“Tu viện? Ông định chơi thầy tu trong một cái thế trận tranh vàng kinh khủng khiếp thế này hả Bob?... Úi giời ơi lại còn cái gì nữa thế kia? Bộc phá?” Quay trở lại với buồng thi đấu đội tuyển Rook, mắt thấy quân lính chiêu mộ từ tòa thành đá nhà Tây Ban Nha không giống như những gì mình tưởng tượng Ryan bèn mở miệng chất vấn Bob ngay.
“Ừ hứ?”
“Không phải đây là quân tệ hại bậc nhất trong cái trò này sao, chơi làm quái gì cho tốn tài nguyên vậy? Đục tường đâu? Máy bắn đá đâu?”
“Bình tĩnh, tôi đang có kế hoạch hay ho lắm ông cứ đợi mà xem. Với cả bộc phá thực ra cũng không đến nỗi “phế” lắm đâu, một số tình huống dùng công phá nhà cửa khá là ngon.” Miệng từ tốn trấn an đồng đội, tay Bob nhanh thoăn thoắt đổi điểm tập kết quân lính tòa thành đá vào chính bên trong tòa thành nhằm che giấu đám bộc phá cảm tử khỏi tầm mắt của đối thủ. Kế đến, anh tiếp tục khiến đồng đội kề vai sát cánh lẫn khán giả đang theo dõi trực tiếp ván đấu phải ngạc nhiên khi tiêu nốt số vàng ít ỏi trong kho chiêu mộ thầy tu từ tu viện. Sở dĩ nói ngạc nhiên là bởi, thầy tu mà anh chiêu mộ không đơn thuần là một đám ông già tay cầm gậy tay xách kinh thánh đi bộ chậm rãi thường thấy.
Xen lẫn trong đó, có vài thầy tu tỏ ra “thượng đẳng” hơn hẳn khi ung dung… cưỡi lừa thay vì đi lại trên hai chân. Và đây chính là một đơn vị đặc thù khác của chủng tộc Tây Ban Nha trong “Age of Empires” bên cạnh chinh phục quân Conquistador: nhà truyền giáo - Missionary.
Thông thường, các chủng tộc trong “Age of Empires” chỉ sở hữu một đơn vị quân đặc thù là quân lính của tòa thành đá mà thôi. Song trong số ấy có vài ba chủng tộc được ưu ái hơn hẳn, khi có thêm một đơn vị đặc thù nữa để chiêu mộ. Tỷ như Vikings với thuyền dài - Longboat, Incas với lính ném đá - Slinger hay chính trường hợp Tây Ban Nha vừa nêu chẳng hạn, và những đơn vị đặc thù nằm ngoài ngạch dạng này có một cái hay là chúng đều được sắp xếp nằm trong các công trình khác ngoại trừ tòa thành đá. Chỉ cần lên đời rồi bỏ ra chút gỗ xây dựng tu viện bến cảng vân vân… là người chơi có thể chiêu mộ chúng ngay, khá dễ dàng và tiện lợi nếu so với đơn vị quân đặc thù cốt lõi kia.
Bất quá, luận về sức chiến đấu những đơn vị đặc thù nằm ngoài ngạch dạng này chỉ có thể nói là có mặt mạnh có mặt yếu, ưu khuyết đan xen lẫn nhau chứ không thuộc dạng toàn năng. Kèm theo đó chúng còn tỏ ra tương đối khó dùng, chỉ có ở trong một vài tình huống nhất định mới phát huy được hết giá trị của bản thân. Hai điều này kết hợp lại dẫn đến người chơi phải biết mình đang làm gì trước khi quyết định đầu tư tài nguyên chiêu mộ chúng, bằng không kết quả sẽ là hao tiền tốn của mà chẳng thu được lợi lộc gì hết. Đặt vào những trận so tài nảy lửa không khác gì tự cầm súng bắn vào chân.
