Chương 1075: Tạm biệt lá phong tình yêu
Editor: Thùy Trang Nguyễn
Hành lang thật dài.! !
Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ dẫn các giám khảo, bao gồm phu nhân George , Jackson, Vitas cùng nhau đứng ở đầu hành lang, tất cả đều kỳ quái nhìn về phía Đường Khả Hinh. Nhất là Jackson, sắc mặt ông căng thẳng, nghĩ đến vừa rồi khi mọi người cùng xuất hiện ở hành lang chuẩn bị kiểm tra phòng nghỉ của các phục vụ rượu trong thời gian nghỉ ngơi, lại nhìn thấy Đường Khả Hinh cầm rượu đỏ tới gần Mộc Tử Linh, nói chuyện có một chút kiêu căng, ngạo mạn, thậm chí không coi lời ai nói ra gì, lại càng làm cho ông đối với cô có thêm thành kiến.
Vitas cũng đứng giữa đoàn người, nghi ngờ nhíu mày, hai tròng mắt thâm thúy nhìn về phía học trò, không hiểu rõ tại sao cô phải nói như vậy?
Đường Khả Hinh cũng ngẩng đầu, nhìn thấy ban giám khảo đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, nhất là vẻ mặt chán ghét của Jackson, nghe nói chính là ông đối với mình vẫn bất mãn, trái tim cô đập thình thịch, hai tròng mắt lóe lên sự cấp thiết, trong lúc nhất thời không biết giải thích thế nào, chỉ có thể trầm mặc đứng cạnh cửa, có chút trở tay không kịp...
Mộc Tử Linh bên cạnh cũng có chút kinh ngạc quay đầu, nhìn ban giám khảo bỗng xuất hiện, trong lòng của cô tuy thầm kêu không ổn nhưng lại nhìn thấy mọi người đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn về phía Đường Khả Hinh, hai mắt cô chợt lóe, trên mặt lập tức bộc lộ sự đắc ý.
Đường Khả Hinh lập tức nâng mí mắt, nhìn chằm chằm Mộc Tử Linh!
“Hai người làm gì ở đây ?” Vitas đứng ở đầu kia, lạnh lùng mở miệng.
“Con... ...” Đường Khả Hinh nhất thời ngẩng đầu, nhìn về phía sư phụ theo thói quen muốn giải thích...
“Không có hỏi con!” Vitas nhàn nhạt nhìn phía trước, mở miệng!
Mộc Tử Linh nghe lời này, lập tức quay mặt sang nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Vitas, trong lòng của cô khẽ động, nhưng lập tức ra vẻ nhẹ nhõm tươi cười nói: 'Ách... Tôi chỉ là ngẫu nhiên đi qua phòng rượu, nghe bên trong có tiếng khóc liền quan tâm hỏi thăm một chút...”
Lạp Lạp cùng Tiên Nhi vừa nghe lời này, khinh bỉ nhìn dáng vẻ của cô ta.
Đường Khả Hinh cũng cười trừ, chế nhạo nhìn cô.
“Vậy cô đang làm gì ở đây?” Jackson đứng một bên cũng lạnh lùng mở miệng, nhìn về phía Đường Khả Hinh! !
Đường Khả Hinh không nghe hiểu tiếng Anh, lại tiếp tục lạnh lùng trừng mắt nhìn Mộc Tử Linh! !
“Hỏi cô đấy! !” Jackson hơi cao giọng, vừa nghiêm túc lại mang theo vài phần phẫn nộ hỏi! !
Đường Khả Hinh bị hoảng sợ, được Á Lạc ở phía sau nhắc nhở, mới ngẩng đầu nhìn về phía dáng vẻ công chính liêm minh, thâm trầm lạnh lùng của Jackson, trái tim cô bỗng đập thình thịch, không dám nói chuyện..
Trong hành lang dài tràn ngập không khí khẩn trương, mà lúc này nhiều tuyển thủ nước ngoài, bao gồm Thiên Thiên cùng Giang Tử Thần đồng thời đứng ngoài cửa nhìn về phía bên này.
Phu nhân George thấy bầu không khí lạnh như thế, lập tức chậm rãi mỉm cười, tay trái cầm tập văn kiện màu xanh lam, nhìn về phía dáng vẻ xấu hổ của Đường Khả Hinh cùng Mộc Tử Linh, tức khắc giả vờ nhẹ nhõm nói: “Đều nói đối thủ là người một nhà, là sinh mạng thứ hai của mình! Nó có thể kích thích ý chí chiến đấu, có thể quên đi bi thương, có đôi khi còn có thể chữa trị vết thương! Vừa rồi tôi nhìn thấy Đường Khả Hinh tiểu thư ở đại sảnh khách sạn Á Châu bi thương như thế nào, tôi còn có chút lo lắng không thể nhìn thấy đúng thực lực thi đấu của cô ấy! Hiện tại xem ra cũng không tệ lắm!”
Á Lạc đứng bên cạnh Đường Khả Hinh, nhỏ giọng giải thích lời nói của phu nhân George. Cô lập tức ngẩng đầu nhìn về phía phu nhân George.
