Cùng với tiếng thở dài của Nguyên thành chủ, một luồng hào quang màu xanh khẽ lóe lên, theo đó một luồng khí tức mạnh mẽ liền tỏa ra hất bay khói bụi ở xung quanh Diệt Ma Hội.
Trước đôi mắt nhìn chăm chăm của nhóm người phủ thành chủ, một màn chắn màu xanh như sương mù xuất hiện bao quanh lấy phạm vi của Diệt Ma Hội vào bên trong. Nhìn từ xa, nó giống như một bức tranh sương mù màu xanh đang tỏa sáng sắc xanh tuyệt đẹp trong màn đêm vô tận đang phải đứng trước cơn thịnh nộ của Thiên Diệt mà không quản ngại chi ôm lấy mái nhà nhỏ bé của mình vào trong lòng mà che chở!
''Ma trận cấp bảy - Thanh Sắc Giới Nghiêm!'' Ở trong tửu lâu cách đó không xa, Vô Danh đại sư nhìn thấy vòng sáng ma trận liền kinh ngạc thầm nói.
Ma Trận Sư cũng có chút liên quan đến Ma Khí Sư trong khâu khắc vòng tròn ma pháp lên pháp bảo nên bản thân Vô Danh đại sư cũng có chút tìm hiểu về trận pháp và ma trận khi có thời gian rảnh rỗi nên có thể dễ dàng nhận ra ma trận đám người Giới thành đang sử dụng là ma trận gì!
''Thanh Sắc Giới Nghiêm? Đây là tên gọi đầy đủ của Giới Nghiêm Trận sao? Vô Danh đại sư!''
Thoáng nghe được những gì đối phương vừa thốt ta, bốn gia chủ của Tứ Đại Gia Tộc không khỏi hiếu kì nhìn lại.
Bọn họ thường ngày đều cắm đầu vào sự vụ của gia tộc, tự nhiên chẳng có chút kiến thức gì về Ma Trận Sư trong đầu cả. Cũng chỉ biết được Ma trận vừa được kích hoạt là Giới Nghiêm Trận của Nguyên gia, cũng chỉ được người Nguyên gia sử dụng khi gặp phải kẻ địch mạnh mà thôi!
''Không sai đâu. Toàn thân tản phát ánh sáng xanh, Mộc nguyên tố trong thiên địa không ngừng được hội tụ lên màn chắn ma trận tạo lên một lớp sương mù màu xanh, đích thị là Thanh Sắc Giới Nghiêm trận rồi. Ma trận này hoàn toàn thiên về phòng ngự, không có tính công kích ẩn dấu bên trong vô cùng thích hợp cho thời điểm này!'' Vô Danh đại sư không khỏi đưa tay lên vuốt cằm vừa suy nghĩ vừa nói ra.
Bốn người không hiểu biết gì nhưng vô cùng tin tưởng vào người trước mắt mà gật đầu đồng ý.
Nghê Văn Võ có chút nhíu mày khi nhìn vào ma trận đang được một đám người Diệt Ma Hội tản ra để duy trì, đối phương như nhận ra được điều gì đó mà kinh ngạc khẽ hô: ''Đây không phải là ma trận của Nguyên gia sao? Bây giờ ta mới nhận ra, tại sao ma trận này lại do đám người Diệt Ma Hội kích hoạt mà không phải do đám người phủ thành chủ đến sử dụng, kì quái!''
Không lẽ người của phủ thành chủ tốt bụng cho đám người Diệt Ma Hội mượn dùng nhưng nghĩ lại thì thấy chuyện này không thể nào xảy ra được? Vi hai bên thế như nước với lửa, không bỏ đá xuống giếng khi bên kia gặp nạn đã là chuyện tốt, giúp đỡ lẫn nhau vẫn là quên đi!
''Người nhìn ta làm gì, chuyện của hai nhà đó, sao ta lại biết được!'' Mắt thấy đối phương nhắm vào mình, Tuyên Liêm hừ lạnh một tiếng đáp lại.
Diệt Ma Hội và phủ thành chủ là hai con quái vật lớn ở Giới thành, họ mạnh hơn Tứ Đại Gia Tộc rất nhiều. Bọn họ làm việc há sẽ lại để cho kẻ yếu hơn bản thân biết được, đã vậy còn là chuyện quan trọng liên quan đến siêu cấp ma trận nữa chứ!
''Khỏi cần nhìn sang ta!''
''Ta cũng không biết được đâu, tốt nhất là ngươi đi tìm người khác hỏi cho nhanh!''
Hai người còn lại cũng gật nhẹ đầu khẽ nói.
''Hừ!'' Thấy ba người như vậy không để tâm, Nghê Văn Võ hừ lạnh một tiếng hướng ánh mắt về Diệt Ma Hội.
Bên trong Thanh Sắc Giới Nghiêm trận.
Thiên lão liếc nhìn màn sáng ma trận một lúc liền quay sang nói với bốn người đang đứng ở trước mắt mình: ''Ma trận đã được kích hoạt, bên ngoài sẽ không bị ảnh hưởng bởi dư uy phát ra, ta cũng nên ra tay rồi!''
''Hừ!'' Ánh mắt lạnh lùng nhìn vào đối phương, Diệt Chính hừ lạnh đáp lại.
