Trong lòng Franz bừng lên một cỗ xúc động không thể nói lên lời. Hai
năm xa cách, nỗi nhớ nhung về gia đình, vợ con chỉ có hắn mới hiểu được
nó dằn vặt hắn như thế nào. Bây giờ hắn chỉ muốn chạy đến thật nhanh và
ôm con gái hắn vào lòng hôn lên gương mặt béo mập đáng yêu đó vài cái để thỏa lòng mong nhớ. Thế nhưng thực tế thì đau lòng lắm.
“Hỏa độn, hỏa cầu thuật”.
Một quả cầu lửa phóng đến, hơi nóng đánh thức Franz tỉnh lại sau thời gian
mộng tưởng. Hỏa cầu chỉ to hơn nắm tay một chút, không thể so được với
hào hỏa cầu thuật nhưng đối với một đứa nhóc hai tuổi như Athena mà nói
thì đã rất xuất sắc rồi. Người ta gặp lại con thì chạy đến tay bắt mặt
mừng. Franz gặp lại con thì bị chính con gái đánh đuổi, có ai xui xẻo
như hắn không chứ.
Vốn dĩ với tình trạng cơ thể của
Franz hiện tại thì hỏa cầu thuật nho nhỏ này không thể gây nguy hiểm gì
đến hắn, thế nhưng trong đầu Franz lại nảy ra một ý tưởng. Hắn muốn kiểm tra thực lực của Athena như thế nào, thế nên Elena vừa muốn giải thích
liền bị hắn chặn lại. Bản thân tự động làm ra động tác né tránh tiểu hỏa cầu, trên mặt đầy vẻ tiếu dung.
“Tiểu tặc đáng chết, thả ra mẹ ta, nếu không ta sẽ đánh ngươi thành khối băng”.
Athena hung dữ vung vẩy nắm tay bé xíu đe dọa. Nhìn biểu hiện của con gái Franz hướng Elena hỏi.
“Bình thường là ai chăm sóc, dạy dỗ Athena vậy?”.
Elena cười khổ cúi đầu nói.
“Còn ai khác ngoài chị Leona đây. Chị ấy nhiệt tình nhận lấy nhiệm vụ huấn
luyện Athena, mà con bé cũng vô cùng ưa thích chị Leona, cả ngày đều
quấn lấy chị ấy”.
Franz làm một bộ biểu tình “ta biết ngay mà” hướng về Athena nói.
“Nhóc con, muốn đóng ta thành băng cũng được, nhưng con phải có thực lực đó, đừng có thùng rỗng kêu to”.
Nghe Franz nói Athena càng thêm tức giận không biết từ đâu lấy ra hai miếng
shuriken phóng về phía Franz. Franz buông Elena ra, Lạc Vân chủy thủ
xuất hiện trong tay dễ dàng đánh văng hai miếng shuriken ra ngoài. Thế
nhưng Franz bỗng thấy Athena di chuyển đôi chân nhỏ bé của mình chạy như bay đến hồ nước trong vườn hoa, Franz hoàn toàn bất ngờ khi con gái
mình có thể chạy như bay trên mặt hồ. Chỉ mới hai tuổi đã luyện được
“đạp thủy” ư. Con ta là thiên tài.
“Thủy độn, Ẩn sương chi thuật”.
Theo hồ nước hơi nước bốc lên một màn sương dày đặc che phủ cả khu vườn.
Franz hiểu được ý nghĩ của con gái mình, mắt thường không thể nhìn xuyên thấu được màn sương này quá nửa mét thế nhưng với Tả luân nhãn hai câu
ngọc của Athena thì lại là chuyện nhỏ. Cô nàng ắt hẳng muốn lợi dụng màn sương che mắt Franz, sau đó lại lợi dụng Tả luân nhãn để cận thân chiến đấu. Trong lòng Franz âm thầm vui vẻ. Con gái hắn rất thông minh, ít
nhất là về nhãn quan chiến thuật của con bé rất tốt.
