Nhất Bá Thiên Địa Ngạo

Chương 30: Chương 30




•Sao..sao lại thế này..

Triệu Linh Tiêu cảm thấy tim dập chân run, suýt đứng không vững, dù cho hắn có ý chí vững vàng đến mấy cũng không thể chấp nhận nổi, thế này thì quá khủng khiếp, đúng là có đôi lúc hắn ước chim mình to lên một chút nên mấy lần định mua TiTan gel về tha nhưng nghĩ tới nghĩ lui lại không mua, vì cứ ế xml thì mua làm gì, ước là ước như vậy, như cái gì quá nó cũng khổ, to tầm này thì * với voi à...

Triệu Linh Tiêu khóc không ra nước mắt, kiểu này thì ước mơ ôm mỹ nhân của hắn phút chốc thành tro bụi.

•Haizzz.. Chim à chim... Tại sao lúc cần lớn không lớn, đến lúc lớn lại phát phì như vậy chứ, thật là hại chết ta rồi...

Hắn thê lương than thở, mặt buồn nhưng phụ mẫu qua đời.

•Ý không đúng... Cảm giác này..

Chợt hắn phát hiện ra điều gì.

•Ha ha ha.. Thì ra là như vậy, phi diệu thật là phi diệu....

Một lúc sau hắn biểu tình mừng như điên giống như Colombo phát hiện ra Châu Mỹ. Hắn phát hiện rằng thằng em của mình không phải là vật chết giống như trước chỉ có hai kích thước một lớn một teo mà có thể biến hóa khôn lường, đủ mọi kích cỡ, từ lớn như bắp đùi đến nhỏ xíu như ngón út vô cùng vi diệu.

Triệu Linh Tiêu cảm thấy lâng lâng, tâm hồn bay bổng chín tầng mây. Không nghi ngờ gì nữa, hắn hiện tại đang sở hữu con tờ rim khủng nhất thế gian, có khả năng biến đổi vô hạn, chắc chắn sẽ làm cho không biết bao nhiêu giai nhân chết mê dưới chân mình. Nghĩ đến đây hắn không khỏi bật lên giọng cười của Châu Tinh Trì, trong đầu miên man những cảnh tượng 18+, xxx, jav.. ( cái này ai tâm hồn trong sáng tốt nhất đừng tìm hiểu nhá ╮(╯▽╰)╭) Của hắn và nàng, bàn tay không ngừng bay múa trên, hắn bắt đầu rơi vào trạng thái hồng mông.

•Aaaaaa.... Phụt...

Triệu Linh Tiêu bước tới trước hai cây trụ đá, hình dáng bình thường không đặc biệt, dù cho nó được đặt ở đường cái cũng không ai thèm để ý. Hắn lặng im nhìn vào hai trụ đá, tay đánh ra chỉ ấn kỳ lạ, có một loại năng lượng âm thầm gợn sóng.

•Mở...

Hắn tay đánh mạnh vào không gian chính giữa hai trụ đá miệng hô lớn. Lập tức sảy ra điều mà không ai ngờ, hai trụ đá nhìn như bình thường lại tỏa ra năng lượng chưa từng có, từng bí văn rậm rạp nổi lên, một sợi xích năng lượng vô hình nối liền với nhau tạo thành một cánh cổng lớn, Triệu Linh Tiêu không chút do dự lập tức bước vào trong.

•Bà nội nó, lần này phát thật rồi...

Bên trong chính là thần tàng của Liệt Thiên tông dùng thủ đoạn đặc biệt che giấu, người bình thường dù muốn tìm kiếm cũng không bao giờ tim ra, Triệu Linh Tiêu nhờ vào ký ức của tàn hồn lão già mà mò ra nơi này, trở thành chuột sa hủ nếp.

Kho tài bảo của Liệt Thiên tông đúng thật là kinh người, không hổ là tông môn nhất lưu, chỉ mới bước vào thôi đã khiến người lóa mắt. Triệu Linh tiêu bước vào căn mật thất lòng không ngừng rung động, tất cả đều là linh thạch, và kim tiền, số lượng lên đến hàng ức. Hắn tiện tay bóc lên một khối linh thạch xanh biếc, bên trong chứa đựng linh khí bàn bạc, là một trung phẩm linh thạch. Linh thạch là một loại tiên vật, do linh mạch tích tụ ra, bên trong chứa đựng linh khí mênh mông có thể hấp thụ để tu luyện nên được tu luyện giả rất ưa chuộng, linh thạch được sử dụng trên giang hồ như một loại tiền tệ để trao đổi, dựa vào mức độ linh khí bên trong mà linh thạch được phân ra ba loại, hạ phẩm, trung phẩm vào thượng phẩm, trong đó một viên trung phẩm linh thạch sẽ đổi được một ngàn viên hạ phẩm linh thạch, một viên thượng phẩm linh thạch sẽ đổi được một ngàn viên linh thạch trung phẩm, ngoài ra còn có cực phẩm linh thạch, tuy nhiên loại linh thạch này rất hiếm thấy, giá trị không thể đo lường. Triệu Linh Tiêu đếm sơ qua ở chỗ này có ít nhất hai trăm vạn hạ phẩm linh thạch, bốn mươi vạn trung phẩm linh thạch, ba vạn thượng phẩm linh thạch, số lượng khiến hắn rùng mình, đây không phải là con số hắn dám tưởng tượng, phải biết rằng một viên hạ phẩm linh thạch sẽ đổi được một vạn kim tiền, mà một kim tiền sẽ đủ cho một hộ gia đình bốn người ăn no trong vòng mười ngày.

Triệu Linh Tiêu cảm giác không thực, đầu óc nổ ong ong, giống như là một đêm thức dậy tự nhiên trở thành tỷ phú, quả thật có chút không chấp nhận nổi.

Hắn ngó sang đống thẻ bài nằm ngổn ngang dưới đất, đây chính là ngân tạp, mỗi ngân tạp giống như là trữ vật giới chỉ, có không gian chứa đựng kim tiền, mỗi ngân tạ có thể chứa đựng một vạn kim tiền, hắn ngó sơ qua có đến vạn tấm, tổng cộng có gần trăm ức kim tiền. Triệu Linh Tiêu cảm thấy da đầu tê dại, mặt choáng mắt hoa, từ lúc cha sanh mẹ đến giờ hắn lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tiền đến vậy.

Hắn đứng rung động nữa ngày trời mới miễn cưỡng bình tĩnh lại, nhắm mắt phớt lờ đi đống tài sản kia bước tới một cánh cửa khác, bên trên có ghi binh khí.

Mật thất này không chỉ có mỗi căn phòng chứa linh thạch, nó là một tổ hợp nhiều căn phòng lại, phòng mà Triệu Linh Tiêu bước vào là phòng chứa đựng binh khí, lần đầu tiên bước vào hắn đã cảm nhận khí linh đặc biệt do linh tính bảo khí tích tụ bao nhiêu năm mà hình thành.

•E hèm... Đã ba trăm năm rồi mới thấy có người vào đây...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.