Lãng Thanh Vân và Hiếu Sơ Vân ngẩng đầu nhìn về phía tôn Yêu Thần Chi
Linh sừng sững ở trung tâm Cô Hà Thành kia, sau đó đồng thời ngồi xuống, tiếp tục uống trà. Cô Hồng Tử chính là đại tướng biên cương của Yêu
Tộc. Mặc dù thực lực của hắn không sai biệt lắm so với Lãng Thanh Vân và Hiếu Sơ Vân, hai người liên thủ nhất định có thể bắt lấy hắn. Nhưng đại tướng biên cương không chỉ đại biểu cho thực lực cá nhân, mà thân mang
tiền vốn cực kỳ hùng hậu, đó chính là Yêu Thần Chi Linh. Cô Hồng Tử
chưởng khống Yêu Thần Chi Linh của Cô Hà Thành. Chỉ cần một cái đại sát
khí này, đã đủ khiến cho bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Yêu Thần Chi Linh là Đồ đằng Đồ Linh của Cô Hà Thành, mấy vạn năm qua đã
nhận được vô số Yêu Tộc Cô Hà Thành triều bái tế tự, thủ hộ Cô Hà Thành. Thành chủ Cô Hà Thành một đời lại một đời thay đổi, nhưng Đồ đằng Đồ
Linh thì chưa từng bao giờ đổi qua. Bởi vậy tôn Yêu Thần Chi Linh này
mới đại biểu cho chiến lực tối cao của Cô Hà Thành.
- Nếu ta liên thủ với Sơ Vân tiền bối, xuất kỳ bất ý giết chết Cô Hồng Tử, lại dùng
Khiếu Nguyệt Thần Hống, dùng tiếng thét chấn hôn cùng đánh chết Yêu Tộc
toàn thành, sẽ có thể phá giải Yêu Thần Chi Linh, khiến cho Yêu Thần Chi Linh lâm vào ngủ say.
Sắc mặt Lãng Thanh Vân khôi phục lại như thường, trong lòng thầm nghĩ:
- Bất quá, cái kế hoạch này tuy tốt, nhưng tỷ lệ thành công quá thấp. Cô
Hồng Tử đối với chúng ta sớm đã có lòng phòng bị, nhận định ta cấu kết
với Hiếu Mang Thần Tộc, căn bản không có cơ hội đánh lén hắn. Hơn nữa,
đúng như hắn đã nói, ta với Sơ Vân tiền bối, đi một người sẽ chết một
người. Nếu cả hai người cùng rời khỏi Cô Hà Thành, càng sẽ phải đối diện với công kích của Cô Hồng Tử cùng với Yêu Thần Chi Linh, sợ rằng cả hai đều phải chết ở chỗ này.
Cả hai người lưu lại trong Cô Hà Thành, còn có thể kềm chế Cô Hồng Tử và Yêu Thần Chi Linh, khiến cho Cô Hồng
Tử không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu hai người rời khỏi Cô Hà
Thành, cả hai người đều phải chết. Bởi vậy lưu lại trong thành mới là
lựa chọn tốt nhất của bọn họ.
- Biên giới Cô Hà Thành, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trong lòng Lãng Thanh Vân và Hiếu Sơ Vân đều nghi hoặc không hiểu. Vừa rồi
lúc Cô Hồng Tử dùng tấm gương kiểm tra tình huống biên giới, nhìn thấy
cường giả của Hiếu Mang Thần Tộc đang khống chế lâu thuyền chặn đánh
Chung Nhạc. Mà ở sau lưng Chung Nhạc còn có một con Liên Hoa Cự Mãng khí thế hung hăng đang đuổi theo. Lãng Thanh Vân và Hiếu Sơ Vân cũng đều
nhìn thấy rõ ràng, nhưng cả hai cũng đều không nhận biết con Liên Hoa Cự Mãng kia rốt cuộc là vị Cự đầu hoặc là Trưởng lão nào trong Yêu Tộc.
