Kể từ ngày Nhân Nhân đi đến nay đã được 3 tuần. Cô và các anh cùng quay lại học viện để bắt đầu 3 năm (có vẻ) khắc nghiệt tại nơi đó! Vẫn như bình thường, những người anh trai “mẫu mực” của cô luôn được các nữ sinh vây quanh. Còn Tiểu Nhiên cô thì lúc cải nam cải nữ loạn cả lên!
Ngôi nhà của họ đã được tu sửa lại. Nơi đó vẫn ở chỗ cũ, họ chỉ đập căn nhà cũ xây lại căn mới giống hệt vậy thôi! Làm việc ngày đêm với số lượng công nhân cực lớn nên khoảng thời gian 3 tuần cũng được coi là khá dài...!
Đi vào trong căn nhà của họ, Tiểu Nhiên “ồ” một cái. Cô nói:“Chà! Nhà bằng gạch đá xi măng lúc nào cũng bền hơn nhà gỗ! Lại còn sạch nữa chứ!”
“...”
Cứ thế, những tháng ngày yên bình trôi qua cho đến ngày Club hoạt động trở lại!
...
Do hôm nay trời mát, không nắng lắm nên các anh tổ chức một buổi tiệc trà ngoài trời. Bàn ghế đã được xếp sẵn ngoài sân. Chỉ cần đợi khách đến nữa là xong!
10 phút trôi qua. Chỉ vỏn vẹn 10 phút nhưng sân trước đã gần kín rồi! Các anh ai cũng bận rộn. À mà bận rộn gì nhỉ? Bận rót trà, bận giới thiệu về các loại trà, bận tám chuyện phiếm,...Tiểu Nhiên cô cải nam trang ngồi trong một góc. Vừa nhăm nhi cốc nước ép, vừa ngắm vườn bách hợp xinh xắn của cô! Thoải mái làm sao...
*Tách*, nghe thấy có âm thanh lạ, cô quay phắt lại thì thấy chả có ai! Lẽ nào uống nhiều nước ép quá nên cô bị ảo tưởng luôn chăng!?
...
Buổi trưa do nắng gắt nên buổi tiệc trà cũng kết thúc! Các anh dọn dẹp xong đi vào trong ngã lưng một chút. Hạo Quân lấy điện thoại ra lướt weibo, bỗng anh trợn mắt, la lên:“Ê ê ê ê ê!!! Mấy người xem cái gì nè!?”
Đám kia nghe thế cũng bu lại xem. Đó là một cái tus kèm theo...hình của Tiểu Nhiên?
[Hôm nay đến club buổi chiều của các đại thần, tôi thấy có anh này dễ thương lắm nè!]
Các anh lướt comment mà há hóc cả mồm. Chỉ một tấm hình vậy mà...đã nổi như cồn thế này rồi sao!?
[Trời ơi! Kawaii~!!!]
[Chậc, chậc! Chắc anh ấy là tiểu thụ của các đại thần đó!]
[Ừ, chắc vậy á! Bởi thế nên các đại thần giấu ảnh như giấu vàng mà!!!]
[...]
Tiểu Nhiên đọc comment mà máu cô dâng đến tận não. Thì ra cái âm thanh cô nghe lúc sáng không phải ảo tưởng mà là thật!
“Chết tiệt!”
“Phải làm sao giờ? Nếu bọn họ biết Tiểu Nhiên là con gái thì không xong đâu...”
“Đúng đó! Con nhóc đó sẽ bị tụi nữ sinh kia làm những chuyện khó có thể tưởng tượng được!”
“Chậc! Phải đi bắt đứa đăng tus này lên mới được!” Hạo Quân nói, anh ấn vào account ấy nhưng đó chỉ là acc ảo. Anh tức giận nói:“Có ý đồ...!”
Vĩ Thành khoanh tay lại, hỏi:“Vậy làm gì?”
“Để từ từ rồi nó cũng tự lòi đuôi thôi~!”
...
Đúng như lời Tiểu Quân nói! Ngoại trừ các nữ sinh luôn vây quanh Tiểu Nhiên thì còn có một gã lúc nào cũng đem theo máy ảnh đứng từ xa chụp lén!
Chiều hôm ấy, gã bám theo cô thì bỗng nhiên bị một bàn tay kéo vào nhà vệ sinh nam. Gã ta sợ đến ngất...
Tại phòng y tế, gã tỉnh lại, hốt hoảng vì xung quanh mình là các đại thần của club buổi chiều.
Mã Lân Thiên:“Thứ nhất, sao cậu lại bám theo Tiểu Nhiên?”
Mã Vĩ Thành:“Thứ hai, có ý đồ gì?”
Mã Quốc Phong:“Thứ ba, người đăng cái tus trên weibo là cậu đúng không?”
Mã Quang Lâm:“Thứ tư, tại sao lại chụp lén Tiểu Nhiên?”
Mã Hạo Quân:“Cuối cùng, tại sao cậu lại muốn làm thế?”
Gã bối rối không biết nói gì. Một lúc sau, khi đã lấy được bình tĩnh, gã nói:“Em là Chu Nam Nam, học sinh lớp A! Tất cả những điều các anh vừa hỏi đều là do em làm! Em chỉ muốn giúp ích cho club báo chí chứ không có ý đồ gì hết!”
Tiểu Thiên nhìn anh, hỏi:“Vậy sao cậu lại đăng cái tus đó trên weibo, còn bám theo Tiểu Nhiên nữa!?”
“Em xin lỗi! Em bám theo cậu ấy chỉ để thu thập một chút thông tin. Còn về việc đăng trên weibo kia là do một sự cố nhỏ...”
Tiểu Lâm đưa tay đỡ trán, anh nói:“Chậc! Thôi được rồi! Chúng tôi sẽ giúp club của cậu nhưng với một điều kiện...”
Nam Nam chút vui chút thắc mắc, anh hỏi:“Điều kiện gì ạ?”
“Cậu phải xóa cái bài tus kia đi!” Tiểu Lâm khẽ cau mày nói.
Nam Nam gật đầu cái rụp, anh đáp:“Được ạ! Em làm liền đây!!!”