Cơ hồ trong cùng thời điểm, từ trong Thiên Thánh Cung ở Nam Hoang, Hắc Sơn Hãm Không Thánh Thành ở Đông Hoang, Hiếu Mang Thần Miếu ở Tây Hoang, mỗi nơi cũng đều vang lên từng trận từng trận chấn động. Cấm khu Ma Hồn dưới lòng đất những nơi này đều bị chấn cho vỡ ra, vô số Ma Hồn xuất hiện. Một đám oan hồn Thần Ma chui ra, quét ngang cả ba đại Thánh địa, tạo thành một trận kiếp số không nhỏ.
Mà trong ba trận kiếp số này, cũng có ba đạo hào quang đột nhiên bay lên, giống như đạo hào quang Bắc Hoang kia vậy, cả bốn đạo hào quang nhanh như lôi điện, cùng bay tới Thập Vạn Đại Sơn ở Tây Hoang, chui vào trong Địa cung Hoàng lăng. Trong lúc nhất thời lòng người bàng hoàng, vô số lời đồn xuất hiện khắp nơi.
Chung Nhạc nghe được tin này, thoáng ngẩn ra, trong lòng khẽ động:
- Bốn đạo hào quang từ trong Cấm khu Ma Hồn bay ra, đều chui vào trong Hoàng lăng dưới lòng đất? Là bốn đạo Thánh Linh còn lại!
Sắc mặt hắn nhất thời ngưng trọng. Bốn đạo Thánh Linh còn lại cũng đã triệt để thành thục. Bốn đạo Thánh Linh này cộng thêm đạo Thánh Linh đã bị Ích Tà lấy đi từ dưới lòng đất Kiếm Môn, đã có năm đạo Thánh Linh.
- Mà trong Địa cung Hoàng lăng còn có đạo Thánh Linh thứ sáu do Ích Tà Thần Hoàng dùng Linh của chính mình bồi dưỡng ra. Sáu đạo Thánh Linh tề tụ… Ích Tà Thần Hoàng rốt cuộc muốn phục sinh rồi sao?
Trong lòng hắn có chút sợ hãi. Tân Hỏa đã từng phỏng đoán, nói mục đích Ích Tà Thần Hoàng tập hợp sáu đạo Thánh Linh, có thể không chỉ đơn giản để chính mình thu lấy Thánh Linh mà thôi. Mục đích của hắn thật ra là để cho sáu đạo Thánh Linh dung hợp lại, trở thành Linh mạnh nhất. Hắn mượn Linh này phục sinh, tất nhiên sẽ đạt tới thành tựu mà kiếp trước cũng không thể đạt tới.
Nhưng Ích Tà Thần Hoàng phục sinh, đối với Tổ Tinh tuyệt đối không phải là một chuyện tốt. Từ chuyện hắn trước khi lâm chung, nhất cử chém giết tất cả bộ hạ, chôn cùng với chính mình, ý đồ dùng Linh của những bộ hạ này để bồi dưỡng Thánh Linh, đã có thể thấy được sự bạc tình bạc nghĩa của hắn. Một kiêu hùng bậc này phục sinh, Tổ Tinh tất nhiên sẽ xuất hiện tai nạn ngập trời.
- Không biết trong Địa cung Hoàng lăng, đám người Hiếu Mang Lão tổ và Hạ Hầu có thể chiến thắng được Ích Tà Thần Hoàng hay không?
Chung Nhạc lẩm bẩm. Tồn tại tầng thứ này giao chiến, hắn không có bất kỳ khả năng nào tham dự vào. Trừ phi là tồn tại đẳng cấp như Tây Vương Mẫu, A Đà Thiên Chủ tới đây, mới có khả năng cắt đứt kế hoạch của Ích Tà Thần Hoàng. Bằng không, đám Thần Ma bình thường tiến vào Địa cung, toàn bộ đều là đi chịu chết.
- Ta đoán chừng, đám người Hạ Hầu, Côn Hầu đều sẽ không đấu lại Ích Tà Thần Hoàng. Năm xưa bọn họ đều là thuộc hạ của Ích Tà Thần Hoàng, đã đấu không lại hắn, hiện tại cũng càng đừng nghĩ tới!
Chung Nhạc khẽ lắc đầu, đang muốn xoay người rời đi, đột nhiên nhìn thấy một trung niên nhân đang chậm rãi cất bước đi tới, tiến về phía Địa cung Hoàng lăng bên này, trong lòng không khỏi ngẩn ra.
- Phong Hiếu Trung? Hắn tới nơi này làm gì? Lẽ nào hắn cũng muốn nhúng tay vào vũng nước đục này?
Phong Hiếu Trung đang muốn tiến vào Địa cung Hoàng lăng, đột nhiên cảm ứng được ánh mắt của Chung Nhạc, khẽ liếc mắt nhìn về phía này. Sau đó, hắn khẽ mỉm cười, xoay người đi về phía Chung Nhạc. Đám cường giả Thần Tộc thủ tại chỗ này nhận ra thân phận của hắn, sắc mặt không khỏi khẽ biến, vội vàng lấy ra Đồ Đằng Thần Trụ, thông tri cho đám cao tầng trong tộc.
Phong Hiếu Trung chính là Ma Vương trong các Ma đầu, ở trong Tây Hoang cũng là danh tiếng vang dội, người gặp người sợ, Thần gặp Thần tránh. Năm xưa, trong Tây Hoang đã có không biết bao nhiêu Thần Miếu và Thần Tộc gặp tai ương trong tay hắn. Lần này hắn xuất hiện ở Tây Hoang, không khỏi khiến cho các Thần Tộc Tây Hoang cảnh giác.
