Sắp đến tết rồi mà mẹ cứ bắt em đi học thêm cho bằng được.Em kì kèo mãi với mẹ xin ra tết đi học cũng được,nhưng không cách nào xoay chuyển được mẹ.Đành ngậm ngùi mà vác cặp đi học thôi,chứ biết làm sao được nữa.Chiều nay là buổi học thêm đầu tiên,ăn xong em đánh một giấc ngon lành rồi đi học.
Tân trang lại nhan sắc,em xách ba lô ra xe rồi hướng đường nhà thầy mà căng giò đạp.Vì hôm mẹ đi xin thầy cho em học môn toán của thầy dạy em cũng đi theo.Nên em cũng thông thạo đường xá đến nhà thầy rồi.Thầy tên Toàn,cũng dạy ở trường em nhưng dạy khối 12,thầy dạy giỏi có tiếng nên học sinh đến xin học là đông vô kể.Cả học sinh trường em lẫn học sinh trường khác đều thi nhau đến xin học.Em cũng là một đặc ân khi được vào học ở giữa năm thế này,vì học sinh chỉ được đăng kí học vào đầu năm thôi.
Căng giò lên đạp cuối cùng cũng đến nhà thầy,mồ hôi vã ra vì vận động nhiều.Dựng con chiến mã bên những con ngựa sắt quèn của những bạn cùng lớp.Em hiên ngang ngẩng cao đầu bước vào lớp học.
-Thầy cho em vào lớp ạ! – Em lễ phép.
-Em vào đi!Lần sau nhớ đến đúng giờ đó! – Thầy đưa mắt sang nhìn em rồi lại chăm chú viết trên bảng.
-Vâng ạ!
Những con mắt đổ xô về phía em như thể UFO vừa đáp xuống trái đất.Các dãy bàn gần như kín chỗ,vẫn may còn một bàn trống nằm ở cuối dãy.Em yên vị vào chỗ ngồi rồi cũng đưa sách vở ra tập trung vào chuyên môn.Đang hăng say làm bài tập thì có tiếng ai đó phát ra từ cửa lớp.
-Thầy cho em vào lớp ạ!
-Sao giờ em mới đến!
-Dạ…Dạ!Tại xe em bị hỏng giữa đường nên phải chờ họ sửa nên bây giờ em mới đến ạ!
-Thôi được rồi!Em vào lớp đi!
Em vẫn tập trung làm bài nên không để ý,nghe thì hình như là giọng con gái.Chắc lại một cá sấu nữa gia nhập cộng đồng cá sấu của cái lớp học thêm này.Con nhỏ ngồi bên cạnh em,chắc là kết em mất rồi (Hề hề,tự xướng tí).Thực ra thì lớp chỉ còn mỗi chỗ em còn trống nên hiển nhiên nó ngồi cạnh em rồi.Tạm ngừng công việc làm bài,em tò mò ngoảnh mặt lên nhìn xem bạn cùng bàn mặt mũi như thế nào.
-Ơ…ơ… - Em ấp úng.
-Ơ cái gì mà ơ!Lạ lắm à!
-Linh cũng học lớp này à!
-Ngồi đây mà còn hỏi nữa à? – Cô nàng mỉm cười.
Thế là gặp được người quen,không phải cô độc trong cái lớp học lạ hoắc toàn cá sấu này.Như thể đi xa gặp được đồng hường,em cứ ngồi trêu chọc và kiếm chuyện với Linh.Đang hăng say,tươi cười thì thầy từ trên nắm viên phấn giữa trán em.Tất cả con mắt trong căn phòng lại một lần nữa đều đổ dồn nhị nhãn về phía em.
-Ui da!-Em xoa trán.
-Anh mới học buổi đầu mà đã nghịch thế à?
-Dạ!Em…em xin lỗi thầy! – Em đứng lên vẻ mặt hối lỗi.
-Ngồi xuống đi!Đừng để có lần sau đấy! –Thầy khoát tay rồi lại tiếp tục viết lên bảng.
Em ngồi xuống vẻ mặt buồn thiu,bây giờ thì hổng giám nghịch nữa đầu.
-Cho chết,cái tội nghịch ngợm – Linh quay sang thè lưỡi chọc em.
Cả buổi học hôm đó em chẳng giám ho he dù chỉ một lần nào nữa.Hết buổi học.em lên con chiến mã thong thả đạp xe cô độc một mình.Đang vừa hát vừa ngắm cảnh thì có tiếng ai đó bên cạnh.
-Yêu đời quá ha! – Linh lại nở nụ cười răng nanh.
-D lúc nào mà chả yêu đời!
-Nhà D cũng đường này à?
-Ừ!
Thế là hai đứa cứ đi song song xe với nhau,nhưng cũng chả nói được gì mấy.Cho đến khi về đến gần nhà em
-À…Linh nè!
-Gì thế?
-Linh…Linh cho D số điện thoại được không?
-Lấy số làm gì? – Cô nàng hơi nghiêng mặt đi.
-Vì D mới vào học lớp nên chưa nắm kĩ kiến thức và lối dạy của thầy.Nên có gì không hiểu thì tiện gọi cho Linh hỏi. – Công nhận mình lắt lẻo thật.
-Ừ,tí về onl facebook Linh send số cho.
-Thế nha,D vào nhà đây!
Cô nàng lại nở nụ cười chào tạm biệt em,em cũng nhe răng đáp lại.Em cũng không hiểu tại sao lại muốn có số của Linh nữa,nói chung là tiếp xúc với Linh em cảm thấy vui vẻ và một chút hạnh phúc.Có thể chỉ đơn giản là cảm giác thinh thích một ai đó.Cũng có thể là một tình cảm của một người bạn dành cho một người bạn.Nói chung là em chưa xác định được thứ tình cảm đối với Linh.
