Wasser quả thực không biết gì về chuyện này.
Cho nên Cố Vấn Thành lắc đầu, vẻ mặt cũng thắc mắc khó hiểu giống như bọn họ, “Tại sao vậy chứ?”
Tuy nhiên, vì tiếng xấu trước đó của hắn nên các đồng đội dồn dập phỉ nhổ trong lòng, kỹ năng diễn xuất của cái tên Cố Vấn Thành này tốt lắm luôn nhỉ? Nhìn vào đôi mắt to đầy vẻ thắc mắc, giọng điệu tò mò kia mà xem, nếu bọn họ không biết hắn chính là Wasser thì sẽ thật sự tin lời hắn nói luôn đó.
Ánh mắt các đồng đội lặng lẽ đổ dồn về trên người hắn, tất cả đều mang ý tứ “Cậu cứ bịa tiếp đi“.
Kể từ khi biết bí mật của Cố Vấn Thành, hoàn thành nhiệm vụ Trùng Nghiệp, các anh em hoàn toàn bung xõa bản thân, ấu trĩ tăng cao thông minh hạ thấp chỉ biết cười cười nói nói, sau đó lén lút chuẩn bị đại lễ kinh hỉ trong truyền thuyết.
“Chẳng phải hỏi Vưu Mông là biết sao?” Lý Tấu Tinh mở quang não ra, tuyệt không thừa nhận mình rất thích bầu không khí ấu trĩ này, “Hoặc là hỏi sĩ quan phụ tá của Vưu Mông.”
“Chuyện như vậy sao có thể hỏi người trong cuộc được, đương nhiên phải hỏi sĩ quan phụ tá của thượng úy Vưu Mông rồi,“ các đồng đội cười hì hì mỗi người một tay vỗ vỗ trên người anh, “Được lắm nha Tiểu Tinh Tinh, quan hệ rộng đấy.”
Khi Lý Tấu Tinh liên hệ với sĩ quan phụ tá đúng lúc anh ta đang rảnh rỗi, nghe vậy thì cười mỉa hai tiếng nhưng vẫn kể cho bọn họ nghe ngọn nguồn câu chuyện.
Hóa ra năm tháng trước Vưu Mông đã từng gửi thư khiêu chiến cho Wasser, yêu cầu hắn một đấu một. Lúc đó Wasser không từ chối, nhưng đến thời gian thi đấu lại vắng mặt không tới. Người khác bàn tán bảo rằng Wasser xem thường không thèm đấu với một tên thượng úy tép riu, vì vậy mới không chịu xuất hiện. Vưu Mông bị đả kích, từ người qua đường hoàn toàn biến thành antifan.
Còn là antifan trọn đời của Wasser, là loại antifan chất lượng có tư chất cực cao chỉ biết mắng đối phương là rác rưởi ấy.
Cũng tự phong là đối thủ cả đời của Wasser.
Lý Tấu Tinh nghe xong: “...”
Đau đầu.
Chẳng trách khi Wasser xuất hiện trước mặt mọi người bảo anh là đối thủ thì ánh mắt Vưu Mông nhìn anh lạ lắm luôn.
Cố Vấn Thành suy tư.
Hình như lúc đó hắn có nhận được một bức thư khiêu chiến, cũng không có từ chối, nhưng ngày thi đấu hắn lại bị mấy tên cướp mai phục. Mấy tên rác rưởi trước giờ lá gan bé như hạt mè kia liên hợp lại muốn giết hắn, Wasser không địch lại buộc phải dùng NK-03, sau đó, hắn hoàn toàn quên sạch chuyện có người khiêu chiến hắn.
Nói cảm ơn với sĩ quan phụ tá, cuối cùng cũng coi như biết được nguyên nhân khiến đội Mộng Chi thỏa mãn, bèn quay lại thảo luận mấy đề tài khác.
Lý Tấu Tinh đứng dậy, lúc này mới có thời gian nói: “Tôi đi vệ sinh.”
Cố Vấn Thành nhanh chân theo sát Lý Tấu Tinh không tha, “Tôi cũng muốn đi.”
