*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
''Diệt Ma Thập, vì sự xuất hiện đột ngột của các ngươi, lão phu sẽ không nương tay với bất kì ai đâu!''
Diệt Chính thấy khó mà kêu gọi bọn họ xuất hiện, đây chính là hành vi mở rộng chiến trường cũng như tự tay đưa tất cả mọi người ở đây vào thế khó, vì ban đầu chỉ là vấn đề nhỏ giữa Thiên lão và Diệt Chính mà thôi nhưng có thêm người tham gia thì chẳng khác gì chuyện nhỏ xé ra to sẽ vô tình biến thành vấn đề thành lớn và ảnh hưởng đến cả thế lực sau lưng... mà sự việc đã thành ra thế này thì Thiên lão cũng chỉ có thể phóng lao phải theo lao mạnh tay trấn áp, hi sinh một số người để chấm dứt hậu hoạn về sau, nếu không chuyện này sẽ không bao giờ được kết thúc khi một bên chưa bị tiêu diệt hoàn toàn và Dạ Trần đệ tử của Thiên lão sẽ là đối tượng được đám người trước mắt ưu tiên tìm đến hỏi tội nhất!
Vì thế lực sau lưng của Thiên lão chỉ có một mình Dạ Trần tọa trấn cả một phương thôi, đám người Diệt gia và Diệt Ma Thập đi báo thù thì không đi tìm hắn còn tìm ai vào đây nữa? Thiên lão cũng không thể suốt đời ở bên cạnh Dạ Trần để bảo vệ y và không sớm thì muộn sẽ có ngày Dạ Trần muốn một thân một mình đi ra ngoài trải nghiệm nhân tình thế thái!
''Không nghĩ đến chuyện sẽ tệ đến mức này!''
''Đám người Diệt Ma Thập từ khi nào lại đặt lợi ích của cá nhân lên hàng đầu rồi? Não bị ngấm nước hết rồi sao hay là tâm đã thay đổi, muốn vươn mình thoát li khỏi Diệt Ma Hội?''
Cách đó không xa, hai thân ảnh đứng ở trên không nhìn đám người đã chia làm hai phe đối lập mà chỉ biết cảm thán.
''Thế nào? Không lẽ Cung huynh muốn vận động tay chân một chút? Ta có thể giúp huynh một tay nha, đủ để khuấy động phong vân, một trận chiến lừng danh!'' Thân ảnh đứng ở bên trái quay sang nhìn người ở bên cạnh cười nói.
Đối phương tỏ ra vô cùng thích thú, còn đối với chuyện ở trước mắt thì không đặt ở trong lòng là bao, vô cùng bình thản không lo lắng một chút nào!
''Đừng đùa như vậy, không thấy Thiên lão gia hỏa ở kia sao? Bãi nước đục này ta không muốn dính vào đâu với lại ngươi ngẩng đầu lên nhìn cho kĩ... Đó là cái gì? Là Đại Ma Pháp đó, một khi nó mà đánh xuống, ta với ngươi không chết cũng mất nửa cái mạng già này!''
''Ngươi muốn góp vui thì ngươi đi lên à. Ta ở dưới trợ uy, đủ để ngươi điên long đảo phụng, nhất chiến thành danh. Thế nào, không lẽ Phá huynh sợ?''
Thân ảnh đứng ở bên phải thần trí vẫn còn minh mẫn lắm, biết rõ là đối phương đang xúi dại bản thân nên lắc nhẹ đầu mở miệng từ chối, cũng thách thức ngược lại câu nói của đối phương ban nãy hỏi bản thân luôn!
Có đi có lại mới toại lòng nhau, đó mới là huynh đệ tốt!
''Không, ta chưa có điên đâu!'' Nhìn uy thế ngút trời mây của Thiên Diệt Ma Phong đang ầm ầm trỗi dậy như hung thú cuồng ngạo thị uy, Phá Tiễn lắc đầu khẽ nói.
''Vậy sao ngươi còn bảo ta lên?''
''Ta tưởng lão huynh ngu ngốc lên mới hỏi vui vậy thôi!''
''...''
Trên bức tường thành cao lớn, Nguyên Thanh cùng một đám người mặc giáp đứng đó, họ dõi mắt nhìn về hướng Diệt Ma Hội nơi đang quần long loạn vũ có đủ những màu sắc vô cùng thông minh biết cả rít gào trong gió đang không ngừng thay phiên nhau xuất hiện như muốn kích phá cả cái Giới thành Thiên Phương này!
''Thành chủ, cứ để cho đám người Diệt Ma Hội đi xuống tiếp, Giới thành liền nguy mất!'' Đứng ngay sau Nguyên Thanh, một vị ma giả toàn thân mặc lên chiến giáp khuôn mặt không giận tự uy nay đã có chút lo lắng vội ôm quyền lên tiếng nhắc nhở thân ảnh vẫn còn đứng hiên ngang chắp tay ở trước mắt.
