Người Tình Tàn Nhẫn

Chương 60: Chương 60: Thay xưng hô như thế nào




Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Khúc Vận lúc này đã đuổi đến, thấy có kẻ muốn xông đến chỗ Lâm Quân Dao, liền nhanh tay cắt ngang cổ hắn.

“Đồ ngu ngốc này, cô đang nghĩ gì thế hả?”

Khúc Vận kéo cô đi trong đêm, phía trước không thấy đường, hai bọn họ vừa chạy trốn vừa cảnh giác xung quanh.

Đoàng đoàng! “Chết tiệt, là đám thợ săn đêm.”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lâm Quân Dao mệt mỏi cực độ, lại thêm đả kích của Lương Lan, tinh thần và sức lực lúc này, gần như là cạn kiệt.

“Hai con mồi này rất được, đấu giá nhất định được giả cao “Cẩn thận một chút, nhìn dáng vẻ chúng đi, có súng lẫn dao găm, có lẽ đều không phải dạng thường đâu.

Lâm Quân Dao nhìn đám người phía trước, ánh mắt đầy sự oán hận.

“Con bé cầm dao găm kia nhìn có vẻ yếu, để tạo xử nó, chúng mày chặn con cầm súng đi Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Nói xong, tên kia liền xông đến chỗ Lâm Quân Dao.

“Chết đi, tên khốn “ Khúc Vận bị vây một phía, cả người Lâm Quân Dao đều đã đến cực hạn, lúc này, cô chỉ cần khiến tên trước mặt cô chạm vào mũi dao găm của mình, thì chiến thắng sẽ thuộc vào cô.

“Con nhóc khốn kiếp, chịu thua đi. Hắn cười khả khả, dường như bắt được một giây lơ là của cô, vội vàng xông đến.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Nhưng tất cả đã nằm trong tính toán của cô, hắn chỉ mới xông đến, mũi dao của cô liền như có như không xẹt qua cánh tay hắn.

Nhưng tên đó lại nghĩ cô gà mờ mà đam trượt, khỏe mỗi hắn ta nở một nụ cười trên thắng.

“Hư.”

Độc.”

lưỡi dao.”

Hự.”

Nhưng chưa đến 3 giây sau, người hắn liền giật mạnh, mũi dao vừa chạm đến người cô liền rơi thẳng xuống đất, tên đỏ đổ vật xuống, khóe miệng sùi bọt, chết không nhắm mắt.

Lâm Quân Dao nhìn thi thể bên dưới, cả người đều lặng đi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Đây là lần đầu tiên cô giết người! Máu của hắn, bắn lên người cô, nóng hổi và tanh tưởi Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Ánh mắt hắn, nhìn cô một cách oán hận.

Nhưng nếu cô không ra tay, người nằm dưới đất lúc này, sẽ chính là cô.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Ánh mắt căm hận đó sẽ là của cô.

Lâm Quân Dao không hề đắn đo, lúc này liền chạy đến hỗ trợ Khúc Vận.

“Kiên trì một chút.”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Khúc Vận dường như cũng đã kiệt sức, chiêu thức bắt đầu mơ hồ.

Lâm Quân Dao bắt đầu thay cô ấy chống đỡ, Khúc Vận lảo đảo lùi về sau.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Thấy vậy, Lâm Quân Dao lo lắng lên tiếng.

“Cô không sao chứ?”

Khúc Vận bám thấy một thân cây bên cạnh, lắc đầu liên tục đáp:

“Không, không sao.”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Xoet!!!!!! Hai tên cùng lúc xông đến, bọn chúng đã rút kinh nghiệm so với tên bị cô giết kia, mỗi chiêu đánh ra đều tận lực không để da thịt chạm phải lưỡi dao găm của Lâm Quân Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Dao.

Tâm mắt của Khúc Vận đã mờ đi, phía trước có vài bóng người đánh nhau, nhưng tay chân cô ta lúc này đều bản rủn, không nghe theo điều khiển của cô ta nữa rồi.

“Khúc Vận.”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Một tên thấy Khúc Vận đã yếu dần, lập tức liền chuyển phương hướng.

Lâm Quân Dao không phản ứng kịp, chỉ có thể hét lên một tiếng cảnh giác.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Nhưng trước cô còn một tên nữa.

Hắn dù sao cũng là đàn ông, dao của hắn đánh đến, cô chỉ có thể theo phản xạ mà chống đỡ.

“Dao, đâm.”

đâm chết hắn đi.”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Khúc Vận lúc này đã mơ hồ không vững, cô ta không biết bản thân rốt cuộc là bị sao? Cả người lúc này đều mơ hồ, giống như bị chuốc thuốc vậy.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Luke! Nhất định là lúc đó, hắn kích động cô, khiến cô không thể Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Khi có nhận ra, thì một mũi dao đã ở trên cổ họng mình.

Tiếng Lâm Quân Dao hốt hoảng bên tại cô.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Cô gái ngốc đó, bản thân còn chưa lo nổi, còn chạy đi lo cho cô sao? Bọn họ chẳng qua chỉ quen biết được vài ngày.”

... “Nếu cô giết hắn, cô gái này sẽ chết ngay lập tức

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lâm Quân Dao đã tóm được tên kia, nhưng bên này, Khúc Vận cũng bị người ta bắt được.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lâm Quân Dao nghiến răng nghiến lợi, đem lưới dao găm của mình ra.

“Không được nhân từ.”

giết hắn đi.”

“Nếu cô không muốn cô ta chết.”

Tên kia thậm chí còn rách một vết trên cổ Khúc Vận.

