Mọi việc sờ đến đâu là hỏng đến đấy, này thì dù có là người lạc quan vô tư nhất quả đất cũng phải nhận thức được có điều gì đó không ổn đang xảy ra, chứ đừng nói tới một kẻ lúc nào cũng hoài nghi quỷ thần như Dương Khoa.
Bất quá, dù có nghĩ đến nát cả óc thì nhân vật chính của chúng ta, hay bất kỳ ai khác trong đội ngũ thành viên dưới trướng cũng không thể nào ngờ được rằng đây là chiêu trò ngáng đường mới mẻ đến từ những thế lực cạnh tranh bản địa. Cuộc chiến trên mặt trận truyền thông chủ lưu kể từ khi “Age of Empires” đổ bộ vào thị trường châu Âu vẫn một mực kéo dài dai dẳng cho đến tận ngày hôm nay, và chỉ cần phát hiện Ninja Entertainment muốn làm gì một cái là đối thủ của bọn họ sẽ lập tức tìm cách ngăn chặn cho bằng được. Hạng mục quảng bá tuyên truyền trò chơi thưở ban đầu đã là như thế, hiện tại hạng mục quan hệ xã giao nhằm kiếm chác giải thưởng Video Game Awards cũng là như thế.
Căn bản, với vốn liếng hoạt động lâu năm trong ngành, những thế lực “hắc ám” miền lục địa già từ lâu đã đúc kết được cho mình kinh nghiệm đối phó những công ty mới tiến quân vào thị trường. Đó là cứ mạnh tay đầu tư thuyết phục các cơ quan truyền thông chính thống đứng về phía mình, chỉ cần hai bên chung sức đồng lòng, kết thành một phe tiến hành vây quét thì mấy kẻ ngoại lai có bản lĩnh đến mấy cũng chẳng tài nào gây ra nổi sóng gió.
Tất nhiên hành động vừa nêu chắc chắn sẽ gây xung đột quan điểm và khiến một nhóm cộng đồng phẫn nộ nhưng có hề gì đâu. Thường thì những công ty mới tiến quân vào thị trường châu Âu chả có mấy fan cứng giúp họ tranh đấu đến cùng, đã vậy ai nấy còn là “người một nhà” cả nên các thế lực “hắc ám” hoàn toàn có thể thuyết phục nhóm cộng đồng này thay đổi trận doanh, hay chí ít là chuyển thành trung lập không giúp đỡ bên nào. Thành thử tranh cãi có nổ ra thì cũng không gây ảnh hưởng quá lớn đến công cuộc hạ bệ danh tiếng sản phẩm đối thủ trên các phương tiện truyền thông của đám người mưu mô.
Mà lại, nhắc đến mạnh tay thì lần này những thế lực đối địch ẩn giấu trong bóng tối, với đại diện là kẻ tìm đến Pierre Hawley có vẻ đã chán thế trận giằng co suốt mấy tháng trời. Mang theo quyết tâm đột phá cục diện trước mắt bằng mọi giá, họ không chút do dự tăng mạnh đầu tư tiền của công sức vào những mối nhân mạch then chốt để Ninja Entertainment vô duyên với giải thưởng Video Game Awards năm nay, thuận tiện cho những đơn vị truyền thông đã bắt tay hợp tác với đối phương đầy đủ lý do để xé cờ phản chiến. Và mặc dù kế hoạch triển khai không thuận lợi như dự liệu cho lắm do thành viên trung gian phía Navigame bất ngờ tỉnh ngộ giữa chừng, song thời gian trì hoãn được vẫn là đủ để họ hoàn thành xong những chuyện họ cần làm.
Giờ thì những thế lực đối địch ẩn giấu trong bóng tối có thể phần nào yên tâm với những ưu thế mới thành công nắm bắt vào tay. Chúng sẽ góp công không nhỏ trong việc phá vỡ thế cân bằng tại cuộc chiến không khói súng với Ninja Entertainment, từ đó giúp họ hiện thực hóa ước nguyện bảo toàn miếng bánh thị phần béo bở khỏi bị “lính mới” chia cắt mà chẳng cần biết ưu thế ấy mang tính chất vĩnh viễn hay chỉ là tạm thời.