Hai tròng mắt Mộc Tử Linh chợt lóe, cũng nhìn về phía phu nhân George.
“Phu nhân George!” Jackson đang muốn phóng đại hành vi thất lễ vừa rồi của Đường Khả Hinh! !
“A! ! Jackson tiên sinh!” Phu nhân George hiểu rõ Jackson muốn nói với mình điều gì, dáng vẻ bà vô cùng thoải mái, mỉm cười nói: “Chẳng qua tôi nghĩ trước trận thi đấu cuối cùng diễn ra, không để bất luận một hành vi nào ảnh hưởng đến phán đoán của tôi! Đây là điểm thứ nhất! Điểm thứ hai, làm một người phụ nữ, tôi tự nhiên hiểu rõ, một người phụ nữ giống như con mèo nhỏ, thay đổi đa dạng, không cứng nhắc càng lợi hại! Ông phải cho phép những hành vi nho nhỏ đáng yêu của các cô! Phàm là tới quá gần một người phụ nữ sẽ không thấy rõ chân tướng! Cho nên, tôi vẫn luôn giữ một khoảng cách nhất định!”
Phu nhân George nói xong liền nhìn về phía mọi người nhẹ nhàng mỉm cười, cất bước đi về phía trước, chủ tịch hiệp hội rượu đỏ cũng đồng ý gật đầu, dẫn mọi người đi về phía trước. Đường Khả Hinh cùng Mộc Tử Linh đứng hai bên, tiễn ban giám khảo rời đi, Vitas cùng Jackson đồng thời đi qua bên người, đều liếc mắt nhìn thật sâu vào cô rồi mới rời khỏi. Bác Dịch đi sau cùng, cũng nhìn thật sâu về phía dáng vẻ bi thương tiều tụy nhưng lại tràn đầy ý chí chiến đấu của Đường Khả Hinh, anh thở dài rồi tiếp tục trầm mặc đi về phía trước...Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com
Đường Khả Hinh cũng nhìn về phía bóng lưng của anh, không nói gì thêm, cũng trầm mặc xoay người trở về phòng của mình.
Mộc Tử Linh cũng trừng mắt liếc cô một cái, mới ôm vai trở về phòng của mình.
Bác Dịch tận lực đi chậm sau cùng, đứng ở đầu hành lang kia xoay người nhìn về phía số phòng của Đường Khả Hinh mới tiếp tục xoay người cất bước đi về phía trước...
Trời thu, lá phong đỏ rực bắt đầu sôi nổi phóng thích sự nhiệt tình của nó, giống như một lòng với người yêu.
Một luồng gió thổi tới mang theo cơn mưa nhỏ mùa thu, rơi lách tách trên mặt hồ bơi cạnh rừng phong. Những chiếc lá phong mùa thu rực lửa trên cành, ngọt ngào nhận sự gột rửa của nước mưa. Vô số là phong vì trận mưa to đêm qua mà rơi xuống bên cạnh bể bơi, tạo nên một vùng trời màu đỏ... Không lâu sau, những tiếng bước chân tuyền đến.
Anh mặc áo sơm mi màu đen cùng quần tây dài cùng màu, chậm rãi bước lên tầng tầng lớp lớp lá phong ướt đẫm như đi vào một thế giới màu đỏ, vô số lá cây non trên cành như nhận ra người trước đây, lại khoái trá nhỏ xuống những hạt mưa còn đọng lại, rơi trên thân thể anh... Khuôn mặt Trang Hạo Nhiên cứng rắn, tùy ý để nước mưa rơi trên khuôn mặt anh, hai tròng mắt nóng rực cùng thâm tình nhìn về phía tầng mười hai, có vô số cửa sổ sát đất màu trắng, không biết cô ở nơi đâu?
Nghĩ đến đây, hai tròng mắt anh lại bộc lộ sự đau lòng nhìn về phía mỗi ô cửa sổ, khát vọng có thể nhìn thấy bóng hình xinh đẹp của cô, xuất hiện trong tầm mắt anh...
Mưa càng ngày càng nhỏ, rơi lăn phăn trên bờ vai rộng rãi của anh, nút áo sơ mi của anh không cài hết để lộ lồng ngực rắn chắc. Không bao lâu sau, có một cô gái cầm chiếc dù màu hồng dừng lại dưới tán cây phong, nghe âm thanh nhẹ nhàng của làn mưa, vì anh mà cài lại nút áo. Sự ôn nhu lúc đó đến nay vẫn khó quên.
Trang Hạo Nhiên lại vội vàng ngẩng đầu, muốn nhìn rõ mỗi ô cửa sổ...
Lúc này, Bác Dịch tay cầm một chiếc dù trong suốt đi tới, dọc theo màu xanh ngọc của nước trong bể bơi tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, hai tròng mắt thâm tình, lo lắng nhìn anh, bất đắc dĩ nâng tay lên chỉ về hướng ô cửa sổ thứ ba nói: “Cô ấy ở trong đó...”Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com
Trang Hạo Nhiên nghe lời này, hai tròng mắt vội vã nhìn về phía ô cửa sổ kia, nhớ đến vừa rồi ở đại sảnh cô khóc vô cùng bi thương, trầm trọng hỏi: “Cô ấy có khỏe không...”
