Cố Xán Xán tới bệnh viện, phát hiện Lâm Viện được bao vây trong phòng
bệnh, còn có một bác sĩ thoạt nhìn tuổi tác rất chuyên nghiệp, một bác
sĩ trung niên hói đầu, còn có một nữ bác sĩ rất béo, phía sau là một đám y tá hộ sĩ điều dưỡng đi theo, nghe nói đang kiểm tra phòng.
Sau đó nhận ra người hói đầu là viện trưởng, nữ bác sĩ rất béo là phó
viện trưởng, người lớn tuổi kia là chuyên gia, tư thế này thật tình rất
doạ người, Cố Xán Xán vừa thấy nhiều bóng áo trắng như vậy, nước mắt đã
rơi xuống.
“A Viện, cậu là sao vậy? Cậu không được có việc gì, mình vừa mới mất
công việc, nếu lại đánh mất cậu, cậu bảo mình phải làm sao bây giờ? Cậu
bảo mình phải tìm ai ăn cơm chùa? Mình còn muốn đem nhà kia cho cậu ở?
Cậu sao có thể như vậy?” Cố Xán Xán nhìn đến Lâm Viện từ đầu đến chân
đều ở trong chăn, thật sự bi thương, liều mạng bổ nhào qua.
Đã thấy tên kia ở trong chăn trợn mắt lên với mình, miệng còn phồng lên
thật to, lại có thể đang ăn vụng… Miệng ngậm quả trám thật lớn, hai má
phồng lên… Nhiều bác sĩ y tá vây xem như vậy, khó trách phải trốn trong
chăn.
Doạ cô nhảy dựng, hại cô nghĩ đến chuyện không hay, đầu mông đều bịt kín.
Lâm Viện cũng chẳng hiểu ra sao a, cô bình thường có chút tham ăn, vậy
mà ở đây không thể ăn gì, chú Lưu mua quả trám cô thích ăn, cô liền trộm cầm một trái, thật không ngờ vừa mới ngậm vào miệng, mình đã bị y tá
đẩy đến phòng bệnh có TV, sôpha, nhà tắm vòi hoa sen này, phòng bệnh
trước đây đã rất tốt, chỉ mình và Xán Xán, Xán Xán đi rồi, trở thành một người một phòng, điều kiện tốt, nhưng không nghĩ tới bây giờ lại còn
tốt hơn.
Miệng cô còn đang ngậm quả trám, chưa kịp nói tới điều gì, liền nhìn
thấy ngoài cửa một đám người đến đây, thôi được, dứt khoát đem chăn trùm kín đầu, muốn chờ bọn họ đi qua.
Thật không ngờ nhóm người này lại chậm rãi hướng tới phòng bệnh của
mình, làm cho cô nghĩ mình thành gấu trúc, chẳng lẽ sắp bị cắt một miếng đi nghiên cứu? Bày trận lớn như vậy quá khủng khiếp, mà lúc này đây, mẹ và Lưu Húc đi ra ngoài ăn cơm, Lưu Tử Quân kia sáng sớm lộ diện một
chút lại đi rồi.
Để lại cô một mình đang do dự không lẽ phải nhổ quả trám ra, kỳ thực quả trám vốn ngậm trong miệng nói là nhổ ra, nhưng làm sao có thể trước mặt nhiều người như vậy, bảo cô làm sao mà phun đây, giống như Công Tôn phu nhân trong thiên long bát bộ phun hạt táo, một ngụm phun ra, trực tiếp
đem mấy bác sĩ và y tá kia đóng đinh trên tường? Hay là phun trên tay,
Chúa ơi nước miếng a…
Lâm Viện ngày thường rất chú trọng dung mạo, không muốn làm chuyện như vậy, tình nguyện cuộn trong chăn giả chết.
Nhìn thấy Cố Xán Xán đến, thật sự giống như ông cha ta nhìn thấy hồng quân công nông Trung Quốc đén, lệ nóng doanh tròng.
Cố Xán Xán bối rối vài giây đưa cho cô khăn tay, cô vô cùng nho nhã đem
trám phun ra khăn tay, sau đó vẻ mặt vô tội nhìn bác sĩ y tá.
