Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1080: Chương 1080: Trời đã sáng!




Chương 1080: Trời đã sáng!

Buổi tối, mưa phùn nhẹ nhàng rơi !

Khách sạn Á Châu, vì trận thi đấu phục vụ rượu lớn sắp sửa bắt đầu , tối nay rất nhiều bộ phận thi hành giới nghiêm, thậm chí vì chính phủ ủng hộ, mà phái tới vô số đặc công, tuần tra bên ngoài , bảo đảm trật tự trận thi đấu này hoàn chỉnh mà tiến hành! !

Đại sảnh ! !

Một trận gió lạnh, thật mạnh ập đến! Đại sảnh, tiếp tân cùng quản lý, còn có phó quản lý đại sảnh, nhao nhao mặc thêm vào áo khoác trắng của đồng phục mới được đưa vào, đều đang nói đêm nay nhiệt độ không khí đột nhiên hạ xuống càng ngày càng thấp, trở nên vừa lạnh vừa ẩm ướt , các cô vừa nói vừa thở ra khí lạnh , bởi vì tới gần bờ biển, nhiệt độ so với những nơi khác hơi thấp hơn vài độ! !

Nhã Tuệ lúc này, vừa ở phòng làm việc đi ra, vẫn như cũ mặc đồng phục màu trắng, cùng quản lý bộ rượu, quản lý, cùng nhau đang dò xét lại hầm rượu, lúc này Từ Trạch Minh quản lý trước sân khấu , cũng phải cùng nhau cùng đi qua đây ! ! Cùng mọi người che dù, đón nước mưa lạnh lẽo , cùng nhau hướng hầm rượu đi đến! !

“Kỳ quái!” Từ Trạch Minh tay giữ cây dù, cùng Nhã Tuệ đón gió mưa lạnh đi về phía trước, vừa đi vừa nhìn hướng những mấy vị quản lý khác , nói: “Vì sao đột nhiên cứ phải sau ba tiếng lại kiểm tra kĩ lưỡng hầm rượu một lần! ? Chính là tạm thời thay đổi chủ ý! Khiến cho tôi không hiểu ra sao cả! Rõ ràng cũng có thể tan ca, lại thay đổi tối nay lại thành ca tối! Bà xã của tôi gọi điện thoại đến kiểm tra, còn tưởng rằng tôi lại cùng các nữ nhân viên phòng ăn kia đi uống rượu !”

Mọi người nghe , một trận bật cười!

Nhã Tuệ vừa đi về phía trước,vừa lộ vẻ kỳ quái mà suy nghĩ, nhìn đường nhỏ thông đến hầm rượu, quanh co khúc khuỷu, có chút ẩm ướt, trái phải hai bên cạnh đèn đường, phản chiếu ánh nước dịu dàng,cô liền tùy ý nói câu: “Có phải hay không là... Bởi vì trời mưa , sợ hầm rượu có chút ẩm ướt?”

Phốc! !

Mọi người lại một trận cười, nhất là Trần quản lý - quản lý hầm rượu, sang sảng cười nói: “Tôi quản lý hầm rượu nhiều năm như vậy, thời gian mỗi lần trời mưa, đã phát điên xông vào bên trong, bên ngoài thì ướt róc rách , bên trong lại cực khô ráo !”

Mặt Nhã Tuệ thoáng cái đỏ, nhìn xung quanh quản lý cùng bộ trưởng đều ở đó nhịn không được cười, phía sau một vài trợ lý đi theo cũng nhịn không được cười, liền có một chút bất đắc dĩ cười nói; “Được rồi! Tôi chỉ là nói đùa! Không phải chỉ đùa giỡn thôi sao! Đáng ghét!”

Trần quản lý tiếp tục nhìn về phía Nhã Tuệ, cười nói: “Cô cũng không biết! Trốn ở hầm rượu, là một chuyện cực kỳ tốt để chơi đùa ! Nhất là thời gian mưa to gió lớn, sóng biển kia xông thẳng vào vách tường hầm,sẽ truyền đến từng đợt giống như tiếng gõ cửa của lão người khổng lồ trong Harry Porter, bang bang bang bang bang bang! Những thùng rượu ấy có đôi khi cũng sẽ hưởng ứng âm thanh kia, bang bang bang bang phanh ! Khiến cho nữ nhân viên chúng tôi làm việc ở hầm rượu, sợ đến nói không nên lời! !”