“Ù uôi, nhìn bạn tôi chơi vui chưa kìa. Mang cả bố già truyền giáo phế vật ra đánh cùng bộc phá cho có đôi có cặp.” Không thể ngờ được đồng đội mình tiêu xài gần hết số vàng trong kho để chơi bài “thầy tu hỗn hợp”, đến lượt Klemens quay mặt hướng về phía Bob bình phẩm, giọng điệu thích thú.
“(Nhăn mặt) Đừng nói thế. Quân nó có đến nỗi nào đâu mà các ông hơi tý lại chê vậy?”
“Sao không đến nỗi? Bộc phá là hàng dùng một lần quá phí phạm, còn mấy bố già cưỡi lừa này đơn giản đếch bằng một cái móng tay thầy tu bình thường. Chỉ được mỗi cái chạy nhanh thôi, mà vẫn cứ bị kỵ binh lùa hơn lùa vịt. Ông dám lấy ra biểu diễn là hơi bị CAN ĐẢM đấy, chứ tôi là tôi xin kiếu.” Klemens không chút phân vân gạt đi lời phản bác của đồng đội, phía cuối không quên khen suông Bob một câu. Xác thực đúng như lời anh chàng tuyển thủ này vừa nói, tuy mang danh là đơn vị đặc thù song nhìn chung nhà truyền giáo của Tây Ban Nha không được đánh giá cao so với thầy tu thông thường. Tầm cải đạo ngắn đến nỗi chưa kịp vung gậy “hú hét” mấy câu đã bị địch quân đuổi đánh sấp mặt, khả năng hồi máu binh lính hết sức chậm chạp và chí mạng hơn cả là, ông thầy tu cưỡi lừa này không nhặt được di vật nằm rải rác trên bản đồ.
Trong khi ở chiều ngược lại, ông thầy tu cưỡi lừa chỉ hơn thầy tu thông thường ở mỗi khoản chạy nhanh và nhiều máu hơn chút đỉnh, và dù thế đơn vị này vẫn dễ bị bắt chết bởi đám kỵ binh hay cung thủ đối địch. Biểu hiện trong thực chiến khá là kém cỏi như vậy nên đa số người chơi khi cầm vào tay tộc Tây Ban Nha không mấy ai tin dùng đơn vị này cả, đã chơi theo con đường “tà đạo” khiến đối thủ ức chế thì chơi thầy tu thông thường luôn cho nó được việc. Nếu không phải đã xác định ngay từ đầu là chơi thoải mái nốt ván cuối cùng rồi rời giải thì Klemens còn lâu mới để yên cho Bob phung phí tài nguyên hiếm thế, kiểu gì cũng phải mở miệng chì chiết mấy phen.
“Tốt lắm, vậy thì ông cứ chống mắt lên mà xem tôi biểu diễn này Klemens. Còn Ryan, ông chia bớt quân tụ tập với quân tôi dần đi, số còn lại phối hợp với hai ông kia xông lên cướp lại bãi vàng trung tâm. Với cả anh em nhớ xây thêm chợ ở con đường mòn sau căn cứ nữa, kiếm vàng tự nhiên không được thì ta kiếm vàng nhân tạo. Để xem mèo nào cắn mỉu nào.”
Thở hắt ra, Bob điềm đạm chỉ đạo đồng đội bắt đầu tiến hành “va chạm” với phe địch, không quên mịt mờ bảo vệ quan điểm của bản thân là trong trò chơi này không có đơn vị nào tệ hại hay phế vật hết. Kế tiếp, anh cố gắng xoay sở kiếm thêm ít vàng nhằm mục đích nâng cấp một số công nghệ mấu chốt cho đám thầy tu mạnh lên, cũng như đảm bảo mạch chiêu mộ bộc phá cảm tử không bị đứt quãng. Mất tương đối nhiều thời gian anh mới có thể chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, còn may là trong lúc này đồng đội của anh đã giúp chuyển dời sự chú ý của đối thủ lên bãi vàng khu vực trung tâm, thông qua những đợt xua quân đột kích không ngừng nghỉ. Chắc mẩm rằng chiêu số độc lạ của mình vẫn chưa bị đối thủ phát hiện và tìm cách đề phòng, thời cơ chín muồi anh lập tức chỉ chuột đánh dấu mục tiêu công kích mà bản thân nãy giờ luôn một mực nhắm đến:
“Đi thôi Ryan. Xếp đội hình bao bọc khéo vào nhé, hai ta sẽ đánh vào cơ sở bắt cá của bọn chúng.”