Còn có một vài bác sĩ không biết mình vì sao vốn đang đứng ở giữa lại mơ hồ bị đẩy ra, phát sinh chuyện mờ mịt gì đó, chỉ thấy hai cô gái nhìn
nhau cười, biểu tình vô cùng tự nhiên nhìn bọn họ, một bộ dáng xin chào
xin chào.
Các bác sĩ đều rất khách khí, ân cần tỉ mỉ thăm hỏi bệnh tình của Lâm
Viện, đại tiểu tiện như thế nào, ăn uống có vấn đề gì không, toàn thân
trên dưới có chỗ nào không thoải mái không…
Làm cho Lâm Viện và Xán Xán đều khẩn trương lên, Cố Xán Xán không nhịn
được hỏi, “Bác sĩ, bạn tôi rốt cuộc thế nào, còn chữa trị được không?”
Vừa hỏi xong, các y tá thực tập đứng sau cùng đều nhịn không được nở nụ cười.
Chỉ bị tổn thương nhẹ, sao nghiêm trọng như vậy, nằm dưỡng bệnh là tốt
thôi, hiếm khi thấy viện trưởng và nhóm giáo sư đều để tâm như vậy,
khiến người nhà của người ta đều tưởng bệnh nan y.
Không dễ nói rõ, lại trấn an vài câu, nhóm bác sĩ mới lần lượt rời đi.
“Chẳng lẽ Vệ Đông Hoa giác ngộ? Vì để con gái ông ta thoát tội, cho thay thành phòng bệnh cao cấp, còn mời nhiều bác sĩ vậy đến khám cho mình?
Không có khả năng a!” Lâm Viện kỳ quái nói.
“Đương nhiên không có khả năng, ba cậu, ông ta bây giờ không vui gì đâu, bất ngờ phải làm ông ngoại, Vệ Minh Châu được kiểm tra đang mang thai,
hiện tại nghe nói luật sư cho cô ta được bảo lãnh, đang nằm viện chăm
sóc đó.” Cố Xán Xán biết tâm lí Lâm Viện có khả năng chịu đựng rất mạnh
mẽ, với cô ấy không cần phải giấu giếm, có việc cứ nói, không nói thì
sau này để cô ấy biết sẽ phiền muộn.
Cố Xán Xán vừa nói vậy, Lâm Viện thật đã biết là chuyện gì xảy ra, bộ
não suy nghĩ sâu xa của cô lập tức bắt được mấu chốt, lại nhìn cái ót
kia của Cố Xán Xán, đã loang màu.
“Y tá tiểu thư, phiền cô gọi bác sĩ đến băng bó đầu giúp bạn tôi.” Lâm
Viện nhìn y tá trong phòng, có chút không hiểu ra sao, hoá trang như
công chúa, chẳng lẽ mình phải cho tiền boa, phân phó một câu, y tá quả
nhiên vui vẻ đi ra ngoài.
“Tiện nhân Trương Dong đó đến công ty cậu? Cậu vì bà ta mà mất việc?”
Sắc mặt Lâm Viện thật không tốt, đằng đằng sát khí, hận không thể đứng
lên lập tức, giết chết cả nhà Vệ Đông Hoa.
Cố Xán Xán lắc đầu, sao có thể chứ, lần trước ở cửa hàng là nhất thời
không qua sát, sơ suất bị ném trúng đầu, sự bất quá tam, khi còn bé mấy
bác gái ở thôn đánh nhau, Cố Xán Xán cũng thường xuyên động viên cố lên, đương nhiên rất quen thuộc, huống hồ từ nhỏ trong nhà ăn thức ăn tốt,
ăn đến sức khoẻ rất tuyệt, hiếm khi sinh bệnh, kiển tra sức khoẻ toàn bộ đều tốt, sâu răng cũng không có, làm sao dễ bị khi dễ đây.
“Không, mình cho Trương Dong bốn bạt tai, đánh luôn phần của cậu, mặt bà ta sưng lên như bánh mỳ, chắc hai ngày sắp tới sẽ yên tĩnh lắm. Mình
chỉ cảm thấy mệt mỏi, không muốn cùng bọn họ tiếp tục đấu nữa, hơn nữa
trước kia đã nói qua với cậy, phong cảnh quê mình đặc biệt tốt, được
khen có nhiều trang trại lớn, vừa được nhà nước chứng nhận phong cảnh,
cho nên mình muốn trở về mở một nông trang, trên tay còn chút tiền, nhà
mình ở sẽ trùng tu thành biệt thự, so với mua nhà ở đây thì tốt hơn.” Cố Xán Xán nói rõ chi tiết.
