Mấy năm gần đây, mức độ nổi tiếng của Hứa Hi Nghiên ngày càng tăng cao.
Khi cô ta vừa xuất hiện, phản ứng của các thực tập sinh đã đủ sôi trào rồi.
Nhưng không ngờ, sau khi Cố Kiều Niệm bước ra, trường quay còn sôi trào hơn rất nhiều, tiếng hò hét vỗ tay kinh ngạc thán phục vang lên khắp nơi như muốn lật tung nóc trường quay.
Đứng trên sân khấu, Cố Kiều Niệm khẽ mỉm cười, duyên dáng lại pha lẫn có chút kiêu ngạo, cô nhấc váy khom người, chào các thực tập sinh trên khán đài theo kiểu công chúa Disney đang thịnh hành nhất hiện nay.
Giờ thì hay rồi.
Cả hội trường càng sôi động hơn.
Tai Hứa Hi Nghiên sắp bị tiếng gào hét làm cho điếc đến nơi rồi.
Một động tác làm màu thôi, có gì hay mà ồn ào như thế chứ!
Cô ta cũng biết có được không!!
Ghen tị với Cố Kiều Niệm hoá thành hận thù, cô ta nhìn chằm chằm Cố Kiều Niệm, một lòng chờ lát nữa cô bị xấu mặt.
Giây tiếp theo.
Phần đệm piano vang lên.
Cố Kiều Niệm còn chưa bắt đầu hát, các cậu trai ngồi phía sau đã liên tục kêu nổi da gà.
Hứa Hi Nghiên suýt nữa quay sang khinh bỉ bọn họ.
Trong lòng nghĩ, sao thực tập sinh lần này tổ tiết mục tìm toàn là mấy thằng ngốc chưa trải sự đời vậy?
Lúc này, một đoạn ngâm nga trong trẻo vang lên.
“Wow! Đây là Kiều Kiều sao? Nghe hay quá, tôi nổi hết cả da gà lên rồi này!”
“Đm! Tôi cũng thế! Thật sự không phải nhạc đệm hở?”
Hứa Hi Nghiên cũng sửng sốt.
Bài hôm nay Cố Kiều Niệm hát là một bài hát tiếng Anh “Young and Beautiful”, một bài hát mang đậm tính nghệ thuật và tự sự.
Nó không chỉ cần hát hay.
Mà còn phải thể hiện ra cảm xúc trong đó thì mới có thể hát tốt được bài hát này.
Đây là lý do tại sao Hứa Hi Nghiên tin chắc Cố Kiều Niệm sẽ bị xấu mặt.
Tuy nhiên…
Sau màn ngâm nga đáng kinh ngạc, Cố Kiều Niệm chậm rãi cất tiếng hát, tiếng ca tản mạn, âm điệu vững vàng, hoàn toàn không hề có dấu hiệu sắp bị xấu mặt.
Hơn nữa, cô vốn xuất thân là một diễn viên, trong phần trình diễn truyền tải cảm xúc của bài hát, từng cái chau mày, từng động tác của cơ thể đều thể hiện rất ổn định.
Ngay cả Hứa Hi Nghiên ôm đầy ác ý với Cố Kiều Niệm.
Cũng có thể cảm nhận được những cảm xúc mạnh mẽ được truyền tải trong giọng hát của cô.
“Chuyện này không thể nào…”
Hứa Hi Nghiên hoàn toàn ngây ngốc.
Khi người đại diện vừa thấy Cố Kiều Niệm cất tiếng hát hay như thế, cô ta lập tức bước đến chỗ Hứa Hi Nghiên, giả vờ như đang dặm trang lại cho cô ta: “Có một máy quay đang quay chị, chú ý kiểm soát biểu cảm của chị.”
“Chắc chắn có người đang giúp cô ta hát nhép, tôi biết trình độ của cô ta!” Hứa Hi Nghiên nghiến răng nói: “Em tìm người vào hậu trường, nhất định phải tìm cho ra cái người hát nhép này!”