“... WTF? Ông nói đánh cái gì cơ?” Đang mải mê điều động quân đội giao tranh nơi khu vực trung tâm, loáng thoáng nghe thấy mục tiêu lạ thường trong miệng Bob Ryan một lần nữa tỏ ra ngơ ngác.
“Cơ sở bắt cá, hai cái hồ ấy. Đánh sập mấy cái bến cảng với tàu thuyền đối phương rồi ta nhân lúc đối phương bị đứt nhịp kiếm thức ăn tìm cách chiếm lại bãi vàng trung tâm, hay là tất tay tấn công thẳng vào căn cứ đối phương cũng được tùy thích. Thế nào?”
“... Ồồồồồ hiểu rồi. Có thế chứ, bạn Bob của chúng ta đúng là không bao giờ khiến chúng ta thất vọng hết. Đợi tý đợi tý.” Mất vài giây để đầu óc ngộ ra ý tứ đồng đội muốn truyền đạt, Ryan vội vàng làm theo lời Bob đảo chuột quay về dãy tòa thành chặn đường sắp xếp đội hình, khuôn mặt dần xuất hiện vẻ hưng phấn xen lẫn thấp thỏm. Về phần hai người đồng đội còn lại, không cần Bob phải lên tiếng phân phó họ lập tức hiểu ra ngay hiện giờ mình cần phải làm gì. Chỉ trong thoáng chốc quân đội hai nhà này chĩa vũ khí hướng hết về phía khu vực trung tâm công kích mãnh liệt, tạo điều kiện thuận lợi nhất có thể cho Bob rảnh tay triển khai ngón đòn dương Đông kích Tây.
Một ngón đòn hết sức cơ bản trong các bộ môn eSport thể thức đồng đội nói chung lẫn “Age of Empires” nói riêng, song trong một ngày đẹp trời các tuyển thủ chuyên nghiệp của đội FlyToSun vẫn cứ trúng chiêu như thường. Bị cuốn theo tiết tấu của đội Rook, ai nấy nhanh chóng dồn toàn bộ tinh lực vào loạt trận giao tranh khốc liệt tại khu vực trung tâm, không để ý gì đến một toán bộc phá cảm tử đông đảo dưới sự hộ tống của quân lính và thầy tu âm thầm tiến sâu vào cứ điểm làm ăn quan trọng. Chẳng mất bao nhiêu thời gian, Bob đã đẩy được quân lên lại vị trí cái “vũng nước” Ryan do thám lúc đầu, lúc này đã có hai cái bến cảng tráng lệ nằm ở hai đầu cùng hàng đống thuyền bè tụ tập chết dí một chỗ xung quanh.
Chết dí một chỗ theo đúng nghĩa đen luôn, không có cái thuyền nào nhúc nhích được cả dù chỉ là một chút. Chủ yếu là do xung quanh chúng lúc này có đầy rẫy bẫy cá tạo thành vòng bao bên ngoài, và chúng đang hoạt động hết công suất trong việc đánh bắt cá chở về bến cảng liền kề. Cũng giống như việc đặt ruộng xung quanh nhà chính hay cối xay gió vậy, kiểu bố trí này sẽ giúp tối ưu hết mức có thể thời gian vận chuyển tài nguyên nộp về kho, chỉ cần có chút đầu óc thì người chơi từ nghiệp dư đến chuyên nghiệp ai ai cũng đều bố trí như vậy khi chơi. Tất nhiên, rủi thay có bất trắc xảy ra thì vòng bao bẫy cá sẽ xoay mình biến thành chướng ngại vật gây vướng víu cho chính người chơi, không tháo dỡ kịp thì số thuyền bên trong chỉ có nước chết chùm mà thôi.