Trong Đông Hoang, cường giả Xà Tộc mặc dù cũng không thiếu, nhưng đều là hạng người có mặt có mũi, có danh có tiếng. Ví dụ như Nhị đệ tử Xích Luyện
Nữ của Sư Bất Dịch, chính là cường giả siêu quần bạt tụy trong Xà Tộc,
thực lực trên cơ bản có thể ngang vai ngang vế với tồn tại cấp Trưởng
lão. Bất quá, con Liên Hoa Mãng này, bọn họ ai nấy cũng đều không nhận
ra, trước đây cũng chưa từng gặp qua.
- Chẳng lẽ là cao thủ do Sư Bất Dịch phái tới?
Trong lòng Lãng Thanh Vân khẽ động:
- Những năm qua Sư Bất Dịch khổ tâm kinh doanh, chèn ép thế lực của Tam
Đảo Tứ Quan Lục Thành, thủ hạ tụ tập một nhóm lớn tồn tại cấp Trưởng
lão, thế lực cực lớn. Con Liên Hoa Mãng này có thể là cường giả hắn phái ra bảo hộ Long Nhạc. Chỉ là, vì sao hắn lại muốn bảo vệ Long Nhạc?
Hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, con Liên Hoa Mãng kia thật ra không
phải là cường giả do Sư Bất Dịch phái tới, mà là Tứ sư muội Liên Tâm của hắn, cũng không ngờ tới Liên Tâm đã độc sát cùng ăn tươi Xích Luyện Nữ, đồng thời còn dự định ăn tươi Chung Nhạc, nhằm lột xác thành Giao.
Hắn lại càng không ngờ tới, sở dĩ Liên Tâm chém giết long trời lở đất với
cường giả Pháp Thiên Cảnh của Hiếu Mang Thần Tộc, chỉ là bởi vì nàng
muốn ăn tươi Chung Nhạc, mà Hiếu Mang Thần Tộc lại muốn bắt giữ Chung
Nhạc mà thôi.
Bọn họ có lòng muốn xem một chút tình hình chiến
đấu tại biên giới, nhưng lúc này Cô Hồng Tử đã thôi động Yêu Thần Chi
Linh, phong tỏa tòa thành trì phương viên mấy trăm dặm này. Nếu bọn họ
thật sự muốn chính mình đi xem tình hình tại biên giới, tất nhiên sẽ
phát sinh xung đột với Yêu Thần Chi Linh. Nhổ một sợi tóc chấn động toàn thân. Nếu Yêu Thần Chi Linh hoặc là Cô Hồng Tử cho rằng bọn họ có địch
ý, chỉ sợ sẽ phát sinh một trận đại chiến xé rách mặt.
- Tại biên giới rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
o0o
Cả một phiến núi hoang tại biên giới Cô Hà Thành, dưới công kích của hai
đại cường giả Pháp Thiên Cảnh cơ hồ bị đánh nát thành bột mịn. Cả ngọn
núi hoang bị thần thông của hai người san thành bình địa. Thực lực của
lão giả Pháp Thiên Cảnh Hiếu Mang Thần Tộc cực kỳ đáng sợ, tuyệt đối là
lão quái vật đã ở trên Pháp Thiên Cảnh hơn trăm năm. Uy lực của Hồn binh Nguyệt Luân của hắn cực kỳ đáng sợ, cắt đứt chân thân của Liên Tâm cũng là dễ như trở bàn tay. Mà một kiện Hồn binh khác của hắn chính là dòng
đại hà kia. Dòng đại hà kia tên là Vũ Dương Hà, là một dòng Thần hà ở
Tây Hoang. Trong dòng sông đã từng có một đám Thần Tộc cư trú, bất quá
Thần Tộc này sớm đã diệt tuyệt, không còn tồn tại. Mà Vũ Dương Hà cũng
bị lão giả này cầm đi tế luyện, biến thành một kiện Hồn binh.
Dòng đại hà này cực kỳ trầm trọng, bất luận là lực cọ rửa hay là trọng lượng cũng đều cực kỳ đáng sợ. Bị dòng Vũ Dương Hà này quét một cái, tất
nhiên sẽ da tróc thịt bong. Càng đáng sợ hơn chính là, dòng Vũ Dương Hà
này không có hình dạng cố định, có thể thiên biến vạn hóa, có thể tùy ý
biến thành bất luận hình thái gì, độ linh hoạt tương đương với thần
thông. Có thể nói ngươi biết bao nhiêu loại thần thông, đều có thể biến
kiện Hồn binh này thành bấy nhiêu loại hình thái.
