Tôn Kỳ nhìn bọn chúng, tỏ ra khó hiểu nói:
“Chư vị đều là đỉnh tiêm Yêu Hoàng, cho dù đi đến đâu cũng có một chỗ cắm dùi, việc gì phải gia nhập Thánh tộc?”
“Haizzz.” Nghe hỏi, Ma Bằng Vương thở dài, thành thật nói: “Nói là nói như vậy. Nhưng bọn ta là tân tấn Yêu Hoàng, lãnh thổ khắp Yêu giới đã phân chia xong. Muốn có lãnh thổ riêng? Khó!”
Tôn Kỳ nghe vậy thì cười lớn:
“Các vị nói đùa! Giống như ta này, tự đánh ra một mảnh giang sơn, có gì khó?! Mấy tên như Tham Thiềm Hoàng, các vị chẳng lẽ không đánh chết được.”
“Không giống! Bọn ta bị kìm kẹp.” Ma Bằng Vương hạ thấp giọng ẩn ý nói.
“Là bọn hắn?” Tôn Kỳ hỏi.
Ma Bằng Vương gật đầu.
“Bọn hắn phát hiện ra sao?” Tôn Kỳ lại hỏi.
Ma Bằng Vương lắc đầu:
“Không có! nếu không bọn ta đã sớm bị vây giết. Nhưng có thể đã nghi ngờ. Thử nghĩ một chút: sau khi sinh vật Vực Sâu bị tiêu diệt, đột nhiên xuất hiện vài vị tân tấn Yêu Hoàng mà lại thực lực cực cường. Không bị nghi ngờ mới là lạ.”
Tôn Kỳ gật đầu, lời này có lý, nếu là hắn, hắn cũng nghi ngờ.
“Còn ta?!” Tôn Kỳ tự chỉ mình hỏi.
“Có lẽ không sao?!” Ma Bằng Vương nói, sau đó giải thích: “Huynh xuất thế cùng với cái chết của huynh cách nhau những 500 năm, rất khó để liên hệ với nhau.”
“Vậy các vị đến chỗ ta chẳng phải sẽ khiến ta bị nghi ngờ?!” Tôn Kỳ lạnh giọng, ánh mắt sắc bén.
“Huyết Ngục huynh đừng nói như vậy! bọn ta cũng không còn cách nào khác. Bọn ta cần được tẩy trắng thân phận. Huyết Ngục huynh bịa ra cái gọi là Thánh tộc thật là diệu. Bọn ta cũng muốn thành Thánh tộc.”
“Hừ! Các ngươi muốn lợi dụng ta?” Tôn Kỳ giọng càng sắc.
“Ha, ha… Huyết Ngục huynh xin đừng nói vậy. Đối với huynh cũng là chuyện tốt.” Ma Bằng Vương tươi cười nói.
“Nói nghe thử.” Tôn Kỳ cười lạnh nói.
“Năm chúng ta cộng thêm Huyết Ngục huynh nếu đều là Thánh tộc, vậy thì sẽ là một cỗ thế lực không nhỏ, đủ sức đứng ngang hàng với bọn Tứ Phương Thần Thú. Cho dù sau này bị phát hiện ra thân phận, bọn chúng cũng không dám manh động. Chúng ta trước kia thất bại cũng vì quá phân mảnh, không chân thành hợp tác bị bọn chúng lần lượt đánh bại. Nhưng nếu bây giờ chúng ta cùng một tộc vậy thì mọi chuyện đều tốt.” Ma Bằng Vương thành thật nói.
“Dụ con nít sao?!” Tôn Kỳ hừ lạnh, sát khí lượn lờ. “Nếu tốt như vậy, sao các ngươi không tự mình làm, đến chỗ ta làm gì. Năm tên các ngươi đủ sức chống lên cả bầu trời. Các ngươi rõ ràng là muốn kéo ta xuống nước.”
Thấy Tôn Kỳ nổi giận, Ma Bằng Vương vội giải thích:
“Huyết Ngục huynh bình tĩnh, bọn ta là thật lòng muốn liên minh, không hề có ý kéo Huyết Ngục huynh cùng xuống nước.
Huyết Ngục huynh thử nghĩ xem, bây giờ huynh không bị nghi ngờ nhưng biết đâu có một ngày bọn chúng phát hiện ra huynh. Lúc đó huynh không phải sẽ gặp nguy hiểm sao?
Trông chờ vào may mắn, chi bằng chúng ta chủ động thành lập liên minh, sau này bọn chúng có phát hiện hay không thì cũng không quan trọng.
Ta tin tưởng Huyết Ngục huynh là kẻ thông minh, sẽ không bị động chờ may.”
Tôn Kỳ nghe vậy, sát khí giảm mạnh, gãi cằm suy tư, lời của Ma Bằng Vương không phải không có lý. Hắn cũng thích chủ động hơn là bị động chờ may.
“Lời ngươi nói cũng không sai.”
Thấy Tôn Kỳ nhẹ giọng, đám Ma Bằng Vương thở phào, chuyện này coi như xong.
Tôn Kỳ cần có đồng bọn, đám Chúa tể muốn tẩy trắng thân phận. Vậy là hai bên đồng thuận. ×— QUẢNG CÁO —