Cả hai cùng nhau bước xuống phòng khách. Cung Nguyệt Băng lập tức chạy lại, ngồi kế bên ôm ngang eo Hướng Tuyết Trang. Còn Phạm Tuấn Phong lại chỗ cũ ngồi xuống, cầm ly nước uống, miệng khẽ nhếch lên.
“Phạm Khánh Phong, con có phải bắt nạt Băng Nhi đúng không?” Khương Viên Viên nhìn Phạm Tuấn Phong hỏi.
“Con nào dám. Có đúng không Băng Băng?” Phạm Khánh Phong nhìn Cung Nguyệt Băng hỏi.
“Băng Băng?” Khương Viên Viên nhìn Cung Nguyệt Băng.
“Băng Nhi, anh đang nói chuyện với con sao?” Hướng Tuyết Trang cũng nhìn Cung Nguyệt Băng hỏi.
“Dạ. Chú là đang nói Băng Nhi!” Cung Nguyệt Băng liếc xéo Phạm Tuấn Phong một cái.
“Sao vẫn gọi là chú vậy chứ?” Khương Viên Viên biết mình sắp có con dâu nên vui vẻ nói.
“Băng Nhi có thể gọi là chú, đúng không CHÚ?” Cung Nguyệt Băng nhìn Phạm Tuấn Phong nói.
“Chỉ cần em thích là được rồi!” Phạm Tuấn Phong nhìn Cung Nguyệt Băng bằng ánh mắt đầy yêu thương.
“Tốt quá rồi! Tuyết Trang, cậu xem. Chúng ta có phải là nên chuẩn bị rồi không?” Khương Viên Viên vui vẻ nhìn Hướng Tuyết Trang nói.
“Cũng tốt!” Huống Tuyết Trang cũng vui vẻ.
“Con cũng có chuyện muốn nói!” Phạm Tuấn Phong nói.
“Không có chuyện thì đừng xen vào!” Khương viên Viên nhìn Phạm Tuấn Phong nói. Sau này bà có con dâu ở nhà rồi, không lo hắn không về nhà nữa.
“Con chính là có chuyện!” Phạm Tuấn Phong nhìn Khương Viên Viên nói lại lần nữa.
“Được, con nói đi!” Khương Viên Viên nói.
“Con muốn Băng Nhi về sống cùng con, mong hai bác đồng ý!” Phạm Tuấn Phong nhìn mọi người nói.
“Phụt....” Cung Nguyệt Băng lập tức phun ngụm nước vừa mới uống ra ngoài.
“Con vừa nói gì?” Khương Viên Viên nhìn Phạm Tuasn Phong hỏi.
“Băng Nhi ngồi xa như vậy còn nghe, chẳng lẽ mẹ lai không nghe!?!” Phạm Tuấn Phong nhìn Cung Nguyệt Băng, miệng thì trả lời Khương Viên Viên, tay rút miếng khăn giấy dưa cho cô ngồi ở đối diện hắn.
Cung Nguyệt Băng cầm lấy miếng khăn giấy lau miệng.
“Băng Nhi, em thấy thế nào?” Phạm Tuấn Phong hỏi.
“Thấy cái gì mà thấy? Chú có phải là chưa tỉnh ngủ không?” Cung!
Nguyệt Băng nhìn Phạm Tuấn Phong quát.
“Em thấy như vậy có được không?” Phạm Tuấn Phong nhìn Cung Nguyệt Băng hỏi.
“Không được!” Cung Nguyệt Băng từ chối thẳng thừng.
“Hai bác thấy thế nào?” Phạm Khánh Phong nhìn sang Cung Thanh Âu và Hướng Tuyết Trang hỏi.
“Cái này e là không tốt lắm. Dù sao hai đứa vẫn chưa kết hôn mà!” Huống Tuyết Trang nói.
“Không sao. Chỉ là chuyện sớm muộn thôi!” Phạm Tuấn Phong nói chắc chắn.
“Con bé không dễ quản đâu!” Cung Thanh Âu nói.
“Không sao. Con quản được!” Phạm Tuấn Phong chắc chắn lại lần nữa.