Anh lại một trận cười sang sảng! !

“Thật hay giả ?” Nhã Tuệ có chút tin tưởng!

“Thực sự!” Trần quản lý trực tiếp lên tiếng trả lời! !

“Cô nghe anh ấy khoác lác! ! Người nào không biết anh ấy là thần khoác lác ở khách sạn Á Châu!” Từ Trạch Minh nhịn không được bật cười nói.

“Ai, tôi nói là sự thật!” Trần quản lý tay vừa che dù, hướng đến hầm rượu không xa, vừa cười nói: “Không tin các người đi vào nghe một chút! Nhất là gần đây hầm rượu ở đáy biển chúng ta sẽ phải khởi công, cùng với bên này thông nhau ! Âm thanh kia bang bang phanh , gõ rất dễ nghe! Bởi vì hầm rượu rất dài , có hơn sáu trăm cái hang nhỏ, cho nên tiếng vọng lại rất ghê! Có lần thư ký của tôi thừa dịp tôi không chú ý, mấy nha đầu lén lút đi vào trong chơi đùa! Còn lấy di động, giấu ở trong hang mở mấy bài tình yêu, cư nhiên ở bên trong xướng lên hơn sáu trăm lần!”

Phốc! !

Nhã Tuệ lần này nhịn không được cười rộ lên, biết anh ấy nói láo!

“Cô xem đi? Chính là nói dối đúng không?” Từ Trạch Minh cũng nhịn không được xấu hổ giùm anh !

!

“Vậy vào xem!” Trần quản lý không phục, chính là đưa bọn họ cùng đi về phía cửa vào hầm rượu, nhìn hầm rượu đã được phái mấy mươi người gác, trong đó có hai mươi người, mặc đồng phục ngụy trang, tay khiêng súng máy, cùng bọn họ tiến vào hầm rượu...

Hầm rượu thật sâu thật dài, ngay chính giữa vẫn là mấy chục ngọn nến đỏ hồng mềm mại bốc lên, dịu dàng như đang canh giữ con suối, mà xung quanh những thùng gỗ sồi nặng vài tấn uy nghiêm được đặt trái phải hai bên, Trần quản lý dẫn các quản lý, bộ trưởng cùng nhau đi vào bên trong, kìm lòng không được tại cái đêm khuya mưa rơi này, khẽ ngâm lên khúc hát, tay cầm đèn pin tia tử ngoại màu xanh lam, ánh sáng loại này không dễ dàng ảnh hưởng chất lượng trong bình rượu, chỉ là hơi tối tăm một chút...

Nhã Tuệ men theo huyệt động quanh co kia đi vào trong, quả nhiên nghe thấy âm thanh giống như tiếng búa nện mạnh vào trụ thép nào đó, âm thanh ngân dài, dường như từ thời viễn cổ truyền đến, xung quanh hang động cứ cách sáu bước chân, đều sáng lên ngọn đèn đỏ, cô vừa thấy kì lạ mà vươn ngón tay ngọc ngà , vuốt ve những chỗ lồi lõm trên tường hang động , lòng của cô cứ như vậy chậm rãi lắng xuống , thậm chí cảm giác được hơn sáu trăm cái hang động truyền đến tầng tầng mùi rượu, không ngừng tuôn hướng về phía mình, tựa hồ nâng lên linh hồn của chính mình, cô không khỏi ôn nhu cười, nói: “Tôi từng xem qua một quyển sách rượu đỏ , nói: Đồng hồ đeo tay, thuộc về thời gian, còn đồng hồ , thuộc về năm tháng. Đồng hồ đeo tay là vạch đo lường sinh mệnh cá nhân, ghi lại nhịp tim của con người . Mà đồng hồ quả lắc, thì không thuộc về bất luận kẻ nào. Đồng hồ quả lắc lúc đã gõ vang lên, đồng thời cũng vọng lại những hồi ức mênh mông trong lịch sử... cây nho cũng giống như đồng hồ thời gian, ghi lại bốn mùa trong năm, mà hầm rượu trải qua quá trình chưng cất rượu truyền thống tựa như đồng hồ năm tháng, thanh xuân của nho trôi qua rất nhẹ nhàng, nhưng hầm rượu vẫn còn y nguyên...”

