Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 608: Chương 608: Một lưới bắt hết (2)




Trong lòng Chung Nhạc nhất thời trầm trọng, vội vàng lấy cây đèn đồng ra. Chỉ thấy Tân Hỏa vẫn còn đang ngủ say, mà trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn, mấy cây Thần dược còn đang vui mừng hớn hở, nhao nhao chia cắt Thần Thổ và địa bàn. Khâu Cấm Nhi thì đang trong thời kỳ mấu chốt trùng kích Pháp Thiên Cảnh, trong lòng thầm nghĩ:

- Đám Ma Thần của A Đà Cảnh khẳng định là đang đợi trên con đường phía trước, chuẩn bị thu gặt thành quả thắng lợi, một lưới bắt hết tất cả các Luyện Khí Sĩ của Côn Lôn Cảnh, cướp sạch Bàn Đào Thần Quả và những Thần dược khác. Ta ngược lại có thể biến thành Ma Tộc, chỉ là Bách Biến Huyền Công của ta có thể giấu diếm được đám Ma Thần này không?

Trong lòng hắn thật sự không chút nắm chắc. Lần trước tại Chư Càn Thần Miếu, Bách Biến Huyền Công của hắn đã bị một lão giả Thần Minh của Chư Càn Thần Tộc nhìn thấu. Mà lần này, trong các Ma Thần của A Đà Cảnh, sợ rằng ngay cả tồn tại như A Thác Thiên Chủ cũng sẽ đích thân chạy tới. Đây chính là tồn tại cấp Thần Hầu a.

- Không phải là Ma Tộc, sợ rằng cũng đều sẽ chết!

Qua một lúc lâu sau, Côn Lôn Cảnh đã xuất hiện trong tầm mắt. Đã có thể nhìn thấy rõ ràng sáu vầng minh nguyệt treo cao bên ngoài Côn Lôn Cảnh. Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm một cái, trong lòng thầm nghĩ:

- Có khả năng ta đã đoán sai! Cũng có thể là A Đà Cảnh nằm ở phía sau Côn Lôn Cảnh…

Hắn vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên, trong tinh không chợt vang lên một đạo thanh âm già nua hùng hồn, tràn ngập bá khí vô biên:

- Loạn Tinh Lưu!

Đạo thanh âm này cực kỳ tang thương chấn động. Chỉ thấy một cây đại kỳ ngang trời xuất hiện, đại kỳ huy động. Tinh quang ngập trời phun trào ra, biến thành một đạo Tinh hà ba động, quán nhập tinh không. Trong Tinh hà, quần tinh hỗn loạn giao thoa, va chạm, ầm một tiếng chắn ngang phía trước đám quang lưu truyền tống.

- Đoạn! Đoạn! Đoạn!

Tinh hà do cây đại kỳ Loạn Tinh Lưu biến thành kia nhất thời cuộn trào, mạnh mẽ cắt ngang đám quang lưu truyền tống. Chung Nhạc nhất thời nghe được trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình truyền tới một tiếng vang nhỏ. Chính là thanh âm Truyền tống Kim phù nổ tung. Cùng lúc đó, tất cả Truyền tống Kim phù trong Bí cảnh Nguyên thần của hết thảy những Luyện Khí Sĩ khác đều nhao nhao vỡ nát. Truyn tống bị mạnh mẽ cắt đứt.

Lúc này, từng đạo từng đạo thân ảnh nhất thời xuất hiện, bại lộ trong tinh không. Đám người kinh nghi bất định, lâm vào một mảnh hốt hoảng. Trong tinh không không có bất kỳ không khí gì, nhiệt độ vô cùng băng lãnh, có người lập tức hít thở không thông, gần như không thở nổi.

- Mở Bí cảnh Nguyên thần!

Ánh mắt Chung Nhạc lóe lên, mở Bí cảnh Nguyên thần, đồng thời truyền âm cho Xích Tuyết và thiếu niên Thiên Ngô. Xích Tuyết và thiếu niên Thiên Ngô đang ở cách hắn không xa, nghe vậy liền lập tức mở ra Bí cảnh Nguyên thần. Bí cảnh Nguyên thần của bọn họ đều có không gian rất lớn, còn có không khí có thể hô hấp, đủ để duy trì một đoạn thời gian rất dài. Đám Luyện Khí Sĩ khác cũng có người tỉnh ngộ lại, vội vàng mở Bí cảnh Nguyên thần, mượn không khí trong Bí cảnh để hô hấp.

