“Biểu quyết?” Nghe thấy sếp lớn nói vậy tức thì cả nhóm Thiếu Hoàng quay ra ngơ ngác nhìn nhau.
“Đúng vậy. Trước hết, ai đồng ý tổ chức họp mặt ngay ngày mai xin hãy…. Ồ, sáu người? Số chẵn?” Rất nhanh chóng Dương Khoa nhận ra tại sao mọi người lại có vẻ mặt như vậy. Thì ra vừa rồi mải suy nghĩ mông lung nên hắn không để ý đến chuyện đội ngũ thành viên ngồi trước mặt hắn gồm có sáu người tất cả, theo đó sẽ có khả năng số phiếu bầu ngang nhau xảy ra khi tiến hành biểu quyết.
Và rất không may là cái khả năng ấy vừa mới xảy ra.
“Chuẩn đó sếp. Sáu người đang chia thành hai phe, mỗi phe ba người nên không lấy theo số đông được sếp ạ.” Hưng mau mắn trả lời. Anh cùng với hai anh em Thiếu Hoàng - Trọng Lâm là những người cho rằng nên nhân dịp này tiến hành uốn nắn tư tưởng đội ngũ một phen. Còn ba thành viên Duy Hải, Hiền và Thanh Lam thì lại bày tỏ quan điểm nên thận trọng trong việc tìm cách giải quyết vấn đề, không nên vội vàng hấp tấp để tránh làm ảnh hưởng đến bộ môn nói riêng và công ty nói chung.
Ba đều, thế hòa không phân thắng bại.
Nhưng không sao hết, giải quyết bài toán này dễ như ăn cháo. Chỉ cần thêm người để biến số chẵn thành số lẻ là xong, mà người thêm vào ở đây sẽ là bản thân hắn. Vì dù sao hắn cũng có thể coi như một thành viên cốt cán thuộc bộ môn thiết kế, thế nên tham gia biểu quyết cùng các anh chị em chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì.
Nghĩ là làm Dương Khoa gật đầu lên tiếng: “Nếu đã vậy, với tư cách là một thành viên hoạt động trong bộ môn thiết kế trò chơi tôi sẽ tham gia biểu quyết cùng mọi người. Và tôi có cùng ý kiến với… nhóm anh Hải, anh Hiền và chị Lam, rằng chúng ta không nên hành động hấp tấp trong vụ việc lần này.”
“Lý do của tôi là nếu ngay lập tức tổ chức họp mặt để chấn chỉnh bộ môn, trong khi sự tình vụ việc chưa được làm sáng tỏ hoàn toàn thì mọi chuyện khả năng cao sẽ vượt ra khỏi tầm kiểm soát của chúng ta, dẫn đến hậu quả không mong muốn như lời anh Hiền vừa nói. Lấy ngay hai thành viên TKI lẫn thành viên Fasder được nhắc tới trong clip chẳng hạn, nếu chỉ xem nội dung đoạn hội thoại thì ta không thể nào khẳng định hai người này cùng một giuộc với thành viên anhphan được. Bọn họ có lẽ chỉ bất mãn với công ty về chuyện mình có tài hoa nhưng không có đất thi triển thôi chứ chưa có ý định dứt áo ra đi, và trong trường hợp này chúng ta... vẫn có thể cảm thông, theo tôi nghĩ là vậy.”
“Lý do thứ hai là nếu họp mặt công khai thì đoạn clip chúng ta vừa xem khả năng cao cũng sẽ bị lộ ra ánh sáng, vì không có dẫn chứng sẽ rất khó để cho con người ta tin phục. Mà đoạn clip này chúng ta lại có được bằng một cách không quang minh chính đại gì cho lắm, đem ra chắc chắn sẽ gây….”
“Xin phép cắt ngang sếp Khoa một chút.” Thiếu Hoàng bỗng dưng giơ tay ngắt lời: “Tại sao sếp lại nói là không quang minh chính đại? Đoạn clip này vốn dĩ được bê nguyên xi từ replay ra không chỉnh sửa gì, mà replay một trận đấu nó có phải là bí mật quốc gia hay gì đâu mà nội dung trong đó không thể tiết lộ? Ai bảo mấy kẻ trong clip hớ hênh đến nỗi trò chuyện ngay trong trò chơi như thế?”