“Được, em sẽ bảo người sắp xếp, chị làm tốt chuyện bây giờ của chị, phải luôn luôn nhớ là có ống kính đang nhắm vào chị!” Người đại diện Thư Hạo nghiến răng.
Cô ta cũng bất ngờ trước màn trình diễn của Cố Kiều Niệm.
Dù sao, trước đó cô ta cũng nói, Cố Kiều Niệm không có thực lực sân khấu, sau khi chương trình được phát sóng sẽ lập tức bị phỉ nhổ.
Nhưng bây giờ Cố Kiều Niệm đã vả sưng mặt cô ta rồi.
Trong cả hội trường ghi hình, chỉ có đèn chỗ Cố Kiều Niệm đang bật, đèn chỗ thực tập sinh đều bị tắt.
Trong bóng tối mờ mịt, có một người ngồi trong góc, ánh mắt chăm chú không dời nhìn Cố Kiều Niệm đang thoải mái hưởng thụ trên sân khấu và ca hát.
Thế này mới đúng.
Gì mà Thiên Hậu ngây thơ, gì mà Quả Đào Mật ở trần gian, chẳng có mặt nào là cô ấy hết.
Người phụ nữ trông như yêu cơ mê muội người ta đến chết trước mắt mới là bộ mặt thật của cô ấy.
Với câu beautiful trầm trầm đầy xúc động và ẩn chứa rất nhiều cảm xúc cuối cùng, bài hát đã hoàn thành.
Đèn trên sân khấu vụt tắt.
Nhưng đèn xung quanh không bật ngay lập tức.
Khi tất cả mọi người đều đang nghi ngờ.
Một tiếng violin cao vút vang lên từ trên sân khấu.
Sau đó, đèn sáng trở lại.
Cố Kiều Niệm gác một cây violin trên vai, khí thế cả người cô lúc này còn mạnh mẽ hơn cả lúc hát vừa rồi.
Dường như thứ cô mang trên vai không phải là cây violin mà là thứ vũ khí có thể khiến khán giả phải khiếp sợ.
Mọi người nhìn cô, nín thở trong vô thức.
Sau đó cổ tay Cố Kiều Niệm cử động.
Những nốt nhạc tưởng chừng như có thể đốn tim mọi người nhảy nhót vang lên từ những sợi dây đàn.
Dưới đài lập tức vang lên tiếng reo hò.
Không ai biết tại sao mình lại cổ vũ nhưng bọn họ đều không kiềm được, một số chàng trai còn đứng bật dậy.
Viva La vida là một tác phẩm kinh điển vượt thời gian trong kho nhạc soạn violin.
Độ khó cũng rất cao.
Sau khi đắm mình trong Young and Beautiful, bài hát này đã để lại chút nuối tiếc trong lòng người nghe, nhưng khi giai điệu violin này cất lên, lại giống như chống lại những tiếc nuối đó.
Sức hấp dẫn của âm nhạc hay là thứ không thể diễn tả bằng lời.
Đây là lý do tại sao các bạn trẻ bên dưới sân khấu đã lập tức đứng lên ngay khi hai nốt nhạc đầu tiên vang lên.
Chu Chu đã diễn tập với Cố Kiều Niệm ở nhà.
Nhưng sự xúc động và rung động mà màn trình diễn đầy mạnh mẽ trên sân khấu này của Cố Kiều Niệm mang lại cho cô thì hoàn toàn khác.
Khi tiếng ngân nga đầu tiên của Cố Kiều Niệm cất lên.
Nước mắt Chu Chu cứ thế trào ra.
Cô không biết những người khác sẽ nghĩ gì về màn trình diễn này của Cố Kiều Niệm.
Nhưng điều mà Chu Chu nghĩ đến chính là chặng đường, là quá trình từ khi bọn họ chống lại Cố Đức Hạo đến bây giờ.
