Trong căn hộ vô cùng yên tĩnh.
Cung Dịch nghe Cố Kiều Niệm nói xong, trái tim lập tức trùng xuống, sau đó anh cười nói: “Bắt nạt ai rồi?”
“Cậu còn nhớ chuyện fan của tôi làm loạn suýt chút ép chết một em gái không?” Cố Kiều Niệm hỏi.
“Ừm, tôi nhớ.”
“Người tôi bắt nạt chính là kẻ đứng sau lập kế hoạch nên chuyện này. Ban đầu tôi cứ nghĩ, bà ta chọc tôi một lần, tôi đã đánh trả lại thì chuyện này coi như xong. Nhưng bà ta không phục, còn tìm bọn côn đồ đe dọa tôi, sau khi tôi đến đó bà ta lấy sự an toàn của mấy người Chu Chu ra uy hiếp tôi, sau đó tôi giật hoa tai của bà ta xuống.”
“Trực tiếp giật xuống?” Cung Dịch hỏi.
“Đúng, trực tiếp giật xuống.” Cố Kiều Niệm gật đầu.
Sau đó cô buông Cung Dịch ra, chớp mắt: “Sợ tôi rồi à?”
Cung Dịch nhíu mày, kéo tay cô lại xem xét.
Mặc dù không có máu nhưng Cung Dịch vẫn kéo cô đến phòng tắm sau đó mở vòi nước, lấy nước rửa tay, vẻ mặt không vui cầm lấy tay Cố Kiều Niệm giúp cô rửa sạch.
Lần trước Cố Kiều Niêm đã nhìn thấy cảnh tượng này.
Vẫn là phòng rửa tay ở hậu trường hoạt động thấy mẹ của một diễn viên nhí giúp cậu bé rửa tay giống như vậy.
“Không sợ tôi sao?” Cố Kiều Niệm nghiêng đầu nhìn Cung Dịch.
Cung Dịch giúp cô rửa tay sạch sẽ, cầm lấy khăn mặt mềm mại thay cô lau khô: “Sợ.”
Cung Dịch trả lời rất thành thật.
Đây là đáp án mà trước đó Cố Kiều Niệm chưa hề nghĩ tới.
Biểu cảm trên khuôn mặt cô trong nháy mắt trở nên cứng đờ.
Nhưng một giây sau, Cung Dịch lập tức dựa sát vào cô: “Sợ muốn chết, ít nhất phải hôn một cái mới được.”
Cố Kiều Niệm: “...”
Cô bật cười thành tiếng.
Cung Dịch giơ tay, đầu ngón tay chỉ vào chóp mũi cô: “Lần sau muốn làm những chuyện như vậy thì để cấp dưới đi làm, bên cạnh chị không có ai có năng lực làm được mấy chuyện này thì tôi sẽ tặng cho chị hai người.”
Nói xong Cung Dịch nắn nắn bàn tay mềm mại của Cố Kiều Niệm: “Những thứ bẩn thỉu kia không cho phép động vào nữa.”
Cố Kiều Niệm không nói gì, bước đi khập khiễng tiến lên hôn Cung Dịch.
Cung Dịch nhìn Cố Kiều Niệm, sau đó cánh tay vòng lấy eo cô, kéo đầu cô dựa vào lồng ngực của mình, một tay khác thì nhẹ nhàng vuốt ve gò má.
“Chị muốn làm gì cũng được, cứ việc ỷ vào tôi ức hiếp bất kỳ ai, không cần lo lắng đem lại phiền phức cho tôi.”
“Bất cứ ai? Nhóc đáng thương nhà ta giỏi như vậy sao?” Cố Kiều Niệm ngẩng đầu nhìn anh, mặc dù nói như vậy nhưng cô không hề nghi ngờ năng lực của Cung Dịch.
Nếu anh đã nói được thì nhất định có thể làm được.
“Nhóc đánh thương nhà chị làm gì cũng rất giỏi.” Cung Dịch cụng trán với Cố Kiều Niệm, nâng cằm cô lên nhẹ giọng nói.
Lời của Cung Dịch, dần dần trở nên mập mờ.
Mấy chữ làm gì cũng rất giỏi có vẻ rất bình thường nhưng khi nghe anh nói lại cảm thấy anh đang trắng trợn ám thị và khoe khoang chuyện không thể nói.
“Ngoan nào, kiềm chế lại một chút.”
Tay Cố Kiều Niệm chống lên bụng của Cung Dịch, hơi đẩy anh ra một chút.
Trong đôi mắt xinh đẹp dường như bao phủ một tầng hơi nước mịt mờ, đẹp hơn rất nhiều so với thời điểm trong suốt sáng ngời.
“Ngày mai cậu còn phải lên lớp đấy.”
“Ừm.” Cung Dịch đáp.
Cố Kiều Niệm vốn cho rằng cậu bé ngoan nhà cô tối nay đã hiểu chuyện rồi.
Nhưng điều cô không nghĩ tới là, Cung Dịch kéo tay cô đặt lên eo của mình, sau đó tay anh từ từ cuộn góc áo của cô lên.
Đồng thời cúi đầu nói thầm bên tai cô.
“Cho nên, phải nắm bắt thời gian.”
Cố Kiều Niệm: “...”
“Nhưng hôm nay tôi rất mệt, mặc lễ phục, eo sắp gãy mất rồi.” Cố Kiều Niệm giương mắt nhìn Cung Dịch.
