Nhập Vai Vào Vở Kịch

Chương 7: Chương 7: Gần đây anh ấy trở lại làm người rồi




Thấy vậy, Hứa Tri Ý lặng lẽ thoát khỏi weibo.

Fan cp lúc này đầy suy nghĩ đen tối, cô không thể “thông đồng làm bậy” với họ được.

Cô muốn tránh né chủ đề này nhưng tránh được fan cp lại không tránh được Thịnh Đàn ép hỏi.

Thịnh Đàn:“Tớ có một thắc mắc”

Hứa Tri Ý:“?”

Thịnh Đàn:“Nửa tiếng thật hả?”

Hứa Tri Ý:“Tạm biệt.”

Thịnh Đàn:“Mau nói cho tớ biết nếu không tớ cứ quấy rầy cậu.”

Hứa Tri Ý bất lực trả lời:“Fan nói bừa thôi, anh ấy không phải người như vậy.”

Anh ấy không phải người không biết chừng mực.

Thịnh Đàn:“Chẳng phải cậu nói anh ta là đồ mặt người dạ thú sao?.”

Hứa Tri Ý:“Tó có nói như thế à?”

Thịnh Đàn:“Cậu có.”

Hứa Tri Ý nén cười, nằm xuống ghế sofa nói:“Ồ... thì gần đây anh ấy trở lại làm người rồi.”

Thịnh đàn:“Cậu có thai hả???”

Hứa Tri Ý:“...... Ngủ ngon.”

Cô thoát khỏi wechat, mặc kệ Thịnh đàn nổ tin nhắn liên tục.

Bỗng dưng, Hứa Tri Ý cũng không biết nghĩ tới cái gì, tự cười một mình.

Cười một tiếng, cô đứng dậy đi vào phòng tập yoga.

Nghệ sĩ muốn duy trì vóc dáng đẹp thì rèn luyện là không thể thiếu. Chế độ ăn kiêng chỉ có thể giảm bớt cân nặng, chứ không thể khiến hình thể thay đổ gì nhiềui.

Hứa Tri Ý không biết là, fan cp và fan only lại đánh nhau.

Fan cp vẫn luôn biết tự giới hạn hoạt động trong nhà mình, nhưng lúc nào cũng sẽ có vài người không hiểu chuyện, đem những thứ ở siêu thoại náo loạn ra bên ngoài.

Fan only của Hứa Tri Ý và Chu Nghiên trước kia thuộc loại lực đơn thế yếu, không thể làm gì được fan cp, nhưng hiện tại đã khác.

Bây giờ fan only của Chu Nghiên đã lớn mạnh, nhìn thấy fan cp phân tích biểu cảm của Hứa Tri Ý, thậm chí cue đến chuyện Chu Nghiên đổi chuyến bay thì không nhẫn nhịn nữa.

[Tụi bây phân tích thì phân tích đi lôi kéo người khác vào làm gì?.]

[Anh tao cứ quay về Bắc Thành thì là đi gặp Hứa Tri Ý chắc? Mơ mộng hão huyền vừa phải, chẳng lẽ chúng bây quên là nhà anh ấy ở đó à, anh ấy không được về nhà vì việc riêng hay gì?]

[Hứa Tri Ý a.k.a nữ nghệ sĩ sắp rớt xuống tuyến hai làm ơn ngưng buộc chặt Chu Nghiên đi, cô không xứng đâu, đừng làm ảnh hưởng đến anh tôi.]

[Ha hả.

Rốt cuộc là ai ảnh hưởng đến ai? Năm đó lúc bộ phim điện ảnh kia chiếu không phải là Chu Nghiên đi trêu chọc trước làm cho mọi người hiểu lầm à? Hiện tại sự nghiệp của vợ tao có chút không thuận lợi, tụi mày liền nhân cơ hội mắng chửi? Mở to mắt chó của chúng mày ra mà nhìn, vợ tao là xuất thân chính quy, có thể kém hơn lão diễn viên gần 30 tuổi nhà chúng mày sao? Chị ấy trẻ tuổi xinh đẹp, thêm 5 năm nữa là đạp anh tụi mày xuống sàn mà lau nhà đấy!]

