Lại trao đổi tính danh với tên thể thu đang tiếp thu trị liệu kia, đối phương là trấn thủ sứ của một tông môn bát phẩm tại Định Châu, tên là Cao Thái.
Biết được thân phận Lục Diệp, Cao Thái không khỏi ngạc nhiên:
- Thì ra ngươi chính là tên Bích Huyết Tông Lục Nhất Diệp kia, hai tháng trước trận chiến Kim Quang Đỉnh dẫn lên động tĩnh rất lớn.
Giờ Lục Diệp đã lười nhác đi uốn nắn xưng hô người khác dành cho mình, có chút thanh danh một khi truyền đi ra rồi, không muốn nhận cũng phải nhận.
Lam Vũ Điệp là phó trấn thủ sứ, Cao Thái là trấn thủ sứ, vốn còn có hai người đồng hành với bọn hắn, nhưng trong tranh đấu với mấy tên tu sĩ Vạn Ma Lĩnh khi trước, hai người kia đều đã tử trận, di vật còn ở trên tay Lục Diệp, lúc này liền để bọn hắn phân biệt một phen, trả lại túi trữ vật của hai người kia.
Tuy tìm được đường sống trong cõi chết, nhưng đồng bạn bỏ mình vẫn khiến tình tự Lam Vũ Điệp và Cao Thái có chút sa sút.
Sau một phen giao lưu, Lục Diệp biết được vận khí bọn hắn không sai, ngay mới đầu liền hội hợp, đến sau bốn người hợp lực, cũng giết được mấy tên tu sĩ Vạn Ma Lĩnh, thẳng đến khi gặp phải đám người vừa rồi.
Bọn họ có bốn người, đối phương lại có sáu người, dưới tình huống thực lực tu vi tương đương, đối phương rõ ràng là bên chiếm ưu thế, nếu không phải Lục Diệp đột nhiên giết ra, sợ rằng hai người đã bỏ mạng ở kia.
- Hai vị biết vật này không?
Trong lúc nói chuyện, Lục Diệp vứt ra cho mỗi người một mảnh cốt phiến.
Lam Vũ Điệp và Cao Thái tiếp lấy, tra xem hồi lâu, sau cùng đều lắc đầu, kẻ trước nói:
- Đây là cái gì?
- Ta cũng không biết.
Lục Diệp vuốt vuốt hai tấm cốt phiến khác trong tay:
- Tìm ra được từ bên kia.
Lúc trước hắn cũng thu thập được hai tấm cốt phiến, vừa rồi đi quét dọn chiến trường lại tìm được hai tấm, một tấm là từ trên thân tên pháp tu bị hắn đánh lén giết chết, tấm còn lại là từ trên thi thể một tên tu sĩ Vạn Ma Lĩnh khác, người này đã bị giết trước khi Lục Diệp đi đến, là một trong ba bộ thi thể nằm dưới đất.
Nói qua một lần phát hiện của mình, Lam Vũ Điệp và Cao Thái đều lộ ra thần sắc kinh nghi:
- Ngươi nói là, đã tìm ra được loại cốt phiến này từ trên thân người thuộc bốn tông môn khác nhau?
- Nếu hai người đầu tiên không phải cùng một tông môn, vậy thì đúng là bốn tông môn!
- Đây rốt cuộc là cái gì?
Lam Vũ Điệp thúc giục linh lực rót vào bên trong, không thấy có phản ứng, dùng sức xoa vuốt, cũng không có phản ứng, thậm chí nàng còn cầm lên đoản đao chặt thử mấy lần, lại một mực không chém vỡ được.
- Chưa từng thấy qua, có lẽ là loại linh tài nào đó mà chúng ta không biết.
Cao Thái suy đoán.
- Nhưng tại sao lại xuất hiện trên thân người thuộc bốn tông môn khác nhau?
Lam Vũ Điệp nhìn ra vấn đề.
Lục Diệp cũng muốn biết nguyên nhân, song không cách nào tìm ra đáp án, trước đó Hoa Từ suy đoán hai tên tu sĩ Vạn Ma Lĩnh kia khả năng có quan hệ máu mủ, nhưng giờ xem ra, suy đoán này khó mà thành lập, không lý nào cả bốn người đều có liên hệ máu mủ, hơn nữa còn bái nhập bốn nhà tông môn khác biệt.
