Nguyên Tố Đại Lục

Chương 283: Chương 283: Thiên Y chiến




''Hự!'' Ma lực phòng ngự không thể chặn lại chưởng lực, thủ lĩnh bách xà liền kêu rên một tiếng, thân thể theo đó lay động kịch liệt. Mặc dù đã cố gắng làm ra kháng cự nhưng Vô Thiên khí tức do một chưởng Thiên Y vừa đánh ra như giòi bọ trong xương, hương vương vấn trên thân, trong thời gian ngắn là không có cách nào xua tan đi khiến cho đối phương biết được phải hốt hoảng, thành ra càng khó lòng hơn mà vận chuyển ma lực trong người, để nhờ vào đó đánh ra kình lực làm phản chấn dư lực trên không khiến cho thân thể làm ra cưỡng chế, giảm nhanh tốc độ rơi xuống, khi đó liền có thể dễ dàng tiếp đất mà không bị thương gì hết!

''Là ngươi ép ta!'' Thủ lĩnh bách xà nghiến răng thốt lên.

''Rắc..!!'' Trong tay đối phương xuất hiện một quả cầu huyết sắc tuyệt đẹp như huyết vụ sương mù đang lan tỏa hơi khói mờ ảo trên bề mặt khối cầu nhỏ để rồi bị y vô cảm ra sức bóp vỡ, khiến cho huyết vụ chứa đựng bên trong nhanh chóng tản ra ngoài, bao phủ lấy thân ảnh của đối phương vào bên trong.

''A a a...!!'' Huyết vụ truyền ra tiếng gào thét. Thân ảnh hắc diện mập mờ bên trong vậy mà như trận pháp hấp thụ, không ngừng cắn nuốt mọi huyết vụ vào bên trong cơ thể.

''Đây là... Bí Thuật của xà tộc?''

Trước đôi mắt của Thiên Y và cả chúng nhân nơi đây nhìn vào, đối phương chẳng khác gì một con mãnh xà đang há to miệng máu điên cuồng hút lấy mọi thứ ở xung quanh vào bên trong chiếc bụng trống rỗng để thỏa mãn cơn đói khát cùng cực của bản thân.

''Soạt...!!” Thanh âm nhai nuốt truyền ra, yêu khí của thủ lĩnh bách xà hiển hiện đang không ngừng được tăng lên chóng mặt, khi cái giá phải trả là phạm vi bao trùm của huyết vụ phải giảm đi và gần như đã tan biến khỏi tầm mắt chúng nhân đang quan sát.

Một cái giá có vẻ là quá rẻ!

Dạ Trần ở xa đánh giá ma lực của đối phương mà không che dấu đi được sự kinh ngạc: ''2300.... 2450.... 2600.... đây rốt cuộc là Yêu Pháp gì, ma lực tăng lên nhanh quá!''

Mặc dù so với chỉ số ma lực của Thiên Y thì vẫn còn kém lắm nhưng cứ tốc độ này mà đi lên, chẳng mấy chốc đối phương vượt mặt hắn rồi!

''Không nghĩ đến, xà tộc lại có chiêu này!'' Dạ Trần không khỏi cảm thán nhưng nhiều hơn đó là nuối tiếc cho đối phương đã gặp nhầm người, sai thời điểm.

Hiện tại, ngoại trừ tên Huyết Thiên không rõ sống chết kia ra, có thể đấu với Thiên Y một trận ra trò, thì trước mắt không có ma giả nào ở Ma Đồ trong mắt hắn là đối thủ của Vô Thiên Giả cả. Chính hắn Dạ Trần dùng toàn bộ thực lực, cả sát chiêu ẩn dấu, đứng trước mặt đối phương có khi còn không đỡ nổi một Thức chứ đừng nói đến một Pháp, có thể thấy rõ Thiên Y đáng sợ đến mức nào. Nên nhớ Tuyệt Kiếm Bạch Đoạn, Thiên Y còn chưa dùng đến đâu!

Nghĩ đến đây, Dạ Trần có chút tiếc thay cho đối phương!

Nếu như Thiên Y có thể phát huy ra toàn bộ sức mạnh của Bạch Đoạn thì hai người cần gì phải rút lui khi đối mặt với Huyết Ma Tông ác nhân Huyết Thiên dù cho đối phương thực lực vượt trội hơn cả hai người gộp lại.

''Xà nhân kia, đầu óc ngươi bị gì sao? Ta vẫn còn đứng ở đây, ngươi lại dám ra sức đứng yên một chỗ vận ma lực lên. Không lẽ ngươi nghĩ, ta sẽ đứng trơ mắt nhìn ngươi thực lực tăng mạnh mà không làm gì?'' Thiên Y thân ảnh lướt gió chớp mắt đến trước mặt đối phương nghi hoặc dò hỏi.

Dùng ngoại lực tăng cường ma lực, vấn đề chốt yếu nhất là cần thời gian để ma lực trong người và ngoại lực dung hợp lại với nhau, cũng như để ngoại lực có thời gian thích nghi với cơ thể xa lạ, để tránh hoài nghi nhân sinh, tại sao mở mắt ra lại gặp người lạ hoắc không có chút cảm giác thân thuộc, khi đó thành ra người ta tức giận mà mất tự chủ bạo chủ thể thì hỏng việc, sẽ khiến cho ma giả có ý đồ phải mất mạng. Do đó, giữa hai bên dung hợp, chỉ khi ngoại lực tan và hòa một phần rồi, ma giả mới có thể chậm rãi kích phát nguồn ma lực mới nhận được ra ngoài để tăng cường thực lực của bản thân!