Sự phá hoại của siêu cấp ma giả khi sử dụng ma lực là không thể tưởng tượng được. Đã vậy, đám người Diệt Ma Hội còn nội chiến ở ngay trong nội thành, đây không phải là muốn đồ thành sao? Chưa kể, đám người ở bên đó đâu chỉ có một siêu cấp ma giả à, nhìn qua cũng đã thấy năm sáu thân ảnh đang không ngừng thúc dục Thuật Pháp rồi!
''Giải tướng quân nói không sai, thành chủ người ra lệnh đi, chúng thuộc hạ mặc dù tài không bằng ma giả của Diệt Ma Hội nhưng dựa vào quân số áp đảo đủ để khiến bọn chúng phải dừng tay!'' Cũng có người vội lên tiếng khuyên can.
''Diệt Ma Giả mạnh mẽ nhưng chỉ là đám ô hợp mà thôi, sao có thể so sánh với quân đội của chúng ta đã huấn luyện nghiêm minh lâu nay được. Thành chủ người ra lệnh đi, thuộc hạ nguyện chết cũng phải bắt bọn chúng dừng tay!''
''Giới thành cũng có luật của Giới thành, không thể để cho đám Diệt Ma Giả thích làm gì thì làm được. Thành Chủ...!!”
''Thành chủ...!!''
''Không cần thiết!'' Mọi người đồng lòng muốn đi trấn áp người Diệt Ma Hội đang tự tung tự tác dù có phải chết cũng bằng lòng nhưng Nguyên Thanh chỉ lắc nhẹ đầu từ chối bọn họ.
''Thành Chủ...''
''Dừng!'' Đám người còn chưa kịp nói hết câu, Nguyên Thanh đã giơ tay lên ý bảo bọn họ không cần nhiều lời.
Hắn sao lại không biết những gì bọn họ đang lo lắng chứ. Chỉ là chuyện ở trước mắt còn chưa cần người của Phủ Thành Chủ phải nhúng tay vào, mà đây không phải là một cơ hội tốt để suy yếu thực lực lớn mạnh của con quái vật mang tên Diệt Ma Hội sao?
Phủ thành chủ trên danh nghĩa là thế lực lớn nhất ở Giới thành nhưng trên thực tế họ lại luôn xếp sau Diệt Ma Hội, luôn bị Diệt Ma Hội cậy mạnh gây cản trở ở khắp mọi mặt. Ngoài nhìn vào tưởng chừng Giới thành rất an bình nhưng bên trong thì đã loạn hết cả lên, minh tranh ám đấu được diễn ra thường xuyên, đây cũng là lí do khiến đám người sau lưng hắn lại phản ứng mạnh với đám người Diệt Ma Hội như vậy!
''Yên tâm đi, Diệt Ma Hội đã cho người dựng lên Giới Nghiêm Trận bao quanh cả hội quán để dư uy trận chiến bên trong không thể thoát ra bên ngoài đi tàn phá mọi thứ xung quanh nên sẽ không sao đâu!'' Nguyên Thanh hết cách chỉ có thể cho mọi người ở đây một viên định tâm hoàn để an tĩnh lại, cũng để cho đầu óc của bọn họ giảm nhiệt khỏi cần phải suy nghĩ lung tung thành ra mất đi lí trí đi làm chuyện không nên làm lúc này.
Thế cục trước mắt có thể xem như là một biển lửa lớn cho nên mọi thứ bên ngoài tác động vào lúc này thì chẳng khác gì châm dầu vào lửa, trời nổi gió to, khiến đám cháy bùng lên dữ dội làm ảnh hưởng đến cả những người vô tội ở xung quanh!
''Giới Nghiêm Trận?'' Nghe được ba chữ này, đám người liền thất kinh thầm hô.
''Giới Nghiên Trận là ma trận phòng ngự mạnh hơn trận pháp bình thường rất nhiều. Khi được kích hoạt thì mọi vật bên ngoài không thể đi vào bên trong và ngược lại, địch thực vô cùng an toàn. Xem ra chúng ta không cần phải lo lắng, mặc đám người đó chém giết lẫn nhau đi!'' Có người có chút hiểu biết về ma trận vội lên tiếng giải thích cho những người ở bên cạnh đang hai mắt nhìn nhau.
''Mà khoan đã, thành chủ đại nhân, đây không phải là ma trận phòng ngự của Phủ Thành Chủ của ngài sao? Sao giờ lại nằm trong tay đám người Diệt Ma Hội rồi!” Giải tướng quân như nghĩ đến điều gì đó, khuôn mặt hắn tỏ ra vô cùng khó hiểu vội mở miệng dò hỏi thân ảnh đứng ở trước mắt.
''Đúng à, Giới Nghiêm Trận không phải là ma trận đã bao nhiêu năm nay bảo vệ cho phủ thành chủ sao? Sao giờ lại đổi thành bảo vệ cho Diệt Ma Hội rồi!'' Đám người ở bên cạnh nghe đối phương nói liền sực tỉnh, họ đều hướng mắt về bóng lưng cao lớn như bức tường thành họ đang đứng ở bên trên.
''Phù!'' Thanh âm thở dài của Nguyên Thanh truyền ra.