Không, Dương Khoa không tài nào nghĩ ra được địch thủ của Ninja Entertainment tại châu Âu vừa âm thầm vượt lên trước một bước như vậy đâu. Hắn chỉ đơn thuần suy đoán rằng những khó khăn vướng mắc đột nhiên gặp phải là một chiêu trò gây khó dễ khác đến từ tay bình luận trò chơi Pierre mà thôi. Chắc hẳn quyết định “nghỉ chơi” đi tìm nơi tử tế mà bàn chuyện làm ăn của hắn đã khiến đối phương cụt hứng, cộng thêm cảm thấy đã không ăn được thì tốt nhất là đạp đổ luôn cho cả làng cùng nhịn. Và thế là bằng một cách nào đó tay này đã thuyết phục thành công đám đồng nghiệp trong ngành hùa nhau chống lại Ninja Entertainment cho đám bọn hắn biết tay, bao gồm cả những đối tượng đã đạt thành quan hệ hợp tác cách đây ít lâu.
Ai bảo người vừa rời khỏi SKAR một cái là phiền toái đã lũ lượt kéo đến thế chứ. Sự đời làm gì có chuyện trùng hợp kỳ lạ như vậy, nhất định là tay bình luận trò chơi “mặt thú dạ cũng thú” giở trò chứ chẳng thể nào sai được.
Ngặt nỗi, cho dù nghe có đáng tin đến mấy thì suy đoán sau cùng vẫn chỉ là suy đoán, Dương Khoa cùng với đồng bọn chẳng có chứng cứ gì để chứng minh Pierre tiếp tục có ý đồ bất lương đối với bọn họ hết. Lại nói, cho dù có chứng minh được thì nó cũng chẳng giúp ích gì trong việc giải quyết chướng ngại đột ngột phát sinh. Công tác quan hệ xã giao nhằm mục đích kiếm về một suất đề danh cho “Age of Empires” vẫn cứ lâm vào cảnh đình trệ, khiến cho những ngày làm việc cuối cùng trên đất châu Âu không lúc nào là Dương Khoa không kêu ca oán thán. Về phần đoàn đội nhân viên đồng hành thì ai nấy đều mất hết tinh thần làm việc hăng hái thưở ban đầu, cũng là lẽ thường vì nỗ lực bỏ ra không đem về kết quả tương xứng thì chớ lại còn thường xuyên phải nghe sếp lớn cằn nhằn, có thể giữ vững được tinh thần mới là quái sự.
“Sếp Khoa, đối phương vừa gửi mail hồi âm nói nhất quyết không chịu hạ giá sếp ạ.”
Vẫn là gian phòng tạm trú bên trong khuôn viên văn phòng chi nhánh Ninja Entertainment tại châu Âu, vẫn là người nhân viên đắc lực phụ trách báo cáo những tin tức mới cập nhật từng giây từng phút cho người sếp lớn trẻ tuổi của cô. Chỉ có điều, lần này trông người nhân viên có vẻ khá chán chường, còn người sếp lớn thì đang loay hoay thu dọn nốt đồ đạc hành lý thay vì cầm tài liệu nghiên cứu như lần trước. Hai tay đóng sập vali khóa lại, Dương Khoa ngước mặt về phía nhân viên buồn bực chép miệng:
“Đấy là đã trình bày hết mọi lý lẽ rồi đấy chứ?”
“Thưa vâng. Thông tin dẫn chứng đủ hết, có cả anh Tiến đứng ra nói giúp nữa nhưng….”
“Nhưng sao?”
“... nhưng đối phương vẫn bác bỏ rằng Ninja Entertainment là trường hợp đặc biệt. Việc hợp tác với công ty chúng ta tiềm ẩn quá nhiều rủi ro, không thể dựa theo lẽ thường mà làm việc được.”
“(Khịt mũi) Lại cái lý do cũ rích, đến biến tấu một chút cho đỡ giống nhau cũng không thèm làm. Thật đúng là chẳng còn gì để nói…. Mà thế là chính thức hết danh sách rồi đấy đúng không?”
“Đúng ạ.”
“Vừa vặn, ít nhất thì lịch trình làm việc không bị đổ bể…. Xem nào, bây giờ chị nhắn mọi người tầm khoảng một tiếng nữa tập trung đông đủ để họp tổng kết, rồi sau đó thu dọn đồ đạc chuẩn bị tiếp tục hành trình sang Mỹ nhé. Phía châu Âu này từ bỏ đi thôi, thà tay trắng ra về còn hơn là mất tiền oan cho cái bè lũ tham lam này.”