Để có cơ hội ở riêng với nhau hai người bọn họ đã bỏ qua phòng vệ sinh trong phòng, quang minh chính đại đi ra ngoài dưới ánh mắt khinh bỉ của các đồng đội.
Vì đang là thời gian ngủ nên lối đi chẳng có bóng ai, dưới ánh đèn sáng trưng là đôi tình nhân đồng tính.
Đều biết mục đích của đối phương, còn không phải vì muốn hiện thực hóa ý tưởng chưa kịp thực hành kia sao?
Hai người kề vai đi với nhau khoảng một phút, Lý Tấu Tinh nhịn không được, “Không nóng à?”
“Không nóng.” Cố Vấn Thành theo sát anh chặt chẽ.
“Sao lại dính người thế chứ?”
Cố Vấn Thành nghiêm túc lắc đầu, nắm lấy tay Lý Tấu Tinh còn chưa thỏa mãn, đoạn nhấc tay anh hôn một cái lên mu bàn tay, “Không dính, không chảy mồ hôi.”
Cố ý xuyên tạc ý tứ của Lý Tấu Tinh.
Lý Tấu Tinh cười lắc lắc tay, “Đây là cái tay lát nữa sẽ dùng để đi vệ sinh đấy.”
Cố ý làm hắn ghét bỏ, “Rất bẩn, bẩn lắm đấy.”
Cố Vấn Thành cười cười, bỗng nhiên há miệng ngậm lấy ngón tay út của anh, bao bọc trong khoang miệng ấm áp một hồi mới chậm rãi nói: “Ngọt.”
Khoang miệng ẩm ướt, Lý Tấu Tinh cau mày, “Có thấy bẩn không mà còn ngậm, không được có lần sau.”
Cố Vấn Thành thỏa mãn cực kỳ, “Em không bẩn.”
“Chỗ nào của em cũng ngon, chỗ nào tôi cũng thích ngậm.”
“Vẻ mặt bây giờ của cậu cứ như một tên biến thái,“ Lý Tấu Tinh dùng từ chuẩn xác, “Hay bé cưng Thành Thành của chúng ta vốn dĩ là một tên biến thái?”
Một bụng tức giận nín đến tận bây giờ, Lý Tấu Tinh vốn cho rằng đã dập được lửa, bấy giờ mới biết lửa này không chỉ chưa tắt mà còn ngày càng đốt cháy chủ nhân của nó.
Nói đến biến thái, Cố Vấn Thành phản bác tắp lự, “Đương nhiên không.”
Nhưng lòng lại nhớ đến chuyện hắn từng nhìn trộm Lý Tấu Tinh, nhớ đến hình ảnh hắn dùng tinh thần vây khắp người anh.
Tên cướp vũ trụ đứng trước cửa phòng vệ sinh mà tâm tình nhộn nhạo, ngay cả Lý Tấu Tinh bên cạnh cũng chẳng ngó lơ được.
Lần giải quyết nhu cầu sinh lý này giải quyết tới hơn một tiếng, trong lúc đó có những người khác đến đi vệ sinh, cuối cùng có không ít người phàn nàn với nhân viên của phi thuyền rằng nửa đêm phòng vệ sinh có âm thanh lạ, dọa bọn họ đi vệ sinh mà sợ không thôi.
Cửa phòng vệ sinh vừa đóng là có thể vui vẻ lên mây.
Lý Tấu Tinh nói Cố Vấn Thành biết chơi là có lý do cả. Vì sợ anh sẽ rời xa khi biết hắn chính là Wasser, Cố Vấn Thành chủ động để Lý Tấu Tinh trừng phạt mình, còn đề xuất cả cách trừng phạt.
Cố Vấn Thành đối với mình tàn nhẫn đối với người khác còn ác hơn, duy chỉ có Lý Tấu Tinh mới khiến hắn phải đối xử tàn nhẫn với bản thân mình hơn với anh.
Hắn biết dưới góc nhìn của người khác hành động của hai thân phận này như đang đùa bỡn Lý Tấu Tinh, chẳng thể nhìn rõ là đang thật lòng thật dạ hay đang đùa cợt tìm niềm vui.
