Nhập Vai Vào Vở Kịch

Chương 6: Chương 6: Vợ Chu Nghiên @hứa tri ý trả lời đi




Giống như bốn năm trước, Hứa Tri Ý đưa tay cho anh.

Chu Nghiên nắm lấy tay cô, lòng bàn tay to lớn, ấm áp, truyền đến một nguồn lực cuồn cuộn không ngừng.

Lông mi Hứa Tri Ý khẽ run lên, còn chưa kịp phản ứng đã bị Chu Nghiên kéo vào lòng anh.

Hứa Tri Ý không kịp đề phòng, mũi bị đập trúng vai anh.

Cô đau đớn ngẩng đầu, vừa định mắng anh thì bỗng va vào ánh mắt ấy.

Đôi đồng tử của Chu Nghiên là màu hổ phách nhạt, đẹp như hạt ngọc lưu ly, giờ phút này viên ngọc lưu ly ấy đang làm nổi bật hình ảnh phản chiếu của chính cô.

Hứa Tri Ý ngẩn người, trong đầu chợt lóe lên cảnh tượng vài năm trước lúc cô lần đầu đối diện với đôi mắt xinh đẹp ấy, đó cũng là lần gặp đầu tiên của họ.

Trước khi gặp Chu Nghiên, Hứa Tri Ý cũng biết có một người như vậy.

Khi cô vừa bước nửa bàn chân vào giới giải trí, Chu Nghiên đã là nam diễn viên nổi tiếng rất được yêu thích, giải thưởng có cả nam chính và nam phụ xuất sắc nhất, một người vừa có lưu lượng, vừa có thực lực.

Khi Tiêu Văn Thiến nói với cô ngày hôm sau sẽ gặp mặt ăn bữa cơm với Chu Nghiên và đạo diễn, cô đã mất ngủ cả đêm.

Bạn thân cô - Thịnh Đàn biết, trước khi hợp tác với Chu Nghiên, Hứa Tri Ý gần như là một fan của anh.

Những bộ phim mà Chu Nghiên đóng, bọn cô đều đã xem vài lần.

Thời gian hẹn dùng bữa là vào buổi tối, tại một câu lạc bộ có tính bảo mật rất cao.

Lúc Hứa Tri Ý đến, Chu Nghiên bởi vì kẹt xe nên tới muộn.

Chào hỏi đám người đạo diễn với biên kịch xong, Hứa Tri Ý lo lắng ngồi trong góc, cô không dám nghịch điện thoại, chỉ dám ngồi yên uống nước nghe mọi người trò chuyện.

Đây là tật xấu của cô, mỗi lần hồi hộp là điên cuồng uống nước.

Ngồi không bao lâu Hứa Tri Ý đã muốn đi vệ sinh.

Cô nói với Tiêu Văn Thiến một câu rồi đứng dậy đi ra toilet.

Cô vừa bước đến cửa, đưa tay kéo cửa ra.

Cửa vừa mở ra cô gặp được người bên ngoài đang giơ tay chuẩn bị đẩy cửa.

Bọn họ một người đứng bên trong, một người đứng ngoài cửa.

Bóng người đổ xuống, Hứa Tri Ý theo phản xạ ngước mắt lên nhìn, vừa ngẩn lên cô thấy được người trước mặt mặc áo lông màu đen, đội mũ lưỡi trai màu đen, đeo khẩu trang kín mít, thân hình cao gầy, vóc dáng cao ngất.

Tầm mắt hai người chạm nhau.

Anh cúi xuống nhìn cô, khiến cho cô chú ý tơi khuôn mặt anh trước tiên.

Mày kiếm mắt sáng, lông mi vừa dài vừa cong.

Đồng tử của anh màu nhạt, trong ánh đèn màu cam của căn phòng, đôi đồng tử màu hổ phách của ấy dường như đang tỏa ra ánh sáng ấm áp.

Hứa Tri Ý chưa trải sự đời, cứ như vậy mà đứng ngẩn người ra đó.

