cửa cuốn xuống, mới cùng nhau trầm mặc rời đi! !

Bóng người màu trắng kia, ẩn nấp phía sau gốc dừa, hơi nghiêng mặt, dường như có thể thấy được, đôi mắt quyến rũ nhẹ chớp, chăm chú nhìn đám người Đông Anh Tiêu Đồng và mọi người cùng nhau rời đi, cô mỉm cười, tay cầm kính râm, thong thả đeo lên, sau đó đón gió biển lạnh, nhấc giày cao gót từng bước đi về phía trước, vô ý thoáng nhìn, biết có vài tên vệ sĩ đang tầng tầng canh gác, cô lại chậm rãi dời bước, đi vòng ra phía sau hầm rượu, cảm giác được từng trận gió mát, theo bên tai lướt qua, tức khắc biết vài gốc dừa phía sau hầm rượu, với những cành lá rậm rạp, vừa vặn dừng ngay bên trong cửa sổ tầng hai của hầm rượu, cửa sổ kia dường như theo phong cách hầm rượu Bordeaux của Pháp, cột sắt như cánh tay thô, hơn mười cột ở trên cửa sổ, mặt cô nhắm ngay hướng cửa sổ cao năm thước kia, tức khắc như tia chớp lao về phía trước ————

Vài vệ sĩ, cảm giác được bên người có trận gió nhanh chóng quét qua, bọn họ tức khắc đề cao cảnh giác, dựa vào dự cảm, nhanh chóng đi ra phía sau hầm rượu, phát hiện nơi này trống trơn, chỉ có vài gốc dừa lay động... Bọn họ liền thở phào nhẹ nhõm, cho là mình suy nghĩ nhiều liền xoay người, lại đi về phía trước nơi hầm rượu! !

Cây dừa vẫn tiếp tục rung rinh lay động! !

Một bóng người màu trắng, chợt xuất hiện, chỉ thấy cô với đôi giày cao gót nhọn, đạp mạnh cành lá dừa, dưới đế giày cao gót, thoát ra một cái máy, bám chặt vào cành cây dừa, thân thể tức khắc lật chuyển qua đó như trăng rằm, tóc rũ xuống, mang găng tay Hắc Thiết, lúc ngửa người nắm chặt khối trụ sắt kia, chỉ thấy hai mắt cô nhanh nhẹn chợt lóe, găng tay Hắc Thiết kia, cư nhiên vào giờ khắc này chậm rãi phát nhiệt, cho đến khi đỏ hồng, đem trụ sắt thô ráp kia, cứ như vậy nhanh chóng cắt đứt !

Loại găng tay này, toàn cầu chỉ có một đôi, thoạt nhìn tưởng thô ráp tạo ra, kỳ thực do mấy chục vạn viên bi kim loại, bên ngoài hơn mười bảy tầng hợp chế mà thành! Có thể trong nháy mắt nung lên nhiệt độ thật cao, nhanh chóng giải nhiệt, mà không làm tổn thương lòng bàn tay!

Chỉ thấy cô nóng mắt, dường như nhìn thấy trụ sắt đã bị cắt đứt, liền tức khắc như chim én, đôi chân thon dài lợi dụng lực đàn hồi của giày cao gót, đạp mạnh một cái, cả người như mũi tên xông thẳng vào trong cửa sắt! !

Trái tim! ! Là một căn phòng có hai ngăn, một ngăn là đau khổ, một ngăn lại là vui vẻ. Lúc vui vẻ, không thể cười quá lớn, sẽ đánh thức ngăn thống khổ sát bên! Hầm rượu lại như có vô số gian phòng, mỗi gian cũng có linh hồn cùng nhịp đập của nó, thậm chí trong nháy mắt lúc ta đi vào hầm rượu, ta mới rốt cuộc phát hiện, vẻ đẹp chân chính của linh hồn, là ở chỗ nó thần bí mà không lường trước được! !

Hầm rượu lâu đời của khách sạn Á Châu, lúc này xuất hiện ở trước mặt của ta! !