Vì để Lý Tấu Tinh tin tưởng hắn, hắn thật sự đã liều mạng.
Nói là trừng phạt nhưng thực ra mục đích cũng chỉ có một, chính là dụ dỗ người trong lòng.
Thoả thích phô bày mị lực của mình, bày ra dáng vẻ một tên trai thẳng ngượng ngùng khám phá bản thân mình ra sao, để Lý Tấu Tinh tận mắt quan sát, nhìn chằm chằm từng hành động của hắn, nhìn hắn dùng tinh thần lực thăm dò cơ thể mình thế nào.
Lúc nghe đề nghị của hắn Lý Tấu Tinh đã đỏ bừng mặt mày tim đập thình thịch, khi tận mắt trông thấy càng không chịu nổi.
Nhưng mà Cố Vấn Thành đã đặc biệt yêu cầu anh, vì để thực hiện “trừng phạt nhỏ”, toàn bộ quá trình anh chỉ có thể nhìn mà không thể ra tay.
Cố Vấn Thành chưa nhận ra lúc thích Lý Tấu Tinh hắn đã từng thử tự thỏa mãn bản thân, có điều lúc ấy chỉ chuốc lấy bực bội vì chẳng chút phản ứng.
Vốn cho rằng dưới tình huống xấu hổ thế này hắn cũng sẽ như trước kia không có chút phản ứng, ai mà ngờ trong ánh nhìn chăm chú của Lý Tấu Tinh hắn trái lại càng thêm không chịu được.
Giống như chỉ cần có Lý Tấu Tinh ở đó, chỉ cần dùng tầm mắt thôi là cũng có thể khiến hắn hưng phấn.
...
Thời gian du lịch vui vẻ nhanh chóng trôi qua, sau khi lần lượt ngắm nhìn hết các cảnh đẹp đội Mộng Chi hết sức ăn ý chọn địa điểm tổ chức tiệc hoan nghênh và tỏ tình ở sao Hải Bạch.
Vì nơi đây là nơi đã xảy ra nhiều sự kiện liên quan đến bọn họ, lần đầu tiên tiếp xúc thân mật của Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành cũng ở đây, vì người cá, hết thảy mọi thứ khiến cho tinh cầu này có một sức hấp dẫn lạ thường.
“Tôi cảm thấy hôn lễ phải tổ chức ở sao Bắc Đẩu, các cậu thấy sao?” Swarin nghiêm túc đề nghị.
Bọn họ đang sôi nổi thảo luận về hôn lễ tương lai của Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành, hoàn toàn phớt lờ thực tế hai gã đàn ông có thể kết hôn hay không, nghĩ tới ý tưởng tốt đẹp trong tương lai kia là bọn họ lại tranh luận kịch liệt.
“Sao Kỳ Kỳ Thể mà chúng ta vừa ghé cũng được đó,“ Hi Nam cũng đưa ra đề nghị, “Hơn nữa hôn lễ ở tinh cầu bọn họ chơi rất vui, quá trình hôn lễ cũng rất lãng mạn!”
“Sao Thác Bang cũng không tồi.” Lăng Niên theo sát.
Dù gì thì đó cũng là tinh cầu của trường quân đội của mình, sao Thác Bang giao thương sầm uất, sẽ có nhiều khách dự hôn lễ, lúc đó sẽ rất náo nhiệt.
Mặt Tế Du lộ vẻ khó xử, phân vân, “Chỗ nào cũng rất tốt, mà tôi nhớ không lầm, Tấu Tinh rất thích bầu không khí ở sao Mã Vĩ.”
Quê hương của Wasser đã diệt vong, bọn họ chẳng thể tới sao Mại Đắc tổ chức hôn lễ được.
Về phần hai người kia có thể kết hôn hay không —— Đây là vấn đề chưa bao giờ được đội Mộng Chi cân nhắc. Xin đấy, nhìn thái độ và dục vọng chiếm hữu của Cố Vấn Thành với Lý Tấu Tinh mà xem, hai người có thể tách ra sao?