Lâm Viện từng đến nhà Cố Xán Xán, đẹp vô cùng, làm cho người ta không
muốn quay về, vừa nghe Cố Xán Xán nói như vậy, cũng hiểu được chủ ý
không tồi, nhưng tuy là đúng như thế, lại cảm thấy rất buồn bực, giống
như bị ép buộc rời đi, hơn nữa cô ấy và Mã Liệt là có ý gì? Vệ Minh Châu mang thai?
Có một số việc người có thể khuyên, nhưng liên quan đến chuyện tình cảm nam nữ, người ngoài cũng khuyên không được.
“Được rồi, cậu xem như về trước giải sầu, mình có chìa khoá nhà cậu,
mình thấy mẹ và chú Lưu gần đây thân thiết, mình đến lúc đó trực tiếp ở
chỗ cậu, còn tiền đặt cọc căn nhà ở Tây Trạm, đến lúc đó mình giúp cậu
lấy về, lấy một nửa hẳn cũng không thành vấn đề.” Lâm Viện không khuyên
nhiều, mà hỏi Cố Xán Xán còn có chuyện gì chưa làm xong, chờ cô xuất
viện làm giúp, để cô ấy về nhà tĩnh dưỡng một thời gian cũng được.
Bên này Cố Xán Xán giải thích rõ ràng với Lâm Viện, bên kia Mã Liệt nghe Hoàng Tiểu Phỉ nói trực tiếp ngây ngẩn cả người.
Quay đầu lại nhìn một đám bác gái đang chửi rủa, còn có mẹ vợ trước mặt mũi sưng như quả cầu, anh liền nổi giận.
Anh là một người đàn ông, không có lý do đánh phụ nữ, nhưng nhiều lần làm ầm ĩ như vậy, rốt cuộc có thể tiếp tục để yên sao?
Bởi vì lúc đầu Vệ Minh Châu xuất hiện, thời điểm mình giải thích với Xán Xán, cô rất sảng khoái tin tưởng mình, làm cho anh cảm thấy Xán Xán suy nghĩ giống mình, hoàn toàn không nghĩ đến Xán Xán là một cô gái chưa
từng kết hôn, cả ngày bị người ta đến công ty mắng là tiểu tam, câu dẫn
đàn ông có vợ, loại chuyện thừa dịp vợ người ta mang thai liền quyến rũ
này sẽ thế nào? Cô nhất định là bị buộc từ chức.
Mã Liệt chỉ một lòng muốn kết hôn, thứ nhất là có tính cảm với Xán Xán,
thứ hai quả thật là có một loại kết hôn mau chóng, quên chú ý đến đoạn
kết hôn bi kịch kia, hoặc giả thuyết giữ thể diện, sẽ không ở thời điểm
giới thiệu mình đã ly hôn, dù sao nếu tái kết hôn, mang theo Xán Xán ra
ngoài, người khác rốt cuộc sẽ không hỏi cô là vợ hai ư.
Cứ vội vàng muốn cùng Xán Xán xác định quan hệ, nhưng vấn đề vợ trước
căn bản không xử lý tốt, gia đình Vệ Minh Châu như vậy, há chỉ một thư
ly hôn đã có thể đuổi đi, lúc trước chuyện khó xem như vậy, nhưng chuyện vừa qua, chưa đến vài ngày cô ta liền quên hoàn toàn, giống như chuyện
gì cũng không có làm, chỉ nhớ rõ uỷ khuất của bản thân, đúng lý hợp tình chỉ trích người khác.
Mã Liệt có đoạn hôn nhân bi kịch như vâyh, cũng không hẳn đều là lỗi của Vệ Minh Châu, anh là người không chủ động, mới có thể hồ đồ cùng Vệ
Minh Châu kết hôn lại ly hôn, trong lần theo Xán Xán đi Thái Lan du
lịch, đã muốn cùng cô phát sinh tinh cảm, chủ động lần đầu tiên.
