Du Huyền Tư luôn muốn ở bên cạnh Cẩm Nam mỗi phút mỗi giây, nhưng công ti có việc vẫn phải đi giải quyết, không thể bóc lột đặc trợ đáng thương mãi được.
Đặc trợ tỏ vẻ cuộc sống chẳng mấy dễ dàng.
Cẩm Nam là người tương đối bình thản, thích ứng với mọi hoàn cảnh, tính tự chủ rất cao. Ngày tháng bình bình đạm đạm trước khi gặp Du Huyền Tư có cái vui riêng, sau khi gặp được con chó lớn hình người ấy cũng chỉ thấy nó có hơi bám người thôi chứ không thay đổi cuộc sống dĩ vãng quá nhiều.
Du Huyền Tư thì hoàn toàn ngược lại. Những ngày thuở trước gần như đều là dày vò đớn đau, mỗi ngày trôi qua trong bóng tối đáng sợ cắn nuốt con người, xung quanh đầy rẫy âm mưu bẫy rập ngờ vực vô căn cứ, cướp đoạt, tất cả đều khiến Du Huyền Tư phiền muộn khó tả. Hắn đã nghĩ đời này của mình chỉ trôi qua trong bệnh tật cho đến khi Cẩm Nam xuất hiện. Khoảnh khắc ấy khiến thế giới u ám trong Du Huyền Tư biến thành rực rỡ tươi sáng, đâu đâu cũng là những màu sắc đẹp đẽ. Vốn là nơi cỏ hoang sinh sống bỗng chốc hóa thành vùng đất vạn vật sinh sôi, sức sống dạt dào.
Cảm giác giống như có một người cầm bút vẽ một bức tranh sống động lên trái tim u ám của hắn, từng nét bút còn mang theo sự dịu dàng ấm áp.
Thế là Du Huyền Tư bắt đầu điên cuồng theo đuổi Cẩm Nam. Cẩm Nam khiến trái tim hắn rung động, chỉ khi chiếm được Cẩm Nam hắn mới có thể cảm nhận được mình là một “người” trên thế giới này.