Chu Nghiên là người hồi thần trước, anh nhìn vào mắt Hứa Tri Ý, trong ánh nhìn chăm chú của cô đưa tay lên bên tai cởi bỏ khẩu trang xuống, lộ ra một khuôn mặt hoàn mỹ.

“Xin chào.” Giọng anh hơi khàn, giống như đang bị cảm.

Anh cụp mi xuống, nhìn bộ dạng sững sờ của Hứa Tri Ý, cười nhẹ: “Tôi là Chu Nghiên.”

“Hứa....Hứa Tri Ý.”

Cô định thần lại, lắp bắp trả lời.

Chu Nghiên hơi nhướng mày:“Tôi biết.”

Hứa Tri Ý:“......”

Chu Nghiên nhìn cô:“Cô muốn đi ra ngoài sao?”

Hứa Tri Ý nói:“Ừm”, tai lẫn má đỏ bừng, cô thì thầm: “Vào... nhà vệ sinh.”

Chu Nghiên ngay lập tức tránh sang một bên, lúc cô đi qua hỏi một câu:“Biết đường đi chưa?”

“......biết rồi ạ.”

Để lại một câu như vậy, Hứa Tri Ý vội vàng chạy đi.

Đêm đó, chuyện này đã để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho cô. Sau khi đi vệ sinh xong trở lại phòng ăn, Hứa Tri Ý ngay cả ngẩng đầu lên cũng không dám.

Quá xấu hổ, quá mất mặt rồi!

Nhưng cô có thể mơ hồ cảm thấy tầm mắt của Chu Nghiên dường như rơi vào người cô mấy lần.

Cô thất thần quá lâu, Chu Nghiên nghiêng người cắn khóe môi cô:“Đang nghĩ gì đó?”

Hứa Tri Ý hoàn hồn, nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc của anh, dùng đầu ngón tay chỉ vào lông mi anh.

“Nghĩ về lần đầu gặp anh.”

Cô liếm khóe môi ướt át vừa bị anh hôn, trong lòng đột nhiên muốn hỏi: “Trong hộp đêm ngày đó, anh có nhìn em mấy lần đúng không?”

Khi cô vừa nhắc đến, Chu Nghiên cũng nhớ lại ngày đó.

Anh nhướng mày, nụ cười trên mặt càng sâu:“Ừ.”

Anh thừa nhận.

“Anh nhìn em làm gì?” Hứa Tri Ý trước nay chưa từng muốn hỏi anh, chủ yếu là vì quá xấu hổ.

Cô không muốn làm mình khó xử.

Chu Nghiên nghe xong thì nghiêm túc suy nghĩ.

Dưới ánh mắt mong đợi của Hứa Tri Ý, anh đáp:“Lúc đó anh đang nghĩ, cô nàng lính mới này không hề xem anh là người ngoài.”

Nghe câu trả lời này, Hứa Tri Ý cáu kỉnh, giơ tay định đi đường quyền với anh.

Cô trừng mắt nhìn anh, tức giận nói:“Không phải thế! Ai bảo anh đến muộn cơ? Lúc đó do em lỡ uống quá nhiều nước.”

Nếu Chu Nghiên không đến muộn, cô đâu có như vậy.

Chu Ngạo nhéo nhéo vành tai nóng rực của cô, nặng nề cười.

Hứa Tri Ý liếc xéo anh một cái:“Không còn nguyên nhân gì khác sao?”

Chu Nghiên trầm ngâm, nhớ lại dáng vẻ của cô lúc mới gặp, mỉm cười nói:“Còn có...lời đạo diễn nói với anh trước đó quả thực không nói quá.”

“Hả?”

Chu Nghiên cọ cọ chóp mũi cô, thành thật nói:“Bạn diễn lần này của anh rất xinh đẹp.”

Nghe anh nói như thế, Hứa Tri Ý có chút đắc ý.

Tuy nói diễn viên quan trọng nhất là diễn xuất, nhưng được người khác khen xinh đẹp, cô vẫn rất vui.

