Lại nhịn hơn nửa tháng nữa, Cố Lan cuối cùng cũng coi như thoát khỏi cái loại phản ứng thai kỳ mệt nhọc dằn vặt kia, rốt cục không cần mỗi ngày làm bạn cùng giường.
Tâm tình tốt khẩu vị cũng tốt, ăn uống ngon miệng nên cân nặng thẳng tắp tăng lên, Cố Lan nhìn chằm chằm chính mình cùng cái bụng nhô cao trong gương, khó có thể giải thích được lại bắt đầu uất ức.
Cố Lan tâm tình không tốt liền thích ăn trái cây, mà trái cây y yêu nhất là quả nho. Cố Lan từ tủ quần áo lấy một kiện áo lông dệt kim hở cổ khoác ra bên ngoài áo ngủ, xuống lầu đi vào bếp, từ trong tủ lạnh lấy ra hai chùm nho, một trái lại một trái tỉ mỉ cắt xuống ngâm nước muối, rửa sạch sẽ để ráo nước xong lại cẩn thận xả nước rửa cái giỏ nhỏ đựng trái cây, xong xuôi bưng lên lầu.
Thời điểm đi qua khách phòng đột nhiên nghe thấy bên trong truyền đến tiếng vang quái dị, như là… Tiếng nam nhân rên rỉ?
Cố Lan dừng lại. Tiết Hoàn đi công tác cuối tuần mới trở về, mà Cố Lan từ sau khi bụng nổi lên đã không còn ra khỏi cửa, kiểm tra thai kỳ cũng là bác sĩ định kỳ tới nhà làm. Tiết Hoàn sợ y ở nhà một mình buồn chán tẻ nhạt, liền gọi Tiết Lâm lại đây ở mấy ngày, cùng y tán gẫu giải buồn. Tiết Lâm ngược lại thật sự là xứng danh xứng chức sắm vai hề, không biết ở chỗ nào tìm đến một đống trò cười, mỗi ngày đều đem Cố Lan chọc cười liên tục. Ở chung mấy ngày, hai người quan hệ thân cận thêm không ít.
Cố Lan biết Tiết Lâm có bạn trai gọi là Hà Tư, y gặp qua vài lần, hắn là một người đàn ông lớn lên thật không tệ, chính là tính tình có chút lạnh lùng. Vừa nãy trong phòng truyền ra âm thanh… Lẽ nào, đêm nay Hà Tư đến?
Không chịu nổi hiếu kỳ, Cố Lan nhẹ nhàng tới gần cửa phòng đóng chặt, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh trong phòng.
“A… Thật thoải mái, sâu hơn nữa, a a… Mạnh thật, lão công anh thật giỏi…”
Cố Lan run lên, suýt chút nữa quăng giỏ trái cây trong tay, mặt đỏ tới mang tai nhanh chóng chuyển thân cấp tốc trở về phòng ngủ của mình, đóng cửa lại.
Mà bên trong khách phòng trên giường lớn king size màu trắng tinh, có hai người đang đắm chìm trong men say dục vọng không chút nào cảm thấy động tĩnh bên ngoài. Tiết Lâm cả người trần trụi mở lớn chân, hai tay nắm chặt tóc Hà Tư, ngửa đầu phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn, mà Hà Tư quần áo vẫn còn chỉnh tề đang vùi đầu giữa hai chân cậu, ngậm lấy tính khí cậu ra sức trên dưới phun ra nuốt vào, thỉnh thoảng lè lưỡi liếm láp hành thân sưng lên thẳng tắp kia.
“A —— ân a, trời ạ mạnh thật, lão công, mau hơn chút nữa, a… Sâu hơn nữa, a, đúng như vậy, ân… A… Không muốn hút, không được, a… Em muốn, muốn bắn… A —— “
Hà Tư hoàn toàn không kịp tránh né, tinh dịch sền sệt nóng bỏng có một phần nhỏ phun tung toé bắn trên mặt hắn, sắc mặt Hà Tư không hề thay đổi, ngồi dậy duỗi cánh tay lấy hộp giấy để trên tủ đầu giường, giật hai miếng giấy chậm rãi lau đi tinh dịch màu nhũ bạch dính trên mặt.