Vừa về nhà là em tót lên phòng chơi game,hôm nay không thèm đi đá banh nữa.Sau một hồi đánh Liên minh toàn over.Chán ngán,em off lướt facebook xem có tin gì hot không.Vừa onl đã thấy tin nhắn của Linh,cô nàng đã send số điện thoại cho em rồi.Vừa cười hớn hở vừa rela với Linh.
-Đang làm gì đó?
-Nghe nhạc and facebook thôi.
-Ờ,lúc nào bật máy tính cũng vậy thôi à?
-Ừ,sở thích lên máy tính của Linh chỉ thế thôi.
-Đang nghe bài gì đấy?
-Trót yêu của Trung Quân idol.
-Bài này D cũng nghe suốt,nghe bài này nhạc nhẹ dễ ngủ.
-… - Sau một hồi lâu vẫn chưa thấy hồi âm.
-Đang inbox với anh nào à?Không thèm inbox với D nữa phải k? – Chờ lâu quá em rep tiếp.
-Không,mẹ vừa gọi có việc.
-Thật không đó! – Em giả bộ hoài nghi.
-Không tin thì thôi.Ai cần D tin chứ.
Thế là hai đứa rela cả buổi,nhưng hầu như em khơi chuyện và kể chuyện.Tự biên tự diễn luôn,còn cô nàng chỉ ậm ừ,đôi lúc chọc ngoáy em vài câu.Nhưng nói chung là vẫn vui,cả buổi em cứ cười tủm tỉm một mình như thằng dở hơi.
Tối đó đang ngồi học thì có tin nhắn của Ngọc
-D đlcd?
-D đang học bài nk.Có gì tí học xong nói chuyện nha! –Em chẳng biết nói chuyện với Ngọc sao nữa,chỉ biết né tránh mà thôi.
-Ừm.
Em biết là Ngọc đang buồn,nhưng em thì rất khù khơ trong mấy chuyện tình cảm nam nữ.Nói chung là em không xác định được chuyện của em và Ngọc.Và cũng chẳng biết nói thế nào cho hợp lí với Ngọc nữa.Trốn tránh không phải là cách hay và không thể kéo dài mãi được,chắc em phải nghĩ đến phương án 2…là đi ngủ.
Sáng sớm tinh mơ hai thằng cờ hó đã sang gọi đi học.Vì tối qua em dặn thằng Sơn cá trê sang chở em đi học,xe em bị hỏng rồi.
-Sao lâu thế!Mày sáng sớm đã bắt con sóc bỏ vào lọ rồi à?
-Lọ cái đầu mày!Đi nhanh đi!
Đang đi giữa đường thì thằng Mậm én phán một câu làm em hơi nóng mặt.
-Hôm qua Tao thấy mày đi với con lào đấy?Khai mau hay là lại thích dầu ăn Tường phát đây?
-Chỉ là đi học thêm về cùng đường thôi!
-Mày mà dấu bọn tao mày có gấu thì đừng trách anh em lấy đi sự trong trắng của mày. – Thằng Mậm én nhìn em gian tà.
-Tao giấu bọn mày làm quái gì?Đi nhanh đi sắp vào học rồi. – Em đánh trống lảng,hai thằng cờ hó này mà xoi mói thì đến khi nào em khai ra hết thì nó mới buông tha cho em.
Vừa đến trường là lũ chiến hữu đã lôi em vào căng tin,Thằng Văn vẹo hắng giọng nói lớn giữa hội nghị
-Bọn tao đã họp lại với nhau chỉ thiếu mỗi thằng D là chưa biết nữa thôi.Và bọn tao đi đến quyết định,từ giờ cho đến 30 tết…tất cả anh em trong nhóm đều phải có gấu.Thằng nào không có thì sẽ phải bao cả bọn đi chơi hôm đó.
-Nghe căng nhỉ?-Thằng Bằng chống cằm ngao ngán.
-Tao không tham gia vụ này đâu. – Em phán câu xanh rờn.
-Hay là mày sợ từ giờ đến hôm đó không có nổi gấu? – Thằng Việt nhìn em vẻ thương hại.
-Tao không thích ba trò vớ vẩn của bọn mày thôi.Chứ tao lên tiếng gái xếp hàng dài. – Em nổi máu sĩ lên,chứ thực chất nó nói trúng tim đen em rồi.
-Hình như vừa có cơn gió lùa qua bọn mày ạ!-Thằng Văn vẹo ngoáy đểu em.
-Bọn mày cứ chờ xem. – Nói rồi em đi thẳng lên lớp,cái bệnh sĩ đã phát tác quá độ.
Tiếng trống tan trường vang lên như mọi ngày,lũ chiến hữu vẫn bàn tán về vụ lúc sáng.Thằng Việt và Văn vẹo đã có gấu nên mới dám vênh mặt lên như thế.Chứ còn thằng Bằng,cường quạ và em vẫn cùng hội F.A.Hai thằng nó chắc đã chấp nhận số phận nên không dám ho he lớn tiếng.Còn em thì cái bệnh sĩ đã ngấm vào máu nên mới lớn tiếng thế thôi.Chứ còn 10 ngày nữa,không biết em có kịp cưa cây đổ em nào không.
Vừa về đến nhà,em nàm xoài ra giường vì mệt.Đang ngủ ngon thì lại có tiếng chuông phá đám,lúc nào cũng vậy.Mặt nhăn nhó,em vớ lấy cái điện thoại rồi áp vào tai.
-Alo,ai đấy?
-Ngọc đây nè,chiều nay 3h ra quán nước gần trường nha!Mình có chuyện muốn nói với D.
-Tớ…
-Tút…tút…