Franz cũng không hề mở ra Tả luân nhãn, bởi vì bên mắt kia của hắn Luân hồi
nhãn lúc nào cũng mở và có khả năng quan sát không hề kém Tả luân nhãn.
Chiến đấu với một bé nhóc mới hai tuổi mà còn phải dùng đến Luân hồi
nhãn sao? Quá mất mặt rồi. Franz vô cùng phiền muộn gạc mái tóc xuống
che đi Luân hồi nhãn. Hắn cũng không muốn bắt nạt con gái hắn nha. Franz không động, chỉ đứng yên một chỗ, Athena cũng không có chút động tĩnh
nào
“Phi thủy vạn sát”.
Franz bỗng
nghe thấy tiếng gió rít gào của ám khí bay về phía hắn, nhưng không phải chỉ một miếng ám khí, mà là có đến hàng trăm, hàng ngàn miếng lao đến
cùng một lúc.
“Bụp”.
Trong phút
chốc Franz liền hóa thành một khúc gỗ mục bị ngàn vạn mũi kim băng đâm
vào. Nếu ở vị trí đó là Franz, tuy không bị ảnh hưởng đến tính mạng
nhưng chắc chắn sẽ bị ghim thành con nhím.
Franz vừa
hiện thân thì đã nghe tiếng xé gió bắn đến, thế nhưng lần này không phải là ám khí mà chính là Athena, thân thể cô nhóc xoay tròn với tốc độ cực nhanh, kunai bay múa trên bàn tay nhỏ bé như những cánh bướm xinh đẹp
bay chập chờn trong nắng sáng lên ánh ám kim nguy hiểm. Khí lưu xung
quanh cô bé xoay theo hai chiều ngược nhau tạo thành một cột lốc cao đến ba mét.
Keng, keng.
Hai tiếng kim
loại va đập vang lên. Franz dễ dàng hóa giải thế công của Athena, đừng
nói tốc độ của cô bé hiện tại, dù là nhanh hơn gấp mười lần Franz cũng
dễ dàng đón đỡ được. Nên nhớ danh hiệu của hắn bây giờ là Ảnh cấp.
Thế nhưng trong lòng Franz âm thầm vui mừng, Athena mới hai tuổi nhưng tốc
độ phát triển cùng thiên phú dù là từ thiên tài cũng không đủ để hình
dung. Hai tuổi đã đạt đến sức mạnh của Hạ nhẫn tinh anh, dù là Kakashi
cũng chưa thể làm được.
Thấy không thể làm được gì
Franz, Athena vô cùng uất ức, đôi mắt Tả luân nhãn trừng trừng lên, hai
bên khóe mắt lệ đã tràn lên nhưng nhanh chóng bị đông thành từng viên
pha lê băng rơi xuống. Cả người Athena phát ra từng luồng khí tức băng
hàn, nhiệt độ không khí xung quanh nhanh chóng hạ xuống. Franz thấy rõ
ràng Athena đang kết ấn, và loại ấn này chỉ có những người thuộc Băng
huyết kế giới hạn như Haku mới sử dụng.
“Băng độn, Pha lê băng phản chiếu”.
Rắc, rắc…
Không khí chung quanh Franz dần dần bị ngưng kết lại thành những tảng băng
trong suốt như những tấm gương phẳng tạo thành một ngôi nhà mái vòng bao xung quanh hắn. Athena dần dần xuất hiện lập đầy những phiến băng đó.
“Làm sao có thể? Ai dạy cho con bé những nhẫn thuật này?”.
Hệ thống đột nhiên vang lên giọng nói đáp.
“Ký chủ, huyết kế giới hạn xuất phát từ hệ thống luôn có tính truyền thừa,
theo thời gian Athena lớn lên thì lượng truyền thừa càng lớn giúp Athena có thể nhuần nhuyễn sử dụng các nhẫn thuật của Huyết kế giới hạn”.