Vô số thùng gỗ sồi, có cái nặng ba tấn, có cái nặng một tấn, tầng tầng lớp lớp đặt san sát giữa hang động màu đen, ngay chính giữa hầm rượu là một con suối chảy róc rách được trải đá cuội tạo thành, mấy chục góc đèn, canh giữ bên cạnh con suối, giống như trái tim của rượu nho, từng giọt từng giọt nhảy lên, hầm rượu khô ráo này, liền dựa vào dòng nước nhẹ nhàng chảy, hóa giải sự khô ráo của nó, duy trì yêu cầu độ ẩm của dịch rượu, thậm chí có thể mang vào hầm rượu, những luồng khí nóng của nham thạch xuyên đến! ! Phàm là dịch rượu đưa vào bên trong thùng, đều sẽ lộ ra các vật chất Tannin(*) rất kiên cố mà không dễ dàng bị phục tùng, nó cần thùng gỗ sồi có khả năng bành trướng hô hấp, mềm hóa Tannin, nhu hòa dịch rượu, khiến cho mùi hương gỗ sồi cùng với rượu nho hòa hợp thành một thể, cuối cùng tỏa ra ba bốn năm thứ mùi vị... Đến nay, dịch rượu nằm trong thùng gỗ sồi càng lâu, nó có thể khơi gợi trình tự hương khí càng ngày càng cao, thậm chí vài giây một biến hóa, những thứ bách hợp, hoa hồng, bạc hà, cùng phối hợp với, caramel đen, khói cỏ huân rừng rậm, hương vị dông tố, giống như sự mờ ảo của thế giới, thần bí kéo về phía ta, đem linh hồn của ta, thân thể của ta, nâng lên, bay tới tận không trung, khiến cho linh hồn của ta xuất ra, hoặc là ta sẽ khóc, hoặc sẽ cười, hoặc sẽ oán hận chút hương khí ấy, hoặc ta sẽ cảm kích nó, nhưng bất luận như thế nào, tinh thần của nó là ở chỗ, ta có thể cảm nhận yêu thương, hoặc ta không thể tiếp nhận, nó lại một đường cố chấp...

(*):Tannin là một chất tự nhiên có trên vỏ, hạt và cuống nho. Trong quá trình làm rượu vang đỏ, nước nho được ngâm chung với vỏ nho, hạt nho và đôi khi cả cuống nho nên chất tannin ngấm vào rượu nhiều hơn, hơn nữa, nho đỏ vốn dĩ đã có hàm lượng tannin cao hơn nho trắng. Bởi vậy mà vị chát từ tannin trong rượu vang đỏ thường cao hơn rượu vang trắng. Ngoài ra, quá trình ngâm ủ trong thùng gỗ sồi cũng làm tăng hàm lượng tannin trong cả rượu vang đỏ lẫn rượu vang trắng.

Hầm rượu ở châu Âu, thậm chí lộ ra rất nhiều câu chuyện thời kỳ hoàng kim, rất nhiều đấu tranh, thậm chí bạn có thể từ chỗ ngồi này qua hầm rượu kia, cảm nhận được tiếng trái tim của đáy biển, đang tầng tầng lớp lớp kèm theo mùi rượu kia vọt tới, giống như võ sĩ chiến đấu phương tây! Đúng vậy! Thùng gỗ sồi là yên tĩnh, cũng không chịu cô đơn, bạn không cách nào có thể hiểu được dịch rượu bên trong nó, như máu tươi của nhân loại, theo thời gian, trận trận biến hóa, phóng xuất ra các-bon-đi-ô-xít có thể quyết định sinh mệnh, lại làm cho người ta phấn đấu quên mình!

Hầm rượu càng lâu đời, lại như một người thủ hộ! ! Bảo vệ sự sống nơi dừng chân của thùng gỗ sồi, bảo vệ chút dịch rượu bên trong thùng kia, cho nó đủ lắng sâu, cho nó đủ dưỡng khí, đủ nồng đậm, thậm chí cho nó hương khí của địa khu thần bí kia! ! Thế gian có vô số hầm rượu, chúng nó thoạt nhìn có thể là cũ kỹ, hay là xa hoa, nhưng bất luận như thế nào, nó đều lớn mạnh, đều là hi sinh , đều là vĩ đại ! !

Bạn cảm thấy nó giống như người cha sao? Thân thể cao ngạo kiên cường bất khuất, khởi động toàn bộ thế giới! ! Dường như Bàn Cổ(**)! !

(**): Nhân vật khai thiên lập địa trong thần thoại Trung Quốc.