Các đồng đội tích cực thảo luận. Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành thân là người trong cuộc bước đi phía cuối hàng, hoàn toàn chẳng nghe lọt.
Lý Tấu Tinh bước giật lùi tới trước mặt Cố Vấn Thành, hai tay anh chắp sau lưng nắm chặt thành nắm đấm, cười híp mắt bảo Cố Vấn Thành đoán xem tay nào có đồ, “Nhanh đoán xem cái nào nào.”
Cố Vấn Thành nghĩ thật kĩ, không thể gian lận, chỉ có thể quan sát vẻ mặt của anh, thử thăm dò, nói: “Tay phải?”
Vẻ mặt Lý Tấu Tinh chẳng mảy may thay đổi, tốc độ nói chậm lại, “Cậu chắc chứ?”
Không chắc lắm, lông mày Cố Vấn Thành đã nhăn tít lại, xoắn xuýt, “Chẳng lẽ là bên trái?”
Trên bờ biển không có cục đá nào, tư thế đi giật lùi đùa giỡn bạn trai của Lý Tấu Tinh cực kỳ đẹp trai hấp dẫn, vẻ mặt anh vẫn không thay đổi, “Chỉ có một cơ hội thôi nha, Vấn Thành.”
Tiêu rồi, Cố Vấn Thành thật sự vắt hết óc suy nghĩ, khó mà tin được bộ dáng nghiêm túc đến phát sầu kia của hắn chỉ là đang chơi trò chơi với người yêu.
Hai tên có chỉ số thông minh rơi xuống mức trung bình kia chơi đến là vui, các đồng đội đồng loạt phớt lờ hai người, vờ như hai người theo sau chính là hai tên thiểu năng.
Chiếu theo lời của bọn họ, chỉ cần mặc kệ hai tên kia mới có thể cảm nhận được không khí của thế giới, là bầu không khí trong lành chẳng tràn ngập vị chua chết người của CƠM CHÓ!
Swarin vẫn khác với mọi người, dù có phải xem cảnh tượng ấu trĩ đến cỡ nào đi nữa tâm trạng đều siêu cấp tốt đẹp, cả người thỏa mãn!
Nhưng mà có thể nói mấy lời ấu trĩ như thế, cũng xem như là một loại biểu hiện hai người đang hạnh phúc nhỉ?
Bọn họ cách bờ biển càng ngày càng gần, đột nhiên trên mặt biển đằng xa có một cơn sóng vỗ tới, tiếng trẻ con lanh lảnh vang lên, mừng rỡ vô cùng, “Lão đại ——!”
Lực xuyên thấu của giọng trẻ con cực kỳ mạnh, vang vọng khắp bờ biển, dáng người tiêu sái của Lý Tấu Tinh lảo đảo, suýt thì bị tiếng gào này dọa cho sợ hết hồn.
“Lão đại lão đại lão đại!”
Âm thanh càng ngày càng gần, động tác bơi đến trước mặt bọn họ của bé người cá mãnh liệt. Mái tóc dài rối như tơ vò, đôi con mắt to tròn màu xanh lam tràn ngập vui mừng, “Hu hu hu cuối cùng lão đại cũng đến thăm bé cưng rồi.”
Đáng yêu như một bé con.
Ánh mắt Lăng Niên sáng lên, sao trước đây hắn không phát hiện nhóc người cá này lại đáng yêu như thế nhỉ?
Cũng chỉ kém đáng yêu hơn tinh thần lực một chút thôi.
“Khụ,“ Lý Tấu Tinh cực kỳ có khí thế đại ca ngồi xổm xuống, tiến hành hỏi đáp giữa lão đại và tiểu đệ, “Sau khi anh đi em có chăm chỉ học tập không đấy?”
“Có nà!” Nhóc người cá ưỡn ưỡn ngực nhỏ, chiếc cằm nọng nhỏ hếch lên tận trời, “Bé cưng cảm thấy lão đại nói cực kỳ đúng! Bé cưng phải chăm chỉ học hành ngày ngày tiến tới! Cho nên bé cưng bỏ nhà ra đi nhá, định tự rèn luyện thực lực nhá!”
