Editor: P'Yu
Nghe Hứa Tri Ý từ chối, Chu Nghiên cũng không để ý.
Anh gật gật đầu, bình tĩnh nói: “Ừm.”
Anh nhìn về phía Bồ Hoan và tài xế, nhắn nhủ: “Ra sân bay nhớ chú ý an toàn, ở đây có rất nhiều fan.”
Bồ Hoan: “Vậy thầy Chu về bằng gì ạ?”
Chu Nghiên: “Có xe Trịnh Nguyên ở bên kia rồi.”
Bồ Hoan: “Vâng.”
Nhìn xe Hứa Tri Ý rời đi, Chu Nghiên mới quay lại xe của mình.
Trịnh Nguyên nhìn anh, thở dài nói: “Anh thật sự không sợ bị phát hiện hả?”
Chu Nghiên liếc cậu ta, buồn cười nói: “Nếu xung quanh đây có paparazzi và fans, cậu nghĩ cô Hứa có nói chuyện với tôi lâu như vậy không?”
Toàn bộ nơi này đều được tổ ekip bao thầu rồi, fans và paparazzi có dùng cách gì đi nữa cũng không thể lọt vào đây được. Đương nhiên, kể cả flycam cũng thế.
Hiện tại thì các flycam có xuất hiện cũng đã bị xử lý xong.
Chu Nghiên dám làm vậy là vì chắc chắn sẽ không bị phát hiện.
Ngay cả lúc anh nói những lời đó với Hầu An Kỳ, anh cũng có thể khẳng định cô ta không dám tiết lộ ra ngoài.
Trịnh Nguyên không còn gì để nói.
Cậu ta nhớ tới vẻ mặt của Hứa Tri Ý lúc nãy, hỏi: “Cô Hứa giận anh sao?”
Chu Nghiên: “Đúng vậy.”
Trịnh Nguyên: “...... Cô Hứa giận mà anh còn vui thế à?”
Chu Nghiên nhướng mày: “Tôi có à?”
Trịnh Nguyên: “Anh có.”
Không phải Chu Nghiên vui.
Chỉ là có một số chuyện anh sẽ không nói với Trịnh Nguyên.
Chu Nghiên tỏ ra thản nhiên như vậy càng làm cho Trịnh Nguyên hiểu lầm.
Anh cười cười không tiếp tục chủ đề này, thấp giọng nói: “Đi sân bay.”
Trịnh Nguyên đáp lại một tiếng.
Trên đường ra sân bay, Chu Nghiên gửi cho Hứa Tri Ý vài tin nhắn, Hứa Tri Ý không hồi âm.
Anh nhướng mi, cuối cùng nhắn lại một câu: “Giận anh thật sao?”
Hứa Tri Ý không phải thật sự tức giận, cô đang gọi điện cho Tiêu Văn Thiến.
Màn kết hợp của cả hai dù chưa được phát sóng nhưng hôm nay ghi hình đã khiến fan náo loạn một trận. Từ sáng đến giờ, cả hai vẫn đang được tìm kiếm rất nhiều, độ hot không hề giảm, thậm chí còn tăng lên.
Hôm nay Hứa Tri Ý dù không làm gì cũng tăng được mấy trăm nghìn lượt follow weibo.
Độ hot và lượt quan tâm như thế này chỉ khi cô có phim chiếu hoặc là lúc có những tấm ảnh đi sự kiện khiến người ta suýt xoa. Nhưng hôm nay, cả hai đều không phải.
Tiêu Văn Thiến cảm thán: “Em với Chu Nghiên không hổ là *ánh trăng sáng của cộng đồng mạng.”
*Câu gốc là “bạch nguyệt quang” ám chỉ người mình ái mộ nhưng không được ở bên, giống như mặt trăng rất sáng ta có thể nhìn thấy ngay trước mắt nhưng lại rất xa không thể với tới
Hứa Tri Ý bất đắc dĩ cười: “Cũng không biết là lợi hay hại nữa.”
Trước đó hai người hợp tác quá thành công khiến khán giả không thể quên được, vì vậy mà bọn họ cũng không thoát khỏi cái mác này. Có đôi khi, Hứa Tri Ý cảm thấy dây là chuyện đáng mừng, nhưng có những lúc lại nghĩ điều đó cũng không tốt đến thế.