Xích Tuyết và thiếu niên Thiên Ngô lập tức bay tới, đứng bên cạnh Chung Nhạc. Thiếu niên Thiên Ngô thấp giọng hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì?

Chung Nhạc còn chưa kịp nói gì, tinh không đã chấn động một cái. Một chiếc Ma hạm thật lớn đột nhiên xuất hiện. Chiếc Ma hạm này giống như chế tạo bằng hắc thiết vậy, toàn thân đen như mực, cơ hồ không có bất kỳ quang tuyến gì có thể phản chiếu lên thân hạm, để cho chiếc Ma hạm này gần như ẩn hình trong tinh không, phải quan sát rất cẩn thận mới có thể nhìn thấy tung tích của chiếc Ma hạm này. Mà trên chiếc Ma hạm dài tới hơn mười dặm này, từng tôn từng tôn Ma Thần sừng sững, toát ra khí tức cuồng bạo, Ma uy cái thế.

Khóe mắt Xích Tuyết nhảy loạn, sáu đạo quang luân sau đầu đột nhiên mất đi một đạo. Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, cũng vội đóng lại Bí cảnh thứ sáu, sau đầu chỉ xuất hiện năm đạo quang luân.

Cây đại kỳ kia mạnh mẽ thu lại Tinh hà, soạt soạt bay lên, rơi vào trong Ma hạm.

- Sư tôn!

Một gã Luyện Khí Sĩ Ma Tộc vừa mừng vừa sợ, kêu lớn.

- Phụ thần!

- Mẫu hậu!

- Thiên chủ!

- …

Đám Luyện Khí Sĩ của Ma Tộc nhất thời đại hỉ, cao giọng gọi đám Ma Thần trên Ma hạm, nhao nhao khom người thi lễ.

Một tôn Ma Thần khẽ giơ tay lên, cười ha hả nói:

- Đều đứng lên cả đi! Không ngờ chỉ còn một chút tiểu bối như vậy sống sót. Xem ra, lần này đã chết đi không ít con cháu a. Hửm? Đệ tử của ta như thế nào không có mặt? Mọi người, thậm chí ngay cả đồ đệ của ta đều giết chết rồi?

- Ngươi chết một tên đệ tử thì tính cái gì? A Đà Thiên Chủ thần cơ diệu toán, lần này A Đà Cảnh ta có thể độc chiếm toàn bộ bảo bối trong Quy Khư rồi!

Một tôn Nữ Ma Thần khác cười nói:

- Đám Thần Minh của Côn Lôn Cảnh kia, lần này có thể nói là may áo cưới cho chúng ta rồi! Nếu bọn họ biết được chuyện này, nhất định sẽ phẫn nộ tới mức giậm chân không thôi, bị chọc tức tới mức thổ huyết a? Đáng tiếc tính mạng đám đệ tử của bọn họ…

Trên Ma hạm, một bàn tay từ từ vươn ra, càng lúc càng lớn, chụp xuống tất cả mọi người, chuẩn bị một lưới bắt hết toàn bộ đám người Chung Nhạc. Ma uy khủng bố từ trên trời giáng xuống, tu vi tất cả mọi người đều bị áp chế cực kỳ gắt gao, không thể nhúc nhích, không thể phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay này chụp xuống.

Chung Nhạc cắn chặt hàm răng, cái đầu gian nan giãy dụa, nhìn về phía Lục Đạo Quả Thụ, trong lòng nhảy loạn:

- Nếu lúc này Lục Đạo Quả Thụ xuất thủ, có thể có cơ hội trốn thoát một mạng không? Bất quá, có A Đà Thiên Chủ ở đây, chỉ sợ ngay cả hắn cũng vô lực chạy thoát a?

Lúc này, cây Lục Đạo Quả Thụ kia đã thu liễm lại toàn bộ Thần uy, không có nửa phần dị tượng, giống như một Luyện Khí Sĩ do một cây cổ thụ tu luyện thành yêu vậy, nhìn qua rất là bình thường. Trong lòng Chung Nhạc trầm xuống, nhất thời biết rõ tính toán của cây Thần thụ này. Lục Đạo Quả Thụ rõ ràng là không định sẽ xuất thủ, mà là dự định để mặc cho gã Ma Thần này bắt giữ, sau đó mới tìm cơ hội chạy trốn.

Bàn tay Ma Thần chậm rãi hạ xuống, mắt thấy đã sắp sửa một lưới bắt hết tất cả bọn họ…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.