Nhất Dạ Tình Hậu (Sau Tình Một Đêm)

Chương 17: Chương 17: Thoải mái không, hả??




Trong phòng không có thuốc bôi trơn, Tiết Hoàn liền cầm bình sữa tắm từ trong phòng tắm đi ra, lấy đại một đống ở trên tay, xoa bóp nửa ngày, sau đó đem ngón tay trơn trượt dính nị đâm vào hang động ngượng ngùng đóng chặt.

Cố Lan khẽ rên một tiếng, theo bản năng kẹp chặt hai chân, ôm cổ Tiết Hoàn, đem mặt chôn trong cổ hắn.

Tiết Hoàn dùng cằm cà cà lỗ tai Cố Lan, “Tôi thích tư thế này, rất thân mật.”

Cố Lan đỏ mặt đẩy hắn ra, ngón tay Tiết Hoàn đột nhiên đâm một cái vào chỗ sâu xa kia, Cố Lan rên rỉ một tiếng liền ôm chặt hắn.

Trái tim Tiết Hoàn đều hòa tan, “A Lan, em thật quá đáng yêu.” Cố Lan gắt gao ôm cổ Tiết Hoàn không buông tay, Tiết Hoàn cảm nhận rõ ràng nhiệt độ nóng bỏng trên mặt y, không nhịn được cười, “Đừng thẹn thùng a bảo bối, đừng đem mặt giấu đi, tôi thích nhìn em.”

Cố Lan tức giận không chịu được, oán hận dùng đầu gối thúc Tiết Hoàn một chút, “Đã nói đừng kêu bảo bối! Kêu nữa liền lăn xuống!”

“Được, gọi A Lan.” Tay trái Tiết Hoàn chống trên đầu gối Cố Lan, đem chân của y mở rộng sang hai bên, đồng thời tay phải lại đâm thêm một ngón tay vào hành lang chật hẹp nóng ướt kia, không nặng không nhẹ động động qua lại.

“Ừm… ” Cố Lan khẽ rên một tiếng, càng thêm dùng sức ôm đồm quấn riết lấy Tiết Hoàn.

“Đau?”

Cố Lan gật đầu một cái, ngay sau đó liền dịch dịch phía dưới.

Tiết Hoàn liền gia nhập thêm một ngón tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng chuẩn xác cọ cọ vách ruột, “Em gật đầu hay lắc đầu, rốt cuộc là đau hay không đau?”

“… Có chút trướng.” Cố Lan bấm một cái trên lưng hắn, “Anh có phiền chết hay không, nói thật nhiều.”

“Tôi chỉ với em mới nói nhiều, bởi vì tôi yêu em.” Tiết Hoàn rút ngón tay ra, cúi người xuống hôn môi Cố Lan, tay phải xoa nắn qua lại trước ngực y, đồng thời sống lưng từ từ ưỡn một cái, tính khí cực nóng đang trực chờ bộc phát trong nháy mắt đâm vào hơn nửa.

Cố Lan rên lên một tiếng đau đớn, lông mày cũng dựng lên.

“Nhịn một chút, đợi lát nữa liền hết đau.” Tiết Hoàn ngữ điệu khàn khàn, nói xong, phần hông dùng sức đỉnh lên, côn thịt lửa nóng to dài mạnh mẽ đâm vào nơi sâu xa trong hành lang.

“A… ” Cố Lan nắm chặt vai Tiết Hoàn, viền mắt trong nháy mắt ướt át.

Nha trời ạ, cảm giác này quá tuyệt vời. Tiết Hoàn thở hổn hển, ôn nhu hôn hai má cùng bên gáy Cố Lan, đồng thời sống lưng trước sau vận động, ở bên trong hành lang căng chặt nóng cháy dị thường đâm rút qua lại.

Cố Lan nhíu mày cắn môi trầm thấp rên rỉ, vừa mới bắt đầu xác thực đau, ngay sau đó cũng không lâu lắm đau đớn liền bị khoái cảm tê tê dại dại không ngừng từ sống lưng truyền lên bao trùm lấy. Sau đó, khoái cảm càng ngày càng mãnh liệt, chồng chất cuồn cuộn, đã sắp khó có thể chịu đựng nổi. Cố Lan ngửa đầu buông đôi môi bị cắn chặt ra, mặc kệ chính mình kêu ra tiếng, theo lực đạo cùng tốc độ đánh xuyên của nam nhân, lúc nặng lúc nhẹ, lúc cao lúc thấp.

“Ách a, a a —— ân a a… Ân ha, a a a a… ”

“Ướt.” Tiết Hoàn dán vào bên tai Cố Lan, cười xấu xa, “Ẩm ướt như vậy, em nghe một chút xem.” Dứt lời, bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ đâm rút, mang theo từng trận tiếng nước dâm mỹ.

“Tiết Hoàn anh… A a… Ân a a a… Chậm một chút… ”

Tiết Hoàn trì hoãn tốc độ, nâng eo Cố Lan lên, cúi đầu xem hang động đang gian nan phun ra nuốt vào côn thịt to dài của hắn, nếp nhăn xung quanh đều căng ra trơn bóng, thời điểm đâm rút còn mang theo thanh âm xì xì nho nhỏ, thoạt nhìn đặc biệt dụ người. Tiết Hoàn ánh mắt hơi trầm xuống, đầu ngón tay ở nơi đó tinh tế vuốt nhẹ, “Nơi này, trước tôi có người chạm qua không?”

Cố Lan nhăn lông mày, tinh tế thở dốc, không trả lời.

Tiết Hoàn đột nhiên dùng sức đâm sâu vào bên trong một chút, “Hả?”

Cố Lan hừ một tiếng, Tiết Hoàn lại nặng nề đâm rút mấy lần, đấu đá lung tung không theo tiết tấu gì, Cố Lan đau đến kêu không ngừng, cuối cùng bất đắc dĩ mở miệng, “Không có… ”

Tiết Hoàn cúi người ôm Cố Lan, lòng tràn đầy vui vẻ hôn mấy cái trên mặt y, “Phản ứng trúc trắc, chỗ này cũng chặt, tôi đều biết… ”

Cố Lan giơ tay che cái miệng của hắn, xấu hổ vạn phần, “Câm miệng!”

Tiết Hoàn đem chính mình chôn thật sâu trong cơ thể Cố Lan, nhợt nhạt trừu sáp, một tay tìm giữa hai chân Cố Lan, nắm chặt tính khí đứng thẳng, nhẹ nhàng xoa phần đỉnh ướt át, “Nơi này khẳng định cũng chưa xài qua? A, cứng như vậy, có phải là tôi khiến cho em rất thoải mái không, hả?”

Cố Lan giận dữ và xấu hổ muốn chết, hận không thể quăng một cái tát trên mặt hắn, “Anh câm miệng!”

“Em trả lời tôi liền câm miệng.” Tiết Hoàn nắm chặt gốc rễ sinh mệnh của y, phối hợp tần suất sống lưng vận động rất có kỹ xảo, tiếng nói khàn khàn, “Thoải mái không, hả?”

Cố Lan bị hắn làm cho tình triều cuồn cuộn, vòng eo bủn rủn, trong thanh âm mơ hồ mang theo tiếng khóc nức nở, “Thoải mái, a… ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.