Cô cũng không có cách nào phân định rõ ràng được.
Tiêu Văn Thiến: “Đương nhiên là chuyện tốt rồi.” Chị ấy giảng giải cho cô: “Em đừng tự áp lực về vấn đề này nữa. Diễn xuất của em tốt thì mới khiến mọi người nhớ mãi không quên, hiểu không?”
Hứa Tri Ý:“Em hiểu.”
Cô dở khóc dở cười: “Yên tâm đi, bây giờ em đã nghĩ thoáng hơn rồi.”
Tiêu Văn Thiến thở dài nói: “Thầy Chu đến gameshow mà Lâm Khải cũng không báo trước với chị, để chị phải đến khi thấy hot search mới biết được.”
Chị ấy lẩm bẩm: “Vậy mà còn nói kề vai chiến đấu cơ đấy.”
Hứa Tri Ý bật cười: “Có thể là Chu Nghiên không cho nói.”
Tiêu Văn Thiến: “Không phải có thể mà chắc chắn anh ta không cho nói.”
“......”
Hứa Tri Ý sờ sờ chóp mũi: “Đúng thật.”
Một lúc sau.
Tiêu Văn Thiến nói: “Không định phản hồi lại những tin trên mạng sao?”
“Không cần đâu.” Hứa Tri Ý dựa vào cửa sổ xe:“Chúng ta cũng không làm gì khác ở chương trình, sẽ không bị phát hiện đâu.”
Tiêu Văn Thiến: “Ờ.”
Chị hỏi: “Mấy giờ bay?”
Hứa Tri Ý: “9 giờ.”
“Lần này không trùng chuyến bay với Biên Lỗi nữa chứ?” Tiêu Văn Thiến lo lắng sốt ruột nói:“Chị không muốn em lại gặp lần nữa đâu.”
Hứa Tri Ý: “Không đâu.”
Về chuyện này thật ra cô cũng không thể khẳng định chắc chắn được. Bởi vì cô không biết gì về giờ bay của Biên Lỗi, anh ta hẳn cũng không biết thông tin chuyến bay của cô.
Nếu thật sự lại gặp lần nữa thì cô cũng đành chịu.
Hai người lo lắng chuyện này nhưng lại bỏ qua một người khác có thể đụng độ Hứa Tri Ý.
-
Đến sân bay.
Hứa Tri Ý vẫn như cũ không đi cổng VIP, cô biết có rất nhiều fan chờ cô ở sân bay nên muốn chào hỏi bọn họ.
“A a a a Ý Ý!”
Fans vừa nhìn thấy cô, điên cuồng thét chói tai:“Hôm nay chị vất vả rồi!!”
“Hôm nay vợ đẹp quá đi mất.”
“......”
Hứa Tri Ý nghe fans tâng bốc mình cúi đầu nhìn bản thân.
Hôm nay cô chỉ áo thun đơn giản với quần Jean, vừa mới thay ra lúc ghi hình xong, đẹp chỗ nào chứ.
Cô buồn cười, vẫy tay với fan:“Khuya lắm rồi, mọi người mau về nghỉ sớm đi.”
Fans trăm miệng một lời:“Vâng!”
Hứa Tri Ý nói mấy câu đơn giản với fan xong thì chuẩn bị đi.
Cô mới vừa xoay người, bên tai đã truyền đến tiếng thét chói tai đinh tai nhức óc.
“A a a a a a Chu Nghiên!!”
“Chu Nghiên!!”
“Chồng ơi!!”
“Aaaaaaaaaaa!! Sao hôm nay Chu Nghiên lại không đi cổng VIP!!”
“Woaaaa thầy Chu tới kìa.”
Tiếng thét chói tai không dứt bên tai.
Hứa Tri Ý theo phản xạ quay đầu nhìn người đang đi ở đầu kia.
Chu Nghiên đi dọc theo con đường cô vừa đi.
Anh vừa xuất hiện, fan vốn không mang nhiều hy vọng lập tức kích động. Bọn họ không thể tin được, họ thật sự đợi được Chu Nghiên tới.