Cô ấy nhướng mày, kiêu ngạo nói:“Tất nhiên rồi, em đã được khen từ nhỏ——”

“Đến lớn” hai chữ này còn chưa nói ra, cô lại bị Chu Nghiên chặn môi lại.

Một đoạn thời gian không gặp, anh giống như rất thiếu kiên nhẫn.

Chu Nghiên ngậm lấy môi cô, cạy răng ra, tiến sâu vào từng chút một.

Yêu nhau ba năm, hai người đã hôn nhau không biết bao nhiêu lần.

Trong nhà của họ, trong khách sạn, trong xe hơi... dù là ở đâu, bất kể là đã hôn bao nhiêu lần, tim Hứa Tri Ý đều không thể kiểm soát được mà đập nhanh hơn vì từng nụ hôn, cô bị anh hôn đến khi nhịp tim nhảy lên từng hồi chỉ vì anh.

-

Ở bãi đỗ xe.

Xe của Hứa Tri Ý không rời đi, chiếc xe bảo mẫu màu đen bên cạnh cũng không động đậy.

Hai người trợ lý ở trong một chiếc xe khác, không dám đến gần họ.

Nhìn nhau một lúc, Trịnh Nguyên nói: “Không còn thời gian nữa.”

Bồ Hoan:“......”

Cô im lặng, nhỏ giọng hỏi: “Anh dám đến quấy rầy sao?”

Trịnh Nguyên:“Tôi không dám.”

Tuy rằng anh cảm thấy Chu Nghiên cũng không đến mức làm gì anh, nhưng đúng là anh vẫn không dám quấy rầy chuyện tốt của hai người.

Im lặng một hồi, Bồ Hoan đề nghị:“Hay là anh thử nhắn tin cho anh Nghiên xem?”

Trịnh nguyên:“Gửi rồi, không trả lời.”

“......” Bồ Hoan:“Vậy để tôi nhắn chị Ý thử xem?”

Trịnh nguyên:“Ừ.”

......

Điện thoại rung lên.

Hứa Tri Ý đẩy Chu Nghiên, Chu Nghiên lùi lại một chút, vểnh khóe môi, khàn giọng nói:“Tin nhắn của trợ lý hả?”

Hứa Tri Ý mở ra xem, đúng vậy thật.

Lúc này, cô mới nhớ ra, hỏi: “Sao anh lại đến trung tâm thương mại?”

Chu Nghiên nâng tay, dùng đầu ngón tay xoa lên vết son môi mà mình vừa hôn, chậm rãi nói: “Đoàn phim đổi địa điểm quay.”

Hứa Tri Ý chớp mắt:“Đoàn phim đang tạm nghỉ à?”

Trong ấn tượng của cô ấy, bộ phim của Chu Nghiên đang chạy nước rút tiến độ, không có lấy một ngày nghỉ. Lần trước ở liên hoan phim, là vì không hoãn lại được nên mới không thể không quay về.

Chu Nghiên: “Không phải.”

Hứa Tri Ý sửng sốt, hiểu ra.

Chu Nghiên nhìn biểu cảm của cô là biết cô đã hiểu, anh cầm lấy ngón tay cô, thấp giọng nói:“Hôm nay bồi tội đến đây thôi, lần tới tiếp tục bổ sung được không?”

Anh phải ra sân bay.

Lông mi Hứa Tri Ý khẽ run, nhìn thẳng vào anh..

Chu Nghiên nhận lấy ánh mắt chăm chú của cô, cười hỏi: “Sao thế?”

“Anh thay đổi lộ trình bay như vậy, đạo diễn đồng ý không?”

Theo như cô biết từ thành phố Lư đến Diêm Cảng không cần phải đổi máy bay đến Bắc thành vì hai nơi này khá gần, ít nhất thì gần hơn từ Bắc thành đến Diêm Cảng.

Chu Nghiên quay lại như thế này, còn phải bay thêm mấy tiếng đồng hồ nữa.

“Không làm chậm trễ tiến độ đâu.” Chu Nghiên nói: “Anh kịp giờ mà.”

Chẳng qua bớt đi thời gian nghỉ ngơi sau khi đến Diêm Cảng, anh không thể đến khách sạn nghỉ ngơi, cần phải đến đoàn phim ngay.