Nghe nói, truyền thuyết rằng mỹ nhân ngư sẽ phát ra tiếng hát khiến không ai có thể cưỡng lại sự mê hoặc ấy, khiến cho khách bộ hành vĩnh viễn ngủ say nơi biển rộng! ! Mà vị trí này của khách sạn Á Châu, đã bắt đầu khởi công dưới đáy biển sâu nhất, chuẩn bị hợp lại xây dựng hầm rượu giữa biển khơi! Bạn có biết không? Rượu nho của mỗi một quốc gia, có thể tỏa ra hương vị, đều là không giống nhau! Cũng giống như giống nho Pinault, nó cắm rễ ở những vùng đất khác nhau, là có thể phát huy ngàn vạn loại mùi vị, thế nhưng bạn lại có thể mạnh mẽ cảm nhận được, chỉ có hương rượu nho của nhà mình, mới thân thiết nhất với bạn, gần gũi nhất với bạn! Khi đó, bạn sẽ không khỏi nước mắt vui mừng, cảm tạ những người đã cày bừa và canh tác những thứ ấy, cảm tạ những người đã chưng cất thứ ấy, khiến cho chúng ta nêm được hương vị quê nhà, dù cho lòng bạn, bay tới góc nào của thế giới, bạn đều sẽ nhớ tới hương vị quê hương, thậm chí nhớ tới đường về nhà...

Tưởng Thiên Lỗi! ! Trang Hạo Nhiên! ! Chính là người như vậy! Bọn họ giống như sư tử oai hung, đều đang không ngừng thay đổi chính mình, thay đổi toàn bộ thế giới, nhưng mà bọn họ vẫn có một niềm tin, có phần trách nhiệm, sản xuất thứ rượu nho thuộc về vùng đất của mình, sản xuất hương vị thuộc về mình, phần kiêu ngạo này, là thuộc về khắp lãnh thổ quốc gia, thuộc về mọi người trên lãnh thổ Trung Quốc này! !

Đi thông xuống hầm rượu dưới đáy biển, tiếp tục uyển chuyển đi xuống, càng đi xuống, bạn sẽ càng cảm nhận được tiếng tim đập mạnh mẽ của đáy biển, trong từng trận hương gỗ sồi trùng kích này! ! Thậm chí vô số dịch rượu đã ở trong thùng gỗ sồi đã đủ thời gian ủ rượu, được chọn lựa cho vào chai, đặt tầng tầng lớp lớp trên mật thất, có một số cách năm là có thể lấy ra dán tên rượu xuất bán, hoặc mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm, trăm năm cũng sẽ không lấy ra! !

Chúng ta đều không muốn tiếp thu những gì thượng đế an bài, thế nhưng thật sự nhiều người đều không hiểu, tất cả những gì mà lão thiên gia ban cho chúng ta, vẫn luôn là tốt nhất! !

Một trận tiếng giày cao gót truyền đến...

Bóng dáng cô, dần dần xuất hiện giữa hầm rượu thật dài, ngón tay thon dài, quét qua chỗ chia rượu lõm bất thường trong vách, cảm thụ được năm tháng trùng kích, cảm thụ được sự hủy hoại của nhân loại, cô dường như sứ giả mà thượng đế phái tới, phải đem tất cả những thứ này tiêu diệt hết! ! Mỗi một bước đi, đều có một viên bom nhỏ vô cùng uy lực như hạt gạo, rơi xuống tại cửa vào, thậm chí khi cô đi tới một khu rượu đỏ kinh điển của Pháp, còn khẽ mỉm cười! !

Bên tai truyền đến âm thanh thao túng toàn bộ, cặp mắt của cô, chính là cặp mắt nhìn thấu mọi thứ tốt nhất trên thế giới! ! Tối nay, sẽ có vô số người đi qua công trình kiến trúc hầm rượu dưới đáy biển sâu, tràn vào, ngày mai đúng chín giờ sáng trận thi đấu lớn diễn ra, đúng giờ đem hầm rượu này cùng nhau nổ tung! ! Khi đó, vô số nước biển, sẽ tràn đầy khách sạn Á Châu, cuộc thi chuyên gia hầu rượu lớn, sẽ không được tiến hành! !

Ngày mai, ta chờ mong ngươi đến!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.