Chính ra, thời gian cần và đủ để dung hợp nói dài cũng không phải là dài, nói ngắn cũng không phải là ngắn. Cùng lắm là mười hơi thở mà thôi nhưng đối với một cao cấp ma giả, thời gian này là quá đủ để kết thúc trận đấu rồi!

Thiên Y vừa nói vừa tụ ma lực trong lòng bàn tay phải. Mắt thấy con ngươi đối thủ khẽ nhảy, Thiên Y không cho đối phương thời gian phản ứng lại liền xuất chiêu ra luôn. ''Soạt..!!” Bàn tay đưa ra, ma lực liền phang phảng chấn nhiếp không gian, Vô Thiên khí tức phát ra còn nhanh hơn thủ lĩnh bách xà cắn nuốt huyết vụ, trực tiếp đánh tan huyết sắc chi sương, chấn mạnh lên lồng ngực rộng lớn của đối phương.

''Hự!'' Thủ lĩnh bách xà lồng ngực bị ma lực Thiên Y đánh thấp xuống một mảng lớn, xương sườn nứt vỡ theo từng căn làm cho đối phương không khỏi thất kinh, tròng mắt thì một mảnh trắng xóa đục ngầu, khuôn mặt cũng trắng nay càng trở lên trắng bệch, lại còn được gân xanh và huyết tơ máu chen chúc nhau xuất hiện vẽ lên dung nhan khiến cho ai nhìn vào phải sợ hãi than.

''Lộc cộc, lộc cộc..!” Bụng dưới không ngừng cồn cào, huyết dịch điên loạn nhảy múa tung tăng khiến cho đối phương không kìm nén được mà mở to miệng máu phun ra một ngụm huyết sắc chi thủy tô điểm cho khoảng không vô sắc như sơn hà ẩn trong mây mù: ''Phụt..!!''

''Thủ lĩnh đại nhân, nhân giả dừng tay cho ta!'' Đám xà nhân bên dưới thấy vậy không khỏi hoảng hốt kêu lên.

Đối phương đại bại, bọn họ quay về kết cục cũng không được tốt.

''Mau sử dụng Thuật Pháp đánh hắn ta thành trăm mảnh!”

''Bắt tên trước mắt kia lại!''

''Chắc chắn đối phương là đồng bọn của tên kia, mau đi bắt lấy hắn!''

Chúng xà mắt thấy không thể làm gì thân ảnh cao ngạo ở trên không liền quay mũi nhọn sang phía Dạ Trần, người được bọn họ cho là dễ bắt nạt hơn để cho Thiên Y biết khó mà lui về.

Nhưng Thiên Y cũng không vì mấy lời nói dọa người đó mà dừng tay lại.

Nàng ta một lần nữa gia trì ma lực rồi nhanh chóng kích phát tạo ra phản chấn cách không hất bay xà nhân trước mắt xuống dưới.

''Không ổn, mau đỡ thủ lĩnh đại nhân!'' Đang định đi lên tóm lấy Dạ Trần ngồi ở phía đối diện, chúng xà khóe mắt lại vô tình nhìn thấy được hình ảnh thủ lĩnh dẫn đội bị đánh bay xuống bên dưới thì không khỏi kinh ngạc vội tính toán vị trí tiếp đất rồi lao lên phía trước nhằm đỡ lấy đối phương.

''Hừ!'' Thiên Y nhìn thấy xà nhân bên dưới có ý đồ lao ra đỡ cho đối phương liền khinh thường, ngón tay thon dài theo đó cong lại rồi bắn ra một đạo quang mang vô hình kích bay thủ lĩnh bách xà khỏi vị trí ban đầu.

BỤP!

''A a a....'' Thanh âm gào thét do kinh hoảng vang lên.

''Vút..!!'' Thân ảnh thủ lĩnh bách xà như một đạo hắc quang nặng nề từ trên trời cao đâm xuống mặt tuyết bên dưới.

''ẦM..!!'' Tuyết bị đánh bay lên tứ tung để lại một hố hình nhân xà rộng lớn.

''...'' Chúng xà đằng bên hai mắt không khỏi nhìn nhau.

Nhớ lại đối phương thân ảnh đột nhiên rời khỏi vị trí ban đầu thành ra họ đi sai vị trí tiếp cận, ai nấy cũng xấu hổ không thôi!

''Khụ khụ.... mau.. mau đỡ... ta dậy!'' Thanh âm ho khan không ngừng vang lên cùng với đó là tiếng ngứt quãng cầu sự giúp đỡ.

''Soạt!'' Chúng xà định đi lên thì một loạt thân ảnh đứng ra ngăn cản, nhìn kĩ lại không ngờ những kẻ vừa đứng ra cản trở lại là Xà Nhân cùng Tộc!

Tự do! sao có thể dựa vào kẽ địch ban phát! tự do chính bản thân mình giành lấy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.