Nhưng loại phát sinh tình cảm này, tính cách bình thường sẽ không sửa
đổi trong một ngày, lại liên tiếp xảy ra đủ chuyện to nhỏ từ nhà Vệ Minh Châu, bản thân Mã Liệt cũng lờ mờ, khi phản ứng lại được, bạn học Xán
Xán đã ngồi trên xe vận chuyển của Lục Tử trong thôn, cùng ba mẹ về nhà.
Di động gọi không được, Mã Liệt gọi liên tục, cảm thấy tính cách Xán Xán sẽ không như vậy, cô ấy không nhận điện thoại của mình khẳng định đúng
là thất vọng về mình rồi.
Đổi lại ai có thể vui vẻ a, đưa ba mẹ đến nhà bạn trai bàn chuyện hôn
sự, kết quả phút cuối cùng, ngươi có thể nói vợ trước của ngươi mang
thai, còn có thể là con của ngươi, ngươi rất có thể phải phục hôn... Mã
Liệt cảm thấy bản thân thẳng thắn vô tư, nhưng loại chuyện này vô tư
được sao?
Cố Xán Xán không biết Tiểu Mã suy nghĩ nhiều như vậy, di động cô bị đập
hư, trong lúc nhất thời không muốn liên hệ với Tiểu Mã, huống hồ anh
hiện tại chắc đang phải ứng phó với vợ trước, bận bịu không rảnh tìm
mình, vẫn nên quên đi.
Ngồi trên xe ghế nhỏ chật chội,lắc lư theo xe, nhìn thấy đường hai bên
từ nhà cao tầng dần dần biến thành phong cảnh thiên nhiên, lại trở thành từng mảnh đồng ruộng ao cá, nắng chiều chiếu rọi, cả thôn đều như bao
phủ khắp một màu vàng, gió chậm rãi thổi, không hiểu sao cảm thấy kỳ
thực về nhà cũng không tồi.
...
Cố Xán Xán nói muốn về mở nông trang, mười mấy cậu đều rất ủng hộ, ông
ngoại cô cũng ra mặt. Ông ngoại cô rất có uy tín, trong nhà mở một phòng khám trung y, mỗi người đến khám chỉ thu 20 đồng phí, thuốc đông y tự
mình làm, mỗi tuần hai tư sáu mở cửa khám nửa ngày, mỗi lần mọi người
đều xếp thành hàng dài.
Sinh viên ra ngoài làm công vài năm lại về nhà gây dựng sự nghiệp kỳ
thực rất nhiều, nhà lão Cố có phần văn minh hơn, trong nhà chỉ có một cô con gái, cũng rất đau lòng, lại không ồn ào ép con phải thế này thế nọ.
Ông ngoại thuộc dạng có nhiều tiền hơn, ngay tại chỗ đem ra đưa cho Xán
Xán, để cho cô yên tâm mạnh dạn làm, xem như cho đồ cưới trước.
Các cậu cũng đều có con, từng chuỗi từng chuỗi như quả nho, nhưng không
có con gái, Cố Xán Xán là đứa cháu gái duy nhất trong nhà, các cậu cũng
rất yêu thương, đều tỏ vẻ ủng hộ, dù sao chỉ có một bảo bối, ra ngoài
làm công, gả ra ngoài, bao lâu mới có thể trở về một lần, còn không bằng ở đây sinh sống, hiểu rõ, đến lúc đó giới thiệu cho một người.
Vì thế ngày hôm sau về nhà, Cố Xán Xán đã bắt đầu bận rộn.
Cậu nhiều anh họ cũng nhiều, ngành nghề nào cũng có, có kiến trúc, có
thợ mộc, có nhà thiết kế gia dụng, lúc bắt đầu ở nhà Cố Xán Xán đập gõ
đinh đinh đang đang, bên kia mẹ và cậu út đi làm giấy phép, cậu út làm
trong chính phủ, cũng quen biết nhiều người, xử lý xong cũng rất nhanh.