Hai kiện Hồn
binh này đều là bảo vật không tầm thường, dưới sự thúc giục của lão giả
Pháp Thiên Cảnh, uy năng phát ra kinh thiên động địa. Hơn nữa lão giả
kia lại càng là Hiếu Mang Thần Tộc, thực lực của Luyện Khí Sĩ Thần Tộc
chính là viễn siêu cùng thế hệ.
Bất quá, đối thủ của hắn lại là
Liên Tâm. Trong toàn thể Đông Hoang, nàng cũng tính là một trong những
cao thủ trẻ tuổi siêu quần bạt tụy nhất, là tinh anh Yêu Tộc do Sư Bất
Dịch, tồn tại cường đại nhất Đông Hoang này trăm cay ngàn đắng chọn lựa
ra. Tư chất ngộ tính của nàng đều có thể liệt trên mười hạng đầu trong
Đông Hoang.
Liên Tâm chính là Liên Hoa Mãng dị chủng, độc tính
cực kỳ mãnh liệt, thực lực cũng là viễn siêu cùng thế hệ. Nàng thậm chí
còn đã ăn tươi sư tỷ Xích Luyện Nữ của chính mình, hơn nữa còn đã luyện
hóa gần phân nửa Xích Luyện Nữ. Mà Xích Luyện Nữ chính là đã thải bổ một vị cao thủ Pháp Thiên Cảnh của Giao Long Tộc. Liên Tâm đã luyện hóa
phân nửa nàng, có thể tưởng tượng pháp lực của nàng hùng hồn tới mức
nào.
Thực lực của nàng so với lão giả Pháp Thiên Cảnh này còn
cường hoành hơn một bậc, nhưng bởi vì lúc trước khi hành động bất tiện,
đã bị lão giả Pháp Thiên Cảnh kia cơ hồ xé đôi nhục thân, khiến cho bị
trọng thương, thực lực có chút giảm xuống. Hiện tại thực lực hai người
cũng không chênh lệch bao nhiêu, có thể nói là kỳ phùng địch thủ, trận
chiến vì vậy mà cực kỳ kịch liệt.
Thanh xà mâu phân nhánh trong
tay Liên Tâm chính là binh khí cận chiến cực kỳ sắc bén, lúc tế khởi
chính là Hồn binh thiên biến vạn hóa, tới lui như gió. Trong tay nàng
không chỉ có một kiện Hồn binh này. Trước đây nàng từng lột bỏ rất nhiều bộ da rắn. Có bộ được nàng luyện thành trường tiên, lúc tế khởi giống
như một con Liên Hoa Mãng, nếu bị quất trúng trên người, nhất định là
xương gãy gân đứt.
Có bộ da rắn được nàng luyện thành cái túi,
lúc tế khởi giữa không trung, miệng túi mở ra, phốc một tiếng sẽ có thể
thu vạn vật vào trong túi. Còn có bộ da rắn được nàng luyện thành túi
chứa chất độc, lúc tế khởi không ngừng phun trào ra khói độc, uy lực vô
cùng khó chịu, khiến cho lão giả Pháp Thiên Cảnh kia trúng độc cực sâu,
không thể không phân ra một tia lực lượng áp chế độc tố.Độc tố của nàng không chỉ ảnh hưởng tới huyết dịch, cơ nhục và thần kinh,
làm mềm hóa xương cốt, đồng dạng còn làm ô nhiễm hồn phách và Linh, thậm chí là quấy nhiễu tinh thần lực, uy lực cực kỳ đáng sợ. Loại độc tố này thậm chí ngay cả loại đại độc mãng như Xích Luyện Nữ cũng không chống
đỡ nổi, bị nàng cắn một cái thân thể liền cứng ngắc, ngoan ngoãn bị nàng cắn nuốt.