“ A?” Từ Trạch Minh vừa hướng khu rượu sâm panh nho Pháp đầu tiên bên kia đi đến, vừa đi vừa xoay người, nhìn về phía cô cười nói; “ Lưu quản lý chúng ta đêm nay có hứng làm thơ quá a?”

Mặt Nhã Tuệ lại đỏ, đứng ở một góc tối , bộc lộ mấy phần hờn dỗi xoay người nhìn về phía Từ Trạch Minh, cố ý cười nói: “Ngài và Trần quản lý mỗi ngày khoe khoang, liền không cho phép tôi nói thậtLời nói của tôi là thật... Nếu như có người trong lòng, khẩn trương thổ lộ đi! Nếu cần phải nói xin lỗi, khẩn trương xin lỗi, cần phải giữ được người, cũng nhanh chóng nắm lấy, mặc kệ người đó ở đây... Hay không ở... Bởi vì thời gian có chút vô tình... Hầm rượu thật có vẻ trung thành hơn!”

Cô nói cho hết lời, tiếp tục theo hướng tối tăm Từ Trạch Minh đi, không có lưu ý, cách cô tám cm, góc tối có một người phụ nữ, khẽ cười, nhìn về phía cô , cuối cùng lại im lặng.

Nhã Tuệ không có chú ý, tiếp tục đi về phía trước, lại không hiểu cảm thấy phía sau có một cảm giác mát, cô kìm lòng không được run rẩy một chút, lại vội vàng theo mấy người Từ Trạch Minh đi về phía trước...

Trận trận âm thanh gõ vào gốc cột kia , rầm rầm mà truyền đến.

“ Âm thanh này là bình thường sao...” Từ Trạch Minh dừng ở bên ngoài hang động đứng trước khu sản xuất rượu Medoc của Pháp đã đánh dấu, bởi vì không phải tổng quản lý trở lên đánh dấu kí tên, không được đi vào, liền không thể vào, mà là hỏi Trần quản lý! !

“Bình thường bình thường ! ! Ở đây âm thanh gì cũng có! ! Được rồi, tuần sát xong, đi đi đi! Tan ca!” Trần quản lý ở đây canh giữ đã nhiều năm , cho tới bây giờ cũng không có gây ra việc gì liền yên tâm xoay người trước một bước hướng bên trong đi, Từ Trạch Minh mặc dù nghi hoặc, lại vẫn chỉ là đứng ở nơi đó hướng vào bên trong nhìn, tay cũng liền kéo vai Nhã Tuệ đi ra ngoài... Vừa đi vừa nói: “Lạnh quá a! Mau trở về! Ngày mai sẽ rất bận, trận thi đấu chuyên gia hầu rượu đều sắp bắt đầu! ! Nghe nói, ngày mai còn có quan chức có mặt! ! Khả Hinh nhà cô đã chuẩn bị tốt chưa?”

Nhã Tuệ khẽ cười, theo anh đi về phía trước, cũng rất nhớ Khả Hinh, không biết cô bây giờ đang làm gì, chỉ thật ôn nhu đạp cầu thang hầm rượu đi lên, nói: “Hi vọng cô ấy có thể chuẩn bị cho tốt! Hi vọng sẽ có một thời tiết tốt, đem nước mưa hôm nay, toàn bộ tẩy rửa sạch sẽ!”

Nói cho hết lời, hầm rượu lập tức khôi phục lại vẻ yên tĩnh, chỉ có cái bóng dáng trong bóng tối kia, dần dần đi ra ,nhìn về phía bọn họ từ từ đi xa...

***

Lầu phục vụ rượu! !