“Bé cưng có lợi hại không nà?”
Ánh mắt sáng lấp lánh chờ mong khen ngợi nhìn Lý Tấu Tinh.
Đội Mộng Chi: “...”
Ánh mắt không đồng tình âm thầm bắn về phía Lý Tấu Tinh.
“...” Lý Tấu Tinh.
Anh lập tức quay người bước nhanh về phía phi thuyền đang đậu. Ở sao Hải Bạch nước biển chiếm gần hết tinh cầu, nơi bọn họ đang dừng lại hiện tại chẳng phải là nơi gặp nhóc người cá lúc trước, điều này có nghĩa anh còn có thể cứu được.
Cố Vấn Thành thấy anh xoay người rời đi thì nghi hoặc, “Sao thế?”
“Nhân lúc tộc người cá còn chưa đuổi tận giết tuyệt tôi,“ Lý Tấu Tinh, “Tôi phải nhanh chóng trốn đi.”
Anh thế mà lại làm cho bé con duy nhất của tộc người cá bỏ nhà ra đi!
Trông bộ dạng tóc tai bù xù bụng réo ùng ục không ngừng của nhóc người cá là biết nhóc thảm cỡ nào rồi!
E là toàn bộ tộc người cá đã hận anh đến ngứa răng rồi đi?!
Nhưng anh cũng chỉ đùa chút thôi, vừa đi mấy bước đã quay trở về, đoạn lội xuống chỗ nước cạn ôm bé người cá vào trong ngực, bảo các đồng đội trên bờ đi kiếm đồ nướng cho nhóc ăn.
Để lần du lịch này thêm tốt đẹp bọn họ đã mang theo rất nhiều vật dụng tiện lợi, một bữa cơm dã ngoại chỉ là chuyện nhỏ.
Cố Vấn Thành cũng lội xuống nước theo anh, Lý Tấu Tinh ôm người cá nho nhỏ, hắn thì giúp một tay nâng đuôi cá thật dài lên. Vảy người cá sáng lấp lánh cực đẹp, sờ tay vào thấy lạnh lẽo cứng rắn như kim loại.
Nhóc người cá ngoan ngoãn thu hồi lớp vảy nguy hiểm trên người, giấu đi những góc sắc bén, tay nhỏ ôm cổ lão đại, chớp đôi mắt to trái liếc Lý Tấu Tinh, phải ngó Cố Vấn Thành, vô cùng yên lòng để cho bọn họ ôm khỏi mặt nước đi lên bờ cát.
Bốn người Tế Du bận rộn trên bờ không nhịn được cười, dùng quang não chụp lại cảnh này, trông rất đẹp, ấm áp như một nhà ba người vậy.
Ba người đều có giá trị nhan sắc cao, cảnh sắc sao Hải Bạch lại đẹp đến lạ thường, tùy tiện chụp một tấm ảnh cũng có thể khiến người ta cảm thấy ấm lòng, bất giác mỉm cười.
Hi Nam sức lớn. Trong lúc Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành ôm nhóc người cá hắn đã dùng đồ đào ra một cái rãnh, rồi lại dùng tinh thần lực ngăn cát chảy xuống, đoạn dẫn nước từ trong biển đến chỗ nướng đồ ăn để nhóc con có thể ngâm trong nước biển mọi lúc.
Mấy người biết người cá ở các tinh cầu khác có thể rời khỏi mặt nước ba ngày, thế nhưng trước giờ người cá ở sao Hải Bạch không thích giao du với nhân loại, ngại ngùng nhát gan, vì thế mấy người chẳng biết nhiều về bọn họ lắm, nên cẩn thận chút thì hơn.
Lý Tấu Tinh đặt nhóc con vào vũng nước, bé con ngoan ngoãn nói: “Cảm ơn lão đại.”
Nhóc nhìn về phía Cố Vấn Thành, nghiêm túc đơn thuần hết sức, nói: “Cảm ơn vợ của lão đại.”
Cố Vấn Thành: “...?”