Không thể trách fans phấn khích quá.
Thật sự là phần lớn lịch trình bay, Chu Nghiên đều sử dụng lối đi VIP, bởi vì sợ fans quá đông sẽ gây ra hỗn loạn, cũng là vì để đi cho kịp giờ.
Lần này anh tới, fan nào không đến xem thì tiếc hùi hụi.
Bên tai có tiếng fan ngờ vực nhưng tiếng fan vui mừng, hưng phấn còn nhiều hơn.
Là Chu Nghiên đó.
Một Chu Nghiên sống sờ sờ đã lâu không xuống núi.
Bọn họ rốt cuộc nhìn được thấy người thật rồi.
Bên cạnh tiếng hét của fans và người qua đường, có xen lẫn trong trong đó fan CP đã nhận ra vấn đề trước tiên.
Hứa Tri Ý?
Chu Nghiên?
Hai người gặp nhau ở sân bay!!
Nhìn khoảng cách của hai người, tim fan CP muốn nhảy ra ngoài luôn.
Gần một chút.
Cầu hai anh chị lại gần một chút nữa.
Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, Hứa Tri Ý quay đầu lại, mà Chu Nghiên cũng dõi mắt nhìn về phía Hứa Tri Ý.
Hai người tầm mắt giao nhau.
Người đến người đi trong sân bay. Bọn họ không đứng gần, không nói chuyện với nhau, chỉ ở trong vòng vây của fan yên lặng nhìn nhau vài giây.
Rất nhanh sau đó.
Hứa Tri Ý liền thu hồi ánh mắt, khi thu lại tầm nhìn cô thấy Chu Nghiên tháo khẩu trang xuống gật đầu với cô.
Hứa Tri Ý hơi dừng lại, nhấp môi cười một cái xem như đáp lại.
Lần gặp nhau này của hai người lập tức khiến cả hai nhảy lên hot search.
Không giao tiếp bằng lời nói.
Thậm chí không cần mạch nước ngầm khởi động, chỉ có một cái gật đầu, một nụ cười đáp lại cũng đủ khiến mặt hồ tĩnh lặng nổi lên gợn sóng, làm fans yên lặng đã lâu lại lần nữa khơi dậy khát vọng tưởng tượng.
Điên rồi.
Tất cả đều điên rồi.
Ngay lúc này fan only của Hứa Tri Ý và Chu Nghiên cũng không có cách nào ngăn lại được.
Chu Nghiên chủ động gỡ khẩu trang chào hỏi Hứa Tri Ý, fans của anh không thể nói Hứa Tri Ý cọ nhiệt hay ăn vạ. Mà với fans Hứa Tri Ý, nhìn thấy nụ cười đó của cô thì lại càng là không tự lừa mình dối người được, đây là lễ phép cơ bản cần có.
Bọn họ biết Hứa Tri Ý đã lâu nên cũng hiểu Hứa Trĩ Ý rất chú trọng lễ nghĩa.
Mà cũng không hẳn thế.
Lần trước Hứa Tri Ý gặp Biên Lỗi ở sân bay, cô không muốn nhiều lời mà cười cũng rất mất tự nhiên. Nhưng hôm nay vẻ mặt không những không cứng đờ, nụ cười của cô ấy còn vượt qua đám đông để đến được với Chu Diên.
-
Ngồi trong phòng chờ, Hứa Tri Ý hít sâu một hơi.
Cô quay đầu nhìn về phía Bồ Hoan:“Chị khống chế biểu cảm trông ổn không?”
Bồ Hoan đưa điện thoại đến trước mặt cô, nén giọng nói: “Chị làm tốt ghê á! Fans muốn điên luôn rồi nè.”
Hứa Tri Ý:“......”
Cô vô thức lùi lại, nhỏ giọng hỏi:“Mắng chị nhiều lắm sao?”
“Không nhiều lắm.”
Bồ Hoan nói:“Bọn họ đều đang chơi GiveAway rồi.”
Hứa Trĩ Ý:“?”
Cô khó hiểu:“Chơi cái gì cơ?”
