Thời điểm Tiết Hoàn xuống lầu thấy Sầm Hi vẫn không ngừng cố gắng gặm trái cây, hắn không nhịn được cau mày, “Ăn thật ngon?”
Sầm Hi từ đĩa hoa quả cầm một trái đưa cho hắn, “Cậu thử xem.”
Tiết Hoàn tiếp nhận nhưng chỉ là cầm ở trong tay chứ cũng không tính ăn, hắn nhìn Sầm Hi, “Cậu ăn bao nhiêu?”
Sầm Hi đem miếng thịt quả cuối cùng cắn xuống, hạt cùng lúc đồng thời nhằn ra, chọn chọn mấy lần xếp thành một hình trái tim, “Đây, rất nhiều.”
Tiết Hoàn đếm đếm, đầy một mặt biểu tình đau răng, “Cậu không dự định ăn cơm tối sao?”
“Đúng vậy a, cơm tối tôi chỉ ăn hoa quả.” Sầm Hi lại đem ma trảo đưa về cái đĩa pha lê chân cao đựng từng trái từng trái nho đen thật lớn đã rửa đến sạch bóng phía trước, đầu ngón tay mới đụng tới vỏ nho thì cổ tay phải đã bị người nắm lại, Sầm Hi hơi chớp mắt, một mặt vô tội, “Cậu làm gì?”
Tiết Hoàn đem đĩa nho kéo đến trước mắt mình mới buông tay Sầm Hi ra, “Đây là nho Cố Lan thích ăn.”
“…” Sầm Hi nghẹn vài giây, thời điểm lên tiếng lần nữa trong giọng nói rõ ràng dẫn theo ghen tỵ, “Tôi cũng thích ăn a, ăn xong rồi mua nữa chứ.”
Tiết Hoàn nói, “Lúc này đã muộn, siêu thị phụ cận không nhất định có thể mua được trái cây tươi mới lại còn từng trái lớn đều như thế này.”
Sầm Hi trừng hắn, “Phụ cận không mua được thì chạy xa một chút đi mua a.”
Tiết Hoàn còn nói, “Không muốn đi quá xa, tôi muốn bồi Cố Lan.”
“Gọi người giúp việc đi mua a, lại không ép cậu tự mình đi.”
“Từ sau khi Cố Lan mang thai trái cây đều là tôi mua, tôi chỉ chọn thứ em ấy thích ăn.”
Sầm Hi: “…”
Bất ngờ không kịp chuẩn bị bị ném tràn đầy một mặt tú ân tú ái, Sầm Hi đè nén đến tức giận, “Aizz tôi nói họ Tiết cậu, thời điểm lúc trước cùng với tôi sao không gặp qua cậu dính người thế này?”
Tiết Hoàn hỏi ngược lại, “Chúng ta từng cùng nhau sao?”
Sầm Hi trợn tròn đôi mắt, “Không có sao? Kéo tay ôm ấp hôn môi xóc lọ, ngoại trừ lên giường, cái khác hai ta đều đã làm!”
Tiết Hoàn trấn định tự nhiên, “Chưa từng làm.”
“Cậu dám làm không dám nhận? Cậu dám nói chúng ta không…”
“Chưa từng làm.” Tiết Hoàn cắt đứt lời Sầm Hi, ánh mắt lạnh lẽo nhìn gã, “Cậu để cho tôi làm qua sao?”
Sầm Hi: “…”
Được rồi, bọn họ xác thực chưa từng làm, hai người đều là 1 hợp lại cùng nhau sao có thể làm?
“Aizz, tôi thật hối hận a.” Sầm Hi che ngực lui về bên trong ghế sofa phía sau, “Sớm biết cậu sẽ đau lòng vì một người như thế, ban đầu tôi nên làm 0 để cho cậu đỡ phải đi làm 1 cho người khác a.”
Tiết Hoàn: “…”
Sau khi đem Sầm Hi đang vây trong trạng thái vô cùng đau đớn đến ăn nói linh tinh thuận lợi đuổi ra khỏi nhà xong, Tiết Hoàn lúc này mới có tâm tình ăn cơm tối.