Suy nghĩ của Cố Xán Xán là nhà đã có ba tầng lầu, đem lầu hai lầu ba
trang hoàng đẹp, làm giống như khách sạn, khu vực nhà vệ sinh đơn độc
một gian, lầu một làm đại sảnh ăn cơm nghỉ ngơi, khối đất trống sau nhà
làm thành bãi đỗ xe, phía trước trùng tu thành một sân nhỏ.
Ao cá bên trái cũng sửa sang lại, tạo thành vị trí rất tốt để câu cá, tốt nhất có thể xây thành bờ cát có ghế nằm linh tinh...
Sau đó đến vườn cây trên núi, sửa đường lại cho đẹp, làm thành thềm đá đi lên.
Đất trống phía bên phải sẽ xây mấy gian nhà lớn, chính là làm thành gian nhà chơi trò chơi giải mật thất, cũng có thể dùng làm phòng hoạt động.
Công việc bận rộn như vậy, liền đem buồn bực khi từ chức quẳng đi rất
xa, về chuyện Mã Liệt, Cố Xán Xán không nghĩ nữa, nghĩ đến thái độ của
mình thật chính xác, Mã Liệt nếu chưa tới tìm mình, cũng đại khái là ý
tứ đó.
Mã Liệt nếu biết Xán Xán nghĩ như vậy thật sự là thấy oan muốn chết, anh gọi điện thoại không bắt máy, liền cảm thấy Xán Xán giận mình, nhưng
trước mắt mình đi tìm cô giải thích, giải thích không rõ, nào là chịu
trách nhiệm gì đó đều vô dụng, bụng vợ trước còn đang chờ.
Anh hiện tại nghĩ chờ Vệ Minh Châu có thể làm xét nghiệm cha con, làm
xong đi tìm Xán Xán, đương nhiên trong khoảng thời gian này anh cũng
không nhàn rỗi, anh cảm thấy Xán Xán rất nhiệt tình yêu thích công việc
của mình, thời điểm cô làm việc rất nghiêm túc, cô như vậy không giống
với đa số người, cũng làm cho anh rất thích.
Lúc trước mỗi ngày ở bên nhau, thường xuyên gặp mặt thật không thấy gì,
hiện tại ra đi, mỗi ngày dường như đều suy nghĩ nhớ nhung, phát hiện
tình cảm này hoàn toàn không giống, mà ban đầu cũng không nghĩ vậy, muốn nhanh chóng tìm đối tượng kết hôn.
Anh gọi thư ký Đổng tới hỏi, “Lần trước bảo cậu điều tra trang web Ái Điển thế nào rồi?”
Thư ký Đổng từ lúc đầu bắt tay vào công việc hợp tác với trang web Ái
Điển, cho nhân viên độc thân trong công ty làm hội viên đã bận bịu với
chuyện này, làm thư ké không thể chỉ là ông chủ bảo ngươi đi mua cơm,
ngươi liền mua cơm, nhất định còn phải nhớ rõ mua đồ ăn, thêm phần canh, các mặt đều lo lắng mới được.
Bởi vì công ty luôn làm hội viên như vậy khẳng định chưa tính toán, mà
hiệu quả ưu đãi hội viên cũng rõ ràng, gần đây nội bộ công ty đều tiêu
hao không ít cho nhà cửa, muốn kết hôn phải mua nhà trước, đã trở thành
quy luật vững chắc.
Cho nên thư kí Đổng đoán ông chủ khẳng định là muốn thu mua công ty này, lúc ban đầu chỉ là thí nghiệm, đã sớm điều tra vô cùng cẩn thận, sẽ chờ ngày này, vốn chỉ cảm thấy là lời đùa, bởi vì ông chủ giống như quên,
thật không ngờ lại nhắc tới, anh trong nháy mắt có cảm giác được khai
sáng.
Lần lượt báo cáo vô cùng tỉ mỉ, ngoài miệng báo cáo sơ lược, vẻ mặt
nghiêm chỉnh nhìn Mã Liệt, trong lòng lại thập phần kích động hò hét,
“Ông chủ, khen tôi đi, khen tôi đi.”
Quả nhiên Mã Liệt nghe xong rất hài lòng, “Không tồi, Tiểu Đổng làm tốt
lắm, chuyện này cậu phân phó xuống, cậu lo liệu vụ này, tôi không hy
vọng có biến đổi gì, nhưng đến lúc đó sẽ an bài lãnh đạo nòng cốt qua
đó.”