Mệnh lệnh nhanh chóng được Dương Khoa đưa ra, đi kèm với một tiếng thở dài đầy phiền muộn. Cứ ngỡ chuyến công tác đầu tiên liên quan đến giải thưởng Video Game Awards danh giá sẽ có một khởi đầu suôn sẻ thuận lợi chứ, thế mà cuối cùng thu hoạch chả được bao nhiêu thì chớ, lại còn gây thù chuốc oán với cả đống đơn vị truyền thông bản địa. Bực nhất là Ninja Entertainment của hắn vốn chẳng làm gì sai hết, tinh thần cầu thị hợp tác một mực thể hiện xuyên suốt chặng đường nhưng vẫn phải nhận lấy cái kết cục tệ hại ấy. Đến mức chính trung gian Tiến phía Navigame sau khi liên hệ hết với các mục tiêu cũng phải thốt lên không hiểu vì đâu mà sự việc lại đến nước này.
Biết trước mọi sự bết bát thế này hắn đã chẳng cất công dẫn đội một phen rồi, mớ thời gian công sức bị lãng phí có thể dùng để làm được ối việc đấy chứ chả đùa.
Chứng kiến sếp lớn thở dài, người nhân viên dưới trướng theo thói quen định an ủi vài câu thì cánh cửa phòng đột nhiên mở ra khiến cô giật mình. Ngoái đầu lại, cô thấy một người đàn ông trung niên Việt kiều xách theo một lốc lon nước gì đó trong tay khoan thai tiến vào. Thoạt nhìn dáng dấp người này trông bình thường không có gì đặc biệt cả, nhưng thần thái lại toát lên một vẻ gì đó khá là nghiêm nghị cứng nhắc, không lẫn vào đâu được trong bộ sậu nhân viên chi nhánh nói riêng và toàn thể công ty Ninja Entertainment nói chung.
“Chào boss Khoa, chào ờ... em. Anh tìm boss Khoa hỏi thăm chút việc, cơ mà anh có xen ngang vào công chuyện của cả hai không đó?” Đảo mắt nhìn Dương Khoa và cô nhân viên dưới trướng một lượt, người đàn ông Việt kiều lập tức lên tiếng.
“Anh Markus à, không công chuyện của bọn em xong rồi anh cứ vào đây.” Đoạn người nhân viên dưới trướng biết ý xin phép rời đi, để lại không gian cho hai thành viên cao tầng chuyện trò riêng tư: “Vậy xin phép sếp Khoa em đi báo tin cho mọi người biết ạ. Chào sếp, chào anh.”
“Làm phiền em nhé, em gái đến giờ anh vẫn chưa biết tên.”
Vẫy tay chào tạm biệt người nhân viên, chờ cho đối phương đi mất người đàn ông trung niên Việt kiều tên Markus - cũng chính là vị tổng quản lý chi nhánh từng được nhắc đến ở các chương trước lập tức kéo ghế ngồi xuống đối diện Dương Khoa. Bàn tay cầm theo lốc lon nước ném nó lên một chiếc kệ ngay sát vị trí ngồi rồi thản nhiên lấy ra một lon, Markus bật nắp bằng ngón tay cái trông cực kỳ điệu nghệ sau đó đưa về phía trước, miệng liến thoắng một tràng: “Ây dà, boss Khoa sắp đi khỏi đây rồi mà chả chịu nói cho anh em nhân viên biết một tiếng gì hết. Làm anh cứ tưởng boss còn ở đây lâu định nhờ boss chỉ cho mấy chiêu.... Làm thử một lon này boss Khoa. “Hàng” này ngon lắm mà lại đắt đỏ hiếm có khó tìm, anh phải xin cái Yến phó quản lý đến méo cả mồm mới được có chừng này thôi đấy.”
