Nguyên Soái Ngài Bình Tĩnh Đã!

Chương 60: Chương 60: Giải mã lớp kết giới (1)




Nhờ có sự giúp đỡ của Vương Uyển việc tập hợp người rời xa khỏi khu cách ly bên kia dễ dàng hơn rất nhiều cũng không có người nào tự ý đi vào bên trong khu cách ly nữa ngoại trừ Đinh Hoài đã đi vào trong lúc trước.

“Nghe nói bên khu cách ly bên kia hình như xảy ra chuyện gì rồi, có lẽ là nghiêm trọng lắm cho nên mới phải tập hợp chúng ta đi xa như vậy đó!“. Trong đám người ở khu đất trống phát ra vài tiếng xì xào nghị luận.

“Đừng có suy nghĩ lung tung cứ đợi các giám thị đến thông báo thì tốt hơn.” Một người đứng cạnh nghe thấy vậy thì lên tiếng nhắc nhở.

Chẳng bao lâu thì các giám thị, giáo viên cũng lục tục đi tới, chỉ có điều chính bọn họ cũng không biết là đang xảy ra chuyện gì cả thế là cả bọn đành phải ngồi chờ Vương Uyển đến giải thích mọi chuyện.

Vương Uyển thông báo xong loa phát thanh cũng nhanh chóng đi đến bên khu đất trống, ban đầu cô muốn Diệp Thanh An đứng ra nói rõ mọi chuyện cho mọi người nhưng Diệp Thanh An lại từ chối cho nên cô chỉ có thể tự mình ra mặt.

Vì Vương Uyển phải đi lên trên để nói rõ mọi chuyện cho nên Diệp Thanh An cũng cô cũng nhanh chóng tách ra vừa vặn gặp được Chôm Chôm cùng đội của Mạc Úc vừa đi tới.1

“Chôm Chôm có ai lọt vào bên trong khu cách ly hay không?“. Diệp Thanh An không yên tâm hỏi.

Chôm Chôm còn chưa kịp trả lời Diệp Thanh An qua liên kết tinh thần thì Mạc Úc đứng bên cạnh đã giúp nó nói chuyện: “Có một Beta đi vào bên trong, tình hình không tốt lắm.”

“Không phải tôi đã nói rõ là rất nguy hiểm rồi hay sao? Sao cậu ta còn đi vào?“. Diệp Thanh An nhịn không được mà cảm thấy tức giận.

“Cậu ta không tin cậu.” Mạc Úc thở dài nói.

“Vậy thì mặc kệ cậu ta đi! V- 00 cũng không phải là bệnh truyền nhiễm thông thường cậu ta rõ ràng là quá tự mãn về bản thân rồi.” Diệp Thanh An xoay người đi chổ khác, Chôm Chôm nhanh chóng huơ huơ mấy cái chân siêu dài chạy theo.

Đi một hồi cuối cùng Diệp Thanh An bị chặn lại bởi lớp màn chắn của kết giới, vừa vặn phía bên kia màn chắn cũng chính là nơi mà Nam Cung Hàn Dương đang cùng đội kĩ thuật làm việc.

Vừa nhìn thấy Diệp Thanh An, hai mắt Nam Cung Hàn Dương liền không thể rời khỏi người cậu được, không biết bản thân hắn đang nghĩ gì nữa mà cả cơ thể lại không nghe theo sai bảo, từng bước từng bước tiến về phía cậu ấy, đến khi hắn hoàn hồn lại thì bản thân hắn đã đứng trước mặt Diệp Thanh An rồi.

Diệp Thanh An cũng không ngờ mình sẽ gặp được Nam Cung Hàn Dương ở đây, hơi nhướng mày nhìn hắn: “Tôi nghe nói có quân đội đến không ngờ rằng lại là đích thân nguyên soái đến đây.”