“Vẫn biết là vậy, thế nhưng bản thân việc trò chuyện riêng tư này nó đã mang tính chất nhạy cảm rồi, xử lý không khéo là thành ra tai tiếng đấy chứ chả đùa. Anh thử nghĩ xem nếu mọi người biết chuyện anh Lâm lưu replay để soi hội thoại thì họ sẽ có cảm tưởng gì? Liệu sau này còn ai dám chơi đùa với các sếp và các trưởng nhóm một cách vô tư nữa?”
“(Vuốt cằm) Sếp nói… cũng có lý. Làm không khéo có khi tiêu tùng cái môi trường thân thiện gần gũi trong công ty thật chứ chẳng đùa.”
“Rất vui khi thấy anh Hoàng đã nhìn ra vấn đề. Tóm lại, công việc chúng ta cần làm ngay lúc này là tìm ra danh tính của thành viên anhphan rồi quyết định kỷ luật hoặc tạo điều kiện kết thúc hợp đồng luôn nếu hai bên cảm thấy cần thiết. Sau đó chúng ta sẽ nhặt riêng những thành viên đang không hài lòng với công ty để tiến hành trấn an từng người một, nếu mọi chuyện êm thấm luôn thì tốt còn không thì hẵng suy xét chấn chỉnh thanh lọc đội ngũ các thứ. Như thế là an toàn nhất.” Dương Khoa chốt lại vụ việc đột ngột phát sinh bằng quyết định lấy đại cục làm trọng. Nghe thấy vậy nhóm ba người muốn họp mặt cả bộ môn để chấn chỉnh ngay và luôn tỏ vẻ hơi buồn bực một chút, nhưng rồi ai nấy đều gật đầu đồng ý với ý kiến sếp lớn vừa đưa ra, vì suy cho cùng thì đó cũng là một giải pháp không tệ.
Ngừng lại vài giây cho mọi người tiêu hóa thông tin Dương Khoa mới nói tiếp: “Chuyện nhặt riêng các thành viên không hài lòng cũng không khó. Tôi có sẵn ờ… một bản danh sách những kẻ bị tình nghi từ cái lần lắng nghe đề xuất triển khai dự án trò chơi của tập thể hồi hè năm ngoái rồi. Đầu giờ chiều nay phiền mọi người tập trung tại đây, ta sẽ cùng nhau dựa vào nó và nội dung đoạn clip tiến hành khoanh vùng tìm ra đối tượng luôn. Sau khi tìm ra được là ai rồi thì ngay ngày mai khi bộ môn tề tụ đông đủ ta sẽ tiến hành vận động tư tưởng riêng từng người. Được không?”
“Được thưa sếp.” (đồng thanh)
“Tốt lắm. Thôi giờ ta quay trở về mục đích chính của cuộc họp hôm nay nào, mất nhiều thời gian quá rồi.” Đến đây khuôn mặt Dương Khoa mới có vẻ tươi tỉnh lên một chút, hắn cầm lại chiếc máy tính bằng lên rồi vừa trình bày vừa thao tác: “Như ban nãy tôi vừa nói, Ninja Entertainment đã sớm triển khai một dự án trò chơi mới trong lúc mọi người đang tập trung hoàn thiện “Age of Empires“. Và tôi nghĩ chắc hẳn mọi người đang tò mò muốn biết rằng ai là người đứng đầu dự án bí mật này lắm phải không?”
“Không đâu thưa sếp, kiểu gì sếp Khoa cũng là người đầu têu thôi.”
“Chỉ có thể là sếp Khoa chứ chả ma nào ở đây.”