Môi Hứa Tri Ý mấp máy, đè vai anh nói: “Em không sao đâu.”

Cô biết Chu Nghiên vì lo lắng nên mới quay về gặp cô.

Chu Nghiên vỗ đầu cô:“Giờ thì anh biết rồi.”

Anh hôn lên má cô một cái, thì thầm: “Đợi khi nào phim đóng máy, anh lại về ôm em nhé?”

Hứa Tri Ý nói:“ừm”, cô muốn đưa anh ra sân bay, nhưng lại sợ bị fan phát hiện.

Cô nghĩ nghĩ một hồi, quyết định không đưa ra đề nghị này.

“Vậy anh chú ý an toàn.”

Chu Nghiên sờ sờ má cô:“Anh biết rồi.”

- ------

Chu Nghiên đi rồi, Hứa Tri Ý trở về nhà.

Vừa vào nhà, Tiêu Văn Thiến đã mang đến cho cô hai tin tốt, cô nhận được hai lời mời đi show tạp kĩ không tồi.

Hứa Tri Ý kinh ngạc, không ngờ lời mời tham gia chương trình lại đến nhanh như vậy.

Tiêu Văn Thiến nói với cô:“Hai show này một cái là ghi hình trước, một cái là phát sóng trực tiếp.”

Nghe vậy, Hứa Tri Ý hỏi: “Chị cảm thấy cái nào tốt hơn?”

Tiêu Văn Thiến kỳ thật ra cũng không chắc, bởi vì Hứa Tri Ý chưa từng tham gia show trước đây nên không biết được cô đi show sẽ biểu hiện như thế nào.

Show ghi hình trước thì cần phải tương tác với bạn đồng hành, show trực tiếp thì phải tương tác với người xem, cả hai đối với Hứa Tri Ý mà nói đều khó như nhau.

Nghe Tiêu Văn Thiến phân tích, Hứa Tri Ý không khỏi dở khóc dở cười:“Khả năng giao tiếp của em không tệ đâu.”

Tiêu Văn Thiến: “Chị chỉ sợ em căng thẳng.”

Hứa Tri Ý suy nghĩ một chút, quyết định:“Chọn show ghi hình trước đi, em thử xem.”

Phát sóng trực tiếp có độ khiêu chiến rất lớn, phải đợi cô làm quen với chương trình tạp kỹ trước rồi mới nghĩ đến.

“Được.”

Trước khi cúp máy, Tiêu Văn Thiến cười nói: “À mà, hoạt động hôm nay phản ứng không tồi đâu.”

Cô khen: “Không kém mấy lần trước tí nào.”

Hứa Tri Ý cong môi cười.

Đột nhiên, Tiêu Văn Thiến chuyển chủ đề: “Chu Nghiên đến gặp em hả?”

“......” Hứa Tri Ý lên tiếng trả lời:“Chắc là không bị chụp trúng đó chứ?”

Tiêu Văn Thiến:“Không chụp được, nhưng lịch trình của anh ấy thay đổi, đã bị lộ ra ngoài.”

Nghệ sĩ chính là như vậy, dù đi đến đâu cũng có người biết được. Dù thông tin được hãng hàng không bảo mật, nhưng vẫn có muôn vàn cách thức để lấy được.

Khi Hứa Tri Ý và Chu Nghiên mới vừa bạo hồn, chuyến bay của hai người thậm chí còn bị sửa đổi qua.

Những năm gần đây mới đỡ hơn một chút.

Cô giật mình:“Vậy—”

Tiêu Văn Thiến nói: “Vẫn như trước, fan cp lại ăn mừng, fan only mắng bọn họ mơ mộng hão huyền, cái gì cũng có thể tưởng tượng ra được.”

Hứa Tri Ý bị chọc cười.

Cúp điện thoại, Hứa Tri Ý lập tức lên weibo xem.

Tiêu Văn Thiến nói không sai, fan cp lại tìm được điểm chung của cô với Chu Nghiên, đang vô cùng phấn khích ở siêu thoại.

