Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 122: Chương 122: Vượt Khu (6)




Lượng lớn khí lạnh rót vào trong cơ thể Tô Trầm, Tô Trầm chỉ cảm thấy thân thể chết lặng một đợt, tốc độ cũng theo đó giảm đi. Giảm tốc độ không thể nghi ngờ càng thêm khó khăn ở trên tránh né, vì thế càng nhiều khí lạnh xâm nhập trong cơ thể Tô Trầm, hình thành tuần hoàn ác tính, ép Tô Trầm không thể không lần nữa dùng chồng chất Mai Cách Thủ Hộ, nhưng vẫn cảm thấy khó có thể kiên trì.

Người áo bào đen hiển nhiên cũng ý thức được điểm ấy, cất tiếng cười dữ tợn: “Ngươi quả nhiên không được rồi, chết cho ta!”

Điên cuồng kêu, thúc dục luồng khí lạnh trong cơ thể.

Thật ra trong lòng lại đang kêu khổ, sao gã này giỏi chống chịu như vậy?

Đánh một trận, hắn cho dù có thể thắng, Cực Âm Hàn Sát hắn tích tụ nhắm chừng cũng tiêu hao bảy tám phần, đối với chiến đấu phía sau tuyệt đối là cực bất lợi.

Sớm biết gã này bền bỉ như thế, mình lại phải trả giá nhiều như vậy, ngay từ đầu đã đáp ứng gã không đánh.

Trong lòng hối hận, ra tay lại càng thêm hung ác sắc bén, yêu cầu một đòn đánh ngã Tô Trầm, mới dễ tiết kiệm lực lượng trình độ lớn nhất, thu được điểm.

Tô Trầm thấy, đáy lòng nổi cơn tức giận: “Đây là ngươi tự tìm.”

Không sai, Tô Trầm quả thực không có nguyên kỹ bùng nổ mạnh, nhưng cái này không có nghĩa là hắn không có biện pháp khác, trên thực tế hắn làm chuẩn bị ở trước khi tham gia lần thi đấu này chính là bù lại chỗ thiếu hụt này.

Thời khắc này hắn khẽ lật tay, đã từ trong nguyên giới lấy ra một vật.

Một cái bầu rượu.

Nhìn thấy Tô Trầm lấy ra bầu rượu, người áo bào đen đầu tiên ngẩn ngơ, sau đó cười ha ha nói: “Mang bầu rượu? Ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn đánh một bộ Tuý Quyền?”

Thế giới này cũng có Tuý Quyền, chẳng qua địa vị lại không ra sao, chỉ bị người ta cho rằng kỹ năng nông thôn, chỉ thuộc về võ sĩ Đoán Thể kỳ sử dụng.

“Không, là tặng cho ngươi.” Tô Trầm nhẹ nhàng xoay cán bầu, đem bầu rượu kia ném về phía người áo bào đen.

“Cút ngay!” Người áo bào đen giơ tay bổ, một cơn gió mạnh nện ở trên bầu rượu.

Nhưng ngay lúc bổ trúng, chỉ thấy bầu rượu ‘Ầm’ phát nổ.

Ngọn lửa hung mãnh hóa thành một sóng xung kích mãnh liệt lan tràn ra, thổi quét toàn trường, va chạm với Cực Âm Hàn Sát của người áo bào đen, đan vào thành pháo hoa lấp lánh nhất.

Một lần này, Cực Âm Hàn Sát chưa thể tiếp tục đột phá sóng lửa, hai lực lượng hùng hồn đồng thời bùng nổ, chỗ uy lực lan đến, chớp mắt đất khô cằn đông lạnh, thoạt nhìn sặc sỡ, ùn ùn thể hiện sắc thái lạ.

“Ngao!” Người áo bào đen phát ra tiếng kêu bén nhọn.

Tốc độ của hắn cũng không nhanh như Tô Trầm, bị dư âm tấn công đánh ngã, cả người bay ngược lên.

Tô Trầm thừa dịp gã bệnh lấy mạng gã, một quả cầu lửa lớn nện ở trên thân gã, đem gã lại đẩy ra một khoảng cách lớn, hung hăng va vào trên một thân cây, lúc này mới ngã xuống.

Áo bào đen che mặt hạ xuống, lại là một thiếu niên trên mặt mọc đầy ban đỏ xấu xí, trách không được phải lấy áo bào đen che khuất mặt mình.

“Không!” Thiếu niên áo bào đen điên cuồng kêu to, liều mạng dùng vải che mặt mình, liên tục lui về phía sau.

Sự tự đại lúc trước hoàn toàn biến mất rồi sao?

Tô Trầm đã bắt đầu lý giải thiếu niên này.

Bởi vì xấu xí mà sinh ra tự ti, trong lòng cực không tự tin, lại không cam lòng bình thường, liều mạng tu luyện, ở một đoạn thời gian sau khi thành công, dưỡng thành tâm lý tự đại trên vũ lực. Loại người bề ngoài tự tôn tự đại, trong lòng tự ti này, thật ra từ trước tới tới giờ đều không thiếu.