Đường Khả Hinh lập tức khôi phục ý chí chiến đấu, biết thời gian không còn nhiều lắm, liền vô thức khoác chăn, ngồi viết chữ trên bàn ở trước cửa sổ sát đất kiểu Âu, đèn bàn phục cổ sáng lên, một trận ánh đèn màu quýt vàng chiếu rọi xuống, cô vừa đeo kính mắt đen, trước mặt cô một đống sách rượu nho toàn bộ hỗn độn mở ra,cô lại bất giác nhớ tới hôm nay George phu nhân lúc họp báo phóng viên, công bố phạm vi liên quan đến đề thi , bà nói đến đề thi vòng hai vòng ba, phạm vi không giới hạn, thế nhưng bà lại nói, mỗi giám khảo đều hỏi vấn đề bọn họ chú trọng! !

Hai tròng mắt của cô nhanh chóng xoay tròn, nghĩ đến vấn đề này, lại thỉnh thoảng ngẩng đầu, nhìn trang web chính thức rượu đỏ phía trước mặt, bên trong đều là tư liệu rượu nho thế giới, cô lại nhíu mày, còn nghĩ vấn đề này , cái gọi là vấn đề chú trọng, là liên quan đến bản thân bọn họ, hay là liên quan đến thứ gì khác? Cô đột nhiên nhớ tới một thời gian trước , thầy đối với mình đã từng nói, thế giới rượu nho ở phương tây, cái nhìn của mỗi người với rượu đỏ, cũng không giống nhau! Có người là đơn thuần theo đuổi cực hạn hưởng thụ của vị giác, lại có người là bởi vì điểm tín ngưỡng kia, mang theo sắc thái huyết dịch của Jesus, thậm chí cùng tôn giáo cũng có quan hệ trực tiếp! ! Thậm chí có những người, trực tiếp đem rượu nho cùng triết học nâng lên quan hệ! Nhưng rượu nho mặc dù có thể làm cho người thiên mã hành không, thế nhưng mỗi người cũng có thế giới rượu nho riêng thuộc về mình, cùng với những quan niệm, nhận xét sâu sắc đối với rượu nho chỉ thuộc về mình , không thuộc về người khác!

Đường Khả Hinh ánh mắt sáng ngời, cô nghiêng người mở tư liệu họp báo, cẩn thận xem lướt qua các vị giám khảo, ngón tay từng đợt đi xuống, đem tên của mỗi người giám khảo đều ghi trong đầu, sau đó trên mạng internet điều tra lịch sử rượu nho cùng hành vi động cơ của bọn họ với rượu ! ! Khi ngón tay thon dài của cô, trượt đến tên Trang Hạo Nhiên, ánh mắt của cô sáng ngời,nghiêng người nghĩ : Trang Hạo Nhiên! Anh là người em quen thuộc nhất sao? Hay lại là, chính anh thuộc về thế giới rượu nho... Đến cùng em vẫn không thể rõ ràng? ! ! Anh còn có cái bí mật gì sao?

Cô bé này lập tức nắm chặt hai tay, làm động tác cầu nguyện , cúi xuống, nặng nề thở dốc !

Ngoài cửa sổ từng đợt mưa, rầm rầm rơi xuống,giống như nước mắt , theo cửa sổ sát đất trong suốt dần dần chảy xuống...

Bóng lưng này, trong đêm đó liên tục tính toán và bổ sung tài liệu của trận thi đấu sắp sửa tiến hành, dần dần , bạn sẽ phát hiện, cô gái phía trước cửa sổ, chốc chốc đi tới, chốc chốc đi lui, thỉnh thoảng tay cầm tư liệu rượu nho, dừng trước cửa sổ sát đất, ngửa mặt có chút phiền não nghĩ tới một số chuyện, sau đó không tự chủ đi vào phòng... Thật lâu thật lâu sau, phòng khách chỉ còn lại ánh đèn kia , tiếp tục nhẹ nhàng tỏa ra ánh sáng rực rỡ... Mà cái bóng dáng kia, không thấy xuất hiện ở trong phòng khách.

Thật lâu sau đó, dường như một thế kỷ dài dằng dặc, nước mưa rốt cuộc ngừng! !Trời... Đã sáng! !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.