Lời lão ta vừa nói ra, giống như là lão cho bọn hắn thêm chút thời gian để tận hưởng cuộc sống vậy!
Hắn Diệt Chính khinh thường điều này. Mặc dù đối phương mạnh thật nhưng bọn hắn áp đảo về số lượng, đến mãnh hổ cũng phải chịu thua trước bầy sói huống chi gì là một lão giả tuổi tác đã cao như người đứng ở trước mắt bọn họ!
''Tam Ma ra tay đi!'' Không nói nhiều lời nữa, Diệt Chính liền ra lệnh cho thân ảnh đứng giữa ba người kia tấn công.
Ba người ở bên cạnh đều là những siêu cấp ma giả từ trong những cuộc chiến đẫm máu mà bước ra, ma lực được rèn luyện vô cùng kĩ càng, chiến lực một khi phát ra không hề tầm thường chút nào có thế nói là cùng cảnh giới bất bại cộng thêm Diệt Chính hắn hỗ trợ không tin không đánh bại được một thân cô độc Thiên Tuyệt Luân!
''Diệt đại nhân cẩn thận..!!'' Nhưng đáp lại là câu nói có phần vội vã nhắc nhở của đối phương.
''Hử!'' Diệt Chính nghi hoặc nhìn lại liền trợn mắt lên.
Ở trước mắt hắn, không biết từ khi nào đã xuất hiện một bóng ảnh che đi tầm mắt rộng lớn của một siêu cấp ma giả như hắn, người đến không phải là Thiên lão còn là ai nữa!
''Hừ!'' Thiên lão thấy đối phương hoảng hốt liền khinh thường hừ lạnh một tiếng.
''Soạt!'' Lòng bàn tay tràn ngập ma lực quán chú đánh mạnh vào lồng ngực đối phương.
''ẦM!'' Thanh âm vang dội vang lên.
Trước ngực Diệt Chính không gian ba động rồi lan rộng ra xung quanh, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy màn chắn ma lực do hắn ta tạo ra bị một chưởng nhìn có vẻ nhẹ nhàng mà dứt khoát của Thiên lão dễ dàng đánh tan rồi chạm mạnh vào da thịt đã được cách một lớp áo mỏng nhưng vẫn bị chưởng lực phá tan khiến lõm xuống một mảng lớn.
''Phụt!'' Diệt Chính trúng chiêu như diều gãy cánh, miệng thì phun máu tươi, thân thể bị đánh bật ra sau không sức chống trả nhìn như một kẻ vô lực hóa thành một đạo quang mang phi xuống bên dưới.
''Lục Ma mau giúp đỡ Diệt Chính, hắn ta mà chết, chúng ta cũng không được thoải mái đâu!'' Tam Ma thầm nói với thân ảnh ở bên trái, rất nhanh thân thể hắn ta khẽ động chớp mắt đã đuổi kịp thân ảnh đang đuổi giết Diệt Chính kia.
''Lôi Cuồng Long, Thiên lão đắc tội rồi!'' Tam Ma gian trá xuất ra Thuật Pháp trước rồi mới lên tiếng nhận tội.
''Xoẹt xoẹt..!!” Toàn bộ cánh tay phải của hắn chớp lên tử sắc quang mang, một con tử long toàn thân chớp giật lôi điện vô thanh vô tức xuất hiện bay quanh thân thể của y.
Thiên lão mắt thấy không nói gì, bản thân âm thầm thúc dục ma lực trong người rồi tay trái một chưởng mạnh mẽ đánh ra.
''Hừ!'' Tam Ma mắt thấy Thiên lão chỉ xuất một chiêu đơn giản đòi cản lại bản thân liền sinh ra tức giận.
Tứ trước đến nay chưa kẻ địch nào dám coi nhẹ hắn ta như người ở trước mắt.
''Bạo Long Kích!'' Tam Ma nghiến chặt răng hét lớn, hắn lòng bàn tay đưa ra muốn giống như đối phương một chưởng đánh bại Diệt Chính như lúc này.
''GÀO!'' Tử long quấn quanh người há miệng gầm thét, nó theo cánh tay đưa ra của đối phương mà vũ động phóng ra như một tia chớp thô cuồng muốn xuyên thủng thân thể của Thiên lão.
''Trấn!'' Thiên lão thầm nói, ''ẦM!” Ma lực khẽ kích phát một lần nữa tạo thành một luồng uy áp tản ra ngoài trực tiếp đánh tan tử long đang điên cuồng lao tới.
''Soạt!'' Bàn tay của Thiên lão xoay chuyển trực tiếp xuyên thủng màn chắn mỏng manh do thân thể đối phương tự động dùng ma lực tạo ra rồi giống như lúc đánh bay Diệt Chính dùng một chưởng thật mạnh ấn lên lồng ngực đối phương.
''Chưa xong đâu!'' Tam Ma thấy vậy liền cười gằn, tay trái của hắn xuất hiện một thanh trường kiếm được đối phương sử dụng ma lực kích phát ra năm đạo tử sắc quang mang được ẩn dấu sâu trong đường văn được khắc ghi trên thân kiếm.
''Pháp Khí..!''