Trang phục cô mặc hôm nay là một chiếc váy lụa trắng, là màu mà Chu Nghiên từng công khai trả lời là thích nhất.

Màu của vui vẻ cũng là màu trắng.

Thật ra còn có một câu mà Chu Nghiên chưa từng nói với phóng viên, anh thích nhất là Hứa Tri Ý mặc đồ trắng.

Cảnh Hứa Tri Ý mỉm cười tại hoạt động của nhãn hàng hôm nay cũng được chụp lại, fan chỉnh sửa ảnh chụp của cô ghép với ảnh Chu Nghiên mặc vest đen ở sự kiện lần trước.

Ngoài ra còn có một số video được cắt nối biên tập.

Hứa Tri Ý mở ra xem, là những lần đi sự kiện của cả hai được cắt ghép lại.

Hai người đứng ở trên sân khấu, chung quanh tấp nập người vây quanh họ, video đề: Trung Ý danh lợi song thu, lương duyên trời định.

Cô không nhịn được bấm vào xem.

Vừa mở ra, bình luận của fan đã tràn ngập màn hình.

[Aaaaaaaaaa, đến rồi đến rồi]

[woaaa, hai người đều phát sáng ở giới giải trí, xưng bá một phương]

[Tôi lại tiếp tục xem lại]

[Đã lâu không được ăn đường của hai người rồi, rốt cuộc cũng đợi được]

[Aaaa kỵ sĩ đen và thiên nga trắng, *vĩnh viễn là thần]

*YYDS: đây là từ lóng của dân mạng bên Trung, là thuật ngữ trong game, dùng để biểu thị sự sùng bái với người nào đó.

Mỗi khi có video mới được đăng lên siêu thoại, fan lại đổ xô, chen chúc tới xem.

Lý do rất đơn giản, mấy năm gần đây đường của hai người quá ít, ngoài việc đóng phim, hoạt động nhãn hàng cũng không nhiều, ít có cơ hội gặp nhau ở các sự kiện. Cho nên so với thời gian đó, fan cp mới như trời hạn mong mưa, thấy được hy vọng mới.

Trong lúc nhất thời, siêu thoại fan cp trở nên sinh động vô cùng.

Hứa Tri Ý xem xong video lại lướt xuống dưới, nhìn thấy một video có hàng chục nghìn lượt xem và đăng lại.

Video này Hứa Tri Ý đã xem vào năm ngoái, giờ cô muốn xem lại.

Nội dung video này tất cả đều những lần tương tác của cô với Chu Nghiên vài năm trước.

Khi bộ phim đầu tiên của cả hai được công chiếu, cư dân mạng đã nhận thấy sự mờ ám.

Tại buổi tuyên truyền phim, Chu Nghiên và Hứa Tri Ý đứng cạnh nhau, hai người một đen một trắng, chính là kỵ sĩ đen và thiên nga trắng trong truyền thuyết. Dù là khí chất hay chiều cao và nhan sắc, tất cả đều thể hiện ra hai chữ —— xứng đôi.

Vào thời điểm đó, Hứa Tri Ý lần đầu tiên tham gia một sự kiện lớn như vậy, đây cũng là bộ phim điện ảnh đầu tiên của cô, cô ấy thực sự rất căng thẳng.

Tất cả những câu hỏi phóng viên đặt ra, cô trả lời được thì trả lời, không trả lời được thì đã có Chu Nghiên hỗ trợ giải quyết.

Khi đó, Chu Nghiên đã là một “lão tướng” có thể dư sức đối phó với giới truyền thông, còn Hứa Tri Ý chỉ là lính mới.

Sự căng thẳng của cô đều rơi vào trong mắt Chu Nghiên, anh biết mình không thể biểu lộ quá nhiều cảm xúc, nhưng anh thấy Hứa Tri Ý bị phóng viên làm khó, anh vẫn không kiềm chế được ánh mắt lo lắng dành cho cô.