“Quà sinh nhật sớm so với bình thường quả nhiên khác nhau, thực sự là… tuyệt không thể tả.” Tiết Lâm hòa hoãn sức lực, từ trên giường bò dậy, thân thể trần trụi mềm nhũn kề sát lồng ngực Hà Tư, “Lão công ~ “
Hà Tư mâu sắc hơi trầm xuống, nắm eo thon của Tiết Lâm, hầu kết trên dưới lay động.
Tiết Lâm rầu rĩ nở nụ cười kéo thắt lưng cùng quần tây của Hà Tư xuống, móc côn thịt thô to nóng cháy đang gắng gượng chống ở bên trong ra, xoa xoa phần đỉnh hơi ướt át, trong tiếng thở dốc thô trầm của Hà Tư xả caravat của hắn xuống.
“Làm làm loại sự tình này còn mặc đến chỉnh tề như vậy, không tới thời khắc mấu chốt không cởi quần áo, anh rốt cuộc là có bệnh không a.”
Hà Tư khẽ cau mày, thở dốc hơi có chút gấp, không hé răng.
Tiết Lâm dán vào bên tai Hà Tư, “Hỏi anh đấy, lão công ~ “
Hà Tư run lên, bộ phận trong tay Tiết Lâm cũng cùng run lên.
“Có thích em gọi anh như vậy hay không?”
Hà Tư vẫn không hé răng.
“Không thích?” Tiết Lâm thu tay về, “Được rồi, không gọi nữa.”
Hà Tư liếc mắt nhìn Tiết Lâm một cái, nhanh chóng cởi y phục vung qua một bên, đem Tiết Lâm đẩy ngã cúi người ép xuống.
Tiết Lâm cười giơ tay quấn quanh cổ Hà Tư, “Nhìn cái bộ dạng muộn tao của anh đi.”
Hà Tư thở hổn hển, vùi đầu hôn da thịt tinh tế non mịn bên cổ Tiết Lâm, đưa tay từ dưới gối lấy ra một ống thuốc bôi trơn, bóp một ít ra tay mò xuống hạ thân Tiết Lâm tìm kiếm.
Tiết Lâm phối hợp tách hai chân ra, mặc cho ngón tay Hà Tư dính thuốc bôi trơn xâm nhập vào bên trong hậu huyệt, xúc cảm lạnh lẽo làm cậu khẽ run một chút. Hà Tư một tay kia hơi có chút nôn nóng ở trên lồng ngực trần trụi của cậu ve vuốt nhào nặn, một đường đi xuống cái bụng bằng phẳng căng mịn lại lướt trở về trước ngực. Hai ngón tay lôi kéo hạt châu hồng diễm đứng thẳng, trằn trọc trêu đùa.
Tiết Lâm ngửa đầu, trong miệng phát ra từng trận than thở sảng khoái.
Hà Tư môi hôn từ dưới cổ trượt tới xương quai xanh lại tới lồng ngực, cuối cùng ngậm một bên đầu vú khác của cậu, dùng đầu lưỡi ấm áp dính nị không ngừng liếm láp ngả ngớn qua lại, Tiết Lâm ưỡn ngực, bên môi tràn ra một tiếng rên rỉ nghẹn ngào.
Hà Tư nghe được thanh âm này liền không nhẫn được nữa, cấp tốc rút ngón tay ra đổi đồ thật, thừa thế xông lên đâm vào.
“A…” Tiết Lâm đau đến mặt mũi trắng bệch, tay phải ở trên bả vai Hà Tư dùng sức bấm một cái, “Đau quá!”
Tiểu Hà Tư đặt tại nơi kia, vô luận hắn làm màn dạo đầu nghiêm túc bao nhiêu lâu bao nhiêu thì vừa mới bắt đầu Tiết Lâm vẫn sẽ luôn phải ăn chút vị đắng. Hai người ở chung lâu như vậy, Hà Tư cũng quen rồi, vừa mới lúc trước Tiết Lâm còn gào lên đau đớn, chẳng bao lâu nữa sảng khoái sẽ kêu càng lớn hơn. Hà Tư xoa xoa bắp đùi Tiết Lâm vì đau đớn mà run rẩy, đem tính khí mới đâm vào hơn phân nửa thoáng rút ra bên ngoài một ít, ngay sau đó thừa thế xông lên mạnh mẽ đâm vào, xuyên thẳng đến cùng.