Cuối cùng đành phải tạm thời gác lại, hắn tính đi hỏi Tứ sư huynh, Tứ sư huynh kiến thức uyên bác, hẳn sẽ có chút manh mối.
Để Lam Vũ Điệp và Cao Thái chữa thương khôi phục, Lục Diệp một bên cảnh giới, một bên truyền tin cho Tứ sư huynh, về phần Hoa Từ, nàng lại đi ra trồng nấm, trước mắt phạm vi đảo nhỏ chưa tính quá lớn, nàng còn có thể khống chế, nhưng nếu phạm vi vượt ngoài kiểm soát, nàng không khả năng trồng nấm ở tất cả các nơi mà chỉ có thể tập trung vào một số khu vực nhất định thôi.
Tứ sư huynh tạm thời chưa hồi tin, Lục Diệp đoán chừng hắn đang tranh đấu với người, đối với điều này Lục Diệp không quá lo lắng, mấy ngày qua, hắn đã dần hiểu rõ về tu hành giới, biết đến Linh Khê Bảng, cũng biết Tứ sư huynh là cường giả xếp thứ mười trên Linh Khê Bảng.
Nghe nói trấn thủ sứ Đan Tâm Môn kia là quái vật số một Linh Khê Bảng, hai vị này đi cùng nhau, có thể nói rất ít người trong Kỳ Hải cấu thành được uy hiếp với bọn họ.
Đợi khoảnh khắc, ấn ký có hồi tin.
- Vừa rồi bận đánh nhau với người, tiểu sư đệ có việc gì à?
Tứ sư huynh nhẹ nhàng hỏi, xem ra người đánh nhau với hắn không có kết cục tốt đẹp gì.
Lục Diệp giảng thuật kỹ càng một phen chuyện bên mình vừa phát hiện, hỏi dò Tứ sư huynh về cốt phiến, không ngờ, còn chưa đợi hắn kịp miêu tả tỉ mỉ, Tứ sư huynh đã trước một bước nói ra đặc thù của cốt phiến.
- Ở chỗ sư huynh cũng có?
Lục Diệp thoáng có chút kinh ngạc.
- Vừa tìm được một tấm.
Lục Diệp đột nhiên có dự cảm chẳng lành, nơi hắn đang ở tính là ngoại vi Kỳ Hải, còn sư huynh hẳn là trung tâm Kỳ Hải, cốt phiến tương tự xuất hiện trên thân nhiều tu sĩ Vạn Ma Lĩnh khác nhau, đồng thời cũng xuất hiện ở những vị trí bất đồng, điều này hiển nhiên báo trước cho cái gì đó.
- Thứ này đến cùng là cái gì, ta cũng chưa từng thấy qua, để tìm người hỏi xem, có kết quả sẽ báo tin cho ngươi.
- Được!
Kết thúc truyền tin với Tứ sư huynh, Lục Diệp vuốt ve cốt phiến trong tay, nghĩ nghĩ, lại cất vào trong túi trữ vật.
Hai canh giờ sau, lại có đảo nhỏ trôi dạt tới bên này, quy mô có vẻ không lớn bằng bên mình, xem ra chỉ mới dung hợp được mấy lần.
Chẳng qua đợi đây đó kề cận, Lục Diệp phát hiện người tới là tu sĩ Hạo Thiên Minh, chỉ có hai người, hơn nữa người người đều mang thương, bộ dạng tựa hồ mới vừa tao ngộ đại chiến thảm liệt.
Hai bên tụ hợp, biết được phía Lục Diệp có y tu, hai người không khỏi mừng rỡ.
Bọn hắn vốn đã sẵn sàng tâm lý liều chết một phen, rốt cuộc lấy trạng thái hiện tại của bọn hắn, một khi đụng phải tu sĩ Vạn Ma Lĩnh, tuyệt đối sẽ có kết cục tốt, không ngờ vận khí lại tốt đến vậy, chẳng những gặp được Hạo Thiên Minh, bên kia còn có y tu cứu chết phù thương.