Bàn giao xong chuyện này, anh day day mi tâm, nhìn bên trong di động,
ảnh chụp của Xán Xán, lần trước chụp trong căn nhà ỏ vịnh cá heo, nhìn
thấy cô cười vẻ mặt thoả mãn, anh cười cười.
Anh đã cho người bắt tay vào điều tra cuộc sống của vệ Minh Châu từ khi
kết hôn với mình đến bây giờ, không thể không nói, Mã Liệt bị buộc tàn
nhẫn, cũng có một mặt sát phạt quyết đoán như Ngô Ngọc Mai, không hoàn
toàn giống như ba anh, lúc trước anh vẫn cảm thấy ly hôn tuy rằng chủ
yếu là do Vệ Minh Châu sai, nhưng bản thân cũng có vấn đề, đối với Vệ
Minh Châu vẫn có chút áy náy, chỉ hy vọng song phương không phải liên
quan, không muốn tiếp tục dây dưa.
Nhưng bây giờ, bọn họ đã quấy rầy nghiêm trọng cuộc sống bình thường của anh, Mã Liệt sẽ không thể không phản kích, giống như nặn bùn, tập đoàn
Thịnh Nguyên cũng không cần giao cho anh, trực tiếp bán đi, lấy tiền gửi ngân hàng lấy lãi, nhận ra một ngày nào đó không hiểu vì sao bị đánh
bại.
Rất nhanh có thể đến ngày làm xét nghiệm, vì công bằng, Tiểu Khai và Mã Liệt đều đến.
Hai người này một người là bạn trai trước của Vệ Minh Châu, một người là chồng trước của cô.
Gia đình Tiểu Khai điều kiện không tồi, người cũng đẹp trai. Mã Liệt vóc dáng cao lớn, lại có bối cảnh của tập đoàn Thịnh Nguyên, cũng rất tuấn
tú lịch sự.
Trương Dong nhìn thấy hai người đều rất vừa lòng, động viên tinh thần
con gái, “Bảo bối, con yên tâm, mặc kệ là người nào trong bọn họ, tuyệt
đối chạy không được, mẹ nhất định sẽ vì con lấy lại công đạo.”
Vệ Minh Châu trong khoảng thời gian này đều ở bệnh viện, bởi vì trên
người còn có vụ kiên kia, không thể không giả vờ bộ dáng ngã bệnh, hoàn
cảnh trong bệnh viện này quả thật không thích hợp suy nghĩ, lại có mẹ
mỗi ngày đều lải nhải bên tai, một khi xác định được ba của đứa nhỏ cuộc sống sau này sẽ tốt đẹp, Vệ Minh Châu cũng chờ mong hơn.
Hơn nữa mặt mẹ tuy bị đánh sưng lên, nhưng đắc ý dào dạt nói với cô, cô
gái bên cạnh Mã Liệt kia đã từ chức ở công ty về quê rồi.
Vệ Minh Châu liền cảm thấy rất sảng khoái, đối với việc xét nghiệm cha con cũng mong đợi.
Mã Liệt nhìn thấy Tiểu Khai kia, hai người lại rất hữu hảo bắt chuyện
với nhau, một chút cũng không có không khí giương cung bạt kiếm, Tiểu
Khai còn cùng Mã Liệt hàn huyên vài câu, cảm xúc vô cùng thoải mái.
Mã Liệt nghĩ chờ làm xong xét nghiệm sẽ đi tìm Xán Xán, tâm tình cũng vô cùng tốt, đối với người từng làm tình nhân của vợ mình cũng không có
chán ghét như vậy.
Vệ Minh Châu nhìn thấy trên mặt hai người đều mang theo vẻ tươi cười,
còn tưởng rằng họ vì mình mang thai mà vui mừng, cảm thấy càng yên tâm,
thấy lời mẹ nói là đúng, trên trời quả nhiên chiếu cố cho mình, để cho
mình trong thời điểm này mang thai, lại nhớ tới cảm giác mọi người đều
vây xung quanh mình, trở thành nhân vật trung tâm, rất hạnh phúc.