Tiết Lâm ngửa đầu phát ra một tiếng kêu đau, nước mắt tất cả trào ra.
Hà Tư nắm hai chân Tiết Lâm ép cong lên thành hình chữ M, thoáng điều chỉnh tư thế, bắt đầu trước sau lay động sống lưng. Động tác của hắn không nhanh không chậm, một chốc lại một chốc rất có nhịp điệu. Mi tâm Tiết Lâm nhíu chặt, theo động tác đâm rút của hắn lầm rầm rên rỉ, tựa hồ vô cùng đau đớn. Qua mấy phút, thanh âm rên rỉ chậm rãi nảy sinh biến hóa, mi tâm vẫn cau lại chậm rãi buông lỏng, đuôi lông mày khóe mắt cùng với hai gò má đều nổi lên một tầng ửng đỏ nhàn nhạt. Hà Tư bất ngờ tăng nhanh tốc độ, nhanh chóng mãnh liệt hướng bên trong thân thể cậu đâm tới, góc độ lực đạo đều bắt đến chuẩn xác vững vàng, nhiều lần đều đè đến cùng một vị trí.
“A a a… A a, Hà Tư… Thật là thoải mái, a, lại dùng lực, a a —— chính là chỗ đó, lại dùng lực, a a a a a a a…”
Lực hông Hà Tư tốt đến thái quá, Tiết Lâm đã sớm lĩnh hội qua, vốn tưởng rằng đã có thể chịu đựng, kiên trì mười mấy phút lại vẫn là không nhịn được xin tha, “A a… Ân ha a a a a… Em không… Hư ~ Ách a a a a… Hà Tư, a a a, ha a a a a… Không muốn, anh dừng lại a a a a…”
Hà Tư thở hổn hển cúi người xuống, động tác dưới hông không chút nào trì hoãn, “Gọi tôi.”
“Hà Tư… A a a a…”
“Gọi lại lần nữa.”
“A a… Lão công…”
Hà Tư lúc này mới thoáng trì hoãn tốc độ, cúi đầu triền miên hôn xương quai xanh của cậu, “Tiếp tục gọi.”
“A… Mạnh thật, lão công anh thật giỏi, a a a… Thật là thoải mái, anh làm em thật là thoải mái, lão công, em yêu anh chết mất, ách ha a a a a a a…”
Tiết Lâm hiển nhiên đã rất vui thích, bên trong hậu huyệt dâm thủy giàn giụa, ướt át bất kham, trong tiết tấu nhanh chuẩn mạnh mẽ của Hà Tư phát ra tiếng vang xì xì xì xì dâm mỹ, càng ngày càng ẩm ướt, tiếng vang càng lúc càng lớn. Hà Tư thở dốc cũng càng ngày càng nhanh càng nặng. Hắn cúi người dùng sức ôm chặt Tiết Lâm, giọng nói bị tình dục nồng đậm triền miên làm cho biển đổi, trở nên khàn khàn dị thường quyến rũ, “Tiểu Lâm, tôi yêu em.”
Tiết Lâm ôm chặt cổ Hà Tư, âm thanh đứt quãng, “Em… Ách a a… Em cũng yêu anh… Hà Tư…”
============================
Quỳ!!! H đôi này còn máu lửa hơn đôi chính, tôi….. Mỗi 1 chương H nếu như mọi người chỉ đọc 1 lần, thì tôi cần.phải.đọc.3.đến.4.lần…… Trời ạ! Lần thứ nhất là sửa bản convert, lần thứ 2 là chỉnh lại từng câu từng chữ từng cái dấu chấm dấu phẩy hay là thay đổi từ khác cho mượt hơn hay hơn và xem lỗi chính tả lỗi xưng hô. Lần thứ 3 tổng rà soát lại cả chương, nếu chương nào dài thì sẽ có thêm lần thứ 4, thứ 5…… Quỳ!!! Quỳ!!! Quỳ!!!
Hôm nào cũng thiếu máu cấp tính QAQ