Bên cạnh bến cảng có hai tòa tháp canh cùng một dải nhà cửa, rào gỗ đảm nhiệm vai trò phòng thủ cứ điểm làm ăn quan trọng, song trong mắt Bob chúng chỉ như vật trang trí thổi cái là bay. Dành ra vài giây ngó nghiêng, tìm được phương hướng tấn công tối ưu anh cho ngay già nửa đội ngũ cảm tử bộc phá lùi về phía sau, nhằm tránh cho đối phương phát hiện ra và tìm cách thủ tiêu. Số còn lại được anh thao tác lần lượt tiến lên và…
“~Tưởng tượng tiếng nổ liên hoàn tại đây.”
… hy sinh thân mình thổi bay lớp nhà cửa phòng ngự, rồi kế đến là hai tòa tháp canh cùng hai cái bến cảng tráng lệ của đối thủ. Mọi thứ sụp đổ quá nhanh, nhanh đến mức chẳng cần toán quân bảo kê của Ryan phải động thủ nhiệm vụ của công cuộc đột kích đã hoàn thành gần xong. Mất đi bến cảng, đống thuyền đánh cá sau khi bắt cá đầy khoang lập tức rơi vào trạng thái đờ ra như khúc gỗ, không còn tự động xoay vòng khai thác tài nguyên như những gì diễn ra lúc đầu.
Đây, chính là cái nhược điểm mấu chốt của việc khai thác thức ăn từ bẫy cá. Nông dân cày ruộng một khi mất đi nhà chính vẫn có thể ôm tài nguyên nộp vào kho thông quá cối xay gió, thậm chí là thông qua luôn bến cảng nếu biết tận dụng mánh lới, rồi sau đó ung dung làm ruộng tiếp như chưa có chuyện gì xảy ra. Thế nhưng thuyền đánh cá chỉ có một điểm nhận tài nguyên khai thác duy nhất là bến cảng, một khi không có cái bến cảng nào trong tầm với chúng sẽ trở nên vô dụng mười phần. Đấy là chưa kể đến nông dân mất nhà hoàn toàn có thể chủ động xây lại nhà mới, còn thuyền bè có mà đến mùa quýt cũng chẳng gây dựng lại nổi một cái bến cảng mới cho bản thân.
“** má, chúng nó có cái gì mà đánh sập bến cảng nhanh vậy?!” Phía bên kia chiến tuyến, nhận được báo hiệu căn cứ làm ăn bị phá hủy một tuyển thủ chuyên nghiệp lớn tiếng kêu rên. Bằng phản xạ nhanh nhạy hết mức, người này trỏ chuột quan sát ngay toàn cảnh khu vực vừa diễn ra chiến sự, để rồi trong lòng không khỏi nảy sinh cảm giác khó hiểu khi thấy chỉ có một nhóm quân đội cùng thầy tu phe địch đứng cạnh dải phế tích công trình nhà mình. Khá khen cho Bob tính toán cực kỳ chuẩn xác, số cảm tử bộc phá được anh chia ra vừa vặn hy sinh hết sạch sau đòn tấn công bất ngờ, kết hợp với việc đơn vị này không để lại xác khi chết khiến đối phương nhất thời hoang mang không nắm rõ được thông tin.
Nhưng mọi sự vẫn chưa dừng lại tại đây.
Không còn tháp canh lẫn công trình cản đường, đội ngũ thầy tu hỗn hợp chậm rãi tách đội tiến lên cải đạo đống thuyền đánh cá đang đứng hóng gió. Do nằm trong một cái hồ bé tý, có thêm vòng vây bẫy cá không chạy đi đâu được nên chúng rất nhanh thì đổi sang màu nhà Tây Ban Nha. Và rồi, trước sự phẫn nộ của người tuyển thủ chuyên nghiệp đội FlyToSun từng chiếc thuyền màu nhà Tây Ban Nha bị chủ nhân mới của nó cho tự hủy tại chỗ, mang theo xác thuyền cùng toàn bộ tài nguyên khai thác được chìm xuống đáy hồ. Một hành động tàn nhẫn và không nghi ngờ gì sẽ khiến cho phe họ bị thiệt lớn trong những giây phút sắp tới.