......

Bởi vì fan only tham chiến, fan cp đã không còn đất diễn nữa.

Không hiểu sao từ fan only mắng fan cp lại biến thành trận chiến của fan only giữa hai nhà Chu Nghiên và Hứa Tri Ý.

Cuối cùng, chẳng bên nào chiếm được thế thượng phong, ức chế không có chỗ xả nên nhắm ngay fan cp mà nổ súng, làm cho fan cp đang ăn đường vừa hoang mang vừa khó chịu.

Bọn họ chỉ có niềm vui nho nhỏ thôi, sao lại bị mắng chứ

Chỉ vui vẻ nhấm nháp đường thôi, sao mà khó khăn thế.

- ---

Ba giờ sáng.

Khi Chu Nghiên vừa hoàn thành công việc xong, chuẩn bị quay về khách sạn, Thịnh Nguyên liền nói với Chu Nghiên chuyện này.

“Anh Nghiên.” Trịnh nguyên nhìn vẻ mặt mệt mỏi của anh, thấp giọng nói:“Fan lại cãi nhau nữa rồi.”

Chu Nghiên nhận lấy di động, mở wechat nói chuyện với Hứa Tri Ý.

Bình thường vào giờ này Hứa Tri Ý đã ngủ rồi.

Nhưng Chu Nghiên có một thói quen, bất kể là làm việc xong sớm hay muộn, anh đều sẽ nói một tiếng với Hứa Tri Ý, để cô ngủ dậy là có thể nhìn thấy tin nhắn của anh.

Gửi tin nhắn cho Hứa Tri Ý xong, Chu Nghiên mới hỏi:“Cãi nhau chuyện gì?”

Trịnh Nguyên lời ít mà ý nhiều tóm tắt lại nguồn gốc và trọng điểm sự việc cho Chu Nghiên. Nói đến nói đi, đều là bởi vì giá trị con người của cả hai cách nhau ngày càng xa.

Ba năm trước đây hai người đều đứng ở đỉnh cao sự nghiệp, fan only hai nhà không hề cãi nhau, ngay cả đối với fan cp cũng rất ôn hòa.

Không có lý do nào khác, lúc đó Chu Nghiên và Hứa Tri Ý tựa như khắc câu “Xứng đôi vừa lứa” trên người. Nhưng hiện tại mọi chuyện đã khác.

Nghe Trịnh Nguyên nói xong, Chu Nghiên khẽ nhíu mày.

Anh đưa tay về phía Trịnh Nguyên: “Đưa điện thoại di động cuả cậu cho tôi.”

Chu Nghiên không có tài khoản phụ, chỉ có một tài khoản không thường xuyên cập nhật trạng thái, weibo của anh chính là một tài khoản thương mại, ngoài tuyên truyền ra thì vẫn là tuyên truyền, một trăm bài đăng có thể tìm ra một bài đăng riêng về anh đã là nhân phẩm cao rồi.

Trịnh Nguyên đưa điện thoại cho anh.

Màn hình điện thoại của Trịnh Nguyên đúng lúc dừng ở giao diện siêu thoại, Chu Nghiên cúi đầu xem, đập vào mắt đầu tiên là một nội dung mắng Hứa Tri Ý.

Chu Nghiên kéo xuống một chút, đêm nay fan hoạt động rất sôi nổi, tất cả đều là những câu từ rất khó nghe.

Anh cau mày mở siêu thoại ra xem.

Không ngoài ý muốn, không ít fan cp bày tỏ không thể kiên trì nổi nữa, sinh hoạt chỉ với chút đường ít ỏi, thật sự quá khó.

Quan trọng nhất là Chu Nghiên hiện tại đã sở hữu nhị *kim ảnh đế.