Franz ban đầu đều nghĩ những nhẫn thuật của Athena sử dụng đều là do những
thành viên của Tử thần chỉ dạy, dù sao trong đó có Kasuo là dân chơi Hỏa hệ, Rose là bậc thầy Thủy hệ hoàn toàn có thể dạy cho Athena, thế nhưng lúc này hắn mới vỡ lẻ ra cả hai loại Huyết kế giới hạn đều mang tính
truyền thừa, cũng bởi vì vậy mà Athena mới có kinh nghiệm thực chiến và
tốc độ phát triển nhanh như vậy.
Sẹt, sẹt…
Từ trong các tấm gương, những mũi kim băng liên tục phóng ra với số lượng
ngày càng lớn và tốc độ càng nhanh từ mọi hướng đâm đến điểm yếu hại của Franz. Thực ra “Pha lê băng phản chiếu” là một sự kết hợp giữa ảo thuật và tốc độ. Athena di chuyển qua lại giữa các tấm gương với tốc độ cực
cao, các tấm gương chỉ lưu lại tàn ảnh phản chiếu làm cho địch nhân
không biết cô bé ở đâu, dù có dùng sức mạnh phá gương thì dưới Băng
huyết kế giới hạn tấm gương cũng sẽ nhanh chóng phục hồi. Dưới sự khống
chế của Tả luân nhãn, các mũi băng châm luôn xảo diệu tìm đúng mục tiêu
công kích dù Franz đã làm ra động tác né tránh.
“Thế nhưng nếu một lượt phá tất cả các tấm gương thì sao?”.
Franz thầm nói, trong tay chủy thủ liên tục đón đỡ phi châm, tay còn lại thu
về trước ngực bắt đầu kết ấn. Vốn hắn định dùng đến “trụ long chi thuật” thế nhưng cảm giác lại báo với hắn có điều không ổn.
“Phượt thác chi thuật”.
Ầm, ầm… rắc.
Đột nhiên một con thác lớn như trời giáng rơi xuống đầu Franz, những tấm
băng lại khép lại tạo thành một bức tường lớn không cho Franz né tránh,
chỉ có thể đón đỡ.
“Hỏa độn, hào hỏa cầu chi thuật”.
Franz nhanh chóng đổi lại thủ ấn, miệng phun ra một quả cầu lửa lớn đối chọi
với thác nước trên đầu rơi xuống. Thủy hỏa tương khắc, tiếng xèo xèo
phát ra, sương khói càng thêm dày đặc. Hào hỏa cầu chi thuật, một nhẫn
thuật đơn giản nhưng sức mạnh có thể khống chế tùy theo người sử dụng.
Dưới sự khống chế của Franz hỏa cầu không thừa không thiếu triệt tiêu
được thác nước khổng lồ, tiếp đến Franz nhanh chóng đổi một thủ ấn khác.
“Lôi độn, Lôi Thiết”.
Xẹt, xẹt. Rắc. Ầm.
Lấy Franz làm trung tâm, một vòng tròn lôi điện phát tán ra xung quanh phá
vỡ hoàn toàn các phiến băng trong suốt lộ ra thân ảnh của Athena ngồi
thở dốc, đôi mắt Tả luân nhãn đã biến mất trở lại màu đen bình thường,
hai hàng lệ rưng rưng chỉ chợt trào ra, gương mặt đầy ủy khuất, đôi chân bé nhỏ nhanh như sóc chạy đến ôm lấy đùi Elena tố cáo.
“Mẹ, hắn ăn hiếp Athena, mẹ giúp Athena trả thù đi, cô Leona nói quân tử trả thù, không để qua đêm, mẹ phải đòi lại công bằng cho Athena”.
Elena bật cười ngồi xuống ôm lấy Athena hơi chỉ chỉ Franz nói.