Lão giả Pháp Thiên Cảnh kia đối mặt với loại độc tố
này cũng là cực kỳ gian khổ. Cũng may hắn là Thần Tộc, thể phách và
huyết mạch trời sinh có kháng tính cực cao đối với độc tố, cho nên mới
không bị độc chết.
Hai đại cao thủ chém giết tới mức trời long
đất lở, sự cường đại của cường giả Pháp Thiên Cảnh được triển lộ hoàn
toàn. Hai người nhiều lần hiện ra nguyên hình, thậm chí hiện ra thiên
địa pháp tướng, thân thể vĩ ngạn giống như Thần Ma, điên cuồng chém
giết.
Bỗng nhiên, hai người đột nhiên lại biến thành hình người
nhỏ bé, thân người đầu thú, cùng nhau đánh giết. Bọn họ khi thì tế khởi
Nguyên thần, thôi động các loại thần thông, hai chân giẫm mạnh một cái,
núi non đại địa dưới chân ầm ầm đổ sụp, núi lửa phun trào, ngay sau đó
lại bị san bằng. Hai tay vừa nhấc, ngôi sao trên thiên không như mưa
nhao nhao nện xuống, giống như ngày tận thế, ngay sau đó ngôi sao liền
bị đánh nát. Bất luận là núi lửa hay là ngôi sao, đều là do pháp lực và
văn lộ Đồ đằng của bọn họ biến thành.
Cả hai người đều đã bị
thương, thương thế càng lúc càng nặng, bất luận là Nguyên thần hay là
nhục thân đều bị tổn thương nghiêm trọng. Dù vậy, hai người vẫn liều
mạng đánh giết, đều muốn nhân cơ hội trước khi chính mình dầu hết đèn
tắt, triệt để giết chết đối thủ.
Trận ác chiến này kéo dài không
bao lâu, chỉ có hai canh giờ, nhưng lại đánh tới mức hai người dầu cạn
đèn tắt, vô cùng thê thảm. Liên Tâm đã không còn khí chất thục nữ như
trước đây, thân thể bị đánh tới mức rách nát tả tơi, toàn thân đều là
vết thương, thậm chí trái tim cũng bị xuyên thủng. May mà trái tim của
nàng hẹp dài, có thể dùng văn lộ Đồ đằng phong bế vết thương trên trái
tim, không có trí mạng.
Mà ba cái đầu ngao của vị lão giả Pháp
Thiên Cảnh kia bị chém rơi hai cái, một thân da lông và Long lân bị đánh tới mức cơ hồ không có một địa phương hoàn chỉnh. Rốt cuộc, pháp lực
còn sót lại của lão giả Pháp Thiên Cảnh kia không áp chế được độc tính.
Độc tính xâm nhập vào đại não cái đầu còn lại, thân thể phốc một tiếng
ngã xuống đất.
- Rốt cuộc đã chết!
Trong miệng Liên Tâm
không ngừng thổ huyết, gian nan đi tới trước mặt lão giả, cánh tay run
rẩy vô lực nhấc lên xà mâu, cắm vào sọ não lão giả kia, xuyên thấu cái
đầu cuối cùng của hắn.
Lão giả kia triệt để tử vong, thân thể bị
độc tố hóa thành nước mủ, Bí cảnh Nguyên thần bành bành nổ tung. Chỉ
thấy vô số kiện Hồn binh to to nhỏ nhỏ và linh đan diệu dược tán lạc đầy mặt đất. Đạo Vũ Dương Hà của hắn cũng từ giữa không trung rơi xuống,
rơi xuống đất hóa thành một dòng đại hà dài tới hơn trăm dặm, áp ra trên mặt đất một con sông lớn. Mà vầng minh nguyệt kia cũng rơi xuống, hóa
thành một vầng trăng sáng phương viên trăm mẫu, cũng áp sập mặt đất một
tảng lớn. Hai kiện Hồn binh này đều không tầm thường, là Hồn binh do hắn ngưng tụ tinh hoa cả đời luyện ra. Hiện tại người chết đèn tắt, nhưng
Hồn binh vẫn còn.