Khúc Vận không còn sức, nhưng vẫn cố gắng nói một câu cuối:

“Giết hắn đi, sau đó mau chạy, mặc kệ tôi.”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Khúc Vận mỉm cười, sau gáy liền bị một lực đạo như trời giảng đánh xuống, cô ta thầm chửi một tiếng.

Lẽ nào số cô ta tận ở đây? Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Nhưng trước khi mất đi ý thức, Khúc Vận vẫn kịp nghe được một câu:

“Khúc Vận, tôi sẽ không bỏ lại cô đâu

Khóe môi cô mỉm cười, theo đó ý thức cũng hoàn toàn biến mất.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Buổi đêm đã khuya, ngoài trời có sương, gió se se thổi.

Lâm Quân Dao kể một mạch không nghỉ, cuối cùng thi lặng im ngồi trong vòng tay của Trương Đình.

Hắn đau lòng, lực tay lại càng siết chặt người phụ nữ ở trong lòng mình hơn.

Chỉ 1 năm ngắn ngủi, có quá nhiều chuyện liền xảy ra.

Người phụ nữ này, rốt cuộc đã trải qua như thế nào? “Một năm qua.”

em sống như thế nào hả?”

Lâm Quân Dao không đáp lời, chỉ thầm cảm thán.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Thì ra, 1 năm nữa lại qua rồi.

Một năm qua rồi, cô với bố mẹ đã rời xa nhau, cũng đã một năm rồi.

Cô nghĩ đến bố mẹ, ánh mắt lại buồn bã vô cùng.

Trương Đình thấy cô không đáp, hắn lại kéo cô ra, rất muốn quan sát biểu cảm của cô.

... “Sau này đi theo tôi đi, có được không?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Hắn nắm chặt tay cô, từng lời từng lời một đều cực kỳ chân thành.

Lâm Quân Dao nhìn Trương Đình, trong đôi mắt cô có một sự mơ hồ, khẽ lẩm bẩm lại lời hắn:

“Đi theo chú sao.” Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Trương Đình gắt gao nhìn cô, chắc nịch gật đầu.

Nhưng Lâm Quân Dạo chỉ nhìn hắn một hồi lâu, cô mơ hồ nhớ lại, một năm trước, cũng chính là hắn đã từng nói, sẽ không bốo giờ chấp nhận cô.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Hắn nói, tình cảm hẳn cho cô, chỉ có tình thân, là ơn nghĩa mà hắc đạo bọn hắn tôn sùng.

Vì bố cô từng cứu hắn một mạng, nên hắn sẽ đối tốt với cô mà thôi! Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Cô cười giễu, khẽ cụp mi.

Hắn thấy thái độ của cô như vậy, chớp mắt liền có cảm giác mất mát.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Một năm này qua đi, Lâm Quân Dao thay đổi quá nhiều.

Hắn nhìn vào mắt cô, con người đó sớm đã không còn ánh sáng long lanh như trước, sự hồn nhiên năm đó, thứ tình yêu cô luôn cho là tất cả.”

Dường như đều trở nên rất xa xăm.

Trái tim hắn không khỏi đau nhói, giống như là một con dao cứa vào lồng ngực mình từng nhát vậy.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lâm Quân Dao không muốn nói chuyện này nữa, cô đứng dậy, rời khỏi vòng tay của Trương Đình, muốn quay trở về phòng trước.

Trương Đình hơi sững sờ, khoảnh khắc cô rời khỏi, hắn có cảm giác, dường như cô đã chẳng còn lưu luyến gì với hẳn nữa rồi.

“Đứng lại.”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Hắn bật dậy, tóm lấy cánh tay cô quay lại.

Lâm Quân Dao không ngờ hắn sẽ làm vậy, bỗng chốc cũng sững sờ.

“Chú làm gì thế?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Cẩn thận.”

Trương Đình kéo cô lại, giữ chặt trong tay.

“Em vừa gọi tôi là gì.” Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lâm Quân Dao không hiểu ý hắn, khuôn mặt lộ vẻ nghi hoặc.

“Gọi sai một lần, tôi sẽ trừng phạt em một lần.”

” Hắn gắt gao nhìn cô, rồi lại rất nhanh chóng phủ môi mình xuống, đem hơi thở rối loạn của mình, hòa quyện làm Mặt Lâm Quân Dao đỏ bừng, giãy dụa muốn đẩy hắn ra.

một với cô.

“Trương Đình.”

“ Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Trương Đình cắn chặt cô không buông, thậm chí còn cố tình hung bạo lên một chút.

Lâm Quân Dao bị hắn hôn đến không thở được, trong miệng lí nhí phát ra một tiếng:

“Đình.”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Giọng cô nỉ non, Trương Đình nghiến răng, sau đó mới buông đôi môi bị hắn giày vò đến đỏ tấy của cô ra.

Như con chưa hoàn toàn hài lòng, hắn lại tiếp tục lên tiếng:

“Vậy xưng hô với tôi là gì.”

“Chú.”

“Mặt cô đỏ gay, dường như vẫn chưa thích nghi lắm để đổi cách xưng hô.

“Chú đừng quá đáng.”

Cô quẫn bách, khẽ hét lên.

Trương Đình giữ chặt cô, kiên nhẫn chờ đợi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Trương Đình nghiến răng, giây sau liền bế thốc cô lên, Lâm Quân Dao sợ hãi kêu gào:

“Chú làm gì thế hả?”

“Tôi cho em biết.”

thế nào mới là quá đáng thật sự l Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

***

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.