*Tuy trong truyện tác giả đã đổi tên khác nhưng cũng khá tương tự với thực tế, có ba giải thưởng điện ảnh danh giá nhất gồm: Kim Kê, Kim Mã và Kim Tượng, người có cả 3 giải được gọi là tam kim ảnh đế/ảnh hậu-địa vị cực kì cao, ở đây Chu Nghiên đã có được 2 trong 3 giải nên gọi là nhị kim.

Cùng năm hợp tác với Hứa Tri Ý, hai người đồng thời nhận được giải thưởng *Kim Diệp cho nam nữ diễn viên xuất sắc nhất.

*Kim Diệp: Lá vàng.

Năm ngoái, Chu Nghiên đã trở thành nam diễn viên chính xuất sắc nhất ở giải thưởng *Kim Lộc bằng bộ phim điện ảnh ra mắt vào mùa hè. Đêm đó, fan của Chu Nghiên vui như đón tết.

*Kim Lộc: Nai Vàng.

Bởi vì Chu Nghiên đã trở thành người thứ hai trong giới giành được hai giải kim ảnh đế khi mới 28 tuổi.

Người đầu tiên là Trần Lục Nam.

Không chỉ lấy được hai giải kim ảnh đế trước 28 tuổi, anh ta còn là nam diễn viên tam kim đầu tiên của điện ảnh Hoa ngữ trước tuổi 30.

Chu Nghiên là nhân tài mới xuất hiện, được giới truyền thông và cư dân mạng ví như người nối nghiệp của Trần Lục Nam. Mọi người đều đặt nhiều kỳ vọng vào anh ấy, hy vọng anh ấy cũng có thể nhận được giải *Kim Sư cho nam diễn viên chính xuất sắc nhất trước 30 tuổi và trở thành người trẻ tuổi thứ hai đạt được tam kim ảnh đế.

*Kim Sư: Sư Tử Vàng.

Trong giới giải trí, rất nhiều người quan niệm rằng điện ảnh cao quý hơn, quyền lực hơn truyền hình.

Vì vậy khi Hứa Tri Ý bắt đầu đóng phim truyền hình, không ít fan điện ảnh tỏ ra nghi ngờ, bọn họ không hiểu tại sao cô lại phải hạ thấp địa vị cuả bản thân mà đi nhận phim chiếu đài.

Thậm chí ngay cả kịch bản phim truyền hình mà cô nhận cũng không quá xuất sắc.

Vì thế, khi bộ phim chính kịch đầu tiên của Hứa Tri Ý khai máy, cư dân mạng và bloggers trào phúng, chế giễu làm chủ đề này đứng top tìm kiếm nóng cả một ngày. Hôm đó, weibo của cô giảm đến mấy chục nghìn lượt theo dõi.

Có sự đối lập này, fan only của Chu Nghiên bắt đầu cảm thấy địa vị của hai người không hề cân xứng, cho rằng cô không xứng với Chu Nghiên, sẽ hạ thấp Chu Nghiên.

Mà fan cp cũng hết lần này tới lần khác cảm nhận được sự chênh lệch như nước sông so với mặt biển của hai người, chứng kiến hai năm cả hai không một lần tương tác, dần dần cảm thấy lực bất tòng tâm.

......

Qua kính chiếu hậu, Trịnh Nguyên quan sát sắc mặt của Chu Nghiên.

Trong xe một hồi im lặng, chỉ có bóng đêm lúc sáng lúc tối tiến vào trong xe, khắc họa ra khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông.

“Anh.”

Trịnh Nguyên lên tiếng:“Anh có ý định gì không?”

Chu Nghiên nhướn mày:“Ý gì?”

Trịnh Nguyên nhớ đến những điều mình nhìn thấy trong siêu thoại, thấp giọng nói: “Fan cp đều đang bàn tán chừng nào anh mới giúp cô Hứa.”

Chu Nghiên hiểu anh ta có ý gì.

Anh cụp mi, nhìn ảnh chụp mới của Hứa Tri Ý, mắt ngọc mày ngài, khí chất tuyệt hảo, vẻ đẹp cao ngạo lạnh lùng, làm người khác sinh ra cảm giác không dám lại gần.