Kỳ thực phải nói Vệ Minh Châu không hẳn là người xấu, chỉ là vẻ ngoài
đẹp, trong nhà có chút tiền, ba mẹ lại vô cùng yêu thương, hơn nữa giáo
dục không giống người khác, chẳng hạn như Trương Dong thường xuyên đắc ý dào dạt nói bảo bối nhà của chúng ta có phúc khí, vân vân... Loại đối
thoại này bình thường là cha mẹ nhìn thấy vợ con người khác sẽ khen một
câu, ai nha, con của ông bà nhìn thật có phúc. Nhưng tới lượt Trương
Dong lại dùng để giáo dục con mình, lâu ngày, Vệ Minh Châu liền dưỡng
thành như vậy, hết sức lấy mình làm trung tâm, làm sai điều gì cũng cảm
thấy không sao cả, bởi vì cô là người “có phúc”.
Tâm tư này của Trương Dong cũng có thể lý giải, bà đá vợ người ta ra, có thể ngăn Vệ Đông Hoa gặp Lâm Phong nhưng dù sao vẫn không ngăn ông gặp
con gái vợ trước, cho nên chỉ có thể ra sức khen con gái mình,hạ thấp
Lâm Viện, cần phải làm cho Vệ Đông Hoa nghĩ tới Lâm Viện sẽ không thoải
mái, nghĩ tới con gái mình liền xem như bảo bối.
Bác sĩ đối với xét nghiệm nhận cha con đã thấy qua không ít, có hai
người đến, đều rất ôn hoà, lại nhìn thấy bộ dáng Vệ Minh Châu kia ở bệnh viện ăn mặc xinh đẹp là có thể lý giải, cô gái xinh đẹp có người theo
đuổi, ngay cả làm cha cũng tranh nhau.
Bất quá mặt cô rất nghiêm túc, Trương Dong nhìn không vừa mắt, còn vênh
váo phê bình cô một câu, “Bác sĩ cũng là nghề nghiệp phục vụ, mang cái
mặt lạnh hù chết người a, động tác cũng chậm chạp, không biết làm việc
như thế nào, tố chất quá thấp.”
Nữ bác sĩ trên mặt vẫn lạnh lùng, trong lòng nguyền rủa... Tôi là chòm
sao Ma Kết a, người chòm sao này gương mặt đều như vậy có được không, bà nhìn không quen, đây cũng có thể trở thành lý do phê bình, quả thực là
muốn hộc máu, đây là dạng người gì a.
Bởi vì Mã Liệt sốt ruột muốn biết kết quả, mà Tiểu Khai không muốn rước
lấy phiền toái, trên thực tế về phương diện này anh làm rất an toàn, đều có chuẩn bị, nhiều năm như vậy cũng không trúng chiêu, anh cảm thấy
không phải mình, nếu không vì mẹ Vệ Minh Châu rất có thể làm ầm ĩ, chắc
anh đã không tới.
Hai người đều sốt ruột, cho nên khẩn trương trả tiền.
Đây lại càng làm cho Vệ Minh Châu cảm thấy họ đang vui vì được làm cha.
Nữ bác sĩ này đeo kính mắt thật dày, hết sức nghiêm túc đem mẫu xét
nghiệm của ba, mẹ, nước ối của thai nhi đặt trong ống nghiệm quan sát,
trong lòng mắng dạng phụ nữ tốt không ai thèm hỏi thăm, loại phụ nữ này
chỉ có bộ dáng đẹp, dựa vào đâu mà có người tranh nhau làm cha, đạo trời bất công a!
Cô đẩy kính mắt, tiếp tục làm việc... Trong văn phòng đột nhiên phát ra
tiếng cười, nữ bác sĩ này giống như bị điên rồi, cười ha ha, cười xong,
lại đẩy gọng kính mắt, nghiêm trang tiêu sái bước vào phòng Vệ Minh
Châu.
Nữ bác sĩ chòm sao Ma Kết này mang vẻ mặt tiếc nuối nói, “Thật xin lỗi,
hai vị này cũng không phải ba của đứa nhỏ, phát một tin khẩn cấp “Ba đứa trẻ ở đâu”, tiểu thư có thể dự tính treo giải thưởng.”