Vẻ mặt của hắn khiến nhóc thấp thỏm bất an, ngậm lấy tay nhỏ cẩn thận hỏi: “Bé cưng nói sai hả? Chẳng phải nhân loại gọi bạn đời của mình là vợ sao?”
“... Không có chuyện gì,“ Cố Vấn Thành cười cười, cảm thấy nhóc con này còn nhỏ, không phân biệt rõ giữa vợ và chồng, “Nhưng anh không phải là vợ nha, bé cưng.”
Từ lúc trên phi thuyền trêu chọc Lý Tấu Tinh đến độ đỏ bừng mặt mày, ánh mắt mông lung, Cố Vấn Thành quả thực kiêu ngạo với thân phận “bên chủ động” của mình. Dưới cái nhìn của hắn, đây không phải là chuyện rõ ràng hiển nhiên sao? Logic cẩn thận của hắn sao mà phạm sai lầm được.
Phải là bên thừa nhận nào mới có thể khiến cho bên chủ động lộ ra loại biểu cảm như Lý Tấu Tinh chứ?
Sở dĩ hắn cường điệu vấn đề “trên dưới” như vậy, đơn giản là vì... Hắn cũng cảm thấy sai sai.
Thế nhưng có chết cũng không được thừa nhận, có giả chết cũng phải làm như không biết.
Dù lòng có nghĩ gì đi chăng nữa thì nhất định cũng phải có khí thế.
Nhóc người cá ngây thơ phá tan giấc mộng đẹp của hắn, “Không phải nha, bé cưng ngửi thấy mùi của lão đại trong cơ thể anh nè! Bé cưng sẽ không ngửi sai đâu í!”
Vì muốn chứng minh lời mình nói mà cuống cả lên, nước mắt tủi thân đong đầy trong đôi mắt, “Anh chính là vợ của lão đại!”
Cố Vấn Thành: “...”
Ánh mắt quỷ dị của các đồng đội lia về phía hắn, chợt tỉnh ngộ, không ngừng liếc từ trên xuống dưới đánh giá.
Tâm trạng Lý Tấu Tinh nhất thời phức tạp. Một mặt muốn thả like cho tiểu đệ vì đã lật tẩy hành vi mặt dày mày dạn vờ vịt không biết của Cố Vấn Thành, nhất định phải tán thưởng tiểu đệ một câu dũng cảm, một mặt muốn đấu với Wasser một trận... Phải xác định lại ai mới thật sự là bên chủ động.
Nhưng nhìn dáng vẻ của Cố Vấn Thành, lần nào cũng sướng không chịu được, chắc sẽ không đấu được nhỉ?
Anh thầm nghĩ, sắc mặt Cố Vấn Thành bên cạnh không ngừng biến hóa xanh đỏ đen.
“... Phụt ha ha ha ha ha!”
Tiếng cười càn rỡ vang lên. Tuy rằng các đồng đội không biết tại sao nam sinh yêu đương cũng phân chia vợ chồng, có điều nhìn vẻ mặt Cố Vấn Thành đi, phụt, ôi cướp vũ trụ Wasser đáng thương.
Lý Tấu Tinh lui về phía sau hai bước, ở nơi Cố Vấn Thành không nhìn thấy, giơ ngón tay cái về phía nhóc con.
Nhóc người cá hố người chẳng phân biệt lão đại hay vợ của lão đại, nhóc hỏi lại với vẻ ngốc moe, nói tiếng đế quốc còn chưa chuẩn lắm, “Lão đại, sao anh lại giơ ngón tay cái với bé cưng vậy?”
Toang.
Động tác Lý Tấu Tinh cứng đờ, Cố Vấn Thành chậm rãi quay đầu lại, vừa vặn đối diện với ngón tay cái đang dựng thẳng của anh.
Ôi.
Các đồng đội đưa xâu nướng cho bé con, sau đó mỗi người cầm một xâu, vừa ăn vừa xem, “Lại đây lại đây, ăn ngay cho nóng.”
Đánh nhau đi đánh nhau đi! Đừng sợ, bọn họ đang chờ xem trò vui nè.