Người không quen sẽ cảm thấy cô rất khó tiếp xúc.

Nhưng không phải như thế.

Hứa Tri Ý chỉ là chút lười biếng, lại hơi bướng bỉnh. Nhưng thật ra, cô không hề làm giá, không làm khó dễ người khác, lại càng không bao giờ khinh thường ai.

Chu Nghiên đã đồng hành với cô ở hai đoàn phim, ở trong đoàn cô thậm chí còn có thể trò chuyện rất vui vẻ với dì lao công.

Lúc ở cạnh Chu Nghiên, cô vẫn chỉ là cô gái nhỏ ấm áp, thẳng thắn lại còn thích làm nũng.

Đương nhiên, chỉ giới hạn ở mặt tình cảm. Về khía cạnh sự nghiệp, Hứa Tri Ý còn kiên cường hơn so với bất kì ai. Một năm trước, bởi vì liên tiếp mấy bộ phim của Hứa Tri Ý đều thất bại, Chu Nghiên không đành lòng nhìn sự nghiệp của cô gặp trắc trở, sắp xếp người giao cho cô hai kịch bản chất lượng.

Vốn dĩ Hứa Tri Ý đã muốn nhận.

Nhưng trước khi kí hợp đồng, cô đã gặp đạo diễn.

Đạo diễn uống say đã buột miệng tiết lộ, nói với Hứa Tri Ý hai vai diễn đó là do Chu Nghiên đề cử cho cô.

Đó lần đầu tiên Hứa Tri Ý cãi nhau với Chu Nghiên, cô trịnh trọng tuyên bố với Chu Nghiên, cô không cần anh nhúng tay. Ít nhất bây giờ chưa cần.

Nếu cô cần cô sẽ nói.

Nếu cô không đề cập thì Chu Nghiên không được lén lút giúp đỡ. Thứ cô muốn, cô sẽ tự mình giành lấy.

Mặc dù biết con đường phía trước không dễ đi, cô cũng cũng không sợ hãi. Quan điểm của Hứa Tri Ý rất rõ ràng, cô chỉ cần cố gắng thêm vài năm nữa, cô còn trẻ, ở giới điện ảnh không được thì cô sang truyền hình, kỹ thuật diễn của cô vẫn còn đây, nhất định có một ngày cô sẽ lội ngược dòng.

“Anh Nghiên.”

Trịnh Nguyên thấy anh mãi không lên tiếng.

Chu Nghiên định thần lại, trả lại điện thoại cho anh, nói:“Cô ấy chịu đâu.”

Trịnh Nguyên sửng sốt:“Hả?”

Anh ta suy nghĩ một chút, mới nói:“Lén giúp cũng không được sao?”

Nghe vậy, Chu Nghiên mỉm cười:“Cậu biết cô Hứa nhạy bén như thế nào mà.”

“......”

Không hiểu sao, Trịnh Nguyên lại cảm thấy trong câu nói của anh vừa có bất đắc dĩ vừa có chút cưng chiều, anh ta thấy mình vừa bịt nhét cẩu lương đầy miệng.

Trịnh Nguyên trầm mặc một hồi, thở dài nói: “Vậy phải làm sao bây giờ.”

Chu Nghiên quay đầu, nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ nói:“Cô ấy sẽ không đứng ở đáy vực mãi đâu.”

Trịnh nguyên:“Vậy lỡ như?”

Dù sao thì vận khí của Hứa Tri Ý trong vài năm nay thật sự quá kém.

“Lỡ như?” Chu Nghiên nhướn mày, thản nhiên cười cười:“Sẽ không có lỡ như.”

Trịnh Nguyên nghẹn họng, bộ dáng muốn nói lại thôi, Chu Nghiên bỗng nhiên nói một câu: “Cho dù là ở đáy vực, tôi cũng sẽ ở cùng cô ấy.”