“... À thôi. Anh Markus cứ dùng tự nhiên.” Mắt đánh về phía nhãn hiệu Vitality nằm chình ình trên bề ngoài lon nước Dương Khoa lắc nhẹ đầu từ chối khéo, miệng cố gắng kiềm chế hết sức để không bật cười thành tiếng. Thế rồi chưa kịp đưa đẩy câu chuyện thì Markus đã chủ động đi thẳng vào vấn đề luôn:
“Vốn anh định để thư thư mấy ngày nữa rồi mới tìm đến boss cơ, mà nghe tin boss chuẩn bị đi khỏi đây thế là phải đến gặp vội luôn. Không biết boss Khoa đã nhận được sách lược phát hành trò chơi quý tới chưa thế, lúc trước anh có nhờ nhân viên gửi trực tiếp cho sếp Khoa đó.”
“Ồ, cái đó em có xem rồi. Bản kế hoạch tuyệt lắm, nội dung chi tiết các đầu hạng mục rất thấu đáo. Lại còn có sẵn cả hạng mục phát hành trò “Slay the Spire” chưa chính thức “nhá hàng” nữa, hiệu suất làm việc của chi nhánh mình nhanh nhạy thật đấy. Ở quê nhà bộ môn phát hành chưa cho được kế hoạch tương tự tới tay em đâu.” Nhớ lại những gì đã từng được đọc Dương Khoa lập tức mở miệng cười khen.
“Hề, vậy thì bộ môn phát hành ở quê nhà xem chừng phải chỉnh đốn lại rồi. Ai đời để chi nhánh vượt lên trên thế chứ…. Nhưng nhắc đến “Slay the Spire” thì anh có hơi lăn tăn một chút, sao đến giờ này boss Khoa vẫn chưa cho phép chi nhánh “nhá hàng” trò chơi ấy vậy? Như các đơn vị khác thì trò chơi còn chưa đâu vào đâu người ta đã sớm tuyên truyền rầm rộ để thu hút người chơi rồi. Trong khi ta rõ ràng là đã có sản phẩm hoàn thiện trong tay, ngày phát hành chính thức cũng gần kề mà boss lại…. Well, vẫn tiếp tục “giấu hàng”?”
“À, chuyện này nó liên quan đến tôn chỉ làm việc từ xưa đến nay của Ninja Entertainment. Chắc anh chưa tiếp xúc nhiều nên chưa rõ.”
Thế rồi Dương Khoa bắt đầu tóm lược sơ qua quá trình phát hành trò chơi của trụ sở quê nhà, kể từ lúc mọi người vẫn còn làm việc cặm cụi trong căn nhà cho thuê chật hẹp nơi phố cổ cho tới tận thời điểm hiện tại. Thuận tiện hắn còn khoe khoang chiến tích đạt được kèm theo, nhằm chứng minh những lời hắn nói không phải là mớ lý thuyết suông. Chúng kết hợp lại tạo thành một chiến lược phát hành đậm chất ma huyễn, không tài nào hiểu nổi vì sao lại có thể thành công và rõ ràng là không được công nhận bởi người quản lý cứng nhắc.
Nhưng rồi, bằng một cách nào đó Markus vẫn có thể dằn được lòng không ngắt lời phản bác Dương Khoa, khác hẳn những gì xảy ra thường ngày đối với nhân viên chi nhánh. Đợi cho người sếp lớn kể lể xong xuôi, người quản lý Việt kiều vội vàng cầm lon nước đã bật nắp sẵn lên tu ừng ực, như thể muốn nuốt trôi hết đống ngôn từ vừa nghe xuống dạ dày luôn vậy. Khoảng chừng vài giây sau, bình tĩnh trở lại anh mới tìm cách thay đổi chủ đề câu chuyện: “Nghe boss Khoa chia sẻ vậy anh mới vỡ ra được đấy. Người ta nói boss Khoa tuổi trẻ tài cao quả không sai chút nào, toàn là kinh nghiệm quý báu.”
“(Cười) Anh Markus quá lời. Này là công lao của tập thể chứ em cũng không dám nhận hết về mình đâu.”
“Nhưng cũng phải công nhận boss Khoa vượt trội hơn hẳn người bình thường đi, mọi sách lược thành công đều không thoát khỏi quan hệ với người lãnh đạo tài ba đâu…. Okay, thực sự mà nói thì anh chỉ định tìm đến boss Khoa thỉnh giáo một hai điều vậy thôi. Cơ mà trên đường tới đây anh có nghe mọi người nói chuyến công tác lần này của boss Khoa không được như ý, tình hình cụ thể thế nào boss Khoa có thể chia sẻ cho anh biết một chút được không?”