Nhìn thấy gã như vậy, Tô Trầm cũng không có tâm tư giáo huấn gã.

Chỉ là thở dài, thu điểm của gã. Mặc kệ nói như thế nào, trận cũng đánh rồi, phí tổn nên thu về vẫn phải thu về.

Không thu không biết, vừa thu lại thật sự nhảy dựng.

Tô Trầm thế mà một lần thu được mười ba điểm.

Nói cách khác, người áo bào đen này ở trước khi gặp được mình, đã đạt được khoảng bốn mươi điểm, đây thật đúng là thu hoạch không nhỏ. Phải biết rằng hắn dọc đường tới đây, đến bây giờ cũng chỉ được hai mươi ba điểm mà thôi. Đương nhiên cái đó có quan hệ rất lớn với hắn không chủ động khiêu chiến, tránh được thì nên tránh.

Được điểm của người áo bào đen, điểm của Tô Trầm tăng vọt một đoạn, nháy mắt đạt tới ba mươi sáu điểm, ngay cả nhịp đập của ngọc bài cũng theo đó tăng lên một đoạn.

Hắn không biết là, ngay cùng lúc hắn thu đi điểm của người áo bào đen, con số trên quầng sáng xếp hạng biến hóa.

Thứ tự của Tô Trầm đột ngột tăng lên, nháy mắt tiến vào trong một trăm hạng đầu của bảng, xếp hạng chín mươi tám, đồng thời cũng là cái tên thứ nhất sau tên không có hậu tố huyết mạch.

Nhưng điều này cũng chưa dẫn tới xôn xao quá lớn.

Bảng xếp hạng biến hóa mọi lúc, ngẫu nhiên xuất hiện một hai bất ngờ chẳng có gì lạ. Tô Trầm không phải người đầu tiên lên bảng một trăm, cũng sẽ không là một người cuối cùng. Quan trọng là hắn có thể ở lại bên trên bao lâu.

Nhưng với Tô gia mà nói, cho dù chỉ là trong nháy mắt huy hoàng, cũng đủ khiến người ta rung động.

Tô Thành An, Tô Khắc Kỷ, Tô Trường Thanh… một đống người đã thấy được tên Tô Trầm.

Bọn họ không nhìn thấy Tô Trầm chiến đấu, chỉ thấy xếp hạng của Tô Trầm, một khắc đó, tất cả đều ngây ra như phỗng.

Tại sao có thể như vậy?

Tô Trầm thế mà lên bảng một trăm, điểm cao tới ba mươi sáu?

Điều này quá mức không thể tưởng tượng.

Một khắc đó, toàn bộ người Tô gia đều nhìn mà ngây ngốc, ngay cả Tô Trường Triệt cũng vì thế không nói nên lời.

Trong trường thi, Tô Trầm cũng không biết tình huống nhỏ này.

Hắn thậm chí không biết mình đã vào một trăm hạng đầu, ở sau khi đạt được điểm liền tự rời khỏi.

Nhìn thấy Tô Trầm muốn đi, không có ý tứ muốn đuổi mình rời sân, người áo bào đen kia sửng sốt, kêu lên: “Đó là cái gì?”

Tô Trầm dừng bước: “Ngươi là hỏi cái bầu rượu kia? Một chút phát minh nho nhỏ của ta mà thôi.”

Không nói nhảm thêm nữa, cứ vậy rời đi.

Nhìn bóng lưng Tô Trầm, thiếu niên áo bào đen thấp giọng lẩm bẩm: “Không... Ta không tin. Cam Nhĩ Lặc ta sao có thể thua? Nhất định là tên mặt quỷ kia giỏ trò! Đúng, nhất định là hắn giở trò! Đó không phải phát minh của hắn, đó là thứ hắn từ bên ngoài mua được, hắn phạm quy!”

Hắn cất tiếng hô to lên: “Ta muốn tố cáo!”

Tiếng la này truyền khắp núi rừng, tự nhiên cũng truyền tới trong tai Tô Trầm.

Tô Trầm nghe xong lắc đầu cười.

Tiềm Long chi tranh quả thực không cho phép mua từ bên ngoài loại đạo cụ phát nổ này, nhưng đối với tự mình chế tạo thì không giới hạn ở bên trong. Tô Trầm lúc trước đã trực tiếp cầm bầu rượu đi thẩm, trước mặt bọn họ chế tác ra một bình bạo liệt dược tề, bằng không cũng không có khả năng để hắn mang vào.

Ngược lại là Cam Nhĩ Lặc la lên vô hình trung giúp hắn một việc lớn.

Một tiếng hô này thật sự quá lớn, lớn đến mức rất nhiều người phụ cận cũng nghe được lời này.

Cái gì?

Hàn Trướng Cam Nhĩ Lặc thua rồi?

Thằng cha có được Cực Âm Hàn Sát đáng sợ này sao có thể bị người ta đánh bại?

Là ai làm?

Quỷ Kiểm Nhi (người mặt quỷ)? Mặt quỷ là ai?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.