“Ối giời ơi ngạc nhiên quá, sếp mà không nói người cầm đầu là Dương Khoa thì ai cũng biết.” Trước nỗ lực pha trò nhằm mục đích xua tan bầu không khí nặng nề của Dương Khoa, đám người Thiếu Hoàng rất ăn ý đáp lại bằng những lời lẽ mang tính chất gây tụt hứng nhanh hơn tụt quần. Làm Dương Khoa chỉ còn miệng tặc lưỡi cho qua chuyện:
“Chậc, ừ thì đúng tôi là người “đầu têu“.... Quay trở lại trò chơi mới, lần này tôi không những đã soạn xong bản thảo chế tác mà còn hoàn thành cả một mảng nội dung tương đối lớn. Cụ thể là gì thì hiện tại xin được trình chiếu kèm theo giới thiệu sơ bộ về trò chơi, mời mọi người hãy cùng nhìn lên màn hình.”
Theo hành động nhấn lên máy tính bảng một cái dứt khoát của Dương Khoa, trên tấm phông màn chiếu bất chợt xuất hiện những cỗ xe 2D vẽ tay với tạo hình ngộ nghĩnh dễ thương, đúng thành ba hàng bên dưới tấm biển ghi một cái tên nghe thôi đã thấy kỳ cục hết sức.
“”GunBound”? Lại thêm một cái tên lạ lùng nữa, nghe kỳ cục chả khác gì “Flappy Bird” hết. Sếp Khoa đặt tên vẫn “ảo” như xưa.”
“Trông tạo hình nhân vật thế kia thì chắc đồ họa lại quay về kiểu tươi vui giống “Plants vs Zombies” rồi anh em ạ. Vừa mới chân thực được một tý đã lại....”
“Các ông có để ý đến súng ống trên người mấy con ờ… thú kia không? Phải chăng chúng ta chuẩn bị lấn sân sang FPS?” Ngay khi cái tên “GunBound” cùng tạo hình các nhân vật đi kèm đập vào mắt đám người Thiếu Hoàng lập tức nhỏ to bình phẩm với nhau, có thành viên còn bắt đầu đoán già đoán non. Tất nhiên là ngoại trừ Duy Hải vì rõ ràng anh đã sớm biết về sự tồn tại của trò chơi.
“Không, đây không phải là trò chơi FPS đâu Hiền. Chỉ là một trò chơi bắn pháo tựa như “Angry Birds” thôi, nhưng người chơi sẽ so tài với nhau thay vì bắn đám lợn đứng yên. Về phần đồ họa thì Lâm nói đúng, “GunBound” sẽ lấy bối cảnh ngộ nghĩnh tươi vui làm chủ đạo, thích hợp đối với cả nam lẫn nữ cả già lẫn trẻ.”
“Sao ông biết hay thế Hải?” Thấy Duy Hải thao thao bất tuyệt Thiếu Hoàng lập tức đưa ra nghi vấn.
“Vì tôi đâu còn lạ gì trò chơi này nữa? ┐( ̄~ ̄)┌ Mấy tháng trước đi nhậu với sếp Khoa được sếp kể cho biết hết mọi thứ rồi.”
“What?! Ông đi nhậu lúc nào mà tôi không biết? Đánh lẻ phải không? Má ông đúng…. Từ từ lạc đề! Ý tôi là, sao sếp Khoa lại kể cho ông biết trước vậy? Bọn tôi bây giờ mới nghe thấy tên trò chơi lần đầu tiên đấy.”
“À ừ đương nhiên. Lúc đó cả đội còn đang bận tối mắt tối mũi chạy deadline “Đế chế” mà, cho mọi người biết tin để ai nấy mất hết tập trung sao?” Trình bày lý do ngắn gọn xong Duy Hải không quên bồi thêm: “Nhất là ông đó Hoàng, người như ông mà biết bí mật gì là hôm sau cả thế giới đều biết. Sếp Khoa sợ ông cực kỳ luôn nên chỉ dám nói cho mỗi mình tôi biết trước thôi.”