Cô cũng nhìn ra, trong tương lai, giới giải trí sẽ mất đi một Thiên Hậu ngây thơ, sẽ có thêm một siêu sao thực thụ.
Khi âm vang của nốt nhạc cuối cùng kết thúc.
Đèn của cả trường quay ghi hình đều sáng lên.
Cô thở ra một hơi dài, sau đó khom người chào những thực tập sinh đối diện.
“Kiều Kiều thật ngầu!”
Lúc này, không biết là thiếu niên nào ở bên dưới hét lên.
Cố Kiều Niệm lập tức ngượng ngùng cười.
Nối tiếp đó là càng nhiều tiếng reo hò hơn vang lên.
Cố Kiều Niệm đưa cây violin cho nhân viên công tác trên sân khấu, lại chờ thêm một chốc nữa, tiếng hoan hô vẫn chưa ngớt.
Trong lòng Cố Kiều Niệm biết rõ.
Cô đã thể hiện rất tốt, nhưng phần nhiều tiếng hoan hô của các bạn trẻ bên dưới là sự cổ vũ của họ dành cho cô.
Suy cho cùng, trong mắt mọi người, cô là người vừa trải qua cuộc sống bị bạo lực gia đình như địa ngục, bắt đầu lại một cuộc sống mới.
“Xin chào mọi người, tôi là Cố Kiều Niệm, nhà sản xuất của chương trình Thần Tượng quốc dân, tôi rất vui khi có mặt tại đây và được gặp các bạn với những ước mơ ấp ủ của mình.” Cố Kiều Niệm tự giới thiệu về bản thân, “Trong bốn tháng tới, tôi sẽ cùng với các thầy cô đứng đầu trong ngành, đồng hành với mọi người trong chặng đường luyện tập và thi đấu, đây chắc chắn sẽ là khoảng thời gian đầy nhiệt huyết và rất khó khăn, nhưng tôi tin chắc chắn từng người trong các bạn sẽ đạt được điều mình mong muốn tại đây, hiện tại, xin mọi người cho một tràng vỗ tay, nhiệt liệt chào mừng nhạc sĩ nổi tiếng, thầy thanh nhạc của chúng ta, thầy Bùi Hữu Hiền, tiếp đến là bậc thầy soạn nhạc, thầy Khúc Mộc, cha đỡ đầu của giới raper Trung Quốc, thầy Nico, và biên đạo múa hàng đầu đảm nhận vai trò ACE toàn năng, cô Hứa Hi Nghiên.”
Một nhóm giáo viên bước ra sân khấu trong sự hò reo của các thực tập sinh.
Lần lượt từng người phát biểu lời động viên đối với các thực tập sinh.
Đến đây, khâu ghi hình màn biểu diễn và xuất hiện của các cố vấn đã kết thúc.
Tiếp theo là màn trổ tài của các thực tập sinh và đánh giá xếp hạng của cố vấn.
Trước khi bắt đầu đánh giá.
Sân khấu ở trường quay cần sắp xếp lại.
Trong thời gian này, các cố vấn cần dặm trang thì dặm trang, muốn trò chuyện thì trò chuyện.
“Kiều Niệm, hồi trước tôi từng xem phim cô diễn, là cái bộ mà suýt giành được ảnh hậu giải Golden Bear ấy, tôi thấy cô diễn rất tốt!” Thầy soạn nhạc Khúc Mộc rất chủ động trò chuyện với Cố Kiều Niệm, “Không ngờ cô lại còn biết hát hay như thế, khả năng chơi violin cũng rất tốt, chắc chắn phải là trình độ chuyên nghiệp.”
“Thầy Khúc, có đúng thật là Kiều Kiều hát không thì còn chưa chắc đâu, tôi nghe nói hình như chị ấy hát không hay lắm, hồi trước còn bị người ta đào ra chuyện hát nhép thì phải?” Lúc này, Hứa Hi Nghiên không phục đi tới.