Mỗi lần ánh mắt hai người chạm nhau, Chu Nghiên đều lộ ra vẻ trấn an cô, rồi những lúc cô lo lắng nhìn anh cầu cứu, tất cả đều không qua mắt được khán giả và giới truyền thông.

Từ trước đến nay, bọn họ chưa từng tiếp xúc quá thân mật, nhưng tình cảm ngập tràn trong ánh mắt cũng đủ khiến lòng người rung động.

Họ thật sự là một đôi.

Nhất định là thật.

Đây là lòng tin vững chắc của tất cả fan CP.

Cũng là bởi vì những gì hai người thể hiện trước đó, cho nên fan cp Trung Ý luôn vững tâm không bỏ đi đi dù cho hai năm qua không được phát đường.

Các fan cp tin rằng, chỉ cần họ chờ đợi thì chắc chắn sẽ có đường.

Sau khi xem hết video, Hứa Tri Ý nằm ngần người trên sofa hồi lâu.

Nằm một lúc, điện thoại của cô rung lên, là tin nhắn của Thịnh Đàn.

Thịnh Đàn:“Chu Nghiên tới trung tâm thương mại xem cậu hả?”

Hứa Tri Ý: “?”

Thịnh Đàn:“Trả lời tớ trước.”

Không hiểu sao, tim Hứa Tri Ý đậphẫng một nhịp, cô rũ mi xuống, hỏi:“Bị chụp lại rồi?”

Thịnh Đàn:“Hừ!! Hóa ra là thật!! Tớ quên mất là hai người ngọt ngào như vậy đấy.”

Hứa Tri Ý:“...”

Thịnh Đàn:“Ảnh thì không có, nhưng có fan CP đã phân tích biểu cảm của cậu.”

Tin nhắn đến, cô nhân tiện gửi đường link cho Hứa Tri Ý.

Hứa Tri Ý đã nhấp vào. Đó là bài đăng của một fan phân tích video quay lại biểu cảm của cô trong sự kiện hôm nay.

Trong video, Hứa Tri Ý đã đi đến một chỗ đến mấy lần, mỗi lần nhìn đều là ánh mắt né tránh, nhìn xong khóe môi sẽ nhếch lên.

Ngay sau khi video phân tích của fan được tung ra, các fan cp đã phát cuồng, để lại bình luận và chia sẻ một cách điên cuồng.

[Ah ah ah ah, vậy sự kiện hôm nay ngoài fan ra, Chu Nghiên cũng có đến đúng không?]

[Không phải chứ, không phải chứ! Lại có đường sao?]

[Tin tức mới nhất đây! Một nguồn tin thân cận nói rằng hôm nay Chu Nghiên thực sự đã trở về Bắc thành. Trước đó anh ấy đang quay phim ở Lư thành, hôm nay đoàn phim đã chuyển đến Diêm Cảng. Mọi người biết đó, Lư thành gần với Diêm Cảng nên không cần phải chuyển máy bay, Chu Nghiên cũng không có lịch trình nào ở Bắc thành, anh ấy lại đến Bắc thành rồi lại chuyển máy bay để làm gì không cần nói cũng biết.]

[Ha ai nói đường ngầm không thể ăn]

[À tôi có điều tò mò, Chu Nghiên hạ cánh xuống Bắc thành mất hai tiếng, từ sân bay đến trung tâm thương mại chỗ sự kiện của Hứa Tri Ý mất thêm một tiếng, anh ấy đến nơi ít nhất là ba giờ lúc sự kiện bắt đầu, hoạt động của Hứa Tri Ý kết thúc lúc 4 giờ, Chu Nghiên sáu giờ bắt đầu lên máy bay, trừ đi thời gian check in là nửa giờ, vậy thời gian anh ấy và Hứa Tri Ý gặp nhau nhiều nhất cũng chỉ nửa tiếng thôi???]

[Ầy...... nửa tiếng có được hay không đây?]

[”???”]

[Hỏi @hứa tri ý đi]

[Vợ @hứa tri ý trả lời cho chúng tôi biết đi]

[Vợ Chu Nghiên @hứa tri ý trả lời đi, chúng tôi muốn biết.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.