“Fan Trung Ý đó.” Bồ Hoan nói:“Có một account tên Mèo Nhỏ Của Trung Ý sau khi thấy hai người ở sân bay đã đứng ra tổ chức hoạt động tặng các sản phẩm mà hai anh chị làm đại diện“.
Bồ Hoan cho hay:“Fan nói hôm nay là tết của bọn họ, cần phải chúc mừng mới được.”
“......”
Hứa Tri Ý nhận lấy di động xem, giá trị các phần thưởng đưa ra không hề nhỏ.
Đại ngôn mỹ phẩm dưỡng da quốc tế của cô và sản phẩm dưỡng da mà Chu Nghiên làm đại diện, một bộ ít nhất cũng đã 3000 tệ. Cô nàng chuẩn bị sản phẩm của Hứa Trĩ Ý là 13 bộ, của Chu Nghiên là 14 bộ, hợp lại thành 1314*.
*1314: đọc là yīsān yīsì, gần giống với từ yīshēng yīshì nghĩa là nhất sinh nhất thế (trọn đời trọn kiếp).
“Có phải hơi quá rồi không?”
Hứa Tri Ý hỏi.
Bồ Hoan:“Đây là một người chủ trì rất giàu có của siêu thoại Trung Ý.”
Cô không cần mọi người tiêu pha tiền bạc vì cô với Chu Nghiên để phát thưởng hay gì cả, cô cảm kích tình cảm của mọi người, dù là fan cp hay hay fan only cũng thế, GiveAway là không cần thiết.
Bồ hoan biết Hứa Tri Ý xót tiền cho fan, nhưng đối với việc fan chơi GA thì nghệ sĩ can thiệp vào cũng không hay, hơn nữa đây còn là fan cp, chị ấy càng không thể làm gì được.
“Chị đừng suy nghĩ nhiều, fan cũng vì quá thích chị và anh Chu Nghiên nên mới như vậy.”
Hứa Tri Ý đương nhiên biết, cô thở dài nói:“Nhưng lãng phí quá rồi.”
Cô quyết định về sau nhất định phải nhắn nhủ với fan, nói mọi người đừng tiêu quá nhiều tiền cho mấy trò chơi này, chỉ cần có fan yêu thích cô là đã quá đủ rồi.
Trong lúc cả hai đang bàn luận, Chu Nghiên bước vào trong sự bao vây cuồng nhiệt của người hâm mộ.
Theo phản xạ, mọi người trong phòng chờ đều quay đầu nhìn bọn họ. Chưa nói hai người đều là đại minh tinh mà mọi người đêu biết, đại đa số người hay hóng hớt trên mạng cũng biết chuyện của bọn họ.
Chú ý tới ánh mắt chung quanh, Hứa Tri Ý ra hiệu bằng ánh mắt ý bảo Chu Nghiên ngồi cách xa mình một chút.
Đừng lại gần đây.
Hôm nay cô lên hotsearch như vậy là đủ rồi.
Thấy rõ ràng ánh mắt ám chỉ của cô, Chu Nghiên bất đắc dĩ cười.
Người ta còn chưa hết giận, anh đương nhiên chỉ có thể nghe lời rồi.
Chu Nghiên cụp mi, nhấc chân đi về một hướng khác cách Hứa Tri Ý một lối đi.
Thấy một màn như vậy, những người thích bọn họ trong phòng này đều ước gì có phép thuật để đẩy hai người lại gần nhau.
A a a a a sao lối đi ở phòng chờ VIP lại rộng thế chứ.
Bức ảnh hai người ngồi cách nhau một đường đi không có gì bất ngờ được đăng lên siêu thoại.
Fans thấy đều đồng lòng phản ảnh.
[Ôi! Những người ở hiện trường có thể giúp tôi góp chút sức khiêng ghế ngồi của hai người lại gần nhau không!!]
[Ủa ủa?? Mắc gì làm cái lối đi rộng dữ vậy mấy ba]
[A a a a a a tôi ghét cái lối đi này quá đi mất.]
[Ông trời ơi cho tôi ma thuật đi, tôi muốn tác hợp cho OTP.]
[Ta hận ta hận! Bên cạnh Hứa Tri Ý còn chỗ trống kìa, sao Chu Nghiên không qua đó ngồi đi!! Đàn ông là phải chủ động chứ trời, không chủ động là mất vợ đó anh có biết không!]