Hoa Từ trị liệu thương thế cho hai người một phen, hai người kia tự nhiên một phen bái tạ.
Như thế, trên đảo nhỏ đã hội tụ sáu vị tu sĩ, đến đây cảm giác an toàn của chúng nhân tăng lên nhiều, dù gặp lại tu sĩ Vạn Ma Lĩnh thành quần kết đội cũng không phải không đủ sức đánh một trận, hơn nữa nếu thật gặp được, không chừng phía mình còn là bên nhiều người hơn.
Cùng lúc, khắp toàn Kỳ Hải, trên từng tòa đảo nhỏ quy mô bất thần, đại chiến kịch liệt bạo phát, mỗi một lần đại chiến đều kết thúc bằng một phương tu sĩ toàn quân lật chìm.
Nhìn chung thế cục toàn bộ Kỳ Hải, không nghi ngờ là phía Vạn Ma Lĩnh chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, bởi vì rất nhiều tu sĩ Vạn Ma Lĩnh tụ hợp được với nhau, ngược lại là phía Hạo Thiên Minh, số lượng người có thể với trận doanh không nhiều, đại đa số đều là đụng phải tu sĩ phe đối địch, dù trận chiến này đánh thắng thì vẫn còn có trận chiến tiếp theo chờ đợi bọn hắn.
Mà tùy theo chúng tu sĩ Vạn Ma Lĩnh không ngừng tụ hợp, bọn hắn thường thường sẽ hình thành cục diện lấy nhiều đánh ít, như thế phía Hạo Thiên Minh lại càng tử thương thảm trọng, một khi gặp phải, cơ bản không có bao nhiêu sức phản kháng.
Gần nửa ngày sau, một trường đại chiến bạo phát, phe mình sáu người, đối diện cũng là sáu người, số lượng tương đương, nhưng từ ngoài mặt thì thấy, phe mình rõ ràng nằm ở thế yếu.
Không nói hai tên lục trọng là Lục Diệp và Hoa Từ, bốn người còn lại đều mang thương trên thân, dù cho đã được Hoa Từ trị liệu, song muốn khôi phục cũng cần thời gian mấy ngày.
Sau thoáng giao phong thăm dò ngắn ngủi, đám người Lục Diệp binh bại như núi đổ, triệt thoái ra phía sau, sáu người Vạn Ma Lĩnh thấy thế đuổi theo không bỏ, khí thế như hồng.
Kết quả... Đầy đất lông gà!
Khi sáu người này bước vào khu vực Hoa Từ trồng nấm liền bằng với chú định kết cục diệt vong.
Dù đã từng thấy qua một lần trường hợp tương tự, song Lam Vũ Điệp và Cao Thái vẫn chưa thể thích ứng, hai tên tu sĩ Hạo Thiên Minh lần đầu nhìn thấy cảnh tượng này càng là kinh dị không để đâu cho hết.
Cũng may kinh dị thì kinh dị, ra tay lại không nhẹ không chút.
Một trường đại chiến qua đi, có thể nói người người đều có thu hoạch, ai nấy tươi cười rạng rỡ, bọn hắn vốn đã cảm ân đội đức đối với Hoa Từ, nay lại càng thần sắc thân hòa.
Ở nơi thế này có thể có được một vị y tu tọa trấn hậu phương, thật sự khiến người quá đỗi yên tâm, càng đừng nói y tu này còn có được thủ đoạn quỷ dị làm suy yếu kẻ địch, trận chiến này có thể đánh nhẹ nhàng như vậy, công đầu phải kể tới Hoa Từ.
Sau đó kiểm kê chiến lợi phẩm, ai cũng không cầm, toàn giao cho Hoa Từ, đối với bọn hắn tới nói, có thể chém giết địch nhân, được đến công huân và gia trì Thiên Cơ Trụ đã là kiếm lời lớn, ai còn dày mặt đi chia lãi chiến lợi phẩm.
Hoa Từ tất nhiên chối từ một phen, làm sao người khác từ chối càng lợi hại, thế là đành phải cười trận.