Bác Dịch im lặng một lúc mới ngẩng đầu nhìn về phía anh, nói: “Không thể khôi phục nhanh như thế được, dù sao cũng là bạn rất thân của cô ấy. Dù cho sống chết chưa rõ, cũng là chuyện rất dằn vặt rồi. Bất quá vừa rồi tôi nhìn cô ấy, gương mặt tuy tiều tụy nhưng hai mắt vẫn rất kiên kiết, có ý chí chiến đấu! Đoán chừng là Mộc Tử Linh kích thích cô.”
Trang Hạo Nhiên nghe lời này, hai tròng mắt hơi lóe ra, trầm mặc gật đầu.
Bác Dịch cầm cây dù, hơi đến gần anh nói: “Mặc dù đây là bên ngoài tòa nhà, nhưng cậu xuất hiện ở đây cũng không thỏa đáng! Dù sao cậu cũng là ban giám khảo! Nhìn một lúc là đủ rồi, đi thôi...”
Trang Hạo Nhiên không muốn rời đi, lại ngẩng đầu nhìn về phía những hạt mưa rơi trên ô của sổ kia.
“Đi thôi! Cả người cậu sẽ ướt hết mất...” Bác Dịch vươn tay nhẹ nắm cánh tay anh, lôi anh đi...
Trang Hạo Nhiên thở dài, ngẩng đầu nhìn về phía ô cửa sổ kia, biết sẽ không có kết quả mới muốn xoay người, lại tức khắc nhìn thấy ô cửa sổ sát đất kia xuất hiện một bóng dáng ôn nhu, trong lúc nhất thời anh vô cùng vội vã ngẩng đầu lên rồi lùi lại.
Đường Khả Hinh vì khí trời rất lạnh, nghe Thi Ngữ dặn dò đi tắm nước ấm sạch sẽ, cô mặc một chiếc váy lông thỏ dài màu trắng, bên ngoài khoác chiếc áo dệt kim màu đen, mái tóc quấn nhẹ sau gáy, theo thói quen dùng bút chì cố định. Cô đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, hai tay nhẹ chống lên mặt thủy tinh, nhìn hồ bơi xanh ngọc bên dưới, giống như đá quý mà phát ra ánh sáng ôn nhu, mà bên cạnh bể bơi là rừng phong đỏ rực, qua trận mưa đêm qua có vẻ càng dữ dội hơn.
Ánh mắt cô không kìm được mà rơi trên những phiến lá phong đỏ tươi kia, nhìn lá phong rơi xuống trải rộng như bầu trời, lập tức nhớ tới cô cũng đã từng cùng Trang Hạo Nhiên ở cùng một chỗ trong phong cảnh thế này, vẻ mặt cô không khỏi ưu thương, nước mắt rơi xuống nhưng vẫn nở nụ cười.
Tiếng bước chân kia, cách mười hai tầng ngày càng rời đi xa.
Bác Dịch tay cầm cây dù, không hiểu đi theo phía sau Trang Hạo Nhiên trên con đường đầy đá cuội, vừa đi vừa kỳ quái nói: “Tôi thật không rõ! Cậu đứng ở đó rất lâu, không phải nghĩ muốn nhìn cô ấy một chút sao? Cô ấy đã đi ra, tại sao cậu lại bỏ đi?”
Cả người Trang Hạo Nhiên đã ướt hết, nhanh chóng cất bước đi về phía trước, vẻ mặt cứng rắn, tỏa ra khí thế mạnh mẽ, hơi trầm trọng nói: “Ngày mai là cuộc thi đấu cuối cùng của cô ấy! Hôm nay chuyện của Tiểu Nhu đã làm cho cô ấy đau lòng như thế. Nếu như nhìn thấy tôi, muốn gặp lại không thể gặp, đây không phải là càng đau khổ hơn sao? Cô ấy vẫn luôn là một người có thể tỏa sáng trên sân khấu, thậm chí một khắc đó, bất luận là ai cũng đều là dư thừa! Tôi đã từng có loại cảm giác, nguyện ý hi sinh tất cả để giúp đỡ cô ấy! ! Cô ấy cũng từng có loại cảm giác, nguyện ý hi sinh tất cả để giúp đỡ tôi ! Tương lai, con dường mà chúng tôi cần phải trải qua còn rất gian nan, tôi sẽ chuẩn bị một mình...”
Bác Dịch dừng lại, tay cầm cây dù, hơi giật mình nhìn về phía bóng lưng đang đi xa dần của Trang Hạo Nhiên ...
Trang Hạo Nhiên lại không hề do dự, tiếp tục cất bước, kiên nghị đón những hạt mưa nhỏ đi về phía trước ————
“Lão đại! ! Đã điều tra được ! !” Trương Thục Dao nhanh chóng đi về hướng Trang Hạo Nhiên, khẩn trương nói! !