Đối với Chu Nghiên mà nói, dù Hứa Tri Ý ở đáy vực hay là đỉnh núi, anh sẽ luôn đi cùng cô.

Cô ở dưới đáy anh sẽ dắt cô đi, anh ở đỉnh núi, bên cạnh cũng sẽ luôn có vị trí dành cho cô.

Như lời fan nói, họ sẽ gặp lại nhau ở đỉnh cao vào một ngày không xa.

Tuy rằng Chu Nghiên cũng không cảm bản thân đã ở đỉnh cao, nhưng anh vẫn luôn nỗ lực từng ngày.

Trịnh Nguyên: “...”

Ok, anh ta chắc chắn, anh Nghiên của anh ta vừa đút một ngụm cẩu lương vào miệng anh ta.

Nhưng cẩu lương này anh vẫn tình nguyện ăn.

Nghĩ đến đây, Trịnh Nguyên hỏi: “Anh Nghiên.”

Chu Nghiên nhìn anh ta..

Trịnh Nguyên tò mò:“Anh với cô Hứa định khi nào mới công khai?”

Chu Nghiên:“Nghe cô ấy.”

Trịnh Nguyên::“Cô Hứa vẫn chưa đồng ý sao?”

“Ừm.”

Cách đây không lâu, Chu Nghiên đã hỏi ý kiến của Hứa Tri Ý về chuyện công khai mối quan hệ của hai người.

Câu trả lời của Hứa Tri Ý là không.

Chu Nghiên hỏi lý do, Hứa Tri Ý nói thẳng với Chu Nghiên rằng nếu một ngày nào đó họ chia tay, không phải sẽ khó coi lắm sao?

Chu Nghiên không cảm thấy họ sẽ chia tay, nhưng nếu Hứa Tri Ý đã không muốn, hai người yêu đương lén lút cũng không sao.

Nói tóm lại thì, yêu đương là chuyện riêng của hai người bọn họ.

Chuyện cãi vã của các fan, Chu Nghiên sẽ không quan tâm mà Hứa Tri Ý cũng thế.

Đúng như dự đoán của Chu Nghiên, Hứa Tri Ý sẽ không để sự nghiệp của mình đứng ở đầm lầy mãi. Không nhận được kịch bản tốt ở điện ảnh, cô sẽ chuyển sang giới truyền hình.

Dù ở đâu thì cũng là diễn xuất, đối cô mà nói không có gì khác biệt.

Về phần nhận show tạp kỹ, Hứa Tri Ý cũng đề cập qua với Tiêu Văn Thiến, chỉ cần không ảnh hưởng đến việc quay phim, dùng show giải trí để duy trì nhiệt độ cũng không thành vấn đề.

Chỉ cần là những thứ do chính mình đạt được, Hứa Tri Ý sẽ không cảm thấy có gì không ổn.

Chiều hôm đó, Hứa Tri Ý đã ký hợp đồng tham gia chương trình.

Mới vừa ký xong, trên mạng có một tài khoản tiếp thị đã tung ra tin tức.

[Anh đây có tin tức lớnv: Tin mới đây! tiểu hoa có xuất phát điểm cao chuẩn bị tham gia chương trình tạp kỹ. ]

[Có nhiều tiểu hoa lắm, biết là ai chứ?”]

[Xuất phát điểm cao thì còn ai ngoài Hứa Tri Ý nữa?]

[Thôi đi, với tính tình đó của Hứa Tri Ý tham gia show không sợ sụp đổ hình tượng à]

[Sụp cái gì mà sụp, tính cách của Hứa Tri Ý siêu đáng yêu có biết không?]

[A a a a a a thật không vậy, cuối cùng tôi cũng đợi được một khía cạnh mới của vợ tôi rồi.]

[Không thể nào Hứa Tri Ý đã thảm tới mức đó rồi sao?]

[Nhận show thì có gì mà thảm hay không? Có nhiều minh tinh nam lẫn nữ tham gia show truyền hình như vậy, thảm cái gì?]