Ăn cơm xong bưng đĩa trái cây lên lầu, thấy Cố Lan đang làm ổ trên cửa sổ nghịch điện thoại di động, cũng không biết đang nhìn cái gì mà toét miệng cười rất vui vẻ.
Tiết Hoàn cười đi tới đem đĩa trái cây đặt trên bàn trà bên cạnh cửa sổ, khom lưng ngồi bên người Cố Lan, “Đang xem cái gì?”
“Anh xem anh xem, con gái Quý Hồi Sinh, đáng yêu đi.” Cố Lan đưa điện thoại cho Tiết Hoàn xem ảnh bé con lưu lại bên trong.
Tiết Hoàn nhìn một chút, “A, thật nhiều nếp nhăn, thật xấu.”
“Em bé mới sinh ra đều sẽ như vậy, sau này nẩy nở là tốt rồi.” Cố Lan cười đánh hắn một cái, lại tiếp tục lật qua lât lại mấy bức ảnh Quý Hồi Sinh gửi tới trong tin nhắn, “Em dám khẳng định, cô gái nhỏ này lớn lên nhất định là một đại mỹ nhân, giống mẹ bé.”
Tiết Hoàn gật đầu, “Ân, con trai của anh lớn lên khẳng định cũng là vô địch đại soái ca, giống ba nó.”
Cố Lan để điện thoại di động xuống quay đầu nhìn chằm chằm Tiết Hoàn, ánh mắt nóng bỏng, hai gò má ửng đỏ, “Tiết Hoàn.”
Tiết Hoàn lặng lẽ nuốt nước miếng, này, đây là muốn làm gì?
“Hả?”
Cố Lan hỏi, “Anh căng thẳng sao?”
Tiết Hoàn đáp, “Căng thẳng.”
Cố Lan lại gần sát hơn chút, hơi thở ấm áp phun ở trên mặt Tiết Hoàn, “Em không khẩn trương, hiện tại em cả người đều rất thả lỏng.”
Rất thả lỏng? Vậy rất tốt a, càng thả lỏng càng hưởng thụ, hắn cũng bớt việc, Tiết Hoàn nắm eo Cố Lan, “A Lan…”
“Em vốn thật sự rất hồi hộp rất sợ sệt, sợ các loại, nhưng sau khi nhìn con gái Quý Hồi Sinh thì toàn bộ trạng thái tinh thần đều không giống trước, hiện tại em thậm chí mong đợi con có thể sinh ra sớm một chút.” Cố Lan kéo tay Tiết Hoàn qua đặt ở trên cái bụng nhô cao của chính mình, “Loại cảm giác này tương đối kỳ diệu, Tiết Hoàn, cám ơn anh đã cho em đứa bé này, em sẽ thật thương con, cũng sẽ yêu anh thật nhiều.”
“…” Tiết Hoàn có chút mờ mịt, mờ mịt qua đi chính là cảm động cùng mừng rỡ khôn kể, hắn đem Cố Lan ôm vào trong lòng, ôn nhu hôn môi hôn trán của y, “Em là bảo bối trong lòng anh, anh cũng sẽ yêu em cả đời.”
Cố Lan đem mặt chôn ở trong lồng ngực Tiết Hoàn, “Anh thật buồn nôn.”
Tiết Hoàn nặn nặn vành tai đỏ lên của y, “Em vừa nãy cũng buồn nôn nha, còn nói cái gì yêu anh rất nhiều.”
“Em nói đó là sẽ yêu con thật nhiều, thuận tiện nói tới anh mà thôi, chủ yếu vẫn là yêu con.”
“Em không thể như vậy a, không có anh ở đâu có con, em trước tiên cần phải yêu anh rồi mới thuận tiện yêu con.”
“Không muốn.”
“Tên nhóc lừa đảo, con trai em bán đứng em rồi, nó nói em muốn.”
“Muốn cái… A, anh làm gì?”
