Nhất Bá Thiên Địa Ngạo

Chương 31: Chương 31




Một giọng nói già nua vang lên, một thân ảnh gầy gò, lưng còm chống gậy bước ra, lão nhân da mặt nhăn tít, đầu tóc bạc trắng, hơi thở ngắt quãng như sắp tắt nhưng trong người lại toát ra anh khí bừng bừng, nhất là đôi mắt sắc bén như một thanh kiếm.

•Ngươi, không quen.. Ngươi không phải là Anh Kỳ, cũng không phải Đình Hải, ngươi là ai...

Lão nhân chậm rãi quan sát Triệu Linh Tiêu.

Triệu Linh Tiêu không đáp mà nhất tay lấy ra Tông Chủ lệnh giơ lên cho lão già xem. Hắn vừa nhìn liền đoán ra lão già này chính là khí linh trong trữ khí tàng, lão đã tồn tại từ rất lâu, sớm thông linh có suy nghĩ, tư duy, người mà lão nhắc chính là hai nhân vật quan trọng trong Liệt Thiên tông, một là thái thượng trưởng lão Lý Anh Kỳ, một là tiền nhiệm tông chủ Liệt Thiên tông Đình Hải.

•Cái này.. Haiz.. Đúng là thế sự vật đổi sao dời, nhắm mắt mở mắt người đã khác.. Được rồi ngươi muốn gì...

Khí linh nhìn thấy Tông Chủ lệnh thở dài cảm thán.

•Chỉ muốn đến xem thử..

Triệu Linh Tiêu lạnh nhạt nói.

•Vậy cứ tự nhiên..

Khí linh đáp.

Triệu Linh Tiêu bỏ qua khí linh bước vào trong mật thất. Bên trong cất giữ đủ loại binh khí như gươm, đao, giáo, mác, cung, nỏ, kích, thương... Còn có thủ binh như khiêng, thuẩn, giáp và đủ các loại bảo khí muôn hình vạn trạng, tất cả được sắp xếp trên những cái kệ, giá riêng biệt, dựa theo phẩm chất mà phân loại cho dễ tìm. Binh khí chia thành sáu loại, bao gồm phàm khí, bảo khí, linh khí, tiên khí, thần khí, thánh khí, mỗi loại có uy lực khác nhau, lại chia thành ba phẩm, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm. Trong các giá binh khí thì bảo khí là nhiều nhất, tiếp đến là linh khí, tiên khí khá nhiều, hơn trăm món, không có phàm khí, đặc biệt bên trong có hai món binh khí toát ra khí thế hùng hậu,mang hơi thở thần thánh, chính là hai thần khí, trước đây chỉ nghe đồn Liệt Thiên tông có một thần khí là Diệt Thần ấn, thật không ngờ lại có thêm hai món khác, thật khiến người kinh ngạc.

•Đó là Thanh Thiên kiếm và Vạn Lý Vô Tung hài, là hai thần khí được truyền thừa từ tông tổ, từ trước đến nay chưa từng xuất thế, thần khí có linh, hơn vạn năm nay chưa từng nhận chủ...

Khí linh thấy Triệu Linh Tiêu im lặng nhìn chằm chằm hai món thần khí thì bước lên giới thiệu.

•Thì ra là vậy..

Triệu Linh Tiêu nghe xong ồ lên, thì ra đó là lý do Liệt Thiên tông chưa từng dùng đến hai món pháp bảo này.

•Ta thử được không..

Triệu Linh Tiêu hứng thú nói.

•Tùy ngươi, nhưng ta nhắc trước, tu vi hiện tại của ngươi quá thấp, không thể chống nổi thần khí, quá cưỡng cầu sẽ gặp phản phệ...

Khí linh thản nhiên nói.

Triệu Linh Tiêu nghe vậy ngẫm nghĩ một lát rốt cuộc không thử, việc này không cần gấp, dù sao thần khí vẫn còn ở đó, chừng nào hắn mạnh hơn có thể quay lại thử.

•Những thứ này ta có thể lấy không...

Hắn hào hứng hỏi.

•Ngươi có tông Chủ lệnh, những thứ ở đây đều là của ngươi, muốn lấy bao nhiêu tùy ý..

Khí linh không quan tâm nhiều thản nhiên đáp.

•Thật sao...

Hắn nghe vậy kích động thốt lên.

•Mà khoan, có phải là ta lấy nhiều quá sẽ khiến lão yếu đi không...

Đột nhiên hắn nghĩ đến khí linh dựa vào linh khí của binh khí để tồn tại, nếu như binh khí trong này hao đi thì lão cũng sẽ yếu đi.

Khí linh không trả lời, chỉ nhẹ gật đầu.

•Vậy thôi đi, tất cả tốt nhất nên nằm ở nơi thuộc về nó, ta không cần lấy...

Triệu Linh Tiêu không chút đắn đo quyết định, sau khi ngó qua một lúc hắn liền rời khỏi trữ khí tàng.

Khí linh nhìn theo bóng lưng hắn khẽ thở dài, không biết lão nghĩ gì ánh mắt chớp động lập tức biến mất.

Triệu Linh tiêu đi ra khỏi khí tàng liền bước sang một gian phòng khách, căn mật thất này có mùi dược phẩm nồng đậm, là trữ đan tàng, bên trong chứa vô vàn các loại đan dược khác nhau, đủ loại, đủ thành phần, đủ cách sử dụng, đủ mọi phẩm chất. Từ nhất phẩm đến bát phẩm đều có đủ, chỉ có thánh đan cửu phẩm là không có. Triệu Linh Tiêu đã nhìn quen nên không còn cảm thấy rung động nữa, chỉ nhìn sơ qua một lần rồi đi. Ngoài ra còn rất nhiều bảo tàn khác chứa nhiều vật phẩm khác như dược liệu, nguyên liệu luyện khí, công pháp, vũ kỹ, vân vân và mây mây...

Triệu Linh Tiêu rốt cuộc nhìn đến phát chán, nét mặt có phần uể oải, hắn chậm rãi đi ra mật thất tinh thạch ngồi bệt xuống, tay moi ra một quyển công pháp, đây là công pháp tu luyện thiên giai lấy ra từ kho tàng công pháp, Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết.

Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết là công pháp Thiên giai có từ thời thượng cổ, do một đại năng giả sáng tạo ra, có khả năng thôn phệ triều tịch luyện hóa thiên địa, hấp thu tinh hoa của trời đất để tăng cường thực lực. Bộ công pháp này là do lịch đại tổ sư của Liệt Thiên tông trong một lần lịch lãm trong một cổ cảnh tìm được, sau này vì không luyện được nên ném nó vào tàn thư các, mấy ngày năm sau cũng không có ai luyện được, không phải vì quá trình quá khắc nghiệt mà vì để luyện được bộ công pháp này cần phải có Hỗn độn chi khí, mà hổn độn chi khí là thứ mà thời đại này không có.

Triệu Linh Tiêu giở quyển công pháp ra đọc, bộ pháp môn này đúng là được sáng tạo dành riêng cho hắn, bên trong có đề: Hỗn độn chi phối, thiên địa lưu dẫn tụ nguyên kì bách mạch, lấy hỗn làm căn độn làm nguyên, rối mà không loạn, loạn mà trật tự, hồng hoang vũ trụ luân hồi sinh diễn, tụ mà không tụ, không tụ mà như thực thể, nương quy luật sinh địa hóa thiên mà chuyển khí, như âm dương luân hồi liên miên bất tận, khí kì kinh mạch tương liên, nối dư khí thiên địa, ta là thiên, thiên tự trong ta, lấy hỗn độn luyện hóa tất cả....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.