Thiếu Hoàng: ( `д´*)
“Được rồi, anh Hải đừng trêu anh Hoàng thế. Tôi tin anh Hoàng không phải là người như vậy đâu, vì cùng lắm chỉ mỗi người dân trong nước biết thôi chứ làm gì ra đến cả thế giới? Anh Hoàng có mấy khi lên trang web nước ngoài buôn chuyện đâu mà.” Dương Khoa rất kịp thời xen vào “an ủi“.
Thiếu Hoàng:ヽ( `д´*)ノ
“Xin hỏi sếp Khoa, theo như lời Hải vừa nói thì đây liệu có phải là một trò chơi chuyên về mảng Multiplayer?” Một mặt khuyên bảo người anh họ bình tĩnh đừng kích động, mặt khác Trọng Lâm đứng ra chuyển dời chủ đề câu chuyện về lại trọng tâm.
“Đúng vậy, hay nói chính xác hơn thì đây sẽ là trò chơi trực tuyến đúng nghĩa đầu tiên của Ninja Entertainment, không có chế độ chơi đơn đi kèm như những “Plants vs Zombies” hay “Age of Empires” trong quá khứ nữa.” Dứt lời Dương Khoa giơ ngón tay nhấn chuyển cảnh, một tấm hình minh họa lối chơi nhanh chóng hiện ra thay thế các cỗ máy và tấm biển tên.
“A ha, giống trò “Tankwrecker”!” Thanh niên Hưng buột miệng ngay khi thấy trên màn hình có hai cỗ xe đứng ở hai đầu một chiếc cầu treo, trong đó một cỗ xe đang hướng họng súng lên trời khạc tên lửa trông khá “chất”. Những người khác cũng gật gù tỏ vẻ đồng ý, đồng thời trong lòng không khỏi cảm thấy lăn tăn rằng ý tưởng trò chơi dạng này đã có từ rất lâu rồi. Không biết người sếp tài ba của bọn họ dự định nâng tầm nó lên như thế nào.
“Đúng.” Dương Khoa thản nhiên thừa nhận: “Trò chơi mang tên “GunBound” của chúng ta về cơ bản sẽ có lối chơi cốt lõi giống với những trò chơi bắn pháo cũ kỹ trong quá khứ tựa như “Tankwrecker”, người chơi sẽ lần lượt tìm cách bắn hạ đối thủ để giành lấy chiến thắng. Thế nhưng bên cạnh đó thì tôi đã xây dựng kèm theo một hệ thống lối chơi đặc biệt mới lạ, không “đụng hàng” với bất kỳ sản phẩm nào trên thị trường và cam đoan cộng đồng người chơi sẽ cảm thấy thích thú một khi tiếp xúc đến.”
“Trong “GunBound”, người chơi sẽ có tất cả là 18 cỗ xe chiến đấu để lựa chọn sử dụng trong một ván đấu, gọi tắt là các Mobile. Những Mobile này lại sở hữu cho mình thông số cơ bản khác nhau, cũng như ba loại đạn công kích riêng biệt là đạn 1, đạn 2 và đạn SS - viết tắt của Special Shot (đạn đặc biệt). Đảm bảo bất kỳ người chơi nào cũng sẽ phải tiêu tốn một khoảng thời gian kha khá để nắm bắt được hết đặc tính của từng cỗ máy, cũng như thao tác bắn từng loại đạn sao cho thành thạo.”
“Có phức tạp đến độ thuộc nằm lòng ưu nhược điểm, lối chơi chủ đạo của từng chủng tộc một trong “Age of Empires” không sếp?”
“Không đâu anh Hoàng, vì trò chơi hướng đến quần thể người chơi casual nên mọi thứ sẽ không đến nỗi quá mức phức tạp như vậy. Tất nhiên tinh thần “try hard” thì vẫn phải có, thể hiện qua hệ thống xếp hạng và phần thưởng dành cho người thắng cuộc. Người nào thắng càng nhiều thì sẽ càng kiếm được nhiều điểm kinh nghiệm để leo lên những cấp độ “oách xà lách”, cũng như kiếm được nhiều tiền để mua sắm cho bản thân những món trang phục hùng mạnh và đẹp mắt.”