Tiết Hoàn hai lần đem quần Cố Lan cởi sạch, mò mẫm phía dưới của y, “Thật sự không muốn?”
“Ân, a…” Sinh mạng bị người nắm trong tay xoa bóp mấy lần liền có phản ứng, Cố Lan hơi ngửa đầu, một bên hưởng thụ một bên lại có chút xấu hổ chống cự, “Không muốn, người giúp việc còn đang ở nhà…”
“Anh ở đây, mấy cô ấy sẽ không lên.” Tiết Hoàn đem Cố Lan đẩy ngã xuống nệm, động tác trên tay vẫn liên tục chưa từng ngừng, một bên cúi người hôn lên hai má nóng bỏng của Cố Lan, “Còn chưa có làm qua ở đây đâu, thử xem cảm giác thế nào.”
Cố Lan rất có cảm giác, cũng không biết là Tiết Hoàn kỹ xảo quá tốt hay vẫn là làm tình ở nơi này sinh ra cảm giác kích thích mới mẻ khiến cơ thể y sinh ra khoái cảm dị thường cường liệt.
“Ách ân, a, mau hơn chút nữa, a a, a, không muốn, dừng… A ——” Cố Lan ngửa đầu đột nhiên dùng sức ôm chặt cổ Tiết Hoàn, hai chân căng thẳng khẽ run.
Thật thoải mái, có thể là không đủ nên càng muốn, muốn càng nhiều càng nhiều.
Cố Lan thở hổn hển, khẽ cắn dái tai Tiết Hoàn, “Tiến vào.”
Tiết Hoàn cũng có chút nhịn không được, hắn cấp tốc kéo xuống thắt lưng cùng quần tây móc ra tính khí sưng ngạnh nóng rực, phần đỉnh hơi ướt chặn ở miệng hoa huyệt ngượng ngùng đóng chặt kia, Cố Lan hạ eo đỏ mặt ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói, “Không việc gì.”
Tiết Hoàn run lên, mặt lộ vẻ lo lắng, “Thật sự không thành vấn đề sao?”
“Không có chuyện gì, anh nhẹ chút là được, cũng đừng quá sâu.” Cố Lan thúc giục, “Mau vào.”
Tiết Hoàn cũng không nhịn được, nhanh chóng đem Cố Lan hai chân mở ra, đưa tay sờ xuống thấy miệng hoa huyệt ướt nhẹp nên cũng không do dự nữa, đem tính khí thô trướng để vào vị trí, chậm rãi chen vào bên trong.
“Ừm…” Cố Lan ngước cổ lên, mi tâm hơi nhíu, hai mắt ướt át.
“Đau lắm hả?” Tiết Hoàn quan sát biểu tình Cố Lan, đi vào một nửa liền dừng.
Cố Lan lắc đầu, trong thanh âm mơ hồ mang theo tiếng khóc nức nở, “Không, không đau, thật thoải mái, anh tiến vào, nhanh lên một chút tiến vào, em rất muốn… A! Ân a, a…”
Trời ạ, chặt quá quá nóng, Tiết Hoàn sảng khoái tê dại cả da đầu, thở gấp lay động sống lưng, khống chế lực đạo một chút lại một chút đâm vào. Trong tiếng nước dâm mỹ bên dưới cười xấu xa vén vạt áo Cố Lan lên xoa xoa đầu vú đứng thẳng, “Nhiều nước thế này, rất có cảm giác?”
“A, a ——” Cố Lan hai chân kẹp chặt eo Tiết Hoàn, trong tiết tấu dồn dập mạnh mẽ đâm rút của hắn cao giọng rên rỉ mê loạn, “A ách, ân a, a a a… A, nơi đó, sâu hơn, mau hơn chút nữa… A a, a ách, a a a —— “
Cố Lan mẫn cảm ngoài dự tính của Tiết Hoàn, hắn mới làm được gần trăm cái Cố Lan liền cao trào, hại hắn chỉ có thể tốc chiến tốc thắng.