[Ôi ôi viên mãn viên mãn.]
[Tin vui lớn cho nhà mình đây, hai người đi cùng chuyến bay đó.]
[Ôi mẹ ơi! Còn chỗ ngồi thì sao, chỗ ngồi thì sao?]
Lúc fan cp nhận được tin tức, Hứa Tri Ý mới bắt đầu nhớ tới việc này.
Hai người vào cùng một phòng chờ, không có gì bất ngờ sẽ ngồi cùng máy bay.
Hứa Tri Ý lấy di động ra, đọc tin nhắn Chu Nghiên gửi tới.
Cô khẽ hừ một tiếng, nhắn lại cho anh biểu tượng cảm xúc mà trước đây Thịnh Đàn hay gửi cho chồng cô ấy.
Gửi xong, cô mới hỏi:“Anh ngồi vị trí nào?”
Chu Nghiên:“Ngay phía trước em luôn.”
Hứa Tri Ý:“......”
Cô cúi đầu gõ chữ:“Thầy Chu to gan nhỉ.”
Chu Nghiên:“Cô Hứa quá khen“.
Hứa Tri Ý: “.”
Hai người cắm mặt vào di động trò chuyện với nhau.
Không bao lâu, bọn họ phải đi đăng ký.
Cân nhắc đến cảnh tượng oanh tạc khi hai người cùng xuất hiện, cả hai biết điều mà cách nhau mười phút rời khỏi phòng chờ.
Hứa Tri Ý mới vừa ngồi xuống ở khoang hạng nhất thì Chu Nghiên tới.
Không ngoài ý muốn, anh ngồi ngay phía trước cô.
Có người đi cùng chuyến bay gặp được hai người ở khoang hạng nhất, nhìn cư dân mạng đang đẩy hotsearch của cả hai thì lập tức đăng Weibo.
[Hôm nay nhân phẩm cao ghê!! gặp được Chu Nghiên và Hứa Tri Ý ở khoang hạng nhất! Hứa Tri Ý khí chất đúng đỉnh, không hổ là thiên kim nhà giàu, sang chảnh lắm luôn, Chu Nghiên siêu đẹp, siêu đẹp trai luôn á, dù đeo khẩu trang với mũ cũng đã thấy đẹp rồi. Tiếc là hai người lại không tương tác gì với nhau!!!]
Người qua đường này vừa đăng Weibo, các fan nghe tin lập tức chạy đến.
[A a a a chồng em chồng em!!]
[Chồng em đẹp trai chết mất.]
[Ôi vợ tôi!!]
[Nhìn bà xã muốn hôn một cái quá.]
[Muốn ôm vợ huhu.]
[...... Chẳng lẽ chỉ có tôi muốn cho hai người ôm hôn sao?”]
[F*ck!! Ai thiết kế chỗ ngồi đấy, tại sao chỗ ngồi khoang hạng nhất phải có lưng ghế!! Tôi muốn quăng luôn cái lưng cho rồi, cái lưng ghế này dám ngăn cản chồng tôi với vợ tôi gần gũi]
......
-
Hứa Tri Ý vốn định ở trên phi cơ ngủ một lát nhưng di động lại rung lên liên tục.
Cô bất đắc dĩ lấy ra xem, tất cả đều là Thịnh Đàn gửi cho cô ảnh chụp màn hình những bình luận không lành mạnh của fan cp. Mỗi một câu mà bóc ra đều có thể đủ điều kiện để bị báo cáo.
Thịnh Đàn:“Vcl hai người ngồi cùng nhau được à?”
Hứa Tri Ý:“Không được.”
Thịnh Đàn:“Tại sao chứ!”
Hứa Tri Ý:“Sợ không kiềm chế được.”
Thịnh Đàn: “?”
Hứa Tri Ý:“Cách một lưng ghế chúng tớ dù muốn làm gì cũng không thể. Nhưng nếu ngồi cạnh nhau tớ sợ thầy Chu sẽ không nhịn được mà nắm tay tớ.”
Thịnh Đàn:“Tạm biệt