“Ừm, cậu biết mà tính chất của V- 00 không thể xem thường được, vả lại ông ngoại cậu cũng rất lo lắng cho cậu.” Nam Cung Hàn Dương nói.

“Ồ...” Diệp Thanh An sâu xa ồ một tiếng cũng không có vạch trần hắn, ánh mắt khẽ lướt qua vai hắn nhìn về phía đội kĩ thuật đang vò đầu bức tai ở đằng xa.

“Mấy người các anh đang giải mã cái kết giới này ư?“. Diệp Thanh An hỏi.

“Đúng vậy.” Nam Cung Hàn Dương gật đầu, thái độ không chút dấu diếm.

Diệp Thanh An hơi nhíu mày, nếu cậu nhìn không lầm thì kết giới này đích thị chính là kĩ thuật của Haumea tinh hệ của trùng tộc nếu là như vậy, một người từng sống mấy năm ở đó như cậu có thể trợ giúp được ít nhiều không chừng.

Nghĩ như vậy cậu liền nói với Nam Cung Hàn Dương: “Các anh đã tìm ra được hướng để phá giải chưa? Nếu không cho tôi nhìn một chút có được không?“.

Nam Cung Hàn Dương cảm thấy bản thân hắn hẳn là điên rồi cho nên mới cảm thấy mình không thể từ chối bất cứ lời nhờ vả nào của Diệp Thanh An cả.

Và hiển nhiên yêu cầu trên của Diệp Thanh An hắn cũng đồng ý cái rụp: “Để tôi nói bọn họ dời vị trí lại gần một chút cho cậu xem.”

Diệp Thanh An không ngờ Nam Cung Hàn Dương lại dễ nói chuyện như thế, tính cách cũng rất tốt, vui vẻ mà nói cảm ơn với hắn một tiếng.

Nhìn ánh mắt hơi cong cong của Diệp Thanh An, Nam Cung Hàn Dương cảm thấy những điều bản thần vừa làm khi nãy thật sự là quá đúng đắn. Nói là làm hắn lập tức đi sang bên kia nói với tổ kĩ thuật dời địa điểm lại gần kết giới.

Nhân viên kĩ thuật không hiểu lắm hỏi hắn: “Nguyên soái nếu chúng ta đứng ở gần quá thì làm sao có thể nhìn bao quát được lớp lá chắn này?”

Nam Cung Hàn Dương lạnh mặt trả lời: “Nhìn chi tiết là được không cần nhìn bao quát làm gì!”

Nhân viên kĩ thuật: “...!?” Ủa, Nguyên soái?1

Dù trong lòng có mấy trăm ngày dấu chấm hỏi xếp hàng chạy vòng vòng, nhưng mấy nhân viên kĩ thuật kia chỉ có thể nghe theo lệnh sếp, ỳ ạch khiên máy phân tích cũng một số thiết bị chuyên dùng đi lại gần kết giới hơn.

Trong lúc chờ Nam Cung Hàn Dương huy động lực lượng lại đây, Diệp Thanh An truyền đi một dòng liên kết tinh thần cho Bánh Bao Nhỏ nhờ nó đưa Nhạc Dương Vũ đến đây trợ giúp một chút, khi nãy hai người vì tách ra quá vội nên vô ý lạc mất.

Trình độ kĩ thuật của Nhạc Dương Vũ rất tốt có thể sẽ trợ giúp được ít nhiều cho bọn họ.

Rất nhanh sau đó Bánh Bao Nhỏ đã truyền đến một dòng liên kết tỏ ý đã biết.

________________

Lời tâm sự mỏng của hai nhân viên kĩ thuật bị áp bức bóc lột nặng nề:

Nhân viên kĩ thuật nào đó: “Nếu nguyên soái là vua thời nguyên thủy tôi dám chắc ngài ấy sẽ là một hôn quân!!“.

Một người khác gật đầu tiếp lời: “Còn cái cậu đứng bên kia chắc chắn là Đắc Kỉ luôn!“.1

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.