Cung Dịch theo bản năng xoa xoa eo của cô, sau đó anh ôm cô rồi đặt cô lên bồn rửa tay, sờ sờ đầu cô: “Chị ngồi yên, tôi đi xả nước nóng cho chị, ngâm mình nghỉ ngơi một lát.”
“Ừm.” Cố Kiều Niệm gật đầu.
Cung Dịch nghiêm túc điều chỉnh nhiệt độ nước, khi xả nước vào bồn tắm xong anh lại quay về.
“Vất vả cho cậu rồi.” Cố Kiều Niệm nói.
Cung Dịch hôn cô: “Chị mua tôi về chẳng phải vì cái này sao?”
Cố Kiều Niệm mỉm cười ngửa ra sau.
Anh ôm lấy eo cô kéo cô lại.
“Nước nóng sắp xả xong rồi...”
Cung Dịch vừa nói, bàn tay vừa quen cửa quen nẻo bắt đầu giúp Cố Kiều Niệm cởi quần áo.
Đã có kinh nghiệm lần trước, kỹ xảo của cậu Cung cũng thành thạo hơn, đồng thời còn có thể ung dung chơi đùa một hồi.
Đợi đến khi nước nóng đã chuẩn bị xong, Cung Dịch nhìn gò má, đầu tai đỏ bừng của Cố Kiều Niệm.
Đầu ngón tay vuốt ve một bên tai sau đó nhẹ nhàng vê nặn.
“Chị à, hôm nay tôi cũng hơi mệt, lại xả thêm một bồn nước nữa thì rất lãng phí, chúng ta tắm chung có được không?”
Cố Kiều Niệm ngẩng đầu nhìn anh.
Trong phòng tắm, vì nước nóng nên có chút sương khói mịt mờ.
“Cậu hỏi tôi làm gì? Tôi nói không được thì cậu sẽ không tắm chung sao?” Cố Kiều Niệm hỏi ngược lại.
Mặt nạ cún con của Cung Dịch nứt vỡ trong nháy mắt.
Anh rũ mi mắt, miệng nhếch lên một nụ cười xấu xa.
Sau đó anh nhìn vào mắt Cố Kiều Niệm, hôn cô từng chút một: “Nhưng tôi muốn nghe chị nói được.”
Cố Kiều Niệm sắp điên rồi.
Cả ngày hôm nay cô giống như đi đánh trận. Về đến nhà còn bị hồ ly tinh này quấn quýt câu dẫn...
“Có được không?”
Cung Dịch lại hôn lên tai cô.
“Được rồi...”
Cố Kiều Niệm giơ tay khẽ đẩy Cung Dịch tạo ra một chút khoảng cách giữa hai người. Nếu cử để anh trêu chọc như thế, cô sắp không thở được mất.
“Được không?” Trong mắt Cung Dịch dần lộ ra tia thất vọng.
“Được...” Cố Kiều Niệm cắn môi: “Nhưng cậu phải để ý thời gian!”
Ngày mai không chỉ Cung Dịch phải lên lớp, Cố Kiều Niệm cũng phải đi làm. Nhất định phải nghỉ ngơi đủ.
“Đã biết!”
Cung Dịch vui sướng nói, cách xa cũng có thể cảm nhận được giọng nói đang nhảy nhót.
Anh cẩn thận ôm lấy Cố Kiều Niệm đặt cô vào bồn nước ấm.
Đối với Cố Kiều Niệm mà nói, không có gì có thể khiến cô thả lỏng bằng việc tắm nước nóng.
Một lát sau, Cung Dịch cũng ngồi xuống. Anh ôm lấy cô từ phía sau, bàn tay rộng lớn nhẹ nhàng giúp cô xoa nắn bả vai.
Làm nữ minh tinh thật khó, khi mặc lễ phục nhất định phải giữ cơ thể có lồi có lõm ở trạng thái tốt nhất, như vậy mới có thể chụp ra những bức ảnh đẹp.
Cái cổ thiên nga cùng với bả vai góc cạnh của Cố Kiều Niệm vẫn luôn được gọi là cực phẩm. Có điều ở trước ống kính cô vẫn phải cố gắng đứng thẳng tắp, không thể buông lỏng một phút nào. Một khi thả lỏng, dáng người có đẹp đến đâu cũng sẽ xuất hiện khuyết điểm.
Kết thúc một ngày, Cố Kiều Niệm không chỉ đau thắt lưng, vai cũng rất đau.
Dòng nước ấm áp, người yêu đẹp trai, “ngon miệng”.
Cũng may hiện tại cô còn có hai thứ này.
Đêm khuya.
Nước trong bồn tắm thỉnh thoảng lại tràn ra.
Dưới sự vỗ về của làn nước ấm và anh người yêu ngon miệng, sự mệt mỏi của Cố Kiều Niệm dần dần biến mất.
*
Không biết là do nước ấm hay là do Cung Dịch.
Theo lý mà nói, trước kia Cố Kiều Niệm tham gia hoạt động cả một ngày, sáng hôm sau tỉnh dậy sẽ không tránh khỏi eo đau lưng mỏi.
Nhưng sáng sớm hôm nay, khi Cố Kiều Niệm tỉnh lại, ngoại trừ eo có hơi mỏi, mà còn ở mức độ khiến người ta có thể quên đi thì tất cả đều rất tốt.
Thậm chí cô đã ngủ rất ngon.
Không mở mắt ra, Cố Kiều Niệm vẫn nằm trong ổ chăn ấm áp thoải mái duỗi người.
Trong lòng cô nghĩ, Cung đáng yêu rốt cuộc là chàng trai bảo bối thế nào chứ.