Qua trận đại chiến này, mấy người cũng ý thức được tầm quan trọng của Hoa Từ, sau một phen thương nghị với Lục Diệp, cuối cùng quyết định về sau mỗi lần chiến đấu đều phân ra một người chuyên môn bảo hộ bên cạnh Hoa Từ, quả thực khiến Lục Diệp cảm nhận được cái gì gọi là đối đãi đặc biệt.
Chẳng qua đây cũng là điều hắn vui với nhìn thấy, rốt cuộc thực lực Hoa Từ kém chút, có người đặc ý bảo hộ, nàng liền sẽ càng an toàn.
Sau đại chiến tự nhiên là một phen hưu chỉnh tu dưỡng.
Đúng vào lúc này, có tin tức truyền đến, Lục Diệp tra xem, phát hiện là Tứ sư huynh truyền tin tới.
- Mau vứt bỏ những cốt phiến kia, vật đó có thể ảnh hưởng đến Kỳ Đảo trong Kỳ Hải, người nắm giữ cốt phiến sẽ hấp dẫn lẫn nhau, phía Vạn Ma Lĩnh chính đang mượn nhờ loại cốt phiến này để không ngừng tụ hợp, lần Linh Khê trấn thủ chiến này, Hạo Thiên Minh gặp rắc rối to!
Nhìn thấy tin tức, Lục Diệp không khỏi ngây ngốc, lúc trước hắn cảm thấy những cốt phiến kia có chút cổ quái, lại không ngờ cốt phiến còn có tác dụng kỳ diệu như thế.
Theo như tin tức Tứ sư huynh để lộ, loại cốt phiến này có thể ảnh hưởng đến Kỳ Đảo trong Kỳ Hải, người nắm giữ cốt phiến sẽ hấp dẫn nhau, cuối cùng tụ hợp đến cùng một nơi, như vậy liền sẽ khiến người Vạn Ma Lĩnh không ngừng lớn mạnh giống như lăn quả cầu tuyết.
Kết hợp với những tình huống bản thân gặp phải trước đó, Lục Diệp lập tức phán đoán ra được, Tứ sư huynh nói hẳn không sai, hắn lấy được bốn tấm cốt phiến, phân thuộc bốn thế lực Vạn Ma Lĩnh khác nhau, những thế này có thể ở trong Kỳ Hải tụ hợp đến cùng một nơi, trong đó có lẽ có thành phần vận khí, nhưng khả năng cao là do cốt phiến ảnh hưởng lên Kỳ Đảo.
Nếu thật như vậy... Lần Linh Khê trấn thủ chiến này, Hạo Thiên Minh gặp rắc rối to.
- Loại cốt phiến này từ đâu ra? Trước kia chưa từng xuất hiện ư?
Lục Diệp truyền tin hỏi dò.
- Tựa hồ là mấy chục năm trước một nhà tông môn Vạn Ma Lĩnh vô tình phát hiện trong Kỳ Hải, đây vốn là di hài của một loại hải yêu thú cường đại, sau khi được bọn hắn mang về, phía Vạn Ma Lĩnh không biết làm sao mà tìm ra được cách sử dụng di hài, đánh mài di hài thành cốt phiến, thừa dịp trấn thủ chiến lần này, phân phát cho các môn phái lớn nhỏ.
Tứ sư huynh vội vã hồi tin:
- Tiểu sư đệ, ngàn vạn cẩn thận, hiện tại tận hết khả năng kết bạn với những người Hạo Thiên Minh khác, kiên trì đến lúc toàn bộ Kỳ Đảo sát nhập lại với nhau, tới lúc đó ta sẽ đi tìm ngươi!
- Phía ta không có nguy hiểm quá lớn, sư huynh chính ngươi cẩn thận.
Lục Diệp hồi tin.
Kết thúc thông thoại với Lý Bá Tiên, Lục Diệp nhíu mày.
Lần này phía Vạn Ma Lĩnh tuyệt đối đến có chuẩn bị, trước đây, tin tức về loại cốt phiến này một mực không thấy truyền tới, thẳng đến Linh Khê trấn thủ chiến khai mở, Vạn Ma Lĩnh mới đột nhiên sử dụng, hiển nhiên là dự mưu đã lâu.