Đánh giá: 7.1/10 từ 9 lượt
Người Yêu Trưởng Quan chắc rằng một điều phải rất đặc biệt, trong ngày lễ thành hôn giữa hai người đều xuất phát từ lợi ích không hề có tình yêu. Nếu như sau này có muộn màng thì cũng không thể ly hôn vì đó là điều cấm kỵ trong quân nhân.
Đã lỡ đến với nhau thì liệu sau này có cưới trước yêu sau? Yêu anh thì sao? Cũng là của tôi lỗi sao? Nếu là như thế, thì đâm lao phải theo lao thôi!
Biết vậy khi nước sông đổ ra biển rộng, thì không còn là nước sông, tình yêu đã thành quá khứ, thì không còn là tình yêu. Khi cô đơn hóa thành tương tư, khi mỉm cười biến thành lời thề, tấm lòng của tôi. Mọi điều còn phụ thuộc vào duyên số nữa mà thôi.
Bình luận truyện