“Athena ngoan của mẹ, không được gọi người đó là hắn, đó là ba của con, nãy giờ chỉ là trêu chọc con thôi”.
Nào ngờ Athena lắc đầu nguầy nguậy nói.
“Đó không phải là ba ba của Athena, mọi người đều nói ba ba của Athena có đôi mắt màu đỏ giống Athena nhưng người này không có”.
Thì ra hình tượng của Franz tại Bridge luôn là một chàng thanh niên trẻ
tuổi với đôi mắt màu đỏ kỳ dị, dù là bức tượng của hắn do dân chúng xây
lên thì đôi mắt vẫn là tam câu ngọc Tả luân nhãn nhưng đa số mọi người
đều không biết bây giờ bình thường Franz một mắt là ở trạng thái bình
thường, một mắt thì là Luân hồi nhãn.
Franz cười khổ khẽ quỳ một chân xuống trước mặt Athena nói.
“Athena, con xem đây là gì?”
Mắt hắn liền chuyển thành trạng thái Tả luân nhãn ba câu ngọc nhìn chằm chằm Athena làm cô bé a lên một tiếng nói.
“Là ba, thật là ba sao?”
Cô bé rời khỏi vòng tay Elena định ôm lấy Franz nhưng bỗng nhiên quay lại ôm lấy mẹ khóc lên.
“Ba ba ăn hiếp Athena, mẹ đánh đòn ba ba đi”.
“Ôi trời”.
Franz muốn té xỉu. Ai nói có con gái thông minh là điều hạnh phúc cơ chứ. Elena trừng mắt hắn khẽ nói.
“Anh không dỗ con bé nín thì tối nay ngủ một mình đi”.
Mặt Franz y như mướp đắng. Làm trẻ con vui vẻ, hắn không biết, nên nhớ kiếp trước của hắn vẫn là một trạch nam. Đột nhiên mặt Franz sáng lên nói.
“Con gái, nhìn ba ba”.
“Hỏa độn, Onidoro”. (không biết dịch thế nào)
Hỏa nguyên tố trong không khí tụ tập lại từ những đóa hoa còn đọng sương
bởi nhẫn thuật của Athena hóa thành những quả cầu lửa nhỏ hơn cả một nắm tay từ từ bay lên không trung như như ánh sáng của đom đóm giữa màn
sương mù lãng mạn.
“Oa, thật xinh đẹp, Athena muốn bắt lấy chúng”.
Athena dù sao cũng chỉ là một cô bé hai tuổi, thấy cái mới mẻ liền quên đi tất cả ôm lấy cổ tay Franz nài nỉ nói.
“Được, được, ba ba sẽ lấy cho con”.
Làm cho con gái vui vẻ Franz đương nhiên cũng rất vui vẻ, hắn xòe bàn tay
ra hỏa nguyên tố tự động chạy lại bàn tay hắn bay múa không ngừng như
những hỏa tinh linh có linh tính. Franz búng tay một cái, tất cả tiểu
hỏa cầu vỡ ra thành hàng ngàn đốm nhỏ li ti từ từ rơi xuống. Khung cảnh
sao rơi giữa màn sương mù chưa tan, gia đình ba người say đắm với cảnh
đẹp đó và quên đi tất cả. Đâu đó trong phủ thành chủ thỉnh thoảng vẫn
vang lên tiếng hét thảm.
“Karla tha cho ta đi, ta không dám đi gặp thiếu gia nữa”.
----------------------------------
Mới đến nơi lúc chiều, dọn dẹp xong phòng liền viết chương. Thế nhưng lại
có người lại nói ta coppy truyện của người khác, thật không thể chấp
nhận được. Công sức của ta bỏ ra gần một năm rưỡi đấy, thời gian đó nếu
coppy ta đã viết được cả trăm cuốn truyện, cần phải vật vã đến bây giờ
sao. Thật buồn cười,