Nhật Kí Tán Gái Thời Học Sinh

Chương 12: Chương 12




Đêm đó,em ngồi học mà không chữ nào lọt nổi vào đầu cả.Cứ miên man đặt giả thuyết cho cái lí do mà thằng tóc hung đỏ gây sự với em.Dù suy ngẫm thế nào thì cũng chẳng có lí do nào phù hợp cho việc gây sự này cả.Nghĩ nhiều dẫn đến đau đầu,em vừa an toạ trên chiếc giường thân yêu thì có tin nhắn.

-Lúc sáng D bị đánh có sao không? – Tin nhắn của ẻm.

-Long thể vẫn bình thường.Hề hề

-Nói dối.Bị cả hội vây lại thế mà không bị gì mới lạ.Ngọc lo cho D lắm!

-Vẫn khoẻ như trâu nè!Không tin mai gặp là biết

Sau một hồi lâu lẳm lâu lăm ẻm mới nhắn tin lại

-Thực ra lí do D bị đánh liên quan đến Ngọc nạ!

-??? – Em hơi bất ngờ.

-Cái người mà có tóc màu hung đỏ lúc trước là bạn trai của Ngọc.Nhưng đã chia tay lâu rồi.Hôm đó anh ấy thấy Ngọc và D khoác tay nhau đi chơi đêm noel nên mới đánh D nạ.

-Chia tay rồi thì có liên quan gì nữa?

-Nhưng anh ấy vẫn yêu Ngọc.Nhưng Ngọc không có tình cảm với anh ấy nữa đâu!

-Ngọc không cần kể chuyện tình cảm riêng tư của hai người cho D biết đâu.

-Nhưng,Ngọc thích D!

Em không biết nhắn lại sao nữa,quá bàng hoàng và bất ngờ trước những gì mình đọc.Em chưa bao giờ nghĩ đến trường hợp này cả.Do em quá vô tâm hay em không hiểu nổi con gái.Chắc lí do phù hợp nhất cho trường hợp này là em không có thứ tình cảm đó đối với ẻm.Em chỉ xem Ngọc như người bạn thân khác giới mà thôi.Nhưng bây giờ cảm xúc của em đang rất hỗn loạn,không biết nói sao với ẻm đây.Sau một hồi lâu suy nghĩ,em đi đến một quyết định táo bạo,đó là…đi ngủ.Cứ yên giấc cho đầu óc thư giãn rồi mai tính tiếp.

Lại một ngày mới lại bắt đầu,khởi đầu cho một ngày mới đầy sự mới mẻ là xe bị hỏng.Đưa ra ngoài tiệm sửa mất 30 phút,đã bực mình sẵn hai thằng Sơn cá trê và Mậm én còn khiến em máu tức đông dồn lên não.

-Thả xe đó đi trưa về lấy,túm tay tao nè.Tao kéo lên đến trường luôn.He he – Hai thằng cờ hó hắng giọng tỏ vẻ giúp đỡ.

Em túm viên gạch bên đường pow tí nữa thì thằng Mậm én ngồi sau nhập viện gấp.Sửa xe xong biết thế nào cũng muộn học.Vừa đến nơi em đành gửi xe ngoài rồi dùng Lăng ba vi bộ vượt tường vào trường.Vừa đến gần cổng lớp thì gặp ngay sao đỏ,thế có đen không chứ.Sáng ra đường gặp phải gái hay bước sai chân ra của mà xui tận mạng thế này.Tưởng chừng vận xui đeo bám cả ngày hôm nay,nhưng thần may mắn đã vô tình lướt qua em.Sao đỏ hôm nay là Nhật Linh,em tiến lại phía cô nàng để đàm phán.

-Tha cho mình lần này nha!Tại xe mình bị hỏng nên… - Em vừa nói vừa gãi đầu tỏ vẻ bối rối.

-Không!-Cô nàng phồng má.

-Đi mà!Bạn Linh dễ tính!

-Cậu phải thực hiện cho tớ một yêu cầu! – Nháy mắt.

-Được rồi!Yêu cầu gì? – Em chấp nhận thoả thuận.

-Bây giờ thì tớ chưa nghĩ ra,lúc nào tớ nghĩ ra thì tớ sẽ nói.Cơm không ăn gạo còn đó,lo gì? – Cô nàng cười đắc chí.

-Vậy nha!Mình té vào lớp đây! – Trông tình thế lưỡng nan này em đành chấp nhận bừa vậy.Còn hơn là dính vào sổ đoàn trường,dễ mà được lên cột cờ tuyên dương.

Cô nàng đứng gần cửa sổ nở nụ cười với em,hé hé thế là thoát nạn.Những tiết học nhàm chán cũng trôi qua nhanh chóng.Vừa bước ra cửa lớp thì gặp ngay Ngọc,em có tình tảng lờ đi vì không biết đối mặt với ẻm như thế nào nữa.Cứ thế,thời gian thấm thoát trôi qua trong tình trạng hai đứa tránh mặt nhau,em có như nhược quá không?Dù sao ít nhất em cũng nên có câu trả lời với Ngọc để ẻm và chính em nhẹ nhõm hơn.Nhưng lí trí đã ngăn em lại,thời gian cứ thế trôi qua mà em vẫn chưa có câu trả lời hồi đáp lại với Ngọc.Cuối cùng thì học kì một cũng trôi qua.Học lực của em cũng không nỗi tệ,mẹ thấy em có vẻ chú tâm vào học hơn nên bắt em đi học thêm để nâng cao kiến thức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.