- Sao sư huynh lại ở chỗ này?
Chung Nhạc cúi người thi lễ với Phong Hiếu Trung, quan sát gã thiên tài Nhân Tộc này, trong lòng khẽ động, mở miệng hỏi. Hiện tại Phong Hiếu Trung lộ ra càng sâu không thể lường, thực lực cường đại vô biên, mơ hồ có một loại khí thế Thần Ma. Phong Hiếu Trung cũng không che giấu ý đồ của chính mình, bình thản nói:
- Ta muốn mượn bố trí của Hoàng lăng Thần Hoàng, đối phó Sư Đà Đại Tôn. Linh của Ma Hầu đã rời khỏi Ma Hầu Lăng, ta cũng đi Ma Hầu Lăng một chuyến, dạo một vòng trong đó, phát hiện bố trí nơi đó không đủ để đối phó Sư Đà Đại Tôn. Ngay cả Ma Hầu cũng bị vây trong Địa cung Hoàng lăng này, có thể thấy được cấm chế trong Địa cung Hoàng lăng mạnh hơn Ma Hầu Lăng rất nhiều!
Chung Nhạc gật đầu, nói:
- Ta nghe nói Ma Linh Thần Linh có thể tiến vào Hư Không Giới, thông thường đều là cấp bậc Thần Hầu Ma Hầu trở lên mới có tư cách này. Dùng bố trí của Ma Hầu Lăng đối phó Sư Đà Đại Tôn, quả thật cực kỳ hung hiểm. Bất quá, cấm chế trong Địa cung Hoàng lăng cũng cực kỳ hung hiểm, cho dù là Thần Ma tiến vào trong đó cũng là hữu tử vô sinh. Ngươi nắm chắc có thể sống sót đi ra sao?
Trên người Phong Hiếu Trung có một loại phong thái mê người, phong khinh vân đạm nói:
- Mười phần nắm chắc! Đám Thần Hầu Chi Linh bọn Hạ Hầu, Côn Hầu tiến vào trong đó, hiện tại vẫn còn Thần hà do dư ba thần thông biến thành xông ra, có thể thấy được bọn họ vẫn chưa chết. Cái này nói rõ Ích Tà Thần Hoàng có thủ đoạn đối phó bọn họ, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa thể bắt lấy bọn họ, cũng nói rõ mặc dù có thủ đoạn, nhưng sớm đã dốc hết khả năng, hung hiểm còn lại cũng không lớn. Ta dùng Ma Thần Ngẫu gọi Sư Đà Đại Tôn tới, chính là lửa cháy đổ thêm dầu, có thể khiến cho Ích Tà Thần Hoàng và Sư Đà Đại Tôn đấu nhau một trận, mà ta sẽ có thể ngồi yên thu lợi ngư ông!
Chung Nhạc lắc lắc đầu. Mặc dù nói như vậy, nhưng giao phong cấp bậc Thần Hoàng Thần Hầu, độ nguy hiểm vẫn là cực lớn, tử vong tỷ lệ quá cao.
- Hơn nữa, át chủ bài của ta lại đang nằm ở Kiếm Môn!
Phong Hiếu Trung chợt mỉm cười, nói.
- Kiếm Môn?
Chung Nhạc nhất thời giật mình. Phong Hiếu Trung thản nhiên nói:
- Thanh kiếm trong sơn thể Kiếm Môn Sơn kia, cắm trên trái tim của Ích Tà Thần Hoàng trong Cấm khu Ma Hồn dưới lòng đất, nói rõ Kiếm Chủ đã biết rõ tính toán của Ích Tà Thần Hoàng, không muốn để cho hắn phục sinh. Thanh kiếm kia tất nhiên là đòn sát thủ để đối phó Ích Tà Thần Hoàng. Thời điểm Ích Tà Thần Hoàng phục sinh, thanh Thần kiếm này tất nhiên là sẽ có động tác. Ích Tà Thần Hoàng muốn phục sinh, rất khó! Hắn giúp ta hàng phục Sư Đà Đại Tôn, hắn lại bị kiếm trảm, ta sẽ có thể mang Sư Đà Đại Tôn đi chậm rãi nghiên cứu!
Trong lòng Chung Nhạc ngạc nhiên, không nhịn được hỏi:
- Ngươi chưa từng nghĩ qua, cửa thành phát hỏa vạ lây cá trong ao sao? Đối mặt với tồn tại bậc này, ngươi chính là cá trong ao a!
- Sáng sớm nghe đạo, hoàng hôn chết không tiếc!
Sắc mặt Phong Hiếu Trung thản nhiên, nói ra một câu. Sau đó lại trên dưới quan sát hắn một lượt, nhãn tình sáng lên, khen ngợi:
- Ngươi thật ra lại rất không tệ a! Trong thời gian ngắn như vậy đã tu luyện tới trình độ này! Ta thật muốn đổi Sư Đà Đại Tôn lại thành ngươi a…
Sau đó, hắn cất bước tiến về phía trong Địa cung Hoàng lăng. Chung Nhạc nhìn theo bóng lưng hắn tiến vào trong Địa cung, trong lòng thầm nghĩ:
- Sáng sớm nghe đạo, hoàng hôn chết không tiếc… Mọi người đều nói Phong Hiếu Trung điên rồi, nhưng thật ra, hắn chính là một kẻ cầu đạo chân chính… Trong lòng hắn không có thiện ác, chỉ có đạo mà thôi!