[Hóng vợ quá! Có ai biết là kiểu show gì không! Tôi muốn xem bà xã xinh đẹp huhu.]

......

Trong chớp nhoáng, tin tức Hứa Tri Ý nhận show tạp kỹ đã lan truyền nhanh chóng.

Trên trạng thái weibo mới nhất của Hứa Tri Ý có vô vàn bình luận hỏi han của fan, cả hộp tin nhắn riêng cũng đầy ắp tin nhắn mới. Một bộ phận fan nhắn nhủ cô chú ý an toàn khi quay show, họ không cần cô cố tình làm gì cả, cô chỉ cần đứng trước ống kính để fan thưởng thức nhan sắc của mình là được.

Có người ủng hộ, cũng có người phản đối.

Hứa Tri Ý có không ít fan điện ảnh được tích góp từ trước, đối với chuyện cô nhận show này, nhóm fan điện ảnh ý kiến rất nhiều, hiện tại có tin tức cô tham gia show truyền hình, bọn họ cảm thấy cô không còn chỉ nghiêm túc quay phim như trước chính là đang làm lãng phí thiên phú và tài năng của chính mình, không cứu vãn được nữa.

Hứa Tri Ý nhìn đọc rất nhiều bình luận và tin nhắn, tích cực lẫn tiêu cực đều có.

Thần sắc cô lạnh nhạt, không có nhiều biến hóa.

Tiêu Văn Thiến ở bên cạnh quát sát, thấy vậy thì yên tâm.

“Cuối tuần bắt đầu quay show, mấy ngày nay ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, tranh thủ xem thêm kịch bản.”

Hứa Tri Ý gật đầu:“Vâng.”

Điện thoại cô rung lên, là tin nhắn Chu Nghiên gửi tới lúc ở đoàn phim.

Chu Nghiên:“Em nhận show gì thế?”

Anh không có hỏi cô vì sao lại quyết định đi show, hai người sẽ không can thiệp vào công việc cả nhau, đây chính là sự ăn ý của bọn họ.

Hứa Tri Ý:“Là một show nhập vai.”

Chu Nghiên:“?”

Thực rõ ràng, Chu Nghiên chưa từng nghe có kiểu show này.

Hứa Tri Ý:“Đó là show mà tổ tiết mục sẽ cung cấp kịch bản, sau đó để người chơi tự do phát huy.”

Chu Nghiên:“Là show về diễn xuất sao?”

Hứa Tri Ý:“Cũng đại loại thế, em xem qua thì thấy đây là một kiểu diễn kịch, không phải diễn trong trường quay mà là theo phong cách show tạp kỹ”

Đội ngũ chương trình đã chuẩn bị sẵn một kịch bản có cốt truyện hoàn chỉnh, mỗi một tập là một câu truyện khác nhau.

Bây giờ cô đã có được kịch bản đại cương.

Chu Nghiên:“Anh vẫn không hiểu lắm.”

Hứa Tri Ý dứt khoát chụp một tấm ảnh gửi qua cho anh.

Điện thoại im lặng vài phút, sau đó rung lên.

Hứa Tri Ý nghe máy, giọng nói mát lành lạnh của Chu Nghiên từ bên kia truyền đến:“Nếu anh không nhìn nhầm, nhân vật cả em trong tập đầu tiên là một tiểu hồ ly?”

“A...” Hứa Tri Ý đáp:“Vâng.”

Chu Nghiên nhướng mày:“Diễn viên đối diễn với em là ai?”

Thông thường, tiểu hồ ly trong các câu truyện đều có cảnh thân mật.

Hứa Tri Ý:“Sao thế?”

Chu Nghiên:“Anh muốn biết.”

Hứa Tri Ý cười nhẹ, không vạch trần ý đồ của anh, nghiêm trang nói:“Bây giờ thì em chưa biết, nhân viên công tác không nói với em.”

Chu Nghiên “Ừm”, trầm mặc một lát nói:“Vậy anh tự đề cử mình được không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.