- Lão già này, bảo bối trên người ngược lại cũng không ít…
Trên mặt Liên Tâm lộ ra thần sắc vui mừng, vù vù thở hổn hển. Nàng trấn áp
không được thương thế, trong tai mắt mũi miệng máu tươi cuồng phún. Nàng vội vàng lấy ra một mớ linh đan diệu dược nguyên lành, nhanh chóng nuốt vào. Mặc dù thương thế nàng cực kỳ nghiêm trọng, nhưng xu thế chuyển
biến xấu cũng dần dần chậm lại.
Liên Tâm vẫn như cũ ngồi ở chỗ
đó, trải qua hơn nửa canh giờ, lúc này mới trấn trụ được thương thế,
không tiếp tục chuyển xấu nữa.
- Long Nhạc sư đệ, hiện tại ngươi là của ta…
Nàng có chút gian nan đứng dậy, đi tới hơn mười dặm. Chỉ thấy một con Long
Tương dài hơn mười trượng đang nằm dưới đáy một cái hố to, cặp long nhãn to lớn trắng dã, đầu lưỡi thật dài vắt ở bên ngoài, trên người không
ngừng chảy ra Long huyết, có vết thương đã mục nát, không còn chảy máu
nữa. Hiển nhiên con Long Tương này đã chết, nửa điểm khí tức cũng không
còn, thân thể đã trở nên băng lãnh cứng ngắc, thẳng tắp nằm ở nơi đó.
Trong cái hố to này còn có một đám Hồn binh, Linh đan, Lão Nhận tán lạc cắm
trong bùn đất ở một bên. Hiển nhiên sau khi Long Nhạc chết, Nguyên thần
tan rã, Bí cảnh sụp đổ, hết thảy đám Hồn binh và linh đan diệu dược cất
giấu bên trong Bí cảnh tán lạc ra ngoài.
- Thật sự đã chết rồi sao?
Liên Tâm cười lạnh một tiếng, nhấc lên xà mâu, hung hăng cắm vào lồng ngực
con Long Tương này, xuyên thấu trái tim hắn. Con Long Tương kia vẫn
không chút cử động. Liên Tâm rút ra xà mâu, lại dùng xà mâu nhẹ nhàng
phất một cái, đánh bay Lão Nhận bên cạnh con Long Tương ra xa xa.
- Xem ra thật sự đã chết rồi! Sư đệ, tu vi của ngươi hơi thấp, dễ dàng
tiêu hóa hơn một chút, vẫn là ăn tươi ngươi trước, sau đó mới tiếp tục
tiêu hóa sư tỷ!
Liên Tâm triệt để yên lòng, thân thể thả lỏng,
hóa thành con Liên Hoa Mãng trăm trượng, mở ra cái miệng to như chậu
máu, cắn xuống con Long Tương kia.
Ngay tại thời điểm cái miệng
lớn của nàng bao phủ con Long Tương, thân thể Long Tương đột nhiên cấp
tốc thu nhỏ lại mấy chục lần, hóa thành hình người. Ngay sau đó, một đạo Thần uy vô cùng nồng đậm đột nhiên phóng thẳng lên cao. Một đạo kiếm
quang từ trong miệng nàng bạo phát ra, đâm thủng đầu lâu nàng.
Đó là một sợi lông vũ, một sợi lông vũ kim quang xán lạn, hình dạng giống
như một thanh đại kiếm kim sắc. Thần uy trong thanh kiếm lan tỏa ra, phá hư thân thể nàng, áp chế Nguyên thần của nàng.
- Lớn! Lớn! Lớn! Lớn! Lớn!
Trong miệng nàng vang lên tiếng thét lớn, sợi lông vũ hình thái kim kiếm này
điên cuồng sinh trưởng, trong khoảnh khắc đã hóa thành cự kiếm ba ngàn
trượng. Kẻ trong miệng Liên Tâm kia tay cầm cự kiếm, phát lực phóng như
điên, từ trong miệng nàng trong khoảnh khắc đã chạy tới dạ dày nàng, rất nhanh đã chạy tới chỗ cái đuôi nàng, xé rách phần đuôi nàng lao ra.
Liên Tâm nhất thời ngẩn ngơ, thân hình khổng lồ dài tới trăm trượng đột nhiên